Chương 60: Cầm thú và ngay thẳng

Hoàng Thế Vinh vừa nói ra lời kia liền cảm thấy mình cũng quá biến thái rồi, nhưng mà Tô Đồ Lang Quân giống như không hề quan tâm nhiều đến như vậy, rất nhanh liền thản nhiên gật đầu một cái, giọng nói vô cùng bình tĩnh mà đáp lại thế này:

"Ừ, tự nhiên hơi ngứa một chút"

Nói rồi không thấy Hoàng Thế Vinh có động tĩnh gì, Tô Đồ Lang Quân lại đưa tay lên gãi vài giây, bởi vì làn da cậu vốn dĩ trắng nõn cho nên dù bị tác động nhẹ cũng sẽ ửng hồng lên ngay, một vệt đỏ ngắn xuất hiện phía bên trên ngực cậu vài xen ti mét liền khiến cho Hoàng Thế Vinh nhộn nhạo cõi lòng:

"Ngứa lắm hả?"

Tô Đồ Lang Quân hơi cọ người vào lồng ngực Hoàng Thế Vinh một chút ý muốn tìm tư thế ngồi tốt:

"Ừ, không rõ tại vì sao nữa"

Hoàng Thế Vinh do dự một chút liền nói thế này:

"Hay là lấy cao xoa bóp thoa thử lên có được không?"

Tô Đồ Lang Quân hả một tiếng, Hoàng Thế Vinh xoay đầu qua chỗ khác có điểm mất tự nhiên:

"Thoa một chút lên xem có công hiệu không"

Tô Đồ Lang Quân u sầu đáp một tiếng thế này:

"Vậy cậu giúp tớ thoa đi"

Hoàng Thế Vinh cảm thấy có chút áy náy, Tô Đồ Lang Quân đơn thuần như vậy, thế mà hắn lại có suy nghĩ xấu muốn ăn đậu hũ của cậu, nhưng mà nơi đó của cậu thật sự rất đẹp, khiến cho đầu ngón tay của hắn muốn chạm lên. Đấu tranh tư tưởng chỉ mất vài giây, cầm thú và ngay thẳng ở hai bên vai của Hoàng Thế Vinh đã có kết quả, hắn nhanh chóng cầm lấy hộp cao xoa bóp kia, lấy đầu ngón tay trỏ quệt một đường rồi chậm rãi đặt ở trên vết đỏ đó.

"Tiểu Vinh, cậu nói xem chuyện của Châu Nghệ Hưng có liên quan đến chú của cậu hay không?"

Hoàng Thế Vinh làm gì mà có tâm trạng suy nghĩ nữa, đầu ngón tay cố tình trì hoãn thời gian chậm chạp thoa thuốc lên ngực của Tô Đồ Lang Quân, nhưng vì vết ngứa nằm bên ngoài khu vực hồng hào xinh đẹp kia nên hắn lại không dám đưa tay chạm vào nơi đó:

"Ừ, tớ nghĩ là có liên quan"

Khi Hoàng Thế Vinh định luyến tiếc thu tay lại thì Tồ Đồ Lang Quân liền hơi nhích người ngồi lại tư thế khác, ngón tay của hắn cứ như vậy trượt tới đúng chỗ phần điểm nhỏ mà hắn muốn chạm kia. Cảm giác giống như có một dòng điện nhỏ từ đầu ngón tay chạy tới đại não của hắn vậy, chỉ là thời gian diễn ra quá nhanh khiến cho hắn không kịp cảm nhận được nơi đó có mềm hay không nữa.

Tô Đồ Lang Quân hơi cúi đầu nên Hoàng Thế Vinh không thể nào thấy được ý cười trong đáy mắt cậu, cậu đưa tay xoa xoa vết ngứa một chút, hành động kia ở trong mắt hắn liền biến thành một loại câu dẫn vô tình. Hắn khẽ thở mạnh một hơi, lực đạo đặt trên vai của Tô Đồ Lang Quân bất giác cũng tăng lên.

Tô Đồ Lang Quân một tay cầm điện thoại xem tin tức, một tay lại xoa xoa cao ở vết đỏ trên ngực mình:

"Tiểu Vinh hình như cao xoa bóp có công hiệu thật đấy, tớ cũng không còn ngứa nữa"

Hoàng Thế Vinh khàn giọng:

"Vậy hả"

Tô Đồ Lang Quân gật đầu, giọng nói cũng trở nên mềm nhũn:

"Nhưng mà lại ngứa ở phía bên dưới nữa"

Hoàng Thế Vinh phấn khích trở lại:

"Cậu ngứa chỗ nào?"

Tô Đồ Lang Quân chỉ chỉ loạn phía xung quanh ngực mình:

"Chỗ này, chỗ này nữa, nhưng mà là kiểu ngứa ngáy rất khó chịu, phát ra từ bên trong không xác định đúng vị trí được"

Hoàng Thế Vinh do dự một chút rồi đáp lại thế này:

"Hay là tớ lại lấy cao xoa bóp thoa vào đó cho cậu có được không?"

Tô Đồ Lang Quân ừ một tiếng, trên màn hình điện thoại hiện lên một trò chơi đối kháng online, hai tay của cậu di chuyển nhanh thoăn thoắt trên đó, một dáng vẻ vô cùng nhập tâm mà chơi game:

"Ừ, cậu thoa giúp tớ đi"

Hoàng Thế Vinh lại đưa tay lấy ra một chút cao xoa bóp lên đầu ngón tay trỏ, xoa đến xung quanh ngực của Tô Đồ Lang Quân, lần này động tác của hắn cũng táo bạo hơn, mang cao xoa bóp xoa vào cả bên trong phần hồng hào xinh đẹp đến bóng nhoáng:

"Quân Quân, có cần tớ giúp cậu xoa một chút hay không?"

Tô Đồ Lang Quân chỉ ừ một tiếng, một bộ dáng không để ý nhiều đến hắn. Hoàng Thế Vinh thấy Tô Đồ Lang Quân mải chơi game như thế liền dùng một đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa xung quanh ngực cậu. Cảm giác vô cùng mềm mại, nơi đó quả nhiên như trong tưởng tượng của hắn, giống như một trái dâu chín nhũn vậy.

Ánh mắt của Hoàng Thế Vinh trầm xuống nhìn tới gương mặt của Tô Đồ Lang Quân, đầu ngón tay của hắn chậm rãi đặt ở trên điểm nhỏ như hạt đậu ở trước ngực của cậu, hắn không thấy cậu có phản ứng gì liền an tâm chạm ở nơi đó bắt đầu cảm nhận. Điểm nhỏ kia lúc đầu rất nhỏ, ở dưới sự xoa bóp nhẹ nhàng của hắn hình như lớn lên một chút, hơn nữa cũng không còn mềm mà biến cứng săn lại. Hoàng Thế Vinh nuốt một ngụm nước miếng, hai đầu ngón tay bất giác kẹp chặt ngực cậu một chút, Tô Đồ Lang Quân đột nhiên kêu lên một tiếng:

"Lại thua nữa rồi"

Hoàng Thế Vinh giật mình thu tay lại, ánh mắt nhìn đến trước ngực Tô Đồ Lang Quân có chút khó xử. Vừa mới rồi lúc cao chưa hạ xuống, nơi đó của cậu còn bình thường, lúc này cao hạ xuống rồi nơi đó liền trở lên bóng nhoáng bắt mắt, hơn nữa phần da trên đó cũng biến thành hồng hào khác thường, kích thước lại to hơn một chút giống như bị sưng.

Tô Đồ Lang Quân đột nhiên ngồi dậy nhìn xuống dưới ngực của mình, ánh mắt mang theo tia lo lắng hỏi Hoàng Thế Vinh:

"Tiểu Vinh, hình như cậu thoa nhiều cao quá rồi, nơi đó của tớ tại vì sao lại sưng lên?"

Hoàng Thế Vinh hả một tiếng, hắn biết rõ nếu như ngực bị xoa bóp sẽ sưng lên, đây là phản ứng rất bình thường, nhưng mà con mèo nhỏ trước mắt tại vì sao lại đơn thuần như thế, hắn nên giải thích với cậu thế nào đây:

"Hả... sưng lên sao?"

Tô Đồ Lang Quân kéo vạt áo bên kia ra giống như muốn đối chiếu, ánh mắt có điểm ướt át nhìn về phía Hoàng Thế Vinh:

"Cậu nhìn xem"

Hoàng Thế Vinh ho nhẹ một tiếng, hắn cũng bị mất tự nhiên rồi đây này:

"Ừ... đúng là sưng lên thật"

Tô Đồ Lang Quân đáng thương nhìn Hoàng Thế Vinh:

"Vậy phải là sao?"

Hoàng Thế Vinh rất muốn nói đợi một lát sẽ không còn sưng nữa, nhưng mà chẳng hiểu sao hắn lại vươn tay chạm tới trước ngực cậu nói thế này:

"Để tớ xem thử"

Tô Đồ Lang Quân là cố tình muốn câu dẫn Hoàng Thế Vinh, cậu ngoan ngoãn là một con mèo nhỏ ngồi ở một bên mặc kệ Hoàng Thế Vinh đang mạnh tay chà sát trước ngực mình:

"Không sao đâu, cao xoa bóp có tính nóng, tớ vừa rồi thoa hơi nhiều nên mới vậy, hay là để tớ lấy khăn lạnh lau đi cho cậu"

Tô Đồ Lang Quân dùng ánh mắt tin tưởng nhìn về phía Hoàng Thế Vinh gật nhẹ đầu một cái:

"Ừ, vậy cậu giúp tớ đi"

Lại là một cuộc chiến biến thái và ngay thẳng đặt nặng trên vai, Hoàng Thế Vinh vội vàng xoay người rời khỏi phòng ngủ. Hắn lừa gạt Tô Đồ Lang Quân như vậy có đúng hay không, con mèo nhỏ của hắn ngây ngô như vậy, vừa mới rồi còn dùng ánh mắt tin tưởng tuyệt đối với hắn nữa. Hoàng Thế Vinh do dự cầm khăn lông đã sấp nước trong tay, cuối cùng vẫn là quyết đoán xoay người tiến vào phòng:

"Quân Quân, cậu tự lau..."

Lời nói vừa phát ra đến đây liền im bặt, Hoàng Thế Vinh nhìn thấy Tô Đồ Lang Quân ngồi ở giữa giường, ánh mắt ướt át đáng thương... bộ dạng hiện tại của cậu giống như một con mèo nhỏ đang phát tình vậy, hơn nữa áo mặc trên người cũng không biết đường tự mặc cẩn thận trở lại, ngay thẳng trong lòng hắn cuối cùng cũng bị biến thái đè bẹp rồi:

"... không được rồi, để tớ giúp cậu"

Giây phút Hoàng Thế Vinh từ trong phòng tắm trở vào vốn là định nói: Quân Quân cậu tự lau đi, nhưng khi hắn nhìn thấy con mèo nhỏ ngây ngô ngồi giữa giường đợi hắn liền biến thành: Quân Quân, cậu tự lau không được rồi, để tớ giúp cậu.

Hoàng Thế Vinh vừa ngồi xuống, Tô Đồ Lang Quân liền chủ động bò đến ngồi tựa vào lồng ngực hắn, giọng nói mang theo tia ấm ách mềm nhũn:

"Ừ, cậu giúp tớ lau đi"

Hoàng Thế Vinh nắm chặt khăn trong tay, một bên cầm khăn, một bên vòng qua vai Tô Đồ Lang Quân đỡ lấy. Hắn quả thật muốn nổ tung vì Tô Đồ Lang Quân mất rồi, con mèo nhỏ này tại vì sao biết cách hành hạ hắn như vậy:

"Quân Quân, thật ra là..." ngực của cậu để một lát sẽ không sưng nữa

Hoàng Thế Vinh vốn định nói như vậy nhưng chỉ nói được nửa vế đầu liền dừng lại, Tô Đồ Lang Quân ngẩng đầu chăm chú nhìn hắn, đôi môi đỏ mọng cũng mấp máy làm lộ ra hàm răng trắng đều kia:

"Thật ra là gì?"

Hoàng Thế Vinh khàn giọng:

"Thật ra là do tớ thoa quá nhiều cao nên ngực cậu mới sưng lên"

Tô Đồ Lang Quân trong lòng thầm nói, cậu muốn lừa trẻ con hả:

"Ừ, tớ cũng nghĩ như vậy"

Hoàng Thế Vinh lấy khăn lau xong bỏ qua một bên rồi ho một tiếng:

"Tớ lau xong rồi"

Tô Đồ Lang Quân gật đầu, đôi lông mi cong dài rủ xuống:

"Hình như vẫn như vậy, không có thuyên giảm chút nào"

Hoàng Thế Vinh vừa thấy Tô Đồ Lang Quân kéo áo bên kia ra liền hít một hơi, vật giữa hai chân của hắn sắp chịu không được muốn phóng thích ra ngoài rồi:

"Được rồi Quân Quân, đừng để ý đến nó nữa, cậu ngủ một giấc, sáng mai tỉnh dậy sẽ hết sưng"

Nói rồi Hoàng Thế Vinh liền quyêt đoán ngồi ở một bên mặc lại áo ngủ cho Tô Đồ Lang Quân cẩn thận, từng hàng cúc áo cũng được hắn đóng ngay ngắn. Kế tiếp hắn nâng chăn, mang gối đầu đặt lại trên giường, sắp xếp xong xuôi liền dùng sức ấn cậu xuống giường, nhanh chóng mang chăn đắp kín người cậu chỉ để lộ ra một gương mặt ngơ ngác. Hoàng Thế Vinh nhanh chóng rời khỏi phòng ngủ, hắn cần phải tìm nước lạnh gấp:

"Cậu ngủ đi, tớ ra bên ngoài uống ly nước".

Chapter
1 Chương 1: Tô Đồ Lang Quân
2 Chương 2: Chuyện mẫu giáo
3 Chương 3: Chuyện tiểu học
4 Chương 4: Chuyện trung học
5 Chương 5: Cưng chiều
6 Chương 6: Quân Quân rất tốt
7 Chương 7: Xe đạp
8 Chương 8: Đi dã ngoại
9 Chương 9: Diêu Tịnh Tuyết
10 Chương 10: Sang kết bạn
11 Chương 11: Tỏ tình
12 Chương 12: Tớ chỉ muốn leo núi với Quân Quân
13 Chương 13: Gánh nặng vô hình
14 Chương 14: Diêu Tịnh Tuyết biến mất
15 Chương 15: Tìm người
16 Chương 16: Tương kế tựu kế
17 Chương 17: Dằn mặt
18 Chương 18: Hẹn gặp
19 Chương 19: Không bỏ qua
20 Chương 20: Mũi của cậu chảy máu
21 Chương 21: Rục rịch
22 Chương 22: Tớ mắc chứng mất ngủ
23 Chương 23: Tức giận
24 Chương 24: Làm lành
25 Chương 25: Đi siêu thị
26 Chương 26: Phòng bếp
27 Chương 27: Thuốc ngủ
28 Chương 28: Muốn ở bên
29 Chương 29: Nhung nhớ
30 Chương 30: Chị họ
31 Chương 31: Chạm phải điều kiêng kỵ
32 Chương 32: Thực tập
33 Chương 33: Khoảng cách
34 Chương 34: Làm đồ Ăn sáng
35 Chương 35: Ghen
36 Chương 36: Tăng ca
37 Chương 37: Ăn quen đồ Cậu nấu
38 Chương 38: Giải quyết Bạch Thanh Nhã
39 Chương 39: Chính thức vào Hoàng thị
40 Chương 40: Vị trà xanh
41 Chương 41: Suy nghĩ bại hoại
42 Chương 42: Cô không phải chim phượng hoàng
43 Chương 43: Không về
44 Chương 44: Thành giao
45 Chương 45: Sáng tỏ
46 Chương 46: Tiệc sinh nhật Hoàng thị
47 Chương 47: Tôi cũng không thích phụ nữ
48 Chương 48: Người thích hợp nhất
49 Chương 49: Vết thương ở vị trí giống nhau
50 Chương 50: Thừa nhận
51 Chương 51: Anh đúng là vô liêm sỉ
52 Chương 52: Ánh mắt khác lạ
53 Chương 53: Lún sâu
54 Chương 54: Bạn học cũ
55 Chương 55: Trúng kế
56 Chương 56: Sự cố sát giờ họp báo
57 Chương 57: Họp báo
58 Chương 58: Họp báo hỗn loạn
59 Chương 59: Phòng chứa đồ
60 Chương 60: Cầm thú và ngay thẳng
61 Chương 61: Gặp lại Diêu Tịnh Tuyết
62 Chương 62: Nặng nề
63 Chương 63: Hỏi sai người
64 Chương 64: Đi ăn
65 Chương 65: Không nói ra
66 Chương 66: Tìm đến
67 Chương 67: Đợi dưới nhà
68 Chương 68: Nhắc nhở
69 Chương 69: U uất
70 Chương 70: Hạ thuốc
71 Chương 71: Đêm cuồng loạn
72 Chương 72: Sáng hôm sau
73 Chương 73: Tôi muốn trở thành thiếu phu nhân
74 Chương 74: Mộng vào hào môn
75 Chương 75: Tin tức kết hôn
76 Chương 76: Tô Đồ Lang Quân trở về
77 Chương 77: Cao thủ trong cuộc chơi
78 Chương 78: Vi phạm hợp đồng
79 Chương 79: Cậu phải phẫu thuật sao
80 Chương 80: Họp báo đính chính 1
81 Chương 81: Họp báo đính chính 2
82 Chương 82: Kế hoạch
83 Chương 83: Thổ lộ
84 Chương 84: Rõ ràng mọi chuyện
85 Chương 85: Hôm nay không đổ máu
86 Chương 86: Play phòng bếp
87 Chương 87: Quan tâm cấp trên quá mức
88 Chương 88: Play phòng làm việc
89 Chương 89: Vu Nhạn Bắc
90 Chương 90: Chứng mê tay
91 Chương 91: Đẹp đến thất kinh rồi
92 Chương 92: Cơ hội hợp tác
93 Chương 93: Bất tỉnh
94 Chương 94: Mua nhẫn
95 Chương 95: Canh chừng cậu
96 Chương 96: Mộng quá khứ
97 Chương 97: Tô Thành nhập viện
98 Chương 98: Cảm thấy tịch mịch
99 Chương 99: Giãi bày
100 Chương 100: Học bắn súng
101 Chương 101: Gặp nhau ở trường bắn
102 Chương 102: Ngôi sao may mắn
103 Chương 103: Bất an
104 Chương 104: Mặt lạnh để khi khác
105 Chương 105: Hoa diên vĩ
106 Chương 106: Trở thành bữa tối của cậu
107 Chương 107: Nhìn trúng mỗi cậu
108 Chương 108: Em họ
109 Chương 109: Con tim của cậu
110 Chương 110: Bất ngờ đến
111 Chương 111: Chuyện xấu bị ba bắt gặp
112 Chương 112: Xin phép
113 Chương 113: Tân Phổ
114 Chương 114: Chìa khóa
115 Chương 115: Chỉnh người
116 Chương 116: Gặp lại Khâm Định
117 Chương 117: Ẩu đả ở Hồng Bảng
118 Chương 118: Tra hỏi
119 Chương 119: Bắt được Hà Hồng
120 Chương 120: Ngày thứ 13
121 Chương 121: Thân nhân
122 Chương 122: Cứu người
123 Chương 123: Nhập viện
124 Chương 124: Tớ tin cậu rất sinh long hoạt hổ
125 Chương 125: Play phòng bệnh
126 Chương 126: Nữ y tá
127 Chương 127: Tìm đến
Chapter

Updated 127 Episodes

1
Chương 1: Tô Đồ Lang Quân
2
Chương 2: Chuyện mẫu giáo
3
Chương 3: Chuyện tiểu học
4
Chương 4: Chuyện trung học
5
Chương 5: Cưng chiều
6
Chương 6: Quân Quân rất tốt
7
Chương 7: Xe đạp
8
Chương 8: Đi dã ngoại
9
Chương 9: Diêu Tịnh Tuyết
10
Chương 10: Sang kết bạn
11
Chương 11: Tỏ tình
12
Chương 12: Tớ chỉ muốn leo núi với Quân Quân
13
Chương 13: Gánh nặng vô hình
14
Chương 14: Diêu Tịnh Tuyết biến mất
15
Chương 15: Tìm người
16
Chương 16: Tương kế tựu kế
17
Chương 17: Dằn mặt
18
Chương 18: Hẹn gặp
19
Chương 19: Không bỏ qua
20
Chương 20: Mũi của cậu chảy máu
21
Chương 21: Rục rịch
22
Chương 22: Tớ mắc chứng mất ngủ
23
Chương 23: Tức giận
24
Chương 24: Làm lành
25
Chương 25: Đi siêu thị
26
Chương 26: Phòng bếp
27
Chương 27: Thuốc ngủ
28
Chương 28: Muốn ở bên
29
Chương 29: Nhung nhớ
30
Chương 30: Chị họ
31
Chương 31: Chạm phải điều kiêng kỵ
32
Chương 32: Thực tập
33
Chương 33: Khoảng cách
34
Chương 34: Làm đồ Ăn sáng
35
Chương 35: Ghen
36
Chương 36: Tăng ca
37
Chương 37: Ăn quen đồ Cậu nấu
38
Chương 38: Giải quyết Bạch Thanh Nhã
39
Chương 39: Chính thức vào Hoàng thị
40
Chương 40: Vị trà xanh
41
Chương 41: Suy nghĩ bại hoại
42
Chương 42: Cô không phải chim phượng hoàng
43
Chương 43: Không về
44
Chương 44: Thành giao
45
Chương 45: Sáng tỏ
46
Chương 46: Tiệc sinh nhật Hoàng thị
47
Chương 47: Tôi cũng không thích phụ nữ
48
Chương 48: Người thích hợp nhất
49
Chương 49: Vết thương ở vị trí giống nhau
50
Chương 50: Thừa nhận
51
Chương 51: Anh đúng là vô liêm sỉ
52
Chương 52: Ánh mắt khác lạ
53
Chương 53: Lún sâu
54
Chương 54: Bạn học cũ
55
Chương 55: Trúng kế
56
Chương 56: Sự cố sát giờ họp báo
57
Chương 57: Họp báo
58
Chương 58: Họp báo hỗn loạn
59
Chương 59: Phòng chứa đồ
60
Chương 60: Cầm thú và ngay thẳng
61
Chương 61: Gặp lại Diêu Tịnh Tuyết
62
Chương 62: Nặng nề
63
Chương 63: Hỏi sai người
64
Chương 64: Đi ăn
65
Chương 65: Không nói ra
66
Chương 66: Tìm đến
67
Chương 67: Đợi dưới nhà
68
Chương 68: Nhắc nhở
69
Chương 69: U uất
70
Chương 70: Hạ thuốc
71
Chương 71: Đêm cuồng loạn
72
Chương 72: Sáng hôm sau
73
Chương 73: Tôi muốn trở thành thiếu phu nhân
74
Chương 74: Mộng vào hào môn
75
Chương 75: Tin tức kết hôn
76
Chương 76: Tô Đồ Lang Quân trở về
77
Chương 77: Cao thủ trong cuộc chơi
78
Chương 78: Vi phạm hợp đồng
79
Chương 79: Cậu phải phẫu thuật sao
80
Chương 80: Họp báo đính chính 1
81
Chương 81: Họp báo đính chính 2
82
Chương 82: Kế hoạch
83
Chương 83: Thổ lộ
84
Chương 84: Rõ ràng mọi chuyện
85
Chương 85: Hôm nay không đổ máu
86
Chương 86: Play phòng bếp
87
Chương 87: Quan tâm cấp trên quá mức
88
Chương 88: Play phòng làm việc
89
Chương 89: Vu Nhạn Bắc
90
Chương 90: Chứng mê tay
91
Chương 91: Đẹp đến thất kinh rồi
92
Chương 92: Cơ hội hợp tác
93
Chương 93: Bất tỉnh
94
Chương 94: Mua nhẫn
95
Chương 95: Canh chừng cậu
96
Chương 96: Mộng quá khứ
97
Chương 97: Tô Thành nhập viện
98
Chương 98: Cảm thấy tịch mịch
99
Chương 99: Giãi bày
100
Chương 100: Học bắn súng
101
Chương 101: Gặp nhau ở trường bắn
102
Chương 102: Ngôi sao may mắn
103
Chương 103: Bất an
104
Chương 104: Mặt lạnh để khi khác
105
Chương 105: Hoa diên vĩ
106
Chương 106: Trở thành bữa tối của cậu
107
Chương 107: Nhìn trúng mỗi cậu
108
Chương 108: Em họ
109
Chương 109: Con tim của cậu
110
Chương 110: Bất ngờ đến
111
Chương 111: Chuyện xấu bị ba bắt gặp
112
Chương 112: Xin phép
113
Chương 113: Tân Phổ
114
Chương 114: Chìa khóa
115
Chương 115: Chỉnh người
116
Chương 116: Gặp lại Khâm Định
117
Chương 117: Ẩu đả ở Hồng Bảng
118
Chương 118: Tra hỏi
119
Chương 119: Bắt được Hà Hồng
120
Chương 120: Ngày thứ 13
121
Chương 121: Thân nhân
122
Chương 122: Cứu người
123
Chương 123: Nhập viện
124
Chương 124: Tớ tin cậu rất sinh long hoạt hổ
125
Chương 125: Play phòng bệnh
126
Chương 126: Nữ y tá
127
Chương 127: Tìm đến