Chương 90: Đánh cướp (thượng)

Tạ An cũng không thi triển khinh công, chỉ là đi rất nhanh ở phía trước, bọn người Tô Bằng bọn người Tô Bằng cũng vượt đến, không bao lâu đã cùng hắn đi tới một xa đạo (đường dành cho xe chạy) trong rừng.

Đi đến nơi đây, Tạ An dừng bước lại, nói:

“Nơi này chính là con đường phải qua nếu muốn đến Cổ Kiếm Sơn Trang, dạ quan đạo từ thành Tô Dương đến quận Giang Ninh, cách Cổ Kiếm Sơn Trang khoảng hai mươi lăm dặm, những người đó, nhất định sẽ đi qua nơi này, chúng ta có thể phục kích ở chung quanh đây."

Tô Bằng nhìn địa thế chung quanh một chút, hai bên xa đạo này đều là cánh rừng, không tính quá rậm rạp nhưng phía sau cây vẫn có thể che giấu mọi người.

“Vậy ở chỗ này đi... Tạ An, ngươi nhận được chiếc xe chở người của bọn họ không? Không nên bắt nhầm người."

Tô Bằng nói với Tạ An, Tạ An gật đầu, nói:

“Người của những Cổ Kiếm Sơn Trang dù có hóa thành tro ta cũng nhận ra được."

Bọn người Tôn Thế Giai, Quý Minh ở phía sau, nghe Tạ An nói như thế, cũng gật đầu, đều tự tìm chỗ ẩn thân của riêng mình, núp ở trong rừng.

Mọi người chờ đợi một thời gian ngắn, giữa chừng có hai chiếc xe ngựa đi qua, nhưng lại là thương nhân bình thường, vẫn chưa thấy được người của Cổ Kiếm Sơn Trang.

Ngay khi Ngụy Sơn cùng với Hoàng Yến Quân đợi chờ có chút không kiên nhẫn nữa rồi thì đột nhiên Tạ An huýt nhẹ một tiếng như chim hót, mọi người theo ánh mắt của hắn, chỉ thấy trên con đường đến Thanh Sơn trại, một đoàn xe đang chạy đến đây.

Tinh thần của mọi người chấn động, biết rõ đây chính là đoàn xe của Cổ Kiếm Sơn Trang.

Thị lực của Tô Bằng không tệ, nhìn lại đoàn xe đang đi tới bên này, thấy đó là một đội đoàn xe gần bốn mươi người, giống như tiêu cục chuyển tiêu, có hơn ba mươi người mặc trang phục đoản đả (quần áo chẽn mà diễn viên mặc trong các tuồng đấu võ) thống nhất, giống như là người biết võ hiểu chút quyền cước, áp giải hai bên bảy cỗ xe ngựa to bốn con ngựa kéo, là sáu người khác, cưỡi con ngựa cao to, trong đó có một người hình như là người đứng đầu.

“Tới rồi!"

Trong lòng Tô Bằng suy nghĩ, chẳng qua là nhìn nhân số của đối phương, trong lòng có chút căng thẳng, nhân số của đối phương nằm ngoài dự đoán của mình.

“Sao lại nhiều người như vậy?"

Ngụy Sơn ở phía sau một cây đại thụ đằng trước Tô Bằng, trong miệng cũng thấp giọng thì thào, tay của hắn không khỏi sờ lên đại đao cửu hoàn sau lưng.

“Tô ca, bọn họ nhiều người như vậy, giờ phải làm sao?"

Vị trí ẩn thân của Tôn Thế Giai ở sau một thân cây cách Tô Bằng không xa, lúc này hắn hỏi Tô Bằng.

“Ta, Ngụy Sơn còn có Hoàng Yến Quân, trước xung phong liều chết một trận, sau đó dẫn bọn họ vào trong rừng, phân tách để tiêu diệt bọn họ."

Tô Bằng nói, sau đó nhìn Quý Minh đã nhảy lên một cây đại thụ, thấp giọng nói:

“Quý Minh. Lát nữa cần nhờ mũi tên của ngươi bắn chết vài người."

Quý Minh gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, những người còn lại cũng đều đã chuẩn bị sẵn sàng.

Đoàn xe gần bốn mươi người kia, rất nhanh đã đi tới quan đạo này, đi ở phía đầu, là một người cưỡi ngựa lớn, hai người đi theo phía sau hắn là trang chúng của Cổ Kiếm Sơn Trang, giống như là đang mở đường, trang chúng đằng sau áp giải xe ngựa đi theo phía sau.

“Thả người phía trước đi, đợi đến khi xe ngựa đi đến chỗ trung gian thì triển khai công kích."

Tô Bằng khẽ lên tiếng, Tôn Thế Giai gật đầu. Hướng về phía mấy người khác làm cái thủ thế.

Đoàn xe kia, dần dần đi vào chỗ mai phục của bọn người Tô Bằng, người phía trước vừa mới đi qua, Tô Bằng đột nhiên quát một tiếng:

“Động thủ!"

“Vút!"

“Vút vút!"

Lời của Tô Bằng còn chưa dứt. Quý Minh đứng trên tàng cây đã bắn ra mưa tên, cung thuật của hắn là được truyền thừa từ Bách phu trưởng Bao Trạch. Kỹ xảo sử dụng lúc này giống như lúc Bao Trạch bắn Tạ An, dùng thủ pháp bắn ra ba mũi tên liên tiếp, chẳng qua là khoảng cách có chút xa, trở thành bắn ra liên tục ba đợt mưa tên!

“A!"

"Phụt!"

"A!"

Ở trong đội xe, ba gã trang chúng bình thường, kêu thảm thiết ba tiếng, ba gã trang chúng liền cứ như vậy ngã xuống đất.

Trong lúc nhất thời, đoàn xe của Cổ Kiếm Sơn Trang kia đại loạn, những người này trong khoảng thời gian ngắn không có kịp phản ứng, mà còn Tô Bằng, Ngụy Sơn nắm lấy đại đao cửu hoàn, còn có Hoàng Yến Quân cầm lấy kiếm trúc, đã xông ra ngoài.

“Giết!"

Tô Bằng hô to một tiếng, ba người trực tiếp xông vào trong đội xe, Ngụy Sơn hét lớn, chạm mặt liền chém một tên trang chúng, Hoàng Yến Quân nắm kiếm trúc công phu dưới tay cũng không kém, hai cái đã bạo kích chỗ hiểm trên người một tên trang chúng tuôn ra -146, giết xong một người.

Tô Bằng thì thi triển kiếm pháp bán thức, tiếc rằng năng lực cường công của kiếm pháp bán thức thật sự không cao, chẳng qua là đánh cho một tên trang chúng -45 điểm thương tổn, vẫn giết được.

“Địch tập kích! Không cần phải sợ! Bao vây bọn chúng!"

Lúc này, người của Cổ Kiếm Sơn Trang dường như cũng đều đã phản ứng lại, một tên thủ lĩnh ngồi trên lưng ngựa la lớn, hắn giục ngựa đi tới bọn người Tô Bằng bên này, đồng thời, mấy gã cưỡi ngựa khác, còn có trang chúng áp giải xe ngựa, đều muốn lại đây vây quanh bọn người Tô Bằng.

“Đi!"

Tô Bằng lại thêm một kiếm, cho trang chúng phía trước một chiêu sát thương -43, la lớn, Ngụy Sơn hét lớn một tiếng, Khai Sơn Đao đột nhiên múa ra một màn đao ảnh, thi triển một trận quần công, quét sạch hai ba trang chúng ở phía trước, Hoàng Yến Quân cũng bổ xuống hai đao, ngay sau đó lập tức đi theo Tô Bằng phóng về phía trong rừng.

“Còn muốn chạy?"

Ngay lúc này, Tô Bằng chợt nghe sau lưng có một tiếng quát lớn, Tô Bằng cảm giác phía sau có tiếng xé gió, Vô Phong Kiếm vội vàng thi triển một kiếm thế phòng ngự về phía sau, ngăn cản một kích đánh úp lại từ phía sau này.

"Bịch!"

Tô Bằng cảm giác Vô Phong Kiếm mình nắm trong tay, suýt nữa đã bị rớt khỏi tay, đối phương không ngờ lại sử dụng binh khí mã chiến dùng trong quân đội, là một thanh đại đao cán dài, Tô Bằng suýt chút nữa đã đỡ không được thế công của đối phương.

Người nọ, cũng là một trong những người cưỡi ngựa trong đội xe.

“Lực Phách Hoa Sơn!"

Ngay lúc này, Ngụy Sơn sau lưng Tô Bằng đột nhiên hét lớn một tiếng, nhảy lên hào quang lóng lánh trên đại đao cửu hoàn lập tức bổ về phía gã kia!

“Được!"

Gã đó hô lớn một tiếng, đột nhiên xách đao quay về, bổ vào đại đao cửu hoàn của Ngụy Sơn, một đao kia mượn sức ngựa, lực đạo mười phần, lại sử dụng một phương pháp xảo diệu giảm bớt lực, Ngụy Sơn cũng đã thấy được xuất ra một chiêu mang kỹ năng công kích, không ngờ lại bị hắn phá giải, hơn nữa cả người cũng bị trường đao của gã cưỡi ngựa kia quét về phía trang chúng.

Những trang chúng kia đều đã phản ứng lại, đều tự cầm lấy binh khí của riêng mình, thấy Ngụy Sơn từ phía trên bị đầu lĩnh của bọn hắn đánh ngã xuống, lập tức một mảnh binh khí xông lên.

“Ngụy Sơn!"

Hoàng Yến Quân thấy vậy, quát to một tiếng, đột nhiên nhảy lên cao hơn hai thước, sau đó trên không trung, kiếm trúc trong tay hóa thành một mảnh ánh sáng mờ mịt, trong miệng hô:

“Tiêu tương dạ vũ!"

Tô Bằng nhìn thấy, trang chúng trong vòng hai thước xung quanh Hoàng Yến Quân, trên người trên mặt, không ngừng xuất hiện vết thương do kiếm gây ra, có người bị trúng chiêu rất nặng, thịt trên mặt sợ là đều bị gọt sạch hơn phân nửa.

“Lợi hại đến như vậy sao? Là tuyệt chiêu công kích võ công cấp mười đó sao?"

Mà lúc này, Ngụy Sơn rơi trên mặt đất, cũng đã hồi khí trở lại, chỉ thấy hắn hét lớn một tiếng, hô:

“Hồi Long tuyền!"

Hai tay nắm lấy đại đao cửu hoàn, đột nhiên xoay tròn giống như là gió lốc, trang chúng chung quanh hắn không kịp phòng bị, nhất thời bốn năm người bị hắn chặn ngang người chém đứt đoạn.

Tô Bằng nhìn thấy, trong lòng không khỏi sợ hãi than, chiêu mới vừa rồi của mới vừa rồi, cũng là một chiêu tuyệt sát, tổng số công kích phát ra, phỏng chừng phải có tám trăm chín trăm, thậm chí thậm chí quá một ngàn!

“Ngươi đang nhìn gì vậy?"

Vào lúc này, Tô Bằng cảm giác áp lực trên đầu trầm xuống, chỉ thấy trên đầu đại đao cán dài kia lại đón đầu bổ xuống.

Chẳng qua là lúc này, Tô Bằng đã có chuẩn bị, vận khởi kiếm pháp bán thức chính diện, Vô Phong Kiếm trên không trung xoay tròn một vòng, áp vào đầu đao của thanh đại đao cán dài này, khéo léo đem chuôi đại đao này hất ra!

Đồng thời, linh cảm trong lòng Tô Bằng vừa động, đã tụ lực được một cái ngụy tất sát, chỉ thấy Tô Bằng phất tay, một kiếm này, liền đâm ra ngoài!

Chapter
1 Chương 1: Cái chết siêu nhiên
2 Chương 2: Phỏng vấn kiểm tra
3 Chương 3: Đồng nghiệp tương lai!
4 Chương 4: Tiến vào trò chơi
5 Chương 5: Cửa hàng thần bí
6 Chương 6: Thuật phi đao!
7 Chương 7: Lời mời của Phó Khang
8 Chương 8: Người gỗ!
9 Chương 9: Cố nhân
10 Chương 10: Cường đạo núi Thanh Long
11 Chương 11: Nội quỷ
12 Chương 12: Nhiệm vụ cầu viện
13 Chương 13: Vương Nhị Cát thông minh!
14 Chương 14: Dụ địch!
15 Chương 15: Cái chết của học đồ thợ rèn
16 Chương 16: Hắc Thủy quân quận Giang Ninh
17 Chương 17: Là ai giết Hứa Quốc Hán
18 Chương 18: Dược vương y kinh
19 Chương 19: Thấy người có phần!
20 Chương 20: Vật phẩm thần bí!
21 Chương 21: Bối cảnh công ty
22 Chương 22-23: Gia tộc tụ hội
23 Chương 24: Gia tộc tụ hội – Hạ
24 Chương 25: Gia nhập Hắc Thủy Quân
25 Chương 26: Tu luyện công pháp bí tịch
26 Chương 27: Suy luận!
27 Chương 28: Miếng sắt đen thần bí!
28 Chương 29: Cướp giết!
29 Chương 30: Hắc Lang Nhĩ
30 Chương 31: Môn phái!
31 Chương 32: Lạc Hà Sơn
32 Chương 33: Nhất Điêu Tây Lai!
33 Chương 34: Sư huynh cũng họ Dương sao?
34 Chương 35: Kỳ Môn Độn Giáp Trần Kỳ Trận!
35 Chương 36: Đại sư huynh chí tình chí nghĩa!
36 Chương 37: Ngưu Mao Kim Châm
37 Chương 38: Xem kiếm!
38 Chương 39: Thí nghiệm sinh hóa của Phạm Kiến!
39 Chương 40: Ta hiểu rồi!
40 Chương 41: Kiếm của kiếm ma!
41 Chương 42: Một kiếm nâng từ trong tâm hải!
42 Chương 43: Kiếm quỷ - ám diện - kiếm ý!
43 Chương 44: Bán Thức Kiếm Pháp!
44 Chương 45: Sắp rời khỏi
45 Chương 46-47: Đưa tiễn
46 Chương 48: Hải Khách Cư
47 Chương 49: Phó Khang chết rồi?
48 Chương 50: Mưu sát
49 Chương 51: Trảm thủ
50 Chương 52: Mạng người giá một ngàn đồng
51 Chương 53: Trăm vàng cứu con rùa
52 Chương 54: Biện giải của kinh Phật
53 Chương 55: “Không bằng cho ta ăn!”
54 Chương 56: Trên giường có một nữ nhân
55 Chương 57: Mỹ nữ lõa thân chết trên giường
56 Chương 58: Có chút phức tạp
57 Chương 59: Xác chết biết đi
58 Chương 60: Ngọn nguồn chân tướng
59 Chương 61: Đẳng cấp thực lực của Tô Bằng!
60 Chương 62: Bạch Hồ
61 Chương 63: Phóng sinh
62 Chương 64: Bảo tàng cổ mộ
63 Chương 65: Đầm lầy nghìn mắt
64 Chương 66: Chân ý của bán thức kiếm pháp
65 Chương 67: Kế hãm thi tướng
66 Chương 68: Thạch động kinh hồn
67 Chương 69: Cửu tử… vô sinh?
68 Chương 70: Nghĩa hồ
69 Chương 71: Giấy cổ cũ kỹ
70 Chương 72: Khác thường
71 Chương 73: Chưởng ấn
72 Chương 74: Trở về quận Giang Ninh
73 Chương 75: Hung án
74 Chương 76: Độc chưởng
75 Chương 77: Phân tổ
76 Chương 78: Điện thoại di động
77 Chương 79: Ám hiệu
78 Chương 80: Quản chế
79 Chương 81: Bình kịch
80 Chương 82: Tán nhân
81 Chương 83: Tróc nã
82 Chương 84: Chuyện cũ của Tạ An
83 Chương 85: Huyết yến
84 Chương 86: Giải cứu
85 Chương 87: Trợ giúp
86 Chương 88: Tình báo
87 Chương 89: Trước trận chiến
88 Chương 90: Đánh cướp (thượng)
89 Chương 91: Đánh cướp (hạ)
90 Chương 92: Bảo tàng Lý công
91 Chương 93: Báo cáo nhiệm vụ
92 Chương 94: Danh vọng giang hồ
93 Chương 95: Cầu y
94 Chương 96: Vết thương ngầm
95 Chương 97: Triệu Thu
96 Chương 98: Tập kết
97 Chương 99: Chuẩn bị tấn công sơn trang
98 Chương 100: Tiến công!
99 Chương 101: Trong trang
100 Chương 102: Đại sảnh trang chủ
101 Chương 103: Cổ Kiếm
102 Chương 104: Dị trạng
103 Chương 105: Khống chế
Chapter

Updated 103 Episodes

1
Chương 1: Cái chết siêu nhiên
2
Chương 2: Phỏng vấn kiểm tra
3
Chương 3: Đồng nghiệp tương lai!
4
Chương 4: Tiến vào trò chơi
5
Chương 5: Cửa hàng thần bí
6
Chương 6: Thuật phi đao!
7
Chương 7: Lời mời của Phó Khang
8
Chương 8: Người gỗ!
9
Chương 9: Cố nhân
10
Chương 10: Cường đạo núi Thanh Long
11
Chương 11: Nội quỷ
12
Chương 12: Nhiệm vụ cầu viện
13
Chương 13: Vương Nhị Cát thông minh!
14
Chương 14: Dụ địch!
15
Chương 15: Cái chết của học đồ thợ rèn
16
Chương 16: Hắc Thủy quân quận Giang Ninh
17
Chương 17: Là ai giết Hứa Quốc Hán
18
Chương 18: Dược vương y kinh
19
Chương 19: Thấy người có phần!
20
Chương 20: Vật phẩm thần bí!
21
Chương 21: Bối cảnh công ty
22
Chương 22-23: Gia tộc tụ hội
23
Chương 24: Gia tộc tụ hội – Hạ
24
Chương 25: Gia nhập Hắc Thủy Quân
25
Chương 26: Tu luyện công pháp bí tịch
26
Chương 27: Suy luận!
27
Chương 28: Miếng sắt đen thần bí!
28
Chương 29: Cướp giết!
29
Chương 30: Hắc Lang Nhĩ
30
Chương 31: Môn phái!
31
Chương 32: Lạc Hà Sơn
32
Chương 33: Nhất Điêu Tây Lai!
33
Chương 34: Sư huynh cũng họ Dương sao?
34
Chương 35: Kỳ Môn Độn Giáp Trần Kỳ Trận!
35
Chương 36: Đại sư huynh chí tình chí nghĩa!
36
Chương 37: Ngưu Mao Kim Châm
37
Chương 38: Xem kiếm!
38
Chương 39: Thí nghiệm sinh hóa của Phạm Kiến!
39
Chương 40: Ta hiểu rồi!
40
Chương 41: Kiếm của kiếm ma!
41
Chương 42: Một kiếm nâng từ trong tâm hải!
42
Chương 43: Kiếm quỷ - ám diện - kiếm ý!
43
Chương 44: Bán Thức Kiếm Pháp!
44
Chương 45: Sắp rời khỏi
45
Chương 46-47: Đưa tiễn
46
Chương 48: Hải Khách Cư
47
Chương 49: Phó Khang chết rồi?
48
Chương 50: Mưu sát
49
Chương 51: Trảm thủ
50
Chương 52: Mạng người giá một ngàn đồng
51
Chương 53: Trăm vàng cứu con rùa
52
Chương 54: Biện giải của kinh Phật
53
Chương 55: “Không bằng cho ta ăn!”
54
Chương 56: Trên giường có một nữ nhân
55
Chương 57: Mỹ nữ lõa thân chết trên giường
56
Chương 58: Có chút phức tạp
57
Chương 59: Xác chết biết đi
58
Chương 60: Ngọn nguồn chân tướng
59
Chương 61: Đẳng cấp thực lực của Tô Bằng!
60
Chương 62: Bạch Hồ
61
Chương 63: Phóng sinh
62
Chương 64: Bảo tàng cổ mộ
63
Chương 65: Đầm lầy nghìn mắt
64
Chương 66: Chân ý của bán thức kiếm pháp
65
Chương 67: Kế hãm thi tướng
66
Chương 68: Thạch động kinh hồn
67
Chương 69: Cửu tử… vô sinh?
68
Chương 70: Nghĩa hồ
69
Chương 71: Giấy cổ cũ kỹ
70
Chương 72: Khác thường
71
Chương 73: Chưởng ấn
72
Chương 74: Trở về quận Giang Ninh
73
Chương 75: Hung án
74
Chương 76: Độc chưởng
75
Chương 77: Phân tổ
76
Chương 78: Điện thoại di động
77
Chương 79: Ám hiệu
78
Chương 80: Quản chế
79
Chương 81: Bình kịch
80
Chương 82: Tán nhân
81
Chương 83: Tróc nã
82
Chương 84: Chuyện cũ của Tạ An
83
Chương 85: Huyết yến
84
Chương 86: Giải cứu
85
Chương 87: Trợ giúp
86
Chương 88: Tình báo
87
Chương 89: Trước trận chiến
88
Chương 90: Đánh cướp (thượng)
89
Chương 91: Đánh cướp (hạ)
90
Chương 92: Bảo tàng Lý công
91
Chương 93: Báo cáo nhiệm vụ
92
Chương 94: Danh vọng giang hồ
93
Chương 95: Cầu y
94
Chương 96: Vết thương ngầm
95
Chương 97: Triệu Thu
96
Chương 98: Tập kết
97
Chương 99: Chuẩn bị tấn công sơn trang
98
Chương 100: Tiến công!
99
Chương 101: Trong trang
100
Chương 102: Đại sảnh trang chủ
101
Chương 103: Cổ Kiếm
102
Chương 104: Dị trạng
103
Chương 105: Khống chế