Chương 80

“Đại tẩu?” Lý Thụy Nhiên không quên sự
tình Đại ca mất trí nhớ ngày hôm nay, nên sau khi Lý Mặc Nhiên để hắn
rời khỏi, hắn vẫn có chút do dự gọi Bạch Tiểu Mễ, lúc này lại càng không dám gọi tên nàng.

“Không có việc gì, tên khốn này khôi phục trí nhớ, Tiểu Tam ngươi cứ trở về nghỉ ngơi đi!” Bạch Tiểu Mễ trừng mắt nhìn khuôn mặt thật thà phúc
hậu của người nào đó, rồi lại dùng mặt lạnh nhìn đại gia gấu, nếu khôi
phục trí nhớ, Bạch Tiểu Mễ tự nhiên không sợ hắn, hắn như thế nào đối
với nàng, Bạch Tiểu Mễ vô cùng rõ ràng.

Trình độ sủng ái của người này không phải bình thường, so với nữ nhi ruột thịt chỉ có hơn, đương nhiên hắn không có nữ nhi.

Hồ đồ! Trong mắt Lý Mặc Nhiên hiện lên một tia sáng rực, nương tử quả
nhiên không giống nha? Không giống những nữ tử khác mà nịnh nọt vì thân
phận của hắn, rõ ràng là mắng chửi người, đại gia gấu bị coi thường lại
cực kỳ thích xưng hô này, cảm giác cực kỳ hưng phấn.

“Ta đây về trước nghỉ ngơi, Đại ca, Đại tẩu cũng nghỉ ngơi sớm!” Lý Thụy Nhiên vừa nghe Lý Mặc Nhiên khôi phục trí nhớ, thở dài nhẹ nhõm một
hơi, yên tâm xoay người đi ngủ.

Lúc này yên tâm rồi! Lý Mặc Nhiên ở một bên nghe tiếng bước chân đi xa,
sau cùng nghe tiếng cửa phòng cách vách đóng lại, trong lòng thấy khó
hiểu, từ điểm đó mà xem, có lẽ trước kia bản thân mình cùng nương tử có
mối quan hệ khá tốt, nếu không sao lại không lo lắng khi Tam đệ rời
khỏi, cũng không chần chừ để hắn ở trong phòng khi biết hắn đã khôi phục trí nhớ, nếu không yên tâm thì sao có thể tự nhiên như vậy.

Quả nhiên? Tuy trên mặt Lý Mặc Nhiên không có biến hóa, nhưng trong lòng đã trăm chuyển ngàn lần.

“Ngươi còn ở nơi này làm gì, thời gian không còn sớm, nhanh trở về ngủ
đi, ngươi không ngủ nhưng ta muốn ngủ!” Nếu đã khôi phục trí nhớ, Bạch
Tiểu Mễ cũng không khách khí, Lý Thụy Nhiên vừa đi liền lập tức hạ lệnh
tiễn khách.

“Nương tử, vi phu rất nhớ nàng!” Lý Mặc Nhiên xấu hổ, đáng thương tội nghiệp nhìn Bạch Tiểu Mễ, không có ý muốn rời đi.

“Nhìn không ra nhà ngươi có mỹ nữ trong ngực, thích ý đến quên cả trời
đất rồi!” Bạch Tiểu Mễ khinh thường, tên này vẫn không biết xấu hổ,
nhưng cũng vì điều này mà Bạch Tiểu Mễ không hoài nghi Lý Mặc Nhiên vẫn
chưa khôi phục trí nhớ.

“Nương tử, nàng ghen sao?” Đại gia gấu vui vẻ, cười lộ hàm răng trắng trái ngược với bộ râu đen xì trên khuôn mặt.

“Hứ, người nào ghen tị, bản tiểu thư mới không rảnh ăn dấm chua, ngươi
tốt nhất nên đi tìm mỹ nhân của ngươi đi, đừng ở nơi này chướng mắt!”
Lúc này Bạch Tiểu Mễ chẳng muốn nói lý với hắn, kỳ thật Bạch Tiểu Mễ có
chút chột dạ, đúng là khi nàng nói chuyện này trong lòng có chút khó
chịu, chỉ có điều đương nhiên không thể thừa nhận, nến tên này biết, còn không biết sẽ càn quấy thành cái gì?

“Không ăn dấm thì không ăn dấm, nương tử nói gì thì là đó?” Rõ ràng đồng ý với Bạch Tiểu Mễ, nhưng vừa nghe đã biết thái độ kia, dường như đang
nói ‘nương tử ghen tị, vi phu biết’, dáng vẻ vô cùng đắc ý.

Bạch Tiểu Mễ buồn bực xoay người trừng mắt nhìn người nào đó, không muốn cãi nhau với hắn, xoay người nằm trên giường, kéo chăn mỏng, nhắm mắt
làm ngơ.

Lý Mặc Nhiên thấy Bạch Tiểu Mễ bị tức giận đến đỏ mặt, khóe miệng khẽ
nhếch, nhìn tấm giường bé xíu, tuy không phải lớn nhưng cũng có thể ngủ được.

Nghĩ như vậy, Lý Mặc Nhiên không do dự liền đi thẳng đến bên giường, không một chút khó xử liền leo lên giường.

“Lý Mặc Nhiên, ngươi muốn làm gì?” Bạch Tiểu Mễ vốn cho rằng bản thân
mình không để ý tới hắn, hắn sẽ tự rời đi, nhưng nàng thật không ngờ,
hắn chẳng những không rời đi mà còn vô sỉ leo lên giường nằm ngay bên
cạnh nàng, Bạch Tiểu Mễ không nhịn được trừng mắt nhìn người nào đó, lập tức muốn ra tay.

Với kinh nghiệm vừa rồi, Lý Mặc Nhiên không dễ dàng bị đập, tay thon dài kéo cánh tay vừa giơ lên ấn xuống ngực mình.

“Nương tử, đã muộn rồi, chúng ta nên nghỉ sớm một chút!” Vẻ mặt Lý Mặc
Nhiên vô tội, ánh mắt sủng nịnh nhìn Bạch Tiểu Mễ, giống như đang nhìn
một người cố tình gây sự, mà hắn là người bao dung cho người cố tình gây sự kia.

“Lấy bàn tay bẩn thỉu của ngươi ra, dám sờ nữ nhân khác rồi tới mò mẫn
ta, Lý Mặc Nhiên ngươi chán sống rồi sao?” Đột nhiên trước mắt Bạch Tiểu Mễ hiện lên tình cảnh ban ngày, nhất thời buồn bực, cảm giác toàn thân
trên dưới Lý Mặc Nhiên đều bẩn.

“Nương tử, vi phu không có mò mẫn nữ nhân khác!” Hôm nay đúng là có đưa
chút trái cây đến bên miệng Tư Nguyên, nhưng hắn chân chính không đụng
tới nàng ta.

Bạch Tiểu Mễ chẳng buồn nghe, dùng một chiêu xoay người, tay khéo léo
thoát khỏi móng vuốt của đại gia gấu, chiêu thức mây trôi nước chảy,
chiêu chiêu tàn nhần, ra tay không lưu tình.

“Ai ôi, nương tử, nàng muốn mưu sát chồng a!” Kỳ thật thời điểm Lý Mặc
Nhiên nhìn thấy Bạch Tiểu Mễ động thủ thì sửng sốt một phen, vốn cho
rằng nương tử có võ công nhưng chỉ đủ khoa chân múa tay, hiện tại động
thủ, Lý Mặc Nhiên mới biết được bản thân mình đã xem thường nàng, hắn
vừa mới lôi kéo tay nàng, rõ ràng không cảm giác được nội lực, thật sự
rất kỳ lạ.

Lấy sức mạnh của nương tử hiện tại, so với Tư Nguyên thì cao hơn rất nhiều.

Hắn cũng không dám sơ suất tiếp chưởng lực của nàng, nương tử của hắn dù sao cũng là một nữ tử, càng ở chung, Lý Mặc Nhiên càng tò mò về nàng,
cũng cảm thấy có hứng thú, cảm giác như nàng có gì đó!

Vốn không quá để ý tới chuyện mình mất trí nhớ, nhưng Lý Mặc Nhiên vô
cùng hy vọng bản thân mình nhớ lại toàn bộ chuyện về nương tử.

Bạch Tiểu Mễ biết người này vô sỉ căn bản không có điểm mấu chốt, nhiều
lời vô ích, cho dù biết mình đánh không lại hắn, nhưng gần một năm qua,
Bạch Tiểu Mễ cũng có tiến bộ, hiện tại vừa vặn thử xem.

Bạch Tiểu Mễ đã có tính toán, hiển nhiển không nương tay, mà nàng biết
Lý Mặc Nhiên lợi hại, bản thân không cần lưu tình với hắn.

Một lát sau, hai người đã qua hơn mười chiêu, Lý Mặc Nhiên thử dò xét
nên cũng không tránh né, gặp chiêu phá chiêu, vào lúc thích hợp còn đánh trả Bạch Tiểu Mễ.

Ngươi tới ta đi, càng đánh càng hăng, Bạch Tiểu Mễ thậm chí hưng phấn
không nghĩ muốn dừng lại, mà Lý Mặc Nhiên lại có chút bất đắc dĩ, nương
tử nhà mình lợi hại như vậy, không biết nên vui hay nên buồn.

Nương tử lợi hại, hành tẩu bên ngoài sẽ an toàn hơn, nhưng mỗi ngày
trước khi đi ngủ đều ra chiêu, sinh hoạt tính phúc của hắn không phải sẽ thất bại sao, Lý Mặc Nhiên căn bản không biết, tuy hai người là phu thê nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa làm chuyện sinh đứa bé.

“Binh!” Cánh cửa đi tong.

Bạch Tiểu Mễ thấy không thể đánh trúng, không ngừng cố gắng, không để ý
đến cánh cửa bị đánh nát, lại công kích hướng Lý Mặc Nhiên.

Lý Mặc Nhiên hiển nhiên không dám khinh địch, dưới chân điểm nhẹ nhanh
chóng bay ra khỏi phòng, Bạch Tiểu Mễ thừa thắng xông lên, hai người
thần tốc xuất hiện tại sân to.

“Đại ca, Đại tẩu, các ngươi đang làm gì?” Lý Thụy Nhiên vừa định ngủ thì nghe tiếng động quá lớn cách vách, hắn tưởng hai người kia làm chuyện
gì đó, trên mặt nhịn không được đỏ lên, không bao lâu liền phát hiện
tiếng động cách vách càng to hơn, ý tưởng không thuần khiết ban đầu biến mất, lập tức phục hồi tinh thần, chạy vội ra ngoài.

Nhìn thấy hai người đánh nhau, cảm thấy sốt ruột vô cùng.

Mà Nhị đương gia lạnh lùng không biết có phải trùng hợp hay không, lúc
này đã tiến vào trong sân, may mà Lý Cảnh Nhiên không cho phép người
ngoài tiến vào, nếu không hai người bọn họ đã bị vây xem rồi.

“Nhị ca, nhanh khuyên nhủ hai người đó đi!” Lý Thụy Nhiên phát hiện hai
người kia không ai để ý đến hắn, thấy Lý Cảnh Nhiên đi vào lập tức tiến
tới, vẻ mặt sốt ruột nói.

“Võ công Bạch Tiểu Mễ đã cao rồi!” Câu trần thuật, giọng điệu đạm mạc
nghe không ra cảm xúc, ánh mắt rời trên người hai người bọn họ, hai
người đều mặc trung y màu trắng, thật sự thú vị?

“Nhị ca, hiện tại không phải để nói cái này, Đại ca lợi hại như vậy sẽ
làm bị thương đến Tiểu Mễ!” Vẻ mặt Lý Thụy Nhiên lo lắng nhìn hai người
đối chiêu.

Ánh mắt Lý Cảnh Nhiên nhìn về phía Tam đệ bên cạnh đang lo lắng, xem ra
Tam đệ đã tiếp nhận Bạch Tiểu Mễ, nàng thật đúng là không đơn giản? Chỉ
có điều như vậy không biết là tốt hay xấu!

“Đại ca sẽ không thương tổn Đại tẩu!” Thời điểm Lý Cảnh Nhiên nói hai
chữ Đại tẩu còn tăng thêm lực đạo, tuy vẫn lạnh nhạt như cũ, nhưng ở
chung một đoạn thời gian dài với Lý Cảnh Nhiên, Lý Thụy Nhiên nghe ra
lời cảnh cáo trong đó.

Trong lòng Lý Thụy Nhiên run lên, lập tức không dám lên tiếng, tuy vẫn lo lắng nhưng lại không dám biểu hiện ra bên ngoài.

“Đại ca, Đại tẩu, hai người có thể thay đổi y phục rồi tiếp tục đánh hay không!” Lý Cảnh Nhiên lạnh nhạt nói một câu, thanh âm không lớn, nhưng
dùng nội lực để nói, hai người đều có thể nghe rõ ràng.

Thời điểm Bạch Tiểu Mễ chặn Lý Mặc Nhiên, cúi đầu nhìn thoáng qua y phục của mình, không cảm thấy cần phải thay, y phục này so với hiện đại dài
hơn, không có lộ ra chút nào, đổi cái gì mà đổi!

Lý Mặc Nhiên vừa nghe Lý Cảnh Nhiên nói như vậy, hắn cũng không nghĩ ra, lại không chú ý tới y phục trên người nương tử, nhờ Lý Cảnh Nhiên báo,
lập tức nhìn đến trung y nương tử đang mặc, động tác lớn một chút đều có thể mơ hồ nhìn thấy cái yếm trắng hình nguyệt bên trong, hơn nữa, nơi
này còn có nam nhân khác?

“Nương tử, về thôi!” Vốn Lý Mặc Nhiên không dùng tới toàn lực, hiện tại
nhìn thấy dáng vẻ này của nương tử, mới toàn lực thi triển khinh công,
thời điểm Bạch Tiểu Mễ không phát hiện động tác của hắn, bóng người
trước mắt chợt lóe, sau đó cả người nàng đã bị kéo vào trong phòng.

Mà tất cả quá trình, Bạch Tiểu Mễ thậm chí cũng không biết động tác của
hắn như thế nào, thậm chí ngay cả bóng người cũng không thấy rõ ràng,
nàng đã ở trong phòng rồi.

“Tam đệ trở về nghỉ ngơi đi!” Lý Cảnh Nhiên thấy sự tình đã được giải quyết, quay đầu dặn Lý Thụy Nhiên rồi xoay người rời đi.

“Lý Mặc Nhiên, thâm tàng bất lộ nha!” Bạch Tiểu Mễ phản ứng kịp, nhìn
mặt nam nhân nào đấy đen sì, không biết hắn mất hứng vì cái gì, nhưng
nàng cũng không để ý, ngược lại nhìn hắn nói.

Cho đến giờ, Bạch Tiểu Mễ mới biết được Lý Mặc Nhiên lợi hại hơn rất nhiều lần so với tưởng tượng của nàng.

Mà giờ Bạch Tiểu Mễ cũng không có nguyện vọng muốn đánh tiếp.

“Nương tử, về sau không được mặc như vậy ra ngoài!” Lý Mặc Nhiên ghen
tị, hắn rất không thích nam nhân khác nhìn bộ dáng của thiếu nữ trước
mắt, vô cùng không thích.

Cho dù hai người kia có là đệ đệ của mình, này nếu đặt ở trên người nam nhân khác, bọn họ có lẽ đừng nghĩ sẽ sống mà rời đi.

“Này có cái gì? Không lộ tay lộ chân!” Bạch Tiểu Mễ thấy không sao cả, y phục trên người nàng đều là áo dài quần dài, trừ mặt với cổ, tay chân
đều chưa lộ ra ngoài, có gì kiêng dè.

“Nương tử, nàng không thích vi phu sao? Nàng không nghe vi phu nói mà!”
Lý Mặc Nhiên thấy cứng rắn không được, lập tức thay đổi sách lược.

“Lý Mặc Nhiên, ngươi không phát sốt chứ! Ta Bạch Tiểu Mễ khi nào thì nói yêu ngươi!” Vẻ mặt Bạch Tiểu Mễ nghi hoặc nhìn Lý Mặc Nhiên, chẳng lẽ
hắn thật vẫn chưa khôi phục trí nhớ?

Lý Mặc Nhiên sửng sốt, nhưng chỉ là trong chớp mắt, rất nhanh trở về như vũ, vẻ mặt ngây ngô cười đáp lại, giả ngu!

“Nương tử, nơi này đã bị phá hư thành như vậy, nếu không đêm nay tới
phòng ta ngủ thôi!” Lý Mặc Nhiên không trả lời Bạch Tiểu Mễ, lập tức
thông minh nói sang chuyện khác.

Tuy Bạch Tiểu Mễ nghi ngờ, nhưng nhìn vẻ mặt quen thuộc kia, nên vẫn đem điểm nghi ngờ đó buông xuống, nhìn qua đống hỗn độn không chịu nổi
trong phòng, chăn rơi trên mặt đất, màn bị hai người dùng sức mạnh đã
biến thành từng mảnh nhỏ.

Bàn nát thành từng mảnh nằm tán loạn trên mặt đất, cản bản nhìn không ra hình dạng, cả căn phòng như bị bão tràn qua, vô cùng thê thảm.

Chapter
1 Chương 1: Trượng phu và “gấu” đều giống nhau
2 Chương 2: Không chịu tiếp đãi tân nương
3 Chương 3: Lại một cước
4 Chương 4: Không rõ tình huống
5 Chương 5: Sáng sớm phong ba
6 Chương 6: Nửa bước khó đi
7 Chương 7: Không nhận thức
8 Chương 8: Hòa thượng là chủ mưu
9 Chương 9: Thì ra là thế
10 Chương 10: Nỗi buồn nguyên chủ
11 Chương 11: Vấn đề
12 Chương 12: Hiệp nghị ra lò
13 Chương 13: Nói chuyện với nhau
14 Chương 14: Nhị đương gia
15 Chương 15: Xe lăn hiện thế
16 Chương 16: Lý Mặc Nhiên không an phận
17 Chương 17: Biến thành thất học
18 Chương 18: Ăn tàu hủ đậu đỏ
19 Chương 19: Lý mặc nhiên giả ngu
20 Chương 20: Hôn!
21 Chương 21: Vấn đề xứng hay không xứng
22 Chương 22: Tiến hành rời đi
23 Chương 23: Cảm giác có chút dễ dàng
24 Chương 24: Hang động kì lạ
25 Chương 25: Dày vò
26 Chương 26: Khổ tận cam lai
27 Chương 27: Đói khát
28 Chương 28: Gặp “chó” ngoài cửa hiệu cầm đồ
29 Chương 29: Bại lộ hành tung
30 Chương 30: Thời điểm đi dạo phố nhìn thấy
31 Chương 31: Hoảng sợ, một tháng?
32 Chương 32: Sáng sớm, cái gì?
33 Chương 33: Thiếu chút nữa cảm động
34 Chương 34: Ngẫu nhiên gặp mặt “nhi tử"
35 Chương 35: Bị “lừa gạt” trở về
36 Chương 36: Trở lại hắc phong trại
37 Chương 37: Bảo vệ
38 Chương 38: Đánh người
39 Chương 39: Dụ dỗ đe dọa
40 Chương 40: Vi diệu biến hóa
41 Chương 41: Cùng ăn bữa sáng
42 Chương 42: Dị năng??
43 Chương 43: Chiến đấu và uy tín
44 Chương 44: Thắng
45 Chương 45: Khai hoang
46 Chương 46: Khiêu chiến
47 Chương 47: Cái gọi là cao thủ
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50: Không cần nhịn nữa
51 Chương 51: Tiến hành cải tạo ban đầu
52 Chương 52: Phát huy sở trường
53 Chương 53: Khảo sát
54 Chương 54: Tìm nhị đương gia
55 Chương 55: Cùng đồng hành
56 Chương 56: Sinh vật khó hiểu
57 Chương 57: Nắm lấy nhị đương gia bất định
58 Chương 58: Khởi công, lịch sử ruộng bậc thang phát triển
59 Chương 59: Lý mặc nhiên trở về
60 Chương 60: Trở lại hắc phong trại
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87: Phát hiện hiệp nghị
88 Chương 88: Học y sao?
89 Chương 89: Sóng ngầm mãnh liệt
90 Chương 90: Thi châm trị liệu
91 Chương 91: Xu thế trạch đấu
92 Chương 92: Ngũ hành nguyên tâm thạch
93 Chương 93: Băn khoăn
94 Chương 94: Muốn nàng rời đi
95 Chương 95: Báo thù
96 Chương 96: Rời đi
97 Chương 97: Nhuộm tóc
98 Chương 98: Dân bản địa không tầm thường
99 Chương 99: Họ mạc, đây là trùng hợp sao?
100 Chương 100: Mỹ thiếu niên
101 Chương 101: Thành lập nông trang
102 Chương 102: Mạc gia thiếu niên
103 Chương 103: Phiền toái
104 Chương 104: Mạc tộc trưởng khó hiểu
105 Chương 105: Nguyền rủa
106 Chương 106: Điều tra
107 Chương 107: Đánh quái thú
108 Chương 108: Lý mặc nhiên thực hiện được
109 Chương 109: Căn nguyên mâu thuẫn
110 Chương 110: Chuẩn bị trước khi chiến đấu
111 Chương 111: Giết côn thú
112 Chương 112: Mỗi người một ý trong tiệc rượu
Chapter

Updated 112 Episodes

1
Chương 1: Trượng phu và “gấu” đều giống nhau
2
Chương 2: Không chịu tiếp đãi tân nương
3
Chương 3: Lại một cước
4
Chương 4: Không rõ tình huống
5
Chương 5: Sáng sớm phong ba
6
Chương 6: Nửa bước khó đi
7
Chương 7: Không nhận thức
8
Chương 8: Hòa thượng là chủ mưu
9
Chương 9: Thì ra là thế
10
Chương 10: Nỗi buồn nguyên chủ
11
Chương 11: Vấn đề
12
Chương 12: Hiệp nghị ra lò
13
Chương 13: Nói chuyện với nhau
14
Chương 14: Nhị đương gia
15
Chương 15: Xe lăn hiện thế
16
Chương 16: Lý Mặc Nhiên không an phận
17
Chương 17: Biến thành thất học
18
Chương 18: Ăn tàu hủ đậu đỏ
19
Chương 19: Lý mặc nhiên giả ngu
20
Chương 20: Hôn!
21
Chương 21: Vấn đề xứng hay không xứng
22
Chương 22: Tiến hành rời đi
23
Chương 23: Cảm giác có chút dễ dàng
24
Chương 24: Hang động kì lạ
25
Chương 25: Dày vò
26
Chương 26: Khổ tận cam lai
27
Chương 27: Đói khát
28
Chương 28: Gặp “chó” ngoài cửa hiệu cầm đồ
29
Chương 29: Bại lộ hành tung
30
Chương 30: Thời điểm đi dạo phố nhìn thấy
31
Chương 31: Hoảng sợ, một tháng?
32
Chương 32: Sáng sớm, cái gì?
33
Chương 33: Thiếu chút nữa cảm động
34
Chương 34: Ngẫu nhiên gặp mặt “nhi tử"
35
Chương 35: Bị “lừa gạt” trở về
36
Chương 36: Trở lại hắc phong trại
37
Chương 37: Bảo vệ
38
Chương 38: Đánh người
39
Chương 39: Dụ dỗ đe dọa
40
Chương 40: Vi diệu biến hóa
41
Chương 41: Cùng ăn bữa sáng
42
Chương 42: Dị năng??
43
Chương 43: Chiến đấu và uy tín
44
Chương 44: Thắng
45
Chương 45: Khai hoang
46
Chương 46: Khiêu chiến
47
Chương 47: Cái gọi là cao thủ
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50: Không cần nhịn nữa
51
Chương 51: Tiến hành cải tạo ban đầu
52
Chương 52: Phát huy sở trường
53
Chương 53: Khảo sát
54
Chương 54: Tìm nhị đương gia
55
Chương 55: Cùng đồng hành
56
Chương 56: Sinh vật khó hiểu
57
Chương 57: Nắm lấy nhị đương gia bất định
58
Chương 58: Khởi công, lịch sử ruộng bậc thang phát triển
59
Chương 59: Lý mặc nhiên trở về
60
Chương 60: Trở lại hắc phong trại
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87: Phát hiện hiệp nghị
88
Chương 88: Học y sao?
89
Chương 89: Sóng ngầm mãnh liệt
90
Chương 90: Thi châm trị liệu
91
Chương 91: Xu thế trạch đấu
92
Chương 92: Ngũ hành nguyên tâm thạch
93
Chương 93: Băn khoăn
94
Chương 94: Muốn nàng rời đi
95
Chương 95: Báo thù
96
Chương 96: Rời đi
97
Chương 97: Nhuộm tóc
98
Chương 98: Dân bản địa không tầm thường
99
Chương 99: Họ mạc, đây là trùng hợp sao?
100
Chương 100: Mỹ thiếu niên
101
Chương 101: Thành lập nông trang
102
Chương 102: Mạc gia thiếu niên
103
Chương 103: Phiền toái
104
Chương 104: Mạc tộc trưởng khó hiểu
105
Chương 105: Nguyền rủa
106
Chương 106: Điều tra
107
Chương 107: Đánh quái thú
108
Chương 108: Lý mặc nhiên thực hiện được
109
Chương 109: Căn nguyên mâu thuẫn
110
Chương 110: Chuẩn bị trước khi chiến đấu
111
Chương 111: Giết côn thú
112
Chương 112: Mỗi người một ý trong tiệc rượu