Chương 87: Quan tâm cấp trên quá mức

Tô Đồ Lang Quân rất giỏi sắp xếp thời gian, một tay điều hành Tô thị đâu vào đấy, một tay vẫn có thể chăm sóc cho Hoàng Thế Vinh cực tốt. Lúc ở trên công ty, cậu là một tổng giám đốc nghiêm khắc quyết đoán, khi trở về nhà liền biến thành một Tô Đồ Lang Quân vừa ngọt ngào vừa cuồng nhiệt.

Dự án Nhật Bản với Ikeda gặp một chút vấn đề, lý do vì bộ phận phiên dịch của Tô thị gặp sai sót trong quá trình phiên dịch. Người phụ trách phiên dịch không rõ là gặp phải việc gì khiến cho mất tập trung, mà lại viết thiếu một số 0 trong đơn giá mua nguyên vật liệu. Điều khó cứu vãn ở đây chính là, bản kế hoạch kinh phí kia đã có chữ ký của giám đốc kinh doanh và được gửi đến tay của Ikeda rồi. Tô Đồ Lang Quân mấy ngày nay đang cố gắng thương lượng sửa lại đơn giá bị sai kia, bởi vì nếu như viết thiếu một số 0 thôi thì sẽ đem lại cho công ty một tổn thất khá lớn.

Người trong Tô thị, trên dưới đều tăng ca đến tận khuya mới trở về. Tô Đồ Lang Quân mỗi ngày đến công ty liền lập tức giải quyết công việc, thời gian này không có cách nào trở về nhà sớm chuẩn bị đồ ăn tối cho Hoàng Thế Vinh được.

7 giờ tối, Tô Đồ Lang Quân vẫn đang căng thẳng cùng những cán bộ cấp cao trong Tô thị họp bàn phương án giải quyết, vì phía Ikeda không đồng ý cho chỉnh sửa lại đơn giá kia. Về tình thì công ty bên Nhật Bản đó đúng là có chút bất chấp lợi dụng thời cơ, nhưng trên mặt lý thuyết mà nói lại không hề sai chút nào.

Hoàng Thế Vinh cũng biết Tô Đồ Lang Quân đang gặp trục trặc trong công việc, mỗi lần tan làm đều sẽ trở về đích thân làm bữa tối rồi mang đến Tô thị cho cậu. Tuy rằng tài nghệ nấu nướng của Hoàng Thế Vinh không thể so sánh được với Tô Đồ Lang Quân, nhưng về cơ bản những món hắn nấu đều ăn được.

Hôm nay lúc Hoàng Thế Vinh lên văn phòng của Tô Đồ Lang Quân, cánh cửa phòng làm việc của cậu không đóng kín mà mở hé, hắn có chút khó hiểu nhiều vào bên trong. Cảnh tượng mà Hoàng Thế Vinh nhìn thấy lúc này là Tô Đồ Lang Quân đang ngủ gục ở trên bàn làm việc, một người đàn ông khác đặt một ly cà phê xuống bàn, anh ta đứng ở một bên im lặng nhìn cậu.

Hoàng Thế Vinh biết người này, mấy lần hắn đến đều gặp Đàm Dật Nam ngồi ở bên ngoài kia, anh ta chính là thư ký của Tô Đồ Lang Quân. Đàm Dật Nam trong ấn tượng của Hoàng Thế Vinh là một người trầm tính ít nói, có điểm nghiêm túc khô khan. Mỗi lần nhìn thấy hắn xuất hiện, anh ta cũng chỉ ngẩng đầu lên nhìn một cái, ánh mắt kia của anh ta khiến cho hắn cảm thấy rất kỳ quái, nhưng lại không biết kỳ quái ở điểm nào. Đến thời điểm hiện tại, Hoàng Thế Vinh mới phát hiện ra điểm kỳ quái đó, bởi vì lúc này Đàm Dật Nam lại mang một dáng vẻ ôn nhu khẽ cúi người, chậm rãi tháo kính mắt của Tô Đồ Lang Quân ra.

Nếu như là một người bình thường sẽ không thể có hành động thân thiết như vậy, hơn nữa mỗi động tác của anh ta đối với Tô Đồ Lang Quân rất ôn nhu, ánh mắt kia cũng không phải là chỉ đơn thuần của cấp dưới dành cho cấp trên. Hoàng Thế Vinh trong lòng cũng đoán ra được ít nhiều, có lẽ Đàm Dật Nam có tình cảm với con mèo nhỏ của hắn.

Đàm Dật Nam cảm giác được phía sau giống như có một ánh mắt nào đó đang nhìn mình chằm chằm, quả nhiên khi anh ta quay đầu liền thấy một người đàn ông cao lớn, xách trên tay một cặp lồng cơm đang đứng trước cửa phòng. Đàm Dật Nam hơi giật mình, nhưng kế tiếp anh ta liền thu lại toàn bộ dáng vẻ hoảng hốt, gương mặt không biểu hiện quá nhiều cảm xúc xoay người bước ra khỏi phòng.

Hoàng Thế Vinh không có ý định nhường đường, cánh cửa phòng kia không quá rộng, hơn nữa thân hình của hai người đàn ông cao lớn như vậy rất khó để cùng đi qua. Đàm Dật Nam phát hiện người phía trước chẳng khác gì một bức tượng không nhúc nhích liền dừng bước ngẩng đầu nói:

"Làm phiền nhường đường"

Hoàng Thế Vinh thấp giọng cảnh cáo:

"Anh cũng quan tâm cấp trên quá mức rồi"

Đàm Dật Nam hơi giật mình, nhưng sau đó cũng không nói gì cả, chỉ còn cách nghiêng người đi qua Hoàng Thế Vinh để ra ngoài. Hoàng Thế Vinh đóng cửa phòng làm việc, trong lòng hắn có chút không thoải mái, con mèo nhỏ cùng tên thư ký kia làm chung một tầng, mà tầng này cũng chỉ có hai người bọn họ mà thôi, hắn thật sự không yên tâm chút nào.

Hoàng Thế Vinh tiến vào trong phòng, hắn nhẹ nhàng để cặp lồng cơm xuống dưới bàn, kế đến liền bước tới phía Tô Đồ Lang Quân, bàn tay chạm lên mái tóc cậu khẽ vuốt ve.

Thật ra từ lúc Đàm Dật Nam tháo kính của Tô Đồ Lang Quân xuống thì cậu đã tỉnh rồi, vốn dĩ định mở mắt nhưng cảm thấy phía trước cửa phòng có tia sáng liền ước chừng thời gian có lẽ là Hoàng Thế Vinh đã tới, cho nên cậu mới nhắm mắt giả bộ ngủ, muốn xem người đan ông kia có ghen hay không. Quả nhiên không ngoài dự đoán của Tô Đồ Lang Quân, Hoàng Thế Vinh thật sự phát ghen, hơn nữa còn cảnh cáo Đàm Dật Nam nữa.

Tô Đồ Lang Quân mở mắt nhìn Hoàng Thế Vinh, hôm nay cậu vẫn mặc áo sơ mi trắng cùng quần âu, hàng cúc áo không đóng cao nghiêm túc, cũng không mang cà vạt gì cả, dáng vẻ này giống như là vừa mới trải qua một hồi bận rộn trong công việc vậy:

"Cậu đến rồi sao?"

Hoàng Thế Vinh khẽ mỉm cười thu tay lại:

"Tớ mang cơm đến, ăn xong rồi tiếp tục làm việc"

Tô Đồ Lang Quân gật đầu, kế đến liền lười nhác đứng dậy đi về phía bàn ăn cơm. Hoàng Thế Vinh ở một bên mang từng khay thức ăn xếp ra ngoài, một bên lại bâng quơ hỏi cậu:

"Đàm Dật Nam theo cậu đã lâu chưa?"

Tô Đồ Lang Quân cũng không có nửa điểm giấu giếm hắn:

"Từ lúc tớ vào Tô thị, anh ta đã theo tớ rồi, lúc trước là làm ở bộ phận kinh doanh"

Hoàng Thế Vinh dừng lại động tác gắp thức ăn:

"Vậy vì sao lại trở thành thư ký cho cậu?"

Tô Đồ Lang Quân gắp một miếng thịt kho:

"Bởi vì tớ nhìn trúng năng lực của anh ta, muốn anh ta giúp tớ"

Hoàng Thế Vinh đặt bát cơm xuống bàn, ánh mắt chăm chú nhìn sang phía cậu, nửa đùa nửa thật nói thế này:

"Quân Quân, tớ cũng biết ghen đấy"

Tô Đồ Lang Quân không trốn tránh mà nhìn thẳng hắn:

"Cậu có gì cần ghen?"

Hoàng Thế Vinh nhún vai:

"Ai biết được, câu xuất sắc như vậy thì ai cũng sẽ thích"

Tô Đồ Lang Quân mỉm cười đáp:

"Tớ là người rất chung thủy"

Hoàng Thế Vinh tà ý hỏi lại:

"Thật không?"

Tô Đồ Lang Quân kiên quyết trả lời:

"Không thể là giả"

Thật ra Hoàng Thế Vinh cũng lo lắng quá rồi, bởi vì Tô Đồ Lang Quân đã đợi hắn mười mấy năm nay, trong cuộc sống của cậu cũng chỉ tồn tại duy nhất một mình hắn, ai cũng không thể nào xen vào được.

Hoàng Thế Vinh cả tuần này bị Tô Đồ Lang Quân cho ra rìa, hắn biết là cậu bận rộn công việc, dự án đang theo gặp trục trặc, nhưng mà cả tuần lễ không được gần gũi cậu, một người tinh lực dồi dào như hắn thật sự đã chịu hết nổi rồi.

Hoàng Thế Vinh ăn cơm xong, nhàm chán ngồi trên ghế sô pha mang điện thoại ra chơi trò chơi, thời gian này Tô Đồ Lang Quân luôn làm việc tại công ty đến tận 9 giờ tối, chính vì thế hắn cũng ở lại đợi cậu luôn. Hoàng Thế Vinh chơi xong trò chơi rồi liền không có việc gì làm, hắn bước tới chỗ Tô Đồ Lang Quân nhìn thử xem cậu đang làm gì, sau đó lại đưa tay lên bóp vai cho cậu:

"Quân Quân, cậu đang xem gì thế?"

Tô Đồ Lang Quân vẫn đang chăm chú xem những vật liệu xây dưng có giá thành thấp, nhưng vẫn đảm bảo được an toàn để thay thế cho những vật liệu mà người phiên dịch kia ghi thiếu giá tiền:

"Tớ đang xem một số vật liệu xây dựng"

Hoàng thị chính là công ty cung cấp vật liệu xây dựng rồi, Tô Đồ Lang Quân muốn xem cái này, hắn cũng có thể đưa ra lời khuyên cho cậu. Thế cho nên Hoàng Thế Vinh liền kéo Tô Đồ Lang Quân đứng dây rồi ngồi xuống ghế của cậu, tiếp theo đó liền đặt cậu ngồi lên đùi mình:

"Để tớ xem có giúp được gì hay không, tớ cũng biết một chút về lĩnh vực này"

Tô Đồ Lang Quân ngồi đúng lên vật nam tính giữa đùi của Hoàng Thế Vinh, kích thước gồ ghề hiện tại là hắn vẫn còn chưa cương đâu. Tô Đồ Lang Quân tưởng rằng Hoàng Thế Vinh đang quấy rối mình, liền đặt tài liệu xuống bàn thở dài nói với hắn:

"Tiểu Vinh, tớ phải làm việc mà"

Hoàng Thế Vinh cố chấp cầm lên tài liệu kia xem một lượt, lại nhịn không được nhân tiện hôn một cái vào bên má cậu:

"Tớ xem giúp, hai người vẫn suy nghĩ nhanh hơn một người mà"

Tô Đồ Lang Quân hết cách rồi, người đàn ông này luôn tự ý như vậy, chiều theo ý hắn hay không chiều theo ý hắn thì có lẽ hôm nay cậu cũng không làm việc được. Cậu liếc mắt nhìn đồng hồ điện tử trên máy tính, hiện tại cũng gần 8 giờ 30 phút rồi, xem như hôm nay nghỉ sớm một chút vậy:

"Được rồi, tớ đang tìm vật liệu thay thế thép không gỉ để gia công cột trụ"

Hoàng Thế Vinh quả thật là không tập trung nổi, cái miệng nhỏ mấp máy kia của Tô Đồ Lang Quân thật muốn trêu ngươi hắn mà. Hoàng Thế Vinh lại phải hôn môi Tô Đồ Lang Quân một cái mới chịu lật mở tài liệu kia nhìn xem, bên trong là danh sách những vật liệu thay thế, ưu nhược điểm và giá thành:

"Để tớ nhìn xem thử"

Tô Đồ Lang Quân cũng cảm thấy bất lực với người đàn ông này, hắn nói là giúp cậu xem tài liệu nhưng lại giở trò lưu manh với cậu, cái vật nam tính kia lại cương lên chọc vào mông cậu nữa rồi:

"Tớ đang xem xét đến gang, ở đây có một số loại"

Hoàng Thế Vinh tựa cằm lên vai của Tô Đồ Lang Quân, giọng nói có điểm trầm khàn, ánh mắt cố gắng tập trung nhìn vào những gì ghi trong tài liệu:

"Gang sao, để tớ nhìn xem"

Tô Đồ Lang Quân liên tục bị quấy nhiễu bởi những hơi thở nóng rực phá vào cần cổ cậu, lại cộng thêm bàn tay người đàn ông nào đó kia đang đặt ở nơi không được đứng đắn cho lắm. Rõ ràng vừa mới rồi còn lật mở tài liệu, bây giờ đã đưa tới lật mở khóa quần của cậu rồi:

"Trong đây không có Carbon composite sao?"

Tô Đồ Lang Quân tuy là thiên tài, nhưng vẫn là phải đọc qua sách vở mới có thể nhớ được, đối với lĩnh vực vật liệu xây dựng này cậu không tìm hiểu nhiều. Một tuần nay mới ở trên mạng tìm kiếm thông tin cho nên chưa nghe thấy tên vật liệu này bao giờ:

"Carbon composite?"

Hoàng Thế Vinh đặt tài liệu kia xuống dưới bàn, tay còn lại bắt đầu tiến vào bên trong áo của Tô Đồ Lang Quân:

"Nếu tớ giúp được cậu giải quyết vấn đề vật liệu thay thế này, thì cậu cũng phải giúp tớ giải quyết được chuyện gấp hiện tại đấy".

Chapter
1 Chương 1: Tô Đồ Lang Quân
2 Chương 2: Chuyện mẫu giáo
3 Chương 3: Chuyện tiểu học
4 Chương 4: Chuyện trung học
5 Chương 5: Cưng chiều
6 Chương 6: Quân Quân rất tốt
7 Chương 7: Xe đạp
8 Chương 8: Đi dã ngoại
9 Chương 9: Diêu Tịnh Tuyết
10 Chương 10: Sang kết bạn
11 Chương 11: Tỏ tình
12 Chương 12: Tớ chỉ muốn leo núi với Quân Quân
13 Chương 13: Gánh nặng vô hình
14 Chương 14: Diêu Tịnh Tuyết biến mất
15 Chương 15: Tìm người
16 Chương 16: Tương kế tựu kế
17 Chương 17: Dằn mặt
18 Chương 18: Hẹn gặp
19 Chương 19: Không bỏ qua
20 Chương 20: Mũi của cậu chảy máu
21 Chương 21: Rục rịch
22 Chương 22: Tớ mắc chứng mất ngủ
23 Chương 23: Tức giận
24 Chương 24: Làm lành
25 Chương 25: Đi siêu thị
26 Chương 26: Phòng bếp
27 Chương 27: Thuốc ngủ
28 Chương 28: Muốn ở bên
29 Chương 29: Nhung nhớ
30 Chương 30: Chị họ
31 Chương 31: Chạm phải điều kiêng kỵ
32 Chương 32: Thực tập
33 Chương 33: Khoảng cách
34 Chương 34: Làm đồ Ăn sáng
35 Chương 35: Ghen
36 Chương 36: Tăng ca
37 Chương 37: Ăn quen đồ Cậu nấu
38 Chương 38: Giải quyết Bạch Thanh Nhã
39 Chương 39: Chính thức vào Hoàng thị
40 Chương 40: Vị trà xanh
41 Chương 41: Suy nghĩ bại hoại
42 Chương 42: Cô không phải chim phượng hoàng
43 Chương 43: Không về
44 Chương 44: Thành giao
45 Chương 45: Sáng tỏ
46 Chương 46: Tiệc sinh nhật Hoàng thị
47 Chương 47: Tôi cũng không thích phụ nữ
48 Chương 48: Người thích hợp nhất
49 Chương 49: Vết thương ở vị trí giống nhau
50 Chương 50: Thừa nhận
51 Chương 51: Anh đúng là vô liêm sỉ
52 Chương 52: Ánh mắt khác lạ
53 Chương 53: Lún sâu
54 Chương 54: Bạn học cũ
55 Chương 55: Trúng kế
56 Chương 56: Sự cố sát giờ họp báo
57 Chương 57: Họp báo
58 Chương 58: Họp báo hỗn loạn
59 Chương 59: Phòng chứa đồ
60 Chương 60: Cầm thú và ngay thẳng
61 Chương 61: Gặp lại Diêu Tịnh Tuyết
62 Chương 62: Nặng nề
63 Chương 63: Hỏi sai người
64 Chương 64: Đi ăn
65 Chương 65: Không nói ra
66 Chương 66: Tìm đến
67 Chương 67: Đợi dưới nhà
68 Chương 68: Nhắc nhở
69 Chương 69: U uất
70 Chương 70: Hạ thuốc
71 Chương 71: Đêm cuồng loạn
72 Chương 72: Sáng hôm sau
73 Chương 73: Tôi muốn trở thành thiếu phu nhân
74 Chương 74: Mộng vào hào môn
75 Chương 75: Tin tức kết hôn
76 Chương 76: Tô Đồ Lang Quân trở về
77 Chương 77: Cao thủ trong cuộc chơi
78 Chương 78: Vi phạm hợp đồng
79 Chương 79: Cậu phải phẫu thuật sao
80 Chương 80: Họp báo đính chính 1
81 Chương 81: Họp báo đính chính 2
82 Chương 82: Kế hoạch
83 Chương 83: Thổ lộ
84 Chương 84: Rõ ràng mọi chuyện
85 Chương 85: Hôm nay không đổ máu
86 Chương 86: Play phòng bếp
87 Chương 87: Quan tâm cấp trên quá mức
88 Chương 88: Play phòng làm việc
89 Chương 89: Vu Nhạn Bắc
90 Chương 90: Chứng mê tay
91 Chương 91: Đẹp đến thất kinh rồi
92 Chương 92: Cơ hội hợp tác
93 Chương 93: Bất tỉnh
94 Chương 94: Mua nhẫn
95 Chương 95: Canh chừng cậu
96 Chương 96: Mộng quá khứ
97 Chương 97: Tô Thành nhập viện
98 Chương 98: Cảm thấy tịch mịch
99 Chương 99: Giãi bày
100 Chương 100: Học bắn súng
101 Chương 101: Gặp nhau ở trường bắn
102 Chương 102: Ngôi sao may mắn
103 Chương 103: Bất an
104 Chương 104: Mặt lạnh để khi khác
105 Chương 105: Hoa diên vĩ
106 Chương 106: Trở thành bữa tối của cậu
107 Chương 107: Nhìn trúng mỗi cậu
108 Chương 108: Em họ
109 Chương 109: Con tim của cậu
110 Chương 110: Bất ngờ đến
111 Chương 111: Chuyện xấu bị ba bắt gặp
112 Chương 112: Xin phép
113 Chương 113: Tân Phổ
114 Chương 114: Chìa khóa
115 Chương 115: Chỉnh người
116 Chương 116: Gặp lại Khâm Định
117 Chương 117: Ẩu đả ở Hồng Bảng
118 Chương 118: Tra hỏi
119 Chương 119: Bắt được Hà Hồng
120 Chương 120: Ngày thứ 13
121 Chương 121: Thân nhân
122 Chương 122: Cứu người
123 Chương 123: Nhập viện
124 Chương 124: Tớ tin cậu rất sinh long hoạt hổ
125 Chương 125: Play phòng bệnh
126 Chương 126: Nữ y tá
127 Chương 127: Tìm đến
Chapter

Updated 127 Episodes

1
Chương 1: Tô Đồ Lang Quân
2
Chương 2: Chuyện mẫu giáo
3
Chương 3: Chuyện tiểu học
4
Chương 4: Chuyện trung học
5
Chương 5: Cưng chiều
6
Chương 6: Quân Quân rất tốt
7
Chương 7: Xe đạp
8
Chương 8: Đi dã ngoại
9
Chương 9: Diêu Tịnh Tuyết
10
Chương 10: Sang kết bạn
11
Chương 11: Tỏ tình
12
Chương 12: Tớ chỉ muốn leo núi với Quân Quân
13
Chương 13: Gánh nặng vô hình
14
Chương 14: Diêu Tịnh Tuyết biến mất
15
Chương 15: Tìm người
16
Chương 16: Tương kế tựu kế
17
Chương 17: Dằn mặt
18
Chương 18: Hẹn gặp
19
Chương 19: Không bỏ qua
20
Chương 20: Mũi của cậu chảy máu
21
Chương 21: Rục rịch
22
Chương 22: Tớ mắc chứng mất ngủ
23
Chương 23: Tức giận
24
Chương 24: Làm lành
25
Chương 25: Đi siêu thị
26
Chương 26: Phòng bếp
27
Chương 27: Thuốc ngủ
28
Chương 28: Muốn ở bên
29
Chương 29: Nhung nhớ
30
Chương 30: Chị họ
31
Chương 31: Chạm phải điều kiêng kỵ
32
Chương 32: Thực tập
33
Chương 33: Khoảng cách
34
Chương 34: Làm đồ Ăn sáng
35
Chương 35: Ghen
36
Chương 36: Tăng ca
37
Chương 37: Ăn quen đồ Cậu nấu
38
Chương 38: Giải quyết Bạch Thanh Nhã
39
Chương 39: Chính thức vào Hoàng thị
40
Chương 40: Vị trà xanh
41
Chương 41: Suy nghĩ bại hoại
42
Chương 42: Cô không phải chim phượng hoàng
43
Chương 43: Không về
44
Chương 44: Thành giao
45
Chương 45: Sáng tỏ
46
Chương 46: Tiệc sinh nhật Hoàng thị
47
Chương 47: Tôi cũng không thích phụ nữ
48
Chương 48: Người thích hợp nhất
49
Chương 49: Vết thương ở vị trí giống nhau
50
Chương 50: Thừa nhận
51
Chương 51: Anh đúng là vô liêm sỉ
52
Chương 52: Ánh mắt khác lạ
53
Chương 53: Lún sâu
54
Chương 54: Bạn học cũ
55
Chương 55: Trúng kế
56
Chương 56: Sự cố sát giờ họp báo
57
Chương 57: Họp báo
58
Chương 58: Họp báo hỗn loạn
59
Chương 59: Phòng chứa đồ
60
Chương 60: Cầm thú và ngay thẳng
61
Chương 61: Gặp lại Diêu Tịnh Tuyết
62
Chương 62: Nặng nề
63
Chương 63: Hỏi sai người
64
Chương 64: Đi ăn
65
Chương 65: Không nói ra
66
Chương 66: Tìm đến
67
Chương 67: Đợi dưới nhà
68
Chương 68: Nhắc nhở
69
Chương 69: U uất
70
Chương 70: Hạ thuốc
71
Chương 71: Đêm cuồng loạn
72
Chương 72: Sáng hôm sau
73
Chương 73: Tôi muốn trở thành thiếu phu nhân
74
Chương 74: Mộng vào hào môn
75
Chương 75: Tin tức kết hôn
76
Chương 76: Tô Đồ Lang Quân trở về
77
Chương 77: Cao thủ trong cuộc chơi
78
Chương 78: Vi phạm hợp đồng
79
Chương 79: Cậu phải phẫu thuật sao
80
Chương 80: Họp báo đính chính 1
81
Chương 81: Họp báo đính chính 2
82
Chương 82: Kế hoạch
83
Chương 83: Thổ lộ
84
Chương 84: Rõ ràng mọi chuyện
85
Chương 85: Hôm nay không đổ máu
86
Chương 86: Play phòng bếp
87
Chương 87: Quan tâm cấp trên quá mức
88
Chương 88: Play phòng làm việc
89
Chương 89: Vu Nhạn Bắc
90
Chương 90: Chứng mê tay
91
Chương 91: Đẹp đến thất kinh rồi
92
Chương 92: Cơ hội hợp tác
93
Chương 93: Bất tỉnh
94
Chương 94: Mua nhẫn
95
Chương 95: Canh chừng cậu
96
Chương 96: Mộng quá khứ
97
Chương 97: Tô Thành nhập viện
98
Chương 98: Cảm thấy tịch mịch
99
Chương 99: Giãi bày
100
Chương 100: Học bắn súng
101
Chương 101: Gặp nhau ở trường bắn
102
Chương 102: Ngôi sao may mắn
103
Chương 103: Bất an
104
Chương 104: Mặt lạnh để khi khác
105
Chương 105: Hoa diên vĩ
106
Chương 106: Trở thành bữa tối của cậu
107
Chương 107: Nhìn trúng mỗi cậu
108
Chương 108: Em họ
109
Chương 109: Con tim của cậu
110
Chương 110: Bất ngờ đến
111
Chương 111: Chuyện xấu bị ba bắt gặp
112
Chương 112: Xin phép
113
Chương 113: Tân Phổ
114
Chương 114: Chìa khóa
115
Chương 115: Chỉnh người
116
Chương 116: Gặp lại Khâm Định
117
Chương 117: Ẩu đả ở Hồng Bảng
118
Chương 118: Tra hỏi
119
Chương 119: Bắt được Hà Hồng
120
Chương 120: Ngày thứ 13
121
Chương 121: Thân nhân
122
Chương 122: Cứu người
123
Chương 123: Nhập viện
124
Chương 124: Tớ tin cậu rất sinh long hoạt hổ
125
Chương 125: Play phòng bệnh
126
Chương 126: Nữ y tá
127
Chương 127: Tìm đến