Chương 33: “Con mệt rồi, con muốn về nhà.”

Bọn họ đương nhiên cũng nhìn ra được, là lão phu nhân là đang cố ý làm khó dễ Tống Thanh Ca.  

Nhưng không còn cách nào khác, Tống Thanh Ca muốn thay đổi cuộc sống, chỉ có một con đường này.  

Suy nghĩ hồi lâu, Tống Thế Minh cắn răng nói: "Thanh Ca, con mau đồng ý đi. Đồng ý, là có thể về công ty làm việc.”  

Tưởng Lệ cũng khuyên nhủ: "Thanh Ca, mẹ cũng cầu xin con, con đồng ý đi.”  

Tống Thanh Ca không nói gì.  

Hai phút sau, cô ngẩng đầu, nhìn về phía lão phu nhân, trong lòng làm ra một quyết định trọng đại.  

“Bà nội, cám ơn ý tốt của bà. Nhưng phần "ý tốt" này của bà, cháu không làm được.”  

Ánh mắt lão phu nhân lạnh lùng: "Tống Thanh Ca, cô có ý gì?”  

“Cho cô cơ hội cô còn không biết nắm bắt!”  

Tô Trường Phong không nhịn được nữa, cười lạnh một tiếng.  

“Rốt cuộc là ai mới là người không biết xấu hổ, trong lòng bà không thấy ghê tởm à?”  

“Các người thật đúng là coi mình như vua chúa à. Tập đoàn Tống thị ở trong tay các người, dung hết sức chống đỡ cũng chỉ là công ty hạng hai. Công ty như vậy, Thanh Ca không có hứng thú.”  

Lời nói của Tô Trường Phong khiến sắc mặt Tống Thế Minh và Tưởng Lệ có chút khó coi.  

“Tô Trường Phong, cậu nói bậy bạ gì vậy? Nơi này có phần nói chuyện của cậu sao!" Tống Thế Minh lớn tiếng trách cứ.  

“Thanh Ca, con đừng nghe Tô Trường Phong, mau đồng ý điều kiện của bà nội con đi." Tưởng Lệ cũng nói theo.  

Song, Tống Thanh Ca lại lắc đầu.  

“Cha, mẹ, mặc dù hiện tại con không được tốt lắm, nhưng cũng sẽ không vì tiền mà chấp nhận điều kiện sỉ nhục như này.”  

“Con mệt rồi, con muốn về nhà.”   

“Thanh Ca, chúng ta đi thôi." Tô Trường Phong ôm lấy Tô Tô, cùng Tống Thanh Ca ra khỏi Tống gia.  

Nhìn bóng lưng Tống Thanh Ca và Tô Trường Phong, Tống Thế Minh và Tưởng Lệ tức giận đến phát điên.  

Nguyện vọng lớn nhất của bọn họ khi bước chân vào Tống gia chính là để Tống Thanh Ca trở về Tống gia.  

Nhưng hiện tại xem ra, nguyện vọng này, là không thể thực hiện được nữa......  

“Được, Tống gia nho nhỏ chúng tôi sao chưa được một đại nhân vật như Tống Thanh Ca!  

Lão phu nhân giận quá hóa cười: "Có bản lĩnh, sau này vĩnh viễn không cần dựa vào Tống gia nữa! Tôi xem các người có bao nhiêu bản lĩnh!” 

Chapter
1 Chương 1: Tuyệt bút
2 Chương 2: Quái Vật
3 Chương 3: Đại Náo Hôn Lễ
4 Chương 4: Tuyên chiến
5 Chương 5: Cô bé ăn mày
6 Chương 6: Chú Là Cha cháu?
7 Chương 7: Một chưởng
8 Chương 8: Điều Tra
9 Chương 9: Tôi là Thương Long Chiến Thần
10 Chương 10: Chuyện Xưa
11 Chương 11: Bỏ Đá Xuống Giếng
12 Chương 12: Ngươi Không Đủ Tư Cách
13 Chương 13: Quỳ xuống đất cầu xin tha thứ
14 Chương 14: Đầu danh trạng
15 Chương 15: Trời nghiêng đất ngã
16 Chương 16: Năm đại chỉ huy sứ
17 Chương 17: Ngươi rốt cuộc là ai
18 Chương 18: Tự chặt một cánh tay
19 Chương 19: Tống gia vô sỉ
20 Chương 20: Tử tội có thể miễn, tội sống khó thoát!
21 Chương 21: "Nhanh, mau gọi xe cứu thương!"
22 Chương 22: Đầu ngõ Đồng Lý
23 Chương 23: Tô Trường Phong?
24 Chương 24: Con có thể ứng phó được.”
25 Chương 25: Cậu lấy cái gì bù đắp?”
26 Chương 26: Cậu giết người cả nhà chúng tôi rồi!"
27 Chương 27: “Mau cho bọn họ vào!"
28 Chương 28: “Ai dám động thủ, tôi lấy mạng kẻ đó.”
29 Chương 29: “Phong ca, giải quyết xong rồi.”
30 Chương 30: “Nói bậy!”
31 Chương 31: Thật sự là kỳ quái."
32 Chương 32: Có được không?"
33 Chương 33: “Con mệt rồi, con muốn về nhà.”
34 Chương 34: “Nực cười!”
35 Chương 35: Năm mươi vạn, đây là một khoản tiền rất lớn
36 Chương 36: "Anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?”
37 Chương 37: “Tôn trọng người khác?"
38 Chương 38: “Cô đừng ăn nói bừa bãi!
39 Chương 39: "Anh có ý gì, anh nói tôi là trộm?”
Chapter

Updated 39 Episodes

1
Chương 1: Tuyệt bút
2
Chương 2: Quái Vật
3
Chương 3: Đại Náo Hôn Lễ
4
Chương 4: Tuyên chiến
5
Chương 5: Cô bé ăn mày
6
Chương 6: Chú Là Cha cháu?
7
Chương 7: Một chưởng
8
Chương 8: Điều Tra
9
Chương 9: Tôi là Thương Long Chiến Thần
10
Chương 10: Chuyện Xưa
11
Chương 11: Bỏ Đá Xuống Giếng
12
Chương 12: Ngươi Không Đủ Tư Cách
13
Chương 13: Quỳ xuống đất cầu xin tha thứ
14
Chương 14: Đầu danh trạng
15
Chương 15: Trời nghiêng đất ngã
16
Chương 16: Năm đại chỉ huy sứ
17
Chương 17: Ngươi rốt cuộc là ai
18
Chương 18: Tự chặt một cánh tay
19
Chương 19: Tống gia vô sỉ
20
Chương 20: Tử tội có thể miễn, tội sống khó thoát!
21
Chương 21: "Nhanh, mau gọi xe cứu thương!"
22
Chương 22: Đầu ngõ Đồng Lý
23
Chương 23: Tô Trường Phong?
24
Chương 24: Con có thể ứng phó được.”
25
Chương 25: Cậu lấy cái gì bù đắp?”
26
Chương 26: Cậu giết người cả nhà chúng tôi rồi!"
27
Chương 27: “Mau cho bọn họ vào!"
28
Chương 28: “Ai dám động thủ, tôi lấy mạng kẻ đó.”
29
Chương 29: “Phong ca, giải quyết xong rồi.”
30
Chương 30: “Nói bậy!”
31
Chương 31: Thật sự là kỳ quái."
32
Chương 32: Có được không?"
33
Chương 33: “Con mệt rồi, con muốn về nhà.”
34
Chương 34: “Nực cười!”
35
Chương 35: Năm mươi vạn, đây là một khoản tiền rất lớn
36
Chương 36: "Anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?”
37
Chương 37: “Tôn trọng người khác?"
38
Chương 38: “Cô đừng ăn nói bừa bãi!
39
Chương 39: "Anh có ý gì, anh nói tôi là trộm?”