Chương 92: Cơ hội hợp tác

Tô Đồ Lang Quân biết Hoàng Thế Vinh đang cố tình muốn trêu chọc mình, có điều hắn cứ muốn kéo dài thời gian như vậy, người khó chịu cũng không chỉ có mình cậu đâu. Tô Đồ Lang Quân vòng tay qua ôm lấy cần cổ của Hoàng Thế Vinh, cả người hơi cử động cọ cọ vào phía dưới hắn, giọng nói tà mỵ bức người:

"Tiểu Vinh, cậu nói xem... phía dưới của cậu rốt cuộc là bị làm sao vậy?"

Hoàng Thế Vinh cảm thấy con mèo nhỏ này càng ngày càng muốn tiến hóa biến thành hồ ly rồi, những lời nói ám chỉ kia rất thường hay sử dụng, hơn nữa lúc này còn đang muốn cọ người hắn phát lửa. Hoàng Thế Vinh đưa tay nắm chặt lấy eo của Tô Đồ Lang Quân ngăn không cho cậu cử động, hắn cúi người ngậm lấy đôi môi cậu, bàn tay nhanh chóng không thành thật được tiến vào sâu bên trong bắp đùi kia, cầm lấy vật nam tính của cậu khẽ vuốt ve:

"Quân Quân, cậu thật hư"

Đúng là Tô Đồ Lang Quân càng ngày càng hư hỏng, nhưng mà chính Hoàng Thế Vinh lại nhắm mắt cho qua không thèm quản, hơn nữa hắn cũng là người tạo điều kiện cho cậu hư hỏng đấy thôi:

"Có chỗ nào hư?"

Hoàng Thế Vinh trả lời:

"Chỗ nào cũng hư"

Tô Đồ Lang Quân cười cười, trong mắt giống như càng long lanh ngập nước, giọng nói cũng trầm thấp dục vọng:

"Không phải tớ đều nghe theo lời của cậu hay sao"

Hoàng Thế Vinh lại nhịn không được nữa, cúi đầu ngăn chặn lấy đôi môi đang phát ra những lời ngụy biện kia. Bàn tay của hắn nóng bỏng lướt qua từng địa phương trên cơ thể mềm mại của Tô Đồ Lang Quân, chỉ cần dùng lực xoa nhẹ một chút liền có thể hiện ra những vết ửng đỏ rồi.

Trong phòng làm việc truyền ra tiếng thở gấp hòa lẫn vào nhau, trên chiếc bàn lớn vốn dĩ nên để những văn kiện quan trọng lúc này lại được một cậu thanh niên dáng người mảnh khảnh, mặc trang phục có điểm kỳ quái ngồi trên đó. Nếu để ý kỹ hơn một chút còn có thể thấy được đối diện cậu thanh niên kia có một người đàn ông cao lớn đang cúi đầu ở giữa hai chân cậu, chẳng biết rốt cuộc hắn đang làm động tác gì, chỉ có thể biết trong không gian liên tục truyền ra một tiếng nước ám muội.

Tô Đồ Lang Quân được chăm sóc đặc biệt, từng đầu ngón tay ngón chân cũng quặp chặt lại với nhau biểu hiện sự ham muốn, hơi thở cùng tiếng rên rỉ cũng không hề kìm nén, cứ như vậy phát ra âm thanh ưm a đứt quãng.

Phòng làm việc cách âm rất tốt, không lo người bên ngoài nghe thấy được động tĩnh gì. Hoàng Thế Vinh nghe thấy được tiếng rên kia, trong lòng chẳng khác gì có một đàn ngựa dũng mãnh chạy qua, hắn ngẩng đầu, đứng thẳng dậy, dùng đầu ngón tay hơi nâng cằm cậu lên rồi lại chiếm lấy đôi môi cậu.

Trong lúc hai người hôn môi, Hoàng Thế Vinh thật gấp gáp kéo khóa quần mình xuống, nhanh chóng lấy ra dị vật có kích thước to lớn chạm lên bắp đùi của Tô Đồ Lang Quân. Tô Đồ Lang Quân ham muốn dâng cao, hai chân cũng tự động tách ra một chút ý muốn Hoàng Thế Vinh thật nhanh tiến vào.

Hoàng Thế Vinh bất ngờ nắm lấy hai bắp đùi của Tô Đồ Lang Quân kéo mạnh cậu lại, khiến cho cậu trong khoảng thời gian đó cũng chữa kịp chuẩn bị liền kêu lên một tiếng. Hoàng Thế Vinh nhanh chóng đỡ lấy eo cậu, cây gậy thô lớn kia liền cứ thế dễ dàng tiến vào bên trong cơ thể cậu.

Tô Đồ Lang Quân nín thở, trên người Hoàng Thế Vinh chỗ nào cũng phát triển to lớn, ngay cả vật nam tính kia cũng vô cùng tương xứng với dáng người của hắn, vừa lớn vừa dài, lại vô cùng nóng bỏng. Hắn mang thứ này liên tục đâm ra rút vào trong cơ thể cậu, khiến cho cậu liền mềm nhũn như một bãi nước rồi.

Hoàng Thế Vinh cực kỳ yêu thích cảm giác ấm nóng, chật hẹp, đang chèn ép bao lấy vật nam tính của hắn. Mỗi lần rút ra đâm vào liền có thể chứng kiến được gương mặt phủ một tầng dục vọng vô cùng xinh đẹp của Tô Đồ Lang Quân. Bộ sườn xám Hoàng Thế Vinh mua lần này chẳng qua là một bồ đồ không có thương hiệu, chất liệu cũng không phải thứ tốt nhất, dưới sự thô bạo của hắn chẳng mấy chốc bị hắn xé đến biến dạng, không còn giống như hình dáng ban đầu nữa.

"Tiểu Vinh... cậu chậm một chút... tớ theo không kịp"

Hoàng Thế Vính cúi đầu, không quên để lại một vết hôn tại vị trí người ngoài dễ nhìn nhất trên cổ Tô Đồ Lang Quân:

"Theo không được cũng không sao, tớ sẽ chiếu cố cậu"

Hoàng Thế Vinh lúc này chẳng qua chỉ kéo xuống khóa quần mà thôi, trang phục trên người vẫn còn chỉnh tề như trước. Nhưng mà Tô Đồ Lang Quân lúc này có chút bi thảm, chiếc sườn xám bị xé rách làm đôi, hiện tại chỉ khoác lại hai cái tay áo trên người, còn lại những nơi khác đều bị Hoàng Thế Vinh kéo ra làm bại lộ từng tầng da thịt toàn dấu vết hoan ái.

Tô Đồ Lang Quân cảm thấy trong người mình bắt đầu có biến đổi, chỉ có điều người đàn ông đang đè trên người cậu kia liên tục dùng sức rong ruổi, động tác càng ngày càng nhanh khiến cho cậu không thể khống chế được. Một dòng nước nóng ấm bắn lên trên bụng cậu, Tô Đồ Lang Quân khẽ a lên một tiếng cũng không thể khiến người đàn ông kia ngừng lại được, cậu chỉ có thể đành xụi lơ, tùy ý để cho hắn thao túng mình.

Thật ra Tô Đồ Lang Quân rất khỏe, chỉ có điều đối với Hoàng Thế Vinh mà nói không đáng là gì cả, người đàn ông này mỗi lần cũng cậu làm chuyện đó đều duy trì những hơn ba mươi phút mới chịu bắn ra một đợt, hại cậu mỗi ngày đều bị hắn làm đến cả người mềm nhũn mới chịu tha.

Hoàng Thế Vinh điên cuồng một hồi, mang toàn bộ tinh túy đợt một bắn ra sâu bên trong cơ thể Tô Đồ Lang Quân, kế đến liền ôm eo cậu ngồi xuống ghế phó tổng, vật nam tính kia vẫn không có ý định chịu đi ra mà trôn sâu trong đó:

"Mệt không?"

Tô Đồ Lang Quân vầng trán cũng xuất hiện tầng mồ hôi mỏng, cả người vô lực gục đầu vào lồng ngực Hoàng Thế Vinh, mặc kệ hắn đang cởi ra những mảnh vải còn sót lại trên người cậu ném qua một bên:

"Mệt!"

Hoàng Thế Vinh mỉm cười, vuốt ve hai cánh mông của Tô Đồ Lang Quân:

"Cho cậu nghỉ vài phút dưỡng sức, rồi chúng ta lại tiếp tục nha"

Trong giọng nói của Tô Đồ Lang Quân đã thấm mệt, nhưng giọng nói của Hoàng Thế Vinh lúc này thật sự là vẫn y như lúc trước, hơi thở trầm ổn, không hề có gì gọi là đuối sức cả:

"Hôm nay một lần thôi có được không?"

Hoàng Thế Vinh cúi đầu hôn nhẹ lên tóc của Tô Đồ Lang Quân, động tác vô cùng ôn nhu, trong giọng nói cũng chứa đựng tia cưng chiều:

"Lần nào cậu cũng xin như vậy, tớ chẳng phải nói rồi sao, không thể một lần được!"

Đối với một số người mà nói, lúc nào cũng sẽ mơ ước đối phương trên giường phải thật dũng mãnh dẻo dai, nhưng đến khi nếm trải được cảm giác mỗi ngày đều bị đè ra làm giống như Tô Đồ Lang Quân đây, quả thật là một sự hoảng hốt trong cuộc đời.

...

Dự án Nhật Bản của Tô thị chính thức bước vào giai đoạn thi công công trình, lời đề nghị của Tô Đồ Lang Quân lúc trước với Đàm Dật Nam sau ba ngày suy nghĩ, anh ta đã từ chối. Đàm Dật Nam nói người thân trong gia đình không đồng ý cho anh ra nước ngoài, cho nên đành phải bỏ lỡ mất cơ hội tốt này. Thật ra trong lòng hai người ai cũng đều hiểu rõ lý do cả, Tô Đồ Lang Quân biết trong gia đình của Đàm Dật Nam cũng chỉ còn một người anh trai, bọn họ không quá thân thiết, làm sao có thể lấy lý do gia đình mà từ chối được.

Có một số chuyến người trong cuộc đã biết rõ lý do, nhưng lại lựa chọn cách che giấu lý do đó. Tô Đồ Lang Quân cũng không ép người quá đáng, chẳng qua lời đề nghị này là một lời nhắc nhở với Đàm Dật Nam nên nhớ rõ thân phận của mình mà thôi. Đàm Dật Nam trong lòng thật sự có chút buồn bã, chỉ là trong thời gian ở bên cạnh Tô Đồ Lang Quân làm việc, anh ta vô thức bị cậu thanh niên lạnh lùng kia làm cho thu hút lúc nào không hay.

Trên người Tô Đồ Lang Quân luôn tỏa ra một phong thái cao lãnh khiến cho những người khác không dám thẳng thắn bày tỏ, chỉ có thể cảm thấy bản thân hèn mọn không tương xứng với cậu, cho nên mới âm thầm ngắm nhìn cậu từ xa. Có điều đến cuối cùng một chút si tâm vọng tưởng này, Tô Đồ Lang Quân cũng tuyệt tình ngăn cản, tuy rằng không nói hẳn ra, nhưng thái độ mấy ngày hôm nay của cậu cũng làm cho Đàm Dật Nam hiểu hết cả.

Dự án chuỗi khách sạn này của Nhật Bản rất được phía bên kia đầu tư chú trọng, dù sao đây cũng là dự án đầu tiên của bọn họ khi tiến ra thị trường nước ngoài. Ikeda đưa ra một lời đề nghị, muốn tìm một gương mặt đại diện để quảng bá cho khách sạn ngay bây giờ, nhưng mà Tô Đồ Lang Quân cảm thấy nếu như thật sự quảng bá lúc này hình như là quá sớm thì phải, dù sao khách sạn cũng cần phải thi công thêm ba tháng nữa may ra mới hoàn thành. Ikeda có chiến lược riêng của mình, Tô Đồ Lang Quân khuyên can không được cũng đành thuận theo ý của đối tác bắt đầu tìm kiếm người đại diện ưu tú.

Sau đó Ikeda còn đích thân đến Tô thị lựa chọn người, cuối cùng liền chọn được nam thần mới nổi thời gian gần đây. Tô Đồ Lang Quân xem qua lai lịch người kia một chút, cảm thấy trước đó anh ta chưa từng có hoạt động nghệ thuật gì, chỉ là sau khi đóng một vai chính trong một bộ phim truyền hình dài tập mới công chiếu gần đây mới nổi tiếng mà thôi. Sau thời gian ba tháng xây xong khách sạn này không biết người đó có còn hot như bây giờ nữa hay không.

Người Nhật Bản vốn dĩ vẫn luôn rất cứng nhắc, Tô Đồ Lang Quân cảm thấy bản thân cho dù có nói nhiều đến mấy cũng không thể thay đổi được quyết định của Ikeda, cuối cùng cậu chỉ có thể cùng ông ta gặp mặt người được lựa chọn này.

Vu Nhạn Bắc vốn dĩ đã không còn nhớ đến Tô Đồ Lang Quân nữa, nhưng sau khi trợ lý mang về cho anh ta một lời đề nghị từ phía Tô thị, liền khiến cho anh ta có một chút hứng thú. Buổi trưa ngày hôm nay, Vu Nhạn Bắc vừa kết thúc buổi chụp hình cho tạp chí liền ngồi xe đến Tô thị bàn bạc chuyện hợp đồng.

Vu Nhạn Bắc cũng không quá hy vọng có thể gặp lại được cậu thanh niên đầu tiên không xem phim mình đóng, nhìn thấy mình không lớn tiếng la lên vì phấn khích. Dù sao cậu cũng là CEO, những chuyện lựa chọn gương mặt đại diện thế này hẳn cũng không cần đích thân CEO làm.

Vu Nhạn Bắc mang nét đẹp trai thịnh hành hiện giờ, anh ta được xây dựng với hình tượng chàng trai ấm áp luôn năng động nhiệt huyết. Hình tượng này quả thật rất hợp với Vu Nhạn Bắc, khi mà bản thân anh ta cũng không cần diễn xuất quá nhiều.

Chapter
1 Chương 1: Tô Đồ Lang Quân
2 Chương 2: Chuyện mẫu giáo
3 Chương 3: Chuyện tiểu học
4 Chương 4: Chuyện trung học
5 Chương 5: Cưng chiều
6 Chương 6: Quân Quân rất tốt
7 Chương 7: Xe đạp
8 Chương 8: Đi dã ngoại
9 Chương 9: Diêu Tịnh Tuyết
10 Chương 10: Sang kết bạn
11 Chương 11: Tỏ tình
12 Chương 12: Tớ chỉ muốn leo núi với Quân Quân
13 Chương 13: Gánh nặng vô hình
14 Chương 14: Diêu Tịnh Tuyết biến mất
15 Chương 15: Tìm người
16 Chương 16: Tương kế tựu kế
17 Chương 17: Dằn mặt
18 Chương 18: Hẹn gặp
19 Chương 19: Không bỏ qua
20 Chương 20: Mũi của cậu chảy máu
21 Chương 21: Rục rịch
22 Chương 22: Tớ mắc chứng mất ngủ
23 Chương 23: Tức giận
24 Chương 24: Làm lành
25 Chương 25: Đi siêu thị
26 Chương 26: Phòng bếp
27 Chương 27: Thuốc ngủ
28 Chương 28: Muốn ở bên
29 Chương 29: Nhung nhớ
30 Chương 30: Chị họ
31 Chương 31: Chạm phải điều kiêng kỵ
32 Chương 32: Thực tập
33 Chương 33: Khoảng cách
34 Chương 34: Làm đồ Ăn sáng
35 Chương 35: Ghen
36 Chương 36: Tăng ca
37 Chương 37: Ăn quen đồ Cậu nấu
38 Chương 38: Giải quyết Bạch Thanh Nhã
39 Chương 39: Chính thức vào Hoàng thị
40 Chương 40: Vị trà xanh
41 Chương 41: Suy nghĩ bại hoại
42 Chương 42: Cô không phải chim phượng hoàng
43 Chương 43: Không về
44 Chương 44: Thành giao
45 Chương 45: Sáng tỏ
46 Chương 46: Tiệc sinh nhật Hoàng thị
47 Chương 47: Tôi cũng không thích phụ nữ
48 Chương 48: Người thích hợp nhất
49 Chương 49: Vết thương ở vị trí giống nhau
50 Chương 50: Thừa nhận
51 Chương 51: Anh đúng là vô liêm sỉ
52 Chương 52: Ánh mắt khác lạ
53 Chương 53: Lún sâu
54 Chương 54: Bạn học cũ
55 Chương 55: Trúng kế
56 Chương 56: Sự cố sát giờ họp báo
57 Chương 57: Họp báo
58 Chương 58: Họp báo hỗn loạn
59 Chương 59: Phòng chứa đồ
60 Chương 60: Cầm thú và ngay thẳng
61 Chương 61: Gặp lại Diêu Tịnh Tuyết
62 Chương 62: Nặng nề
63 Chương 63: Hỏi sai người
64 Chương 64: Đi ăn
65 Chương 65: Không nói ra
66 Chương 66: Tìm đến
67 Chương 67: Đợi dưới nhà
68 Chương 68: Nhắc nhở
69 Chương 69: U uất
70 Chương 70: Hạ thuốc
71 Chương 71: Đêm cuồng loạn
72 Chương 72: Sáng hôm sau
73 Chương 73: Tôi muốn trở thành thiếu phu nhân
74 Chương 74: Mộng vào hào môn
75 Chương 75: Tin tức kết hôn
76 Chương 76: Tô Đồ Lang Quân trở về
77 Chương 77: Cao thủ trong cuộc chơi
78 Chương 78: Vi phạm hợp đồng
79 Chương 79: Cậu phải phẫu thuật sao
80 Chương 80: Họp báo đính chính 1
81 Chương 81: Họp báo đính chính 2
82 Chương 82: Kế hoạch
83 Chương 83: Thổ lộ
84 Chương 84: Rõ ràng mọi chuyện
85 Chương 85: Hôm nay không đổ máu
86 Chương 86: Play phòng bếp
87 Chương 87: Quan tâm cấp trên quá mức
88 Chương 88: Play phòng làm việc
89 Chương 89: Vu Nhạn Bắc
90 Chương 90: Chứng mê tay
91 Chương 91: Đẹp đến thất kinh rồi
92 Chương 92: Cơ hội hợp tác
93 Chương 93: Bất tỉnh
94 Chương 94: Mua nhẫn
95 Chương 95: Canh chừng cậu
96 Chương 96: Mộng quá khứ
97 Chương 97: Tô Thành nhập viện
98 Chương 98: Cảm thấy tịch mịch
99 Chương 99: Giãi bày
100 Chương 100: Học bắn súng
101 Chương 101: Gặp nhau ở trường bắn
102 Chương 102: Ngôi sao may mắn
103 Chương 103: Bất an
104 Chương 104: Mặt lạnh để khi khác
105 Chương 105: Hoa diên vĩ
106 Chương 106: Trở thành bữa tối của cậu
107 Chương 107: Nhìn trúng mỗi cậu
108 Chương 108: Em họ
109 Chương 109: Con tim của cậu
110 Chương 110: Bất ngờ đến
111 Chương 111: Chuyện xấu bị ba bắt gặp
112 Chương 112: Xin phép
113 Chương 113: Tân Phổ
114 Chương 114: Chìa khóa
115 Chương 115: Chỉnh người
116 Chương 116: Gặp lại Khâm Định
117 Chương 117: Ẩu đả ở Hồng Bảng
118 Chương 118: Tra hỏi
119 Chương 119: Bắt được Hà Hồng
120 Chương 120: Ngày thứ 13
121 Chương 121: Thân nhân
122 Chương 122: Cứu người
123 Chương 123: Nhập viện
124 Chương 124: Tớ tin cậu rất sinh long hoạt hổ
125 Chương 125: Play phòng bệnh
126 Chương 126: Nữ y tá
127 Chương 127: Tìm đến
Chapter

Updated 127 Episodes

1
Chương 1: Tô Đồ Lang Quân
2
Chương 2: Chuyện mẫu giáo
3
Chương 3: Chuyện tiểu học
4
Chương 4: Chuyện trung học
5
Chương 5: Cưng chiều
6
Chương 6: Quân Quân rất tốt
7
Chương 7: Xe đạp
8
Chương 8: Đi dã ngoại
9
Chương 9: Diêu Tịnh Tuyết
10
Chương 10: Sang kết bạn
11
Chương 11: Tỏ tình
12
Chương 12: Tớ chỉ muốn leo núi với Quân Quân
13
Chương 13: Gánh nặng vô hình
14
Chương 14: Diêu Tịnh Tuyết biến mất
15
Chương 15: Tìm người
16
Chương 16: Tương kế tựu kế
17
Chương 17: Dằn mặt
18
Chương 18: Hẹn gặp
19
Chương 19: Không bỏ qua
20
Chương 20: Mũi của cậu chảy máu
21
Chương 21: Rục rịch
22
Chương 22: Tớ mắc chứng mất ngủ
23
Chương 23: Tức giận
24
Chương 24: Làm lành
25
Chương 25: Đi siêu thị
26
Chương 26: Phòng bếp
27
Chương 27: Thuốc ngủ
28
Chương 28: Muốn ở bên
29
Chương 29: Nhung nhớ
30
Chương 30: Chị họ
31
Chương 31: Chạm phải điều kiêng kỵ
32
Chương 32: Thực tập
33
Chương 33: Khoảng cách
34
Chương 34: Làm đồ Ăn sáng
35
Chương 35: Ghen
36
Chương 36: Tăng ca
37
Chương 37: Ăn quen đồ Cậu nấu
38
Chương 38: Giải quyết Bạch Thanh Nhã
39
Chương 39: Chính thức vào Hoàng thị
40
Chương 40: Vị trà xanh
41
Chương 41: Suy nghĩ bại hoại
42
Chương 42: Cô không phải chim phượng hoàng
43
Chương 43: Không về
44
Chương 44: Thành giao
45
Chương 45: Sáng tỏ
46
Chương 46: Tiệc sinh nhật Hoàng thị
47
Chương 47: Tôi cũng không thích phụ nữ
48
Chương 48: Người thích hợp nhất
49
Chương 49: Vết thương ở vị trí giống nhau
50
Chương 50: Thừa nhận
51
Chương 51: Anh đúng là vô liêm sỉ
52
Chương 52: Ánh mắt khác lạ
53
Chương 53: Lún sâu
54
Chương 54: Bạn học cũ
55
Chương 55: Trúng kế
56
Chương 56: Sự cố sát giờ họp báo
57
Chương 57: Họp báo
58
Chương 58: Họp báo hỗn loạn
59
Chương 59: Phòng chứa đồ
60
Chương 60: Cầm thú và ngay thẳng
61
Chương 61: Gặp lại Diêu Tịnh Tuyết
62
Chương 62: Nặng nề
63
Chương 63: Hỏi sai người
64
Chương 64: Đi ăn
65
Chương 65: Không nói ra
66
Chương 66: Tìm đến
67
Chương 67: Đợi dưới nhà
68
Chương 68: Nhắc nhở
69
Chương 69: U uất
70
Chương 70: Hạ thuốc
71
Chương 71: Đêm cuồng loạn
72
Chương 72: Sáng hôm sau
73
Chương 73: Tôi muốn trở thành thiếu phu nhân
74
Chương 74: Mộng vào hào môn
75
Chương 75: Tin tức kết hôn
76
Chương 76: Tô Đồ Lang Quân trở về
77
Chương 77: Cao thủ trong cuộc chơi
78
Chương 78: Vi phạm hợp đồng
79
Chương 79: Cậu phải phẫu thuật sao
80
Chương 80: Họp báo đính chính 1
81
Chương 81: Họp báo đính chính 2
82
Chương 82: Kế hoạch
83
Chương 83: Thổ lộ
84
Chương 84: Rõ ràng mọi chuyện
85
Chương 85: Hôm nay không đổ máu
86
Chương 86: Play phòng bếp
87
Chương 87: Quan tâm cấp trên quá mức
88
Chương 88: Play phòng làm việc
89
Chương 89: Vu Nhạn Bắc
90
Chương 90: Chứng mê tay
91
Chương 91: Đẹp đến thất kinh rồi
92
Chương 92: Cơ hội hợp tác
93
Chương 93: Bất tỉnh
94
Chương 94: Mua nhẫn
95
Chương 95: Canh chừng cậu
96
Chương 96: Mộng quá khứ
97
Chương 97: Tô Thành nhập viện
98
Chương 98: Cảm thấy tịch mịch
99
Chương 99: Giãi bày
100
Chương 100: Học bắn súng
101
Chương 101: Gặp nhau ở trường bắn
102
Chương 102: Ngôi sao may mắn
103
Chương 103: Bất an
104
Chương 104: Mặt lạnh để khi khác
105
Chương 105: Hoa diên vĩ
106
Chương 106: Trở thành bữa tối của cậu
107
Chương 107: Nhìn trúng mỗi cậu
108
Chương 108: Em họ
109
Chương 109: Con tim của cậu
110
Chương 110: Bất ngờ đến
111
Chương 111: Chuyện xấu bị ba bắt gặp
112
Chương 112: Xin phép
113
Chương 113: Tân Phổ
114
Chương 114: Chìa khóa
115
Chương 115: Chỉnh người
116
Chương 116: Gặp lại Khâm Định
117
Chương 117: Ẩu đả ở Hồng Bảng
118
Chương 118: Tra hỏi
119
Chương 119: Bắt được Hà Hồng
120
Chương 120: Ngày thứ 13
121
Chương 121: Thân nhân
122
Chương 122: Cứu người
123
Chương 123: Nhập viện
124
Chương 124: Tớ tin cậu rất sinh long hoạt hổ
125
Chương 125: Play phòng bệnh
126
Chương 126: Nữ y tá
127
Chương 127: Tìm đến