Chương 1: Tuyệt bút

Cuối thu, Hàng Thành. Gió lạnh nổi lên, lá vàng đầy trời.

Trên đường, một người đi nhanh về phía trước, khí tức như hơi thở của rồng tỏa ra bốn phía.

Hẳn mặc chiến ngân bào, giữa mày và mắt đăng đãng sát khí!

"Trường Phong, khi anh nhìn thấy phong thư thì em đã rời khỏi thế giới này. Em thật sự rất muốn gặp lại anh. Nhưng mà, bọn họ bức em làm  tình nhân của ác bá Khâu Thiên Hải, em chỉ có thể lấy cái chết để đấu tranh..."

"Trường Phong, em muốn nói xin lỗi, bởi vì em không giữ được tập đoàn Trường Ca. Năm thứ hai sau khi anh rời đi, bà nội và bác cả em thiết lập âm mưu, cướp đi tập đoàn Trường ca."

“Trường Phong, là em vô dụng, là em nhu nhược. Em đã không còn đường để đi, chỉ có thể lấy cái chết chứng minh!”

“Vĩnh biệt, người yêu của em - - Tống Thanh Ca, tuyệt bút!”

Một mảnh lá vàng héo rũ, sau khi xoay quanh bầu trời, rơi vào đỉnh đầu người đàn ông.

Tay cầm di thư của vợ, khóe mắt Tô Trường Phong ướt đẫm.

Sáu năm nhập ngũ!

Hắn từ một tên quân sĩ bình thường, từ từ trưởng thành trấn áp nửa thế giới, trải qua vô số lần sinh ly tử biệt.

Hản chưa chao giờ ch ảy nước mắt. Nhưng hôm nay, hắn rơi lệ.

Mười sáu năm trước, gân tay gân chân Tô Trường Phong bị cắt đứt, bị đuổi ra khỏi đế Tô gia.

Là nữ nhân xinh đẹp ôn nhu này, để cho hắn lấy lại lòng tin, giúp hắn đứng lên, cũng một tay giúp hắn lập nên tập đoàn Trường Ca.

Sáu năm trước, đêm tân hôn.

Vì bảo vệ Tống Thanh Ca không bị xâm phạm, Tô Trường Phong đã chọc giận đệ nhất gia tộc Triệu gia của Hàng Thành.

Vì để Tống Thanh Ca không bị liên lụy, Tô Trường Phong. một thân đi về biên giới phía bắc, dấn thân vào nhập ngũ. Trong quân ngũ hẳn bái một người làm thầy, đạt được một thân thủ xuất chúng hơn người.

Ba năm trước, bảy vương quốc ở biên giới đã bao vây Đại Hạ.

Tô Trường Phong mỗi tay một đao, tập kích đại doanh quân địch, chém giết thống soái bảy nước, treo đầu của bọn họ trên đài Phong Hỏa ở biên cương, quân đoàn bảy nước sợ hãi, trong một đêm lui về sau tám trăm dặm.

Trận chiến này, thế gian khiếp sợ, danh xưng Thương Long Chiến Thần cũng xuấ n từ đây.

Mấy năm nay, có Tô Trường Phong trấn thủ biên giới phía bắc, nơi này mới tính là ổn định.

Vốn là, hắn dự định tháng sau sẽ trở về Hàng Thành tìm "Tống Thanh Ca, cũng không nghĩ tới, bản thân còn chưa xuất phát đã nhận được tuyệt bút của vợ mình....

Lúc này.

Trên bầu trời Hàng Thành, gió lớn thổi, mưa to tầm tất!

Giống như tâm tình của Tô Trường Phong - lạnh như băng, sát khí như hung thần!

Tô Trường Phong nằm chặt nằm đấm, sát khí trên người cuồn cuộn như sóng.

Một chiếc ô lớn màu đen che phủ đỉnh đầu Tô Trường Phong.

Chỉ thấy một thân ảnh cao to vạm vỡ xuất hiện bên cạnh "Tô Trường Phong.

Khi cô nhìn thấy nước mắt nơi khóe mắt Tô Trường Phong, cô có hơi hoảng hốt.

Người đàn ông ý chí như sắt thép này, lại rơi lệ?

“Phong ca, mưa thu lạnh lẽo, chú ý thân thể" Mặc Ảnh Là nữ chiến binh duy nhất ở biên giới phía Bắc, từ trước đến nay vẫn luôn ở bên cạnh hắn.

Tô Trường Phong nói: "Nơi chôn cất Thanh Ca ở đâu? Tôi muốn đi bái tế”

Bức thư này được viết cách đây nửa năm. Nghĩ đến, bia mộ Thanh Ca còn chưa mọc xanh cỏ.

Đôi mắt Mặc Ảnh chớp động: "Phong ca, vừa nhận được tin tức, chị dâu còn sống.”

“Thanh Ca còn sống?" Tô Trường Phong mừng rỡ, thanh âm lộ ra một tia run rẩy.

Mặc Ảnh gật đầu: "Đúng. Nửa năm trước, Tống gia bức. chị dâu làm  tình nhân của Khâu Thiên Hải, chị dâu lưu lại tuyệt bút này, lúc chị dâu nhảy lầu tự sát thì xảy ra sự cố. Nhưng hiện tại, chúng tôi tạm thời còn chưa tra được chị dâu đang ở nơi nào..."

Đang nói chuyện, điện thoại của Mặc Ảnh bỗng nhiên rung lên.

Cô mở video ra Xem, sắc mặt cô đại biến.

“Phong ca, đây là một đoạn video do tổ tình báo tìm được...... Anh xem một chút đi.”

Tô Trường Phong nhận lấy điện thoại di động, phát video.

Trong video, trong tầng hầm ngầm âm u ẩm ướt, xuất hiện một khuôn mặt tái nhợt, quần áo nữ nhân tả tơi.

Đôi chân của người phụ nữ, bị xích nặng nề, không thể cử động.

Lúc này, một người đàn ông mặc âu phục mở cửa sắt, đi vào, đem một chậu sắt đựng thức ăn thiu ném tới trước mặt nữ nhân.

“Mau ăn đi.”

Nữ nhân ngửi được mùi hôi thối, theo bản năng có chút nôn khan.

Người đàn ông cười lạnh: "Thế nào, mùi vị thức ăn cho chó cũng không tệ lắm chứ?”

“Thức ăn cho chó này cũng mới để một tuần, mùi vị tương đối nồng đậm. Mau ăn đi, Tống Thanh Ca. Ha ha, ha hai”

Người phụ nữ đương nhiên không chịu ăn.

Người đàn ông giận dữ, túm tóc người phụ nữ, ấn đầu người phụ nữ vào trong chậu thức ăn cho chó.

Giống như còn chưa hoàn toàn trút giận, hẳn lại cho người phụ nữ một trận quyền cước hung ác.

“Không ăn đúng không? Được, để tôi cho cô thêm chút gia vị!"

Tên đó lại cởi khóa kéo quần, đi tiểu vào người phụ nữ và chậu thức ăn!

Hắn vừa sỉ nhục người phụ nữ, vừa cười thành tiếng... “Cô vốn có cơ hội theo tôi hưởng thụ vinh hoa phú quý, được vô số người hâm mộ. Nhưng cô rượu mời không thích

uống lại thích uống rượu phạt.

"Được, nếu đã dám cự tuyệt tôi, vậy thì ở lại chỗ này, cả đời đừng đi ra ngoài!"

“ Tôi sẽ cố hét sức đối cô như một con chó, hahaha”

Khi Tô Trường Phong thấy rõ khuôn mặt người phụ nữ, toàn thân không khỏi chấn động.

Người phụ nữ này, không phải ai khác, chính là vợ của hẳn - - Tống Thanh Ca!

Bùm!

Một đạo uy áp kh ủng bố, tựa như sóng thần, tản ra bốn phía.

“Tra cho tôi, là ai giam cầm Thanh Ca! Đào ba thước đất, cũng phải bắt hắn ra!”

“Vâng!”

Mặc Ảnh cầm lấy máy truyền tin, phát đến kênh quân đoàn chuyên dụng: "Toàn thể thành viên tình báo chú ý, lệnh cho tất cả mọi người lập tức vận dụng tất cả tài nguyên, toàn lực tìm kiếm chính xác vị trí của video!"

“Đã nhận!”

“Đã nhận!”

Thành viên tổ tình báo rải rác ở các góc Hàng Thành, lập tức mở máy tính chuyên dụng mang theo bên người, xâm nhập vào mạng lưới quản lý lớn của Hàng Thành.

Mặc Ảnh cũng như thế.

Cô không chỉ là nữ thần chiến tranh mà còn là hacker trong top 10 thế giới.

Năm phút trôi qua.

Máy truyền tin trong tay Mặc Ảnh điên cuồng chấn

“Phong ca, tra được rồi!”

Người giam chị dâu tên Khâu Thiên Hải, người Hàng Thành, chủ tịch tập đoàn Thiên Hải.

"Tập đoàn thiên Hải thành lập thời gian rất ngắn, nhưng phát triển vô cùng nhanh, không đến hai năm, đã trở thành công ty top 10 ở Hàng Thành. Khâu Thiên Hải này, thủ đoạn cực kỳ âm hiểm ác độc, thường xuyên dung thủ đoạn đe dọa, vu oan hãm hại tiến hành thương mại cạnh tranh."

"Nhưng bởi vì dựa vào thế lực anh trai hẳn, là Bắc Thiên Vương - Khâu Thiên Giang, một trong hai vị vua của thế giới ngầm Hàng Thành, cho nên căn bản không ai dám trả thù

hắn. Đáy mắt Tô Trường Phong tràn ngập sát khí. “Dùng tốc độ nhanh nhất, tìm được hắn!”

"Cho dù đem Hàng Thành lật lên, trước hừng đông ngày mai cũng phải tìm được người này!"

“Thuộc hạ lĩnh mệnh!"

Chapter
1 Chương 1: Tuyệt bút
2 Chương 2: Quái Vật
3 Chương 3: Đại Náo Hôn Lễ
4 Chương 4: Tuyên chiến
5 Chương 5: Cô bé ăn mày
6 Chương 6: Chú Là Cha cháu?
7 Chương 7: Một chưởng
8 Chương 8: Điều Tra
9 Chương 9: Tôi là Thương Long Chiến Thần
10 Chương 10: Chuyện Xưa
11 Chương 11: Bỏ Đá Xuống Giếng
12 Chương 12: Ngươi Không Đủ Tư Cách
13 Chương 13: Quỳ xuống đất cầu xin tha thứ
14 Chương 14: Đầu danh trạng
15 Chương 15: Trời nghiêng đất ngã
16 Chương 16: Năm đại chỉ huy sứ
17 Chương 17: Ngươi rốt cuộc là ai
18 Chương 18: Tự chặt một cánh tay
19 Chương 19: Tống gia vô sỉ
20 Chương 20: Tử tội có thể miễn, tội sống khó thoát!
21 Chương 21: "Nhanh, mau gọi xe cứu thương!"
22 Chương 22: Đầu ngõ Đồng Lý
23 Chương 23: Tô Trường Phong?
24 Chương 24: Con có thể ứng phó được.”
25 Chương 25: Cậu lấy cái gì bù đắp?”
26 Chương 26: Cậu giết người cả nhà chúng tôi rồi!"
27 Chương 27: “Mau cho bọn họ vào!"
28 Chương 28: “Ai dám động thủ, tôi lấy mạng kẻ đó.”
29 Chương 29: “Phong ca, giải quyết xong rồi.”
30 Chương 30: “Nói bậy!”
31 Chương 31: Thật sự là kỳ quái."
32 Chương 32: Có được không?"
33 Chương 33: “Con mệt rồi, con muốn về nhà.”
34 Chương 34: “Nực cười!”
35 Chương 35: Năm mươi vạn, đây là một khoản tiền rất lớn
36 Chương 36: "Anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?”
37 Chương 37: “Tôn trọng người khác?"
38 Chương 38: “Cô đừng ăn nói bừa bãi!
39 Chương 39: "Anh có ý gì, anh nói tôi là trộm?”
Chapter

Updated 39 Episodes

1
Chương 1: Tuyệt bút
2
Chương 2: Quái Vật
3
Chương 3: Đại Náo Hôn Lễ
4
Chương 4: Tuyên chiến
5
Chương 5: Cô bé ăn mày
6
Chương 6: Chú Là Cha cháu?
7
Chương 7: Một chưởng
8
Chương 8: Điều Tra
9
Chương 9: Tôi là Thương Long Chiến Thần
10
Chương 10: Chuyện Xưa
11
Chương 11: Bỏ Đá Xuống Giếng
12
Chương 12: Ngươi Không Đủ Tư Cách
13
Chương 13: Quỳ xuống đất cầu xin tha thứ
14
Chương 14: Đầu danh trạng
15
Chương 15: Trời nghiêng đất ngã
16
Chương 16: Năm đại chỉ huy sứ
17
Chương 17: Ngươi rốt cuộc là ai
18
Chương 18: Tự chặt một cánh tay
19
Chương 19: Tống gia vô sỉ
20
Chương 20: Tử tội có thể miễn, tội sống khó thoát!
21
Chương 21: "Nhanh, mau gọi xe cứu thương!"
22
Chương 22: Đầu ngõ Đồng Lý
23
Chương 23: Tô Trường Phong?
24
Chương 24: Con có thể ứng phó được.”
25
Chương 25: Cậu lấy cái gì bù đắp?”
26
Chương 26: Cậu giết người cả nhà chúng tôi rồi!"
27
Chương 27: “Mau cho bọn họ vào!"
28
Chương 28: “Ai dám động thủ, tôi lấy mạng kẻ đó.”
29
Chương 29: “Phong ca, giải quyết xong rồi.”
30
Chương 30: “Nói bậy!”
31
Chương 31: Thật sự là kỳ quái."
32
Chương 32: Có được không?"
33
Chương 33: “Con mệt rồi, con muốn về nhà.”
34
Chương 34: “Nực cười!”
35
Chương 35: Năm mươi vạn, đây là một khoản tiền rất lớn
36
Chương 36: "Anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?”
37
Chương 37: “Tôn trọng người khác?"
38
Chương 38: “Cô đừng ăn nói bừa bãi!
39
Chương 39: "Anh có ý gì, anh nói tôi là trộm?”