Chương 33: Khoảng cách

Tô Đồ Lang Quân đã vào Hoàng thị thực tập được nửa tháng, cậu không có ý định giấu giếm mối quan hệ giữa mình và Hoàng Thế Vinh nhưng lại không muốn đề cập đến chuyện bản thân chính là thiếu gia nhà họ Tô.

Đối với một thực tập sinh có mối quan hệ tốt với con trai tổng tài đương nhiên sẽ rất nhanh chóng bị đưa vào tầm ngắm của nhân viên công ty. Tô Đồ Lang Quân vốn dĩ kiệm lời nhưng lại rất thông minh, cậu vừa vào liền có thể phát hiện ra được lỗ hổng thiếu sót ở bộ phận marketing, tuy không công khai muốn đả kích Bạch Thanh Nhã nhưng dường mỗi ngày cơ hồ đều mang những vấn đề cô ấy thiếu sót ra góp ý, tình cờ mỗi lần đó đều ở ngay trước mặt mọi người trong phòng.

Một người đã làm việc ở Anh quốc ba năm lại bị một thực tập sinh còn chưa lấy được bằng tốt nghiệp đại học nhìn ra sơ hở, việc này khiến cho Bạch Thanh Nhã vừa xấu hổ vừa tức giận, dẫn đến chuyện mỗi ngày cô ta đều cố tình giao thật nhiều việc để làm khó Tô Đồ Lang Quân.

Lấy tính cách của Tô Đồ Lang Quân mà nói, cậu không bao giờ tự ý đi gây sự với người khác cả, chỉ là người khác dù cho vô tình hay cố ý đã chạm đến điều cấm kỵ trong lòng cậu cho nên cậu mới muốn gây khó dễ với đối phương mà thôi, mà điều cấm kỵ này không ai khác chính là Hoàng Thế Vinh.

Thời gian mới vào Hoàng thị, Tô Đồ Lang Quân đã nhận thấy ánh mắt của Bạch Thanh Nhã không hề có chút giấu giếm nào liên tục phóng điện về phía Hoàng Thế Vinh. Bất cứ những người nào có tình cảm không trong sáng với hắn, thì cậu lại không thể nào ngồi im được, cũng không biết đây là phần tính cách tốt hay xấu của cậu nữa.

Hoàng Thế Vinh mỗi buổi sáng đều đưa cậu đến công ty nhà hắn bằng chiếc mô tô quen thuộc, dạo gần đây cậu cố tình không làm đồ ăn sáng ở nhà cho cả hai vì thế mỗi ngày đều sẽ có hai phần đồ ăn giống nhau được tùy tiện mua ở các cửa tiệm bán đồ ăn sáng gần công ty.

Hoàng Thế Vinh lúc nào cũng sẽ ngồi ở bên cạnh Tô Đồ Lang Quân cùng nhau ăn sáng, tuy rằng đã đến giờ làm việc nhưng hắn cũng không quan tâm, hơn nữa nói gì thì nói hắn cũng là ông chủ nhỏ, người khác đương nhiên còn chưa đủ quyền hành để nhắc nhở.

Bạch Thanh Nhã rất ghen tị với Tô Đồ Lang Quân, mỗi lần đi qua đều sẽ dùng ánh mắt cảnh cáo liếc nhìn về phía này, cậu khi ấy liền giả bộ như không thấy quay sang mỉm cười nói chuyện với Hoàng Thế Vinh.

...

"Tô Đồ Lang Quân, cậu đọc bảng quy tắc của phòng chúng ta chưa?" Bạch Thanh Nhã đi về phía Tô Đồ Lang Quân cố ý muốn gây khó dễ.

Cậu đang xem xét lại từng tập hồ sơ của khách hàng, động tác chậm rãi nhưng vô cùng nghiêm túc, cả một quá trình cũng không ngẩng đầu lên nhìn Bạch Thanh Nhã lấy một cái:

"Tôi có đọc qua"

Bạch Thanh Nhã nhíu mày nâng giọng:

"Công ty bắt đầu làm việc lúc 9 giờ sáng, các phòng ban khác tôi không biết nhưng riêng ở phòng này có quy đinh không được ăn sáng trong giờ làm việc, điều đó sẽ ảnh hưởng đến người xung quanh"

Một lời nói đó khiến cho tất cả mọi người cũng đều nhịn không được đưa mắt nhìn về phía này, ai cũng đều mang bộ dáng muốn xem kịch vui. Tô Đồ Lang Quân vẫn đang cúi đầu xem tài liệu, im lặng không hề nói gì. Bạch Thanh Nhã thấy vậy liền đập vào mặt bàn làm việc của cậu tạo ra một tiếng động lớn:

"Tôi nói cậu có nghe không vậy?"

Tô Đồ Lang Quân gấp lại tài liệu, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Bạch Thanh Nhã:

"Nghe rồi"

Bạch Thanh Nhã hừ lạnh một tiếng:

"Đừng tưởng cậu quen với thiếu gia của Hoàng thị là thích làm gì thì làm, tôi đây công tư phân minh sẽ không nể mặt bất cứ ai cả"

Buổi trưa hôm ấy lúc mọi người đều đi ăn cơm, Tô Đồ Lang Quân vẫn ngồi ở vị trí bàn làm việc của mình tiếp tục lật mở tài liệu, một buổi sáng cậu mới xem được hết một cuốn. Thật ra cậu cũng không vội, đương nhiên cậu có cách để hoàn thành công việc nhanh chóng nhưng cậu chính là không muốn hoàn thành công việc này.

"Quân Quân, đi ăn thôi" Hoàng Thế Vinh từ phòng bên kia đi tới chỗ cậu.

Tô Đồ Lang Quân ngẩng đầu nhìn hắn:

"Tiểu Vinh, cậu đi ăn trước đi, tớ còn một số công việc cần giải quyết"

Hoàng Thế Vinh nhìn tài liệu xếp thành một chồng cao trên bàn, đi từ xa hắn còn không nhìn thấy gương mặt của cậu đâu vì đã bị chồng tài liệu này che đi mất. Hắn nhíu mày nhìn chằm chằm cậu, sau đó liền kéo ghế bên cạnh ngồi xuống:

"Công việc bận lắm sao? Để tớ nói với trưởng phòng không được giao việc nhiều như vậy cho cậu"

Tô Đồ Lang Quân lắc đầu:

"Không được Tiểu Vinh, cậu quên vì sao tớ muốn vào đây thực tập mà không phải vào công ty của ba rồi sao"

Tô Đồ Lang Quân lần đó nói muốn thực tập tại công ty nhà hắn, cậu nói rằng bản thân muốn rèn luyện, không muốn bất cứ ai vì thân phận đặc biệt của cậu mà e ngại, nịnh nọt. Thật ra đó chỉ là một cái cớ mà thôi, lý do cậu muốn tới đây chính là vì bản thân muốn ở bên cạnh Hoàng Thế Vinh, không muốn cách xa hắn.

Hoàng Thế Vinh lấy đại một tập tài liệu mở ra xem thử, nhìn tới năm tháng ghi bên trong lại càng nhíu chặt hàng lông mày hơn, thời điểm trong tài liệu đã là mười năm trở về trước, không rõ vì sao cậu lại xem loại tài liệu này:

"Quân Quân, cậu muốn tìm cái gì, tớ giúp cậu tìm"

Tô Đồ Lang Quân vẫn điềm tĩnh chăm chú lật mở từng trang tài liệu của khách hàng, nghe Hoàng Thế Vinh hỏi như vậy liền nhẹ giọng đáp lời:

"Trưởng phòng nói tớ tìm kiếm khách hàng tiềm năng, cô ấy mang tới một số tài liệu giúp ích cho tớ"

Hoàng Thế Vinh đóng mạnh cuốn tài liệu trong tay lại:

"Khách hàng tiềm năng? Cô ta không biết chọn lọc tài liệu sao, vì sao mang tới cả những khách hàng mười năm về trước?"

Tô Đồ Lang Quân đặt cuốn tài liệu xuống bàn, quay sang nhìn Hoàng Thế Vinh bình tĩnh nói:

"Cũng không phải không giúp ích được gì, tớ có thể xem được những đặc điểm để phác họa lên chân dung của khách hàng tiềm năng và không tiềm năng mà"

Hoàng Thế Vinh nghiền ngẫm nhìn chằm chăm cậu, một hồi sau liền hỏi:

"Có phải cậu lại bị người khác bắt nạt nữa rồi hay không?"

Tô Đồ Lang Quân lắc đầu, sau đó lại tiếp tục xem tài liệu:

"Không có ai bắt nạt tớ cả, đây là công việc mà"

Thời gian tiếp theo sau đó, Tô Đồ Lang Quân nói sẽ chuyển về nhà hai ba của cậu với lý đo từ đó đến công ty sẽ gần hơn. Đây là một quyết định mà cậu phân vân thật là lâu, nhưng cuối cùng vẫn là quyết định bọn họ nên tách nhau ra một chút, cậu muốn hắn nhớ cậu, muốn hắn tự nhận ra một điều rằng nếu như không có cậu bên cạnh thì có mốt số chuyện hắn sẽ không tự mình làm được.

Ngày đầu tiên Tô Đồ Lang Quân rời khỏi nhà, Hoàng Thế Vinh cảm thấy chiếc giường thật trống trải, mọi thói quen của hắn thức dậy nhìn thấy cậu bên cạnh, mỗi buổi sáng đưa cậu đi làm, tan làm lại cùng cậu đi siêu thị mua thức ăn, tất cả đều không còn nữa. Hoàng Thế Vinh cảm giác giống như trong cuộc sống của mình mất đi một nguồn năng lượng to lớn vậy, khiến cho cả người hắn đều buồn chán, mệt mỏi, chỉ cho đến khi đến văn phòng nhìn thấy cậu ngồi làm việc thì hắn mới vui vẻ trở lại được.

Chỉ có điều không rõ tại vì sao, thời gian gần đây Tô Đồ Lang Quân giống như rất xa cách hắn, buổi sáng mua đồ ăn sáng đến cho cậu thì cậu lại nói bản thân đã ăn sáng ở nhà rồi, sau này không cần mua đồ ăn sáng cho cậu nữa. Hắn kéo ghế ngồi bên cạnh cậu muốn ăn sáng liền bị cậu đuổi về, nói rằng hiện tại đã đến giờ làm rồi không được ở đây gây ảnh hưởng đến người trong phòng.

Buổi trưa, tất cả mọi người trong phòng đều đã đi ăn trưa, cậu lại vẫn cứ như vậy bận rộn ngồi xem tài liệu, hắn đến bên cạnh ngồi nói chuyện, thỉnh thoảng cậu mới ầm ừ lại một câu, nếu không sẽ lại chạy qua chỗ máy in để in tài liệu.

Đến khi buổi chiều hiếm hoi lắm mới tranh thủ được một chút thời gian không có công việc, hắn đưa cậu trở về nhà ba cậu, chỉ trách đoạn đường từ Hoàng thị đến biệt thự Tô gia lại quá gần, một cột tín hiệu đèn giao thông cũng không có chứ đừng nói là đoạn đường xảy ra ùn tắc, cho dù hắn đã cố gắng đi chậm nhất mức có thể cũng chỉ nói được với cậu nhiều nhất ba câu mà thôi.

"Quân Quân, công việc gần đây bận lắm sao?" Hoàng Thế Vinh dừng xe, tiếp nhận mũ bảo hiểm từ trong tay cậu, ánh mắt có chút luyến tiếc không muốn cậu vào nhà.

Tô Đồ Lang Quân lắc đầu:

"Cũng không bận lắm"

Hoàng Thế Vinh nhẹ giọng:

"Tớ nói họ đừng giao cho cậu quá nhiều việc có được không, thời gian này chỉ thấy cậu làm việc không có lúc nào nghỉ ngơi cả, ngay cả bữa trưa cũng không ăn tử tế nữa"

Tô Đồ Lang Quân kiên quyết lắc đầu: "Không được Tiểu Vinh, tớ muốn tự mình hoàn thành công việc này" nói đến đây cậu liền hạ giọng, đôi mắt xinh đẹp nhìn sâu vào mắt hắn: "Nếu như thật sự không chịu được nữa tớ sẽ nói với cậu có được không?"

Hoàng Thế Vinh thở dài, tuy rằng có chút buồn bực nhưng mà vẫn nghe theo lời của cậu:

"Quân Quân, cậu sẽ không quên sắp tới là ngày gì chứ?"

Tô Đồ Lang Quân mỉm cười:

"Quên làm sao được, tớ đã chuẩn bị xong quà cho cậu rồi"

Hoàng Thế Vinh gật đầu:

"Hôm đó cậu nhất định không được tăng ca có biết chưa"

Tô Đồ Lang Quân lảng tránh chuyện này, nhìn đến trên bầu trời âm u, mây đen kéo tới liền nhanh chóng đuổi Hoàng Thế Vinh về nhà:

"Tiểu Vinh, sắp mưa rồi, cậu mau về đi"

Hoàng Thế Vinh ừ một tiếng:

"Cậu vào nhà đi"

Tô Đồ Lang Quân vẫy vẫy tay với hắn rồi cũng xoay người tiến vào trong nhà:

"Đi đường cẩn thận"

Hoàng Thế Vinh nhìn theo bóng dáng kia mãi cho đến khi cánh cổng đóng lại không còn nhìn thấy gì nữa hắn mới thở dài một hơi, giây kế tiếng liền khởi động động cơ mô tô, nhanh chóng rời khỏi nơi này trở về nhà.

Tô Đồ Lang Quân thời gian gần đây rất nhớ Hoàng Thế Vinh, bản thân cậu tạo ra thật nhiều thói quen cho hắn cũng đã vô tình tự tạo thói quen cho chính bản thân. Ví như chuyện trước đây đều ở trong bếp nấu ăn sau đó vui vẻ ngắm nhìn dáng vẻ ăn ngon miệng của hắn, hiện tại trở về nhà ăn cơm cũng không cảm thấy ngon miệng nữa. Ví như chuyện buổi tối đi ngủ trước đây đều có thể nhân lúc hắn ngủ say lén lút hôn môi hắn, hiện tại nằm trên chiếc giường trống trải lại xoay đi trở lại mãi không thể ngủ được. Sau khi cậu giải quyết xong chuyện của Bạch Thanh Nhã nhất định sẽ lại phải tìm cơ hội quay trở về nhà cùng hắn, nếu không đến chính bản thân cậu cũng cảm thấy buồn bực trong lòng.

Chapter
1 Chương 1: Tô Đồ Lang Quân
2 Chương 2: Chuyện mẫu giáo
3 Chương 3: Chuyện tiểu học
4 Chương 4: Chuyện trung học
5 Chương 5: Cưng chiều
6 Chương 6: Quân Quân rất tốt
7 Chương 7: Xe đạp
8 Chương 8: Đi dã ngoại
9 Chương 9: Diêu Tịnh Tuyết
10 Chương 10: Sang kết bạn
11 Chương 11: Tỏ tình
12 Chương 12: Tớ chỉ muốn leo núi với Quân Quân
13 Chương 13: Gánh nặng vô hình
14 Chương 14: Diêu Tịnh Tuyết biến mất
15 Chương 15: Tìm người
16 Chương 16: Tương kế tựu kế
17 Chương 17: Dằn mặt
18 Chương 18: Hẹn gặp
19 Chương 19: Không bỏ qua
20 Chương 20: Mũi của cậu chảy máu
21 Chương 21: Rục rịch
22 Chương 22: Tớ mắc chứng mất ngủ
23 Chương 23: Tức giận
24 Chương 24: Làm lành
25 Chương 25: Đi siêu thị
26 Chương 26: Phòng bếp
27 Chương 27: Thuốc ngủ
28 Chương 28: Muốn ở bên
29 Chương 29: Nhung nhớ
30 Chương 30: Chị họ
31 Chương 31: Chạm phải điều kiêng kỵ
32 Chương 32: Thực tập
33 Chương 33: Khoảng cách
34 Chương 34: Làm đồ Ăn sáng
35 Chương 35: Ghen
36 Chương 36: Tăng ca
37 Chương 37: Ăn quen đồ Cậu nấu
38 Chương 38: Giải quyết Bạch Thanh Nhã
39 Chương 39: Chính thức vào Hoàng thị
40 Chương 40: Vị trà xanh
41 Chương 41: Suy nghĩ bại hoại
42 Chương 42: Cô không phải chim phượng hoàng
43 Chương 43: Không về
44 Chương 44: Thành giao
45 Chương 45: Sáng tỏ
46 Chương 46: Tiệc sinh nhật Hoàng thị
47 Chương 47: Tôi cũng không thích phụ nữ
48 Chương 48: Người thích hợp nhất
49 Chương 49: Vết thương ở vị trí giống nhau
50 Chương 50: Thừa nhận
51 Chương 51: Anh đúng là vô liêm sỉ
52 Chương 52: Ánh mắt khác lạ
53 Chương 53: Lún sâu
54 Chương 54: Bạn học cũ
55 Chương 55: Trúng kế
56 Chương 56: Sự cố sát giờ họp báo
57 Chương 57: Họp báo
58 Chương 58: Họp báo hỗn loạn
59 Chương 59: Phòng chứa đồ
60 Chương 60: Cầm thú và ngay thẳng
61 Chương 61: Gặp lại Diêu Tịnh Tuyết
62 Chương 62: Nặng nề
63 Chương 63: Hỏi sai người
64 Chương 64: Đi ăn
65 Chương 65: Không nói ra
66 Chương 66: Tìm đến
67 Chương 67: Đợi dưới nhà
68 Chương 68: Nhắc nhở
69 Chương 69: U uất
70 Chương 70: Hạ thuốc
71 Chương 71: Đêm cuồng loạn
72 Chương 72: Sáng hôm sau
73 Chương 73: Tôi muốn trở thành thiếu phu nhân
74 Chương 74: Mộng vào hào môn
75 Chương 75: Tin tức kết hôn
76 Chương 76: Tô Đồ Lang Quân trở về
77 Chương 77: Cao thủ trong cuộc chơi
78 Chương 78: Vi phạm hợp đồng
79 Chương 79: Cậu phải phẫu thuật sao
80 Chương 80: Họp báo đính chính 1
81 Chương 81: Họp báo đính chính 2
82 Chương 82: Kế hoạch
83 Chương 83: Thổ lộ
84 Chương 84: Rõ ràng mọi chuyện
85 Chương 85: Hôm nay không đổ máu
86 Chương 86: Play phòng bếp
87 Chương 87: Quan tâm cấp trên quá mức
88 Chương 88: Play phòng làm việc
89 Chương 89: Vu Nhạn Bắc
90 Chương 90: Chứng mê tay
91 Chương 91: Đẹp đến thất kinh rồi
92 Chương 92: Cơ hội hợp tác
93 Chương 93: Bất tỉnh
94 Chương 94: Mua nhẫn
95 Chương 95: Canh chừng cậu
96 Chương 96: Mộng quá khứ
97 Chương 97: Tô Thành nhập viện
98 Chương 98: Cảm thấy tịch mịch
99 Chương 99: Giãi bày
100 Chương 100: Học bắn súng
101 Chương 101: Gặp nhau ở trường bắn
102 Chương 102: Ngôi sao may mắn
103 Chương 103: Bất an
104 Chương 104: Mặt lạnh để khi khác
105 Chương 105: Hoa diên vĩ
106 Chương 106: Trở thành bữa tối của cậu
107 Chương 107: Nhìn trúng mỗi cậu
108 Chương 108: Em họ
109 Chương 109: Con tim của cậu
110 Chương 110: Bất ngờ đến
111 Chương 111: Chuyện xấu bị ba bắt gặp
112 Chương 112: Xin phép
113 Chương 113: Tân Phổ
114 Chương 114: Chìa khóa
115 Chương 115: Chỉnh người
116 Chương 116: Gặp lại Khâm Định
117 Chương 117: Ẩu đả ở Hồng Bảng
118 Chương 118: Tra hỏi
119 Chương 119: Bắt được Hà Hồng
120 Chương 120: Ngày thứ 13
121 Chương 121: Thân nhân
122 Chương 122: Cứu người
123 Chương 123: Nhập viện
124 Chương 124: Tớ tin cậu rất sinh long hoạt hổ
125 Chương 125: Play phòng bệnh
126 Chương 126: Nữ y tá
127 Chương 127: Tìm đến
Chapter

Updated 127 Episodes

1
Chương 1: Tô Đồ Lang Quân
2
Chương 2: Chuyện mẫu giáo
3
Chương 3: Chuyện tiểu học
4
Chương 4: Chuyện trung học
5
Chương 5: Cưng chiều
6
Chương 6: Quân Quân rất tốt
7
Chương 7: Xe đạp
8
Chương 8: Đi dã ngoại
9
Chương 9: Diêu Tịnh Tuyết
10
Chương 10: Sang kết bạn
11
Chương 11: Tỏ tình
12
Chương 12: Tớ chỉ muốn leo núi với Quân Quân
13
Chương 13: Gánh nặng vô hình
14
Chương 14: Diêu Tịnh Tuyết biến mất
15
Chương 15: Tìm người
16
Chương 16: Tương kế tựu kế
17
Chương 17: Dằn mặt
18
Chương 18: Hẹn gặp
19
Chương 19: Không bỏ qua
20
Chương 20: Mũi của cậu chảy máu
21
Chương 21: Rục rịch
22
Chương 22: Tớ mắc chứng mất ngủ
23
Chương 23: Tức giận
24
Chương 24: Làm lành
25
Chương 25: Đi siêu thị
26
Chương 26: Phòng bếp
27
Chương 27: Thuốc ngủ
28
Chương 28: Muốn ở bên
29
Chương 29: Nhung nhớ
30
Chương 30: Chị họ
31
Chương 31: Chạm phải điều kiêng kỵ
32
Chương 32: Thực tập
33
Chương 33: Khoảng cách
34
Chương 34: Làm đồ Ăn sáng
35
Chương 35: Ghen
36
Chương 36: Tăng ca
37
Chương 37: Ăn quen đồ Cậu nấu
38
Chương 38: Giải quyết Bạch Thanh Nhã
39
Chương 39: Chính thức vào Hoàng thị
40
Chương 40: Vị trà xanh
41
Chương 41: Suy nghĩ bại hoại
42
Chương 42: Cô không phải chim phượng hoàng
43
Chương 43: Không về
44
Chương 44: Thành giao
45
Chương 45: Sáng tỏ
46
Chương 46: Tiệc sinh nhật Hoàng thị
47
Chương 47: Tôi cũng không thích phụ nữ
48
Chương 48: Người thích hợp nhất
49
Chương 49: Vết thương ở vị trí giống nhau
50
Chương 50: Thừa nhận
51
Chương 51: Anh đúng là vô liêm sỉ
52
Chương 52: Ánh mắt khác lạ
53
Chương 53: Lún sâu
54
Chương 54: Bạn học cũ
55
Chương 55: Trúng kế
56
Chương 56: Sự cố sát giờ họp báo
57
Chương 57: Họp báo
58
Chương 58: Họp báo hỗn loạn
59
Chương 59: Phòng chứa đồ
60
Chương 60: Cầm thú và ngay thẳng
61
Chương 61: Gặp lại Diêu Tịnh Tuyết
62
Chương 62: Nặng nề
63
Chương 63: Hỏi sai người
64
Chương 64: Đi ăn
65
Chương 65: Không nói ra
66
Chương 66: Tìm đến
67
Chương 67: Đợi dưới nhà
68
Chương 68: Nhắc nhở
69
Chương 69: U uất
70
Chương 70: Hạ thuốc
71
Chương 71: Đêm cuồng loạn
72
Chương 72: Sáng hôm sau
73
Chương 73: Tôi muốn trở thành thiếu phu nhân
74
Chương 74: Mộng vào hào môn
75
Chương 75: Tin tức kết hôn
76
Chương 76: Tô Đồ Lang Quân trở về
77
Chương 77: Cao thủ trong cuộc chơi
78
Chương 78: Vi phạm hợp đồng
79
Chương 79: Cậu phải phẫu thuật sao
80
Chương 80: Họp báo đính chính 1
81
Chương 81: Họp báo đính chính 2
82
Chương 82: Kế hoạch
83
Chương 83: Thổ lộ
84
Chương 84: Rõ ràng mọi chuyện
85
Chương 85: Hôm nay không đổ máu
86
Chương 86: Play phòng bếp
87
Chương 87: Quan tâm cấp trên quá mức
88
Chương 88: Play phòng làm việc
89
Chương 89: Vu Nhạn Bắc
90
Chương 90: Chứng mê tay
91
Chương 91: Đẹp đến thất kinh rồi
92
Chương 92: Cơ hội hợp tác
93
Chương 93: Bất tỉnh
94
Chương 94: Mua nhẫn
95
Chương 95: Canh chừng cậu
96
Chương 96: Mộng quá khứ
97
Chương 97: Tô Thành nhập viện
98
Chương 98: Cảm thấy tịch mịch
99
Chương 99: Giãi bày
100
Chương 100: Học bắn súng
101
Chương 101: Gặp nhau ở trường bắn
102
Chương 102: Ngôi sao may mắn
103
Chương 103: Bất an
104
Chương 104: Mặt lạnh để khi khác
105
Chương 105: Hoa diên vĩ
106
Chương 106: Trở thành bữa tối của cậu
107
Chương 107: Nhìn trúng mỗi cậu
108
Chương 108: Em họ
109
Chương 109: Con tim của cậu
110
Chương 110: Bất ngờ đến
111
Chương 111: Chuyện xấu bị ba bắt gặp
112
Chương 112: Xin phép
113
Chương 113: Tân Phổ
114
Chương 114: Chìa khóa
115
Chương 115: Chỉnh người
116
Chương 116: Gặp lại Khâm Định
117
Chương 117: Ẩu đả ở Hồng Bảng
118
Chương 118: Tra hỏi
119
Chương 119: Bắt được Hà Hồng
120
Chương 120: Ngày thứ 13
121
Chương 121: Thân nhân
122
Chương 122: Cứu người
123
Chương 123: Nhập viện
124
Chương 124: Tớ tin cậu rất sinh long hoạt hổ
125
Chương 125: Play phòng bệnh
126
Chương 126: Nữ y tá
127
Chương 127: Tìm đến