Chương 35: Bị “lừa gạt” trở về

Bạch Tiểu Mễ đương nhiên không biết, sau khi nàng vừa rời khỏi, bộ dáng
thành thật kia của Lý Mặc Nhiên đã đe dọa lừa bịp tống tiền Trương gia,
hơn nữa còn dọa bịp người ta đến táng gia bại sản.

Đến ngày thứ hai, sau khi giao tiền xong, toàn bộ Trương gia cũng bị
đuổi ra khỏi thôn trấn một cách triệt để, đương nhiên những việc này
Bạch Tiểu Mễ không hề biết đến.

“Nương tử, nàng muốn đi đến hẻm ‘Hoa Lan’ để làm gì?” Vốn muốn trực tiếp ngăn đón không cho nương tử đi đến nơi đó, nhưng nghĩ đến việc mình làm sẽ khiến nương tử tức giận nên Lý Mặc Nhiên lập tức thay đổi thái độ,
biểu hiện vẻ rất tò mò đến hỏi Bạch Tiểu Mễ.

“Không phải nói nơi đó có nhiều mỹ nhân sao? Ta nghĩ muốn vào đó nhìn
một chút!” Bạch Tiểu Mễ đương nhiên sẽ không nói ra là muốn mang Lý Mặc
Nhiên đi tới hẻm ‘Hoa Lan’, nàng nghĩ nếu Lý Mặc Nhiên gặp được người
mình thích ở đó thì hắn sẽ mất đi sự hứng thú đối với nàng, như vậy nàng sẽ được tự do.

Đây là biện pháp duy nhất Bạch Tiểu Mễ có thể nghĩ đến lúc này, biện
pháp này tuy rằng có chút ngu ngốc, nhưng xưa nay anh hùng khó qua ải mỹ nhân, Lý Mặc Nhiên này tuy rằng không tính là anh hùng, nhưng hắn chắc
chắn cũng sẽ thích mỹ nhân.

Không phải sơn tặc đều thích mấy cô nương hoa khôi sao?

Dù sao hiện tại Bạch Tiểu Mễ mặc giả nam trang, cho dù tú bà của kỹ viện có biết nàng là nữ, nhưng vì tiền chắc sẽ không đuổi nàng ra ngoài.
Thật ra cái biện pháp này Bạch Tiểu Mễ chỉ mới nghĩ ra khi đang đứng
trước cửa nhà trọ, bởi vì nàng cũng nhìn ra được, Lý Mặc Nhiên đã tìm
được nàng, như vậy chắc chắn nàng sẽ phải trở về Hắc Phong trại cùng với hắn.

Nếu lúc này Lý Mặc Nhiên lại mê luyến nữ nhân khác, thì hắn sẽ không có thời gian hay tâm tư mà để ý đến nàng.

Có lẽ con đường trước mắt là con đường trọng yếu, cho nên thôn trấn nhìn có vẻ phồn hoa, trên đường đi nhà cửa, hàng quán mọc san sát, tiếng rao hàng vang lên không ngừng, không khí rất náo nhiệt. Từ khi đi đến thế
giới này, đây là lần đầu tiên Bạch Tiểu Mễ nhìn thấy cảnh tượng như thế, có lẽ do ngày hôm qua nàng chỉ lo đi tìm khách sạn, hơn nữa còn là
chiều tối, nên nàng không nhận thấy được cảnh tượng náo nhiệt như vậy.

Cảnh tượng huyên náo khiến Bạch Tiểu Mễ tò mò đi chậm lại để quan sát.

Khi lời nàng vừa nói ra, Lý Mặc Nhiên khóe miệng run rẩy một chút, trông nương tử nhà mình đang hứng trí bừng bừng ngó ngó nghiêng ngiêng nhìn
mấy cửa hàng ven đường, thuận tiện còn hỏi thăm vị trí cụ thể của hẻm
“Hoa Lan”, hắn cảm thấy có chút kỳ quái.

“Nương tử, nàng không cần đến hẻm ‘Hoa Lan’ cũng có thể nhìn thấy được
mỹ nhân!” Lý Mặc Nhiên nhìn người nào đó ánh mắt sáng rực nói.

“A! Lý Mặc Nhiên ngươi nhìn thấy tiểu mỹ nhân ở đâu?” Nghe xong lời này, Bạch Tiểu Mễ ngẩng đầu nhìn hướng Lý Mặc Nhiên, chẳng lẽ trong lòng Lý
Mặc Nhiên kỳ thật đã có hồng nhan tri kỷ, chỉ vì tình thế đặc biệt nào
đó mà hắn không thể cưới được nàng kia.

Lúc đó là vì thương thế của Lý Mặc Nhiên, Nhị đương gia nghe lời thần
linh kia mà cướp nàng về, hiện tại hắn đã không có việc gì, như vậy bây
giờ có thể lấy lí do này khiến hắn thả áp trại phu nhân nàng ra ngoài
không nhỉ?

Nếu có thể giành được tự do, mình có nên biểu hiện mình là người rộng
lượng không, thì ra khéo hiểu lòng người nguyên lai là như vậy?

Trong đầu tràn đầy ý tưởng tốt đẹp, khiến Bạch Tiểu Mễ cảm giác thấy trên trời đầy hào quang, tâm tình bỗng tốt hẳn lên.

“Đương nhiên!” Lý Mặc Nhiên nhìn nương tử trước mắt đang cười thật vui
sướng, ánh mắt sáng rực nhất thời hơi nheo lại một chút, hắn cảm thấy
thái độ của nương tử nhà mình cao hứng có chút kì lạ, hay là nàng đã
nghĩ ra được đáp án mà hắn định nói.

Nhưng điều đó là không có khả năng! Trong quá khứ hắn đã từng khen nương tử nhà mình xinh đẹp, nhưng nương tử chưa từng có phản ứng lớn như vậy.

Đợi chút, không phải là nương tử đang nghĩ......?

Nháy mắt, vẻ mặt Lý Mặc Nhiên xám xịt.

“Mỹ nhân kia ở đâu vậy, là người trấn trên sao? Hay là ở địa phương
khác? Có thể dẫn ta đi gặp mặt được không!” Thấy ánh mắt quỷ dị của Lý
Mặc Nhiên liếc qua, Bạch Tiểu Mễ ý thức được chính mình có biểu hiện tựa hồ quá mức rõ ràng.

Dù sao nam nhân đều phi thường tự kiêu, hắn có thể vứt bỏ ngươi, nhưng
tuyệt đối không thể chịu đựng được chuyện mình bị nữ nhân vứt bỏ.

Cho nên, Bạch Tiểu Mễ cảm thấy mình đã biểu hiện cái ý đồ của bản thân ra quá mức rõ ràng rồi.

“Nương tử đi theo vi phu!” Mắt Lý Mặc Nhiên lóe lên, lập tức tiến lên
giữ chặt tay nương tử, sau đó quay ngược trở về, trước mắt hắn không
muốn cho nương tử nhà mình đến cái loại địa phương đó, còn cái khác từ
từ nói sau.

“Nàng ở trấn trên?” Bạch Tiểu Mễ thấy Lý Mặc Nhiên như thế, nhất thời
nghĩ mỹ nhân kia có lẽ là người ở trấn trên, nếu thật vậy thì tốt quá.

“Đi đến nơi nương tử sẽ biết.” Hiện tại Lý Mặc Nhiên đương nhiên sẽ
không để lộ sự tình, hắn muốn trước tiên đem nương tử “lừa gạt” trở về
rồi nói sau.

Lý Mặc Nhiên đi tốc độ rất nhanh, nhưng hắn vẫn kiềm chế để nương tử có thể đuổi kịp với tốc độ của mình.

“Đây là muốn đi ra khỏi trấn sao?” Bạch Tiểu Mễ nhìn cảnh tượng quen
thuộc trước mắt, lập tức quay lại nhìn về phía Lý Mặc Nhiên, chẳng lẽ
người kia kim ốc tàng kiều (nạp thiếp) ở ngoài thôn trấn, Bạch
Tiểu Mễ có chút ngạc nhiên nhưng khi nghĩ tới thân phận Lý Mặc Nhiên,
nếu một thủ lĩnh cường đạo kim ốc tàng kiều quả thật hơi kỳ quái.

Nhưng nếu thật như thế thì nàng có nên quay về chỗ trọ lấy này nọ trước
hay không, tuy rằng trong đó chỉ có hai bộ quần áo thôi, vì tiền đã được nàng mang theo trên người rồi nhưng chỗ quần áo kia nàng vừa mới mua
xong!

“Ừ!” Lý Mặc Nhiên không quay đầu, tay vẫn kéo người về phía trước.

“Xa lắm sao?” Bạch Tiểu Mễ hỏi.

“Không xa lắm?” Hắn xuống núi mất một canh giờ, đương nhiên sẽ không xa.

“Ừm!” Bạch Tiểu Mễ gật đầu, tiếp tục đuổi theo.

Qua nửa canh giờ.

“Thế nào lại còn chưa tới, ta thấy có cái nhà nào đâu?” Bạch Tiểu Mễ
càng nhìn đường lại thấy càng quen thuộc, càng lúc lại càng có cảm giác
không ổn, lập tức giữ chặt tay Lý Mặc Nhiên, sau đó dừng lại.

“Những đồ kia của nàng vi phu sẽ phái người qua lấy, nương tử không cần
lo lắng!” Lý Mặc Nhiên bình tĩnh nhìn nương tử nhà mình, thấy còn chưa
đi được một phần ba đường, Lý Mặc Nhiên không dám biểu hiện ra chính
mình đang vui sướng.

“Ta nghĩ ta nên trở về tự mình lấy đồ thì tốt hơn!” Bằng trực giác Bạch
Tiểu Mễ cảm thấy khó hiểu, hơn nữa rõ ràng đường này hướng lên Hắc Phong trại! Tuy rằng con đường này cũng là hướng về phía “nhà mẹ đẻ” của
nàng, nhưng Bạch Tiểu Mễ cảm thấy hành vi của Lý Mặc Nhiên có chút quái
lạ.

“Không cần, đã đi được một đoạn đường rồi, nương tử mệt mỏi khiến vi phu rất đau lòng, đúng rồi, hiện tại nương tử có mệt không, để vi phu ôm
nàng đi!” Vừa nói xong, Lý Mặc Nhiên đã chặn ngang thắt lưng, ôm lấy eo
nương tử bế nàng lên, sau đó tiếp tục chạy vội đi.

Đã đi đến đây đương nhiên Lý Mặc Nhiên sẽ không để nương tử quay trở lại trấn trên, miễn sinh thêm sự cố gì, ai bảo hắn yêu thích nương tử chứ?

Cho nên câu hỏi kia chẳng qua chỉ là khách khí một chút, căn bản không
quan tâm đến việc nương tử có để hắn ôm hay không, hơn nữa lấy hiểu biết của hắn đối với nương tử, nương tử đương nhiên sẽ không đồng ý, vậy hắn cần gì phải hỏi.

Lại nói, có nương tử trong ngực thật sự thoải mái, bước đi dưới chân cũng nhẹ hơn, tâm tình bay lên theo, cảm giác thật tốt đẹp.

“Lý Mặc Nhiên, tên lưu manh nhà ngươi, khi nào thì lão nương nói mệt
mỏi, mau buông ta xuống!” Người chạy nhanh về phía trước, cảnh vật không ngừng lui về phía sau, Bạch Tiểu Mễ nhất thời tức không chịu được,
người kia lại thừa dịp nàng chưa chuẩn bị, chiếm tiện nghi của nàng,
thật tức chết nàng mà.

Chapter
1 Chương 1: Trượng phu và “gấu” đều giống nhau
2 Chương 2: Không chịu tiếp đãi tân nương
3 Chương 3: Lại một cước
4 Chương 4: Không rõ tình huống
5 Chương 5: Sáng sớm phong ba
6 Chương 6: Nửa bước khó đi
7 Chương 7: Không nhận thức
8 Chương 8: Hòa thượng là chủ mưu
9 Chương 9: Thì ra là thế
10 Chương 10: Nỗi buồn nguyên chủ
11 Chương 11: Vấn đề
12 Chương 12: Hiệp nghị ra lò
13 Chương 13: Nói chuyện với nhau
14 Chương 14: Nhị đương gia
15 Chương 15: Xe lăn hiện thế
16 Chương 16: Lý Mặc Nhiên không an phận
17 Chương 17: Biến thành thất học
18 Chương 18: Ăn tàu hủ đậu đỏ
19 Chương 19: Lý mặc nhiên giả ngu
20 Chương 20: Hôn!
21 Chương 21: Vấn đề xứng hay không xứng
22 Chương 22: Tiến hành rời đi
23 Chương 23: Cảm giác có chút dễ dàng
24 Chương 24: Hang động kì lạ
25 Chương 25: Dày vò
26 Chương 26: Khổ tận cam lai
27 Chương 27: Đói khát
28 Chương 28: Gặp “chó” ngoài cửa hiệu cầm đồ
29 Chương 29: Bại lộ hành tung
30 Chương 30: Thời điểm đi dạo phố nhìn thấy
31 Chương 31: Hoảng sợ, một tháng?
32 Chương 32: Sáng sớm, cái gì?
33 Chương 33: Thiếu chút nữa cảm động
34 Chương 34: Ngẫu nhiên gặp mặt “nhi tử"
35 Chương 35: Bị “lừa gạt” trở về
36 Chương 36: Trở lại hắc phong trại
37 Chương 37: Bảo vệ
38 Chương 38: Đánh người
39 Chương 39: Dụ dỗ đe dọa
40 Chương 40: Vi diệu biến hóa
41 Chương 41: Cùng ăn bữa sáng
42 Chương 42: Dị năng??
43 Chương 43: Chiến đấu và uy tín
44 Chương 44: Thắng
45 Chương 45: Khai hoang
46 Chương 46: Khiêu chiến
47 Chương 47: Cái gọi là cao thủ
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50: Không cần nhịn nữa
51 Chương 51: Tiến hành cải tạo ban đầu
52 Chương 52: Phát huy sở trường
53 Chương 53: Khảo sát
54 Chương 54: Tìm nhị đương gia
55 Chương 55: Cùng đồng hành
56 Chương 56: Sinh vật khó hiểu
57 Chương 57: Nắm lấy nhị đương gia bất định
58 Chương 58: Khởi công, lịch sử ruộng bậc thang phát triển
59 Chương 59: Lý mặc nhiên trở về
60 Chương 60: Trở lại hắc phong trại
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87: Phát hiện hiệp nghị
88 Chương 88: Học y sao?
89 Chương 89: Sóng ngầm mãnh liệt
90 Chương 90: Thi châm trị liệu
91 Chương 91: Xu thế trạch đấu
92 Chương 92: Ngũ hành nguyên tâm thạch
93 Chương 93: Băn khoăn
94 Chương 94: Muốn nàng rời đi
95 Chương 95: Báo thù
96 Chương 96: Rời đi
97 Chương 97: Nhuộm tóc
98 Chương 98: Dân bản địa không tầm thường
99 Chương 99: Họ mạc, đây là trùng hợp sao?
100 Chương 100: Mỹ thiếu niên
101 Chương 101: Thành lập nông trang
102 Chương 102: Mạc gia thiếu niên
103 Chương 103: Phiền toái
104 Chương 104: Mạc tộc trưởng khó hiểu
105 Chương 105: Nguyền rủa
106 Chương 106: Điều tra
107 Chương 107: Đánh quái thú
108 Chương 108: Lý mặc nhiên thực hiện được
109 Chương 109: Căn nguyên mâu thuẫn
110 Chương 110: Chuẩn bị trước khi chiến đấu
111 Chương 111: Giết côn thú
112 Chương 112: Mỗi người một ý trong tiệc rượu
Chapter

Updated 112 Episodes

1
Chương 1: Trượng phu và “gấu” đều giống nhau
2
Chương 2: Không chịu tiếp đãi tân nương
3
Chương 3: Lại một cước
4
Chương 4: Không rõ tình huống
5
Chương 5: Sáng sớm phong ba
6
Chương 6: Nửa bước khó đi
7
Chương 7: Không nhận thức
8
Chương 8: Hòa thượng là chủ mưu
9
Chương 9: Thì ra là thế
10
Chương 10: Nỗi buồn nguyên chủ
11
Chương 11: Vấn đề
12
Chương 12: Hiệp nghị ra lò
13
Chương 13: Nói chuyện với nhau
14
Chương 14: Nhị đương gia
15
Chương 15: Xe lăn hiện thế
16
Chương 16: Lý Mặc Nhiên không an phận
17
Chương 17: Biến thành thất học
18
Chương 18: Ăn tàu hủ đậu đỏ
19
Chương 19: Lý mặc nhiên giả ngu
20
Chương 20: Hôn!
21
Chương 21: Vấn đề xứng hay không xứng
22
Chương 22: Tiến hành rời đi
23
Chương 23: Cảm giác có chút dễ dàng
24
Chương 24: Hang động kì lạ
25
Chương 25: Dày vò
26
Chương 26: Khổ tận cam lai
27
Chương 27: Đói khát
28
Chương 28: Gặp “chó” ngoài cửa hiệu cầm đồ
29
Chương 29: Bại lộ hành tung
30
Chương 30: Thời điểm đi dạo phố nhìn thấy
31
Chương 31: Hoảng sợ, một tháng?
32
Chương 32: Sáng sớm, cái gì?
33
Chương 33: Thiếu chút nữa cảm động
34
Chương 34: Ngẫu nhiên gặp mặt “nhi tử"
35
Chương 35: Bị “lừa gạt” trở về
36
Chương 36: Trở lại hắc phong trại
37
Chương 37: Bảo vệ
38
Chương 38: Đánh người
39
Chương 39: Dụ dỗ đe dọa
40
Chương 40: Vi diệu biến hóa
41
Chương 41: Cùng ăn bữa sáng
42
Chương 42: Dị năng??
43
Chương 43: Chiến đấu và uy tín
44
Chương 44: Thắng
45
Chương 45: Khai hoang
46
Chương 46: Khiêu chiến
47
Chương 47: Cái gọi là cao thủ
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50: Không cần nhịn nữa
51
Chương 51: Tiến hành cải tạo ban đầu
52
Chương 52: Phát huy sở trường
53
Chương 53: Khảo sát
54
Chương 54: Tìm nhị đương gia
55
Chương 55: Cùng đồng hành
56
Chương 56: Sinh vật khó hiểu
57
Chương 57: Nắm lấy nhị đương gia bất định
58
Chương 58: Khởi công, lịch sử ruộng bậc thang phát triển
59
Chương 59: Lý mặc nhiên trở về
60
Chương 60: Trở lại hắc phong trại
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87: Phát hiện hiệp nghị
88
Chương 88: Học y sao?
89
Chương 89: Sóng ngầm mãnh liệt
90
Chương 90: Thi châm trị liệu
91
Chương 91: Xu thế trạch đấu
92
Chương 92: Ngũ hành nguyên tâm thạch
93
Chương 93: Băn khoăn
94
Chương 94: Muốn nàng rời đi
95
Chương 95: Báo thù
96
Chương 96: Rời đi
97
Chương 97: Nhuộm tóc
98
Chương 98: Dân bản địa không tầm thường
99
Chương 99: Họ mạc, đây là trùng hợp sao?
100
Chương 100: Mỹ thiếu niên
101
Chương 101: Thành lập nông trang
102
Chương 102: Mạc gia thiếu niên
103
Chương 103: Phiền toái
104
Chương 104: Mạc tộc trưởng khó hiểu
105
Chương 105: Nguyền rủa
106
Chương 106: Điều tra
107
Chương 107: Đánh quái thú
108
Chương 108: Lý mặc nhiên thực hiện được
109
Chương 109: Căn nguyên mâu thuẫn
110
Chương 110: Chuẩn bị trước khi chiến đấu
111
Chương 111: Giết côn thú
112
Chương 112: Mỗi người một ý trong tiệc rượu