Chương 9: Phò mã gia xuống bếp

Lũ lụt ở Giang Nam đã khiến Cảnh đế nhiều ngày đầu đau nhức, vì thế một khi sự việc đã được giải quyết, tâm tình dĩ nhiên tốt lên nhiều.

"Phò mã thật có trí tuệ, nghĩ đến đúng trọng điểm như vậy, trẫm nên như thế nào thưởng cho ngươi?"

"Vì phụ hoàng mà phân ưu, đây là phận sự của nhi thần, nhi thần có công chúa điện hạ là đã đủ." Nói xong đầy mặt nịnh nọt nhìn về phía Cố Cẩm Lan.

Cảnh đế cười đến vui vẻ: "Phò mã Vĩnh An, là báu vật của triều đình ta a." Thái giám đứng ở một bên thấy Cảnh đế như vậy vui vẻ, vỗ vỗ tay, một đội cung nữ nối đuôi nhau mà vào, yến hội tiếp tục ca múa mừng cảnh thái bình.

Lưu Dục ngồi xuống gần Cố Cẩm Lan: "Điện hạ, phụ hoàng là người như vậy sao?"

"Phò mã vì sao nói ra lời này?" Cố Cẩm Lan đầy mặt khó hiểu.

"Ta nói không cần ban cho, liền thực sự chẳng cho gì cả, điện hạ ngươi xem ta, trên người tiền bạc cái gì cũng không có a."

"Phò mã không biết phủ công chúa mỗi tháng cho ngươi một trăm lượng bạc sao?"

"A a, điện hạ, ngươi nói cái gì? Ta có bạc? Vì cái gì không có ai đưa cho ta?" Lưu Dục đầy mặt kích động cầm tay Cố Cẩm Lan. Cố Cẩm Lan cúi đầu nhìn tay Lưu Dục, bỗng nhiên cười nói: "Bổn cung quên phân phó phòng thu chi."

"Kia điện hạ, ngươi nhanh lên thu xếp phòng thu chi a."

Cố Cẩm Lan cúi đầu nhìn nhìn Lưu Dục như cũ không chịu buông tay: "Phải xem tâm tình của bổn cung."

Lưu Dục thầm nghĩ trong lòng: "Ta không còn lời nào để nói."

- ----------------------------------

"Muội phu, ngươi là nghĩ như thế nào ra biện pháp tốt như vậy?" Cố Hoằng một bên uống trà Bích Loa Xuân, một bên mạnh mẽ vỗ bả vai Lưu Dục.

"Điện hạ mong ngài nhẹ tay cho, ta đây thân mình mảnh mai, ngươi tiếp tục như thế ta liền phải đi tìm Ngự y."

"Lại nói tiếp, muội phu ngươi như thế nào yếu đuối như vậy? Để thái y viện kê cho ngươi một ít thuốc bổ đi, bồi bổ sau đó lại vì Lưu gia khai chi tán diệp."

"Khụ khụ khụ" Lưu Dục nghe nói như thế đều đem trà Bích Loa Xuân phun đến đầy tay áo Cố Hoằng.

"Hoàng huynh, ngươi nên trở về cung dùng bữa đi." Cố Cẩm Lan ánh mắt sắc bén nhìn về phía Cố Hoằng.

"Hoàng muội, ngươi đây là có phò mã không cần hoàng huynh sao? Ăn bữa cơm còn muốn đuổi ta đi?"

"Đúng, không cần ngươi." Cố Cẩm Lan không thèm để ý đến Cố Hoằng đầy mặt ai oán.

Cố Hoằng chậm rãi quay về, Lưu Dục mặt đầy quyến rũ cười nhìn Cố Cẩm Lan: "Điện hạ, bữa tối chúng ta nên ăn cái gì cho tốt?"

"Điện hạ, bạc của ta khi nào có?"

"Điện hạ." Lưu Dục ngồi bên người Cố Cẩm Lan, lắc nàng cánh tay. Cố Cẩm Lan bất đắc dĩ đè huyệt Thái dương, nàng cũng không hình dung được. Buổi sáng tại Hoàng cung, Lưu Dục còn nghiêm trang nói chuyện, trở lại phủ công chúa liền làm nũng giống hệt một đứa con nít.

"Phò mã, ngươi nếu còn như vậy, bạc của ngươi đều để bổn cung thay ngươi lấy. Ngươi không thấy được sổ sách trên tay ta sao? Còn có rất nhiều việc chưa hoàn thành, xem không nói, hôm nay cơm chiều phò mã cũng không được ăn."

"Điện hạ, ta trước đi tản bộ tại hoa viên đi." Lưu Dục lập tức tránh xa Cố Cẩm Lan.

"Điện hạ, phò mã này thật không sai đâu."

"Ánh mắt của Hoa Bác, từ trước đến nay đều rất chuẩn, hôm nay hắn tại đại điện nói chuyện một phen khiến bổn cung thật kinh ngạc."

"Phò mã gia thoạt nhìn lương thiện thuần hậu, điện hạ không ngại cũng thử xem."

Lưu Dục cả ngày nếu không sờ tay Cố Cẩm Lan chính là kề bên lỗ tai người ta nói chuyện. Công chúa cũng là một cô nương a, lại vẫn trưởng thành tại thâm cung đại viện, tuy rằng đây là thân bất do kỷ mà bị tứ hôn, thế như chung quy đều là phò mã của nàng, đời này cũng không thay đổi được cái gì. Huống gì phò mã của nàng lại anh tuấn thanh tú, tài hoa hơn người. Nếu muốn nói nàng một chút cũng không động tâm, kia là không có khả năng. Nhưng nếu muốn nói là thích, vẫn còn chưa tới lúc.

Lưu Dục từng bước chạy ra ngoài, trong lòng nghĩ nên làm cái gì mới được nha, chính mình cả ngày không có việc gì, ngày trôi qua cũng thực nhàm chám. Cơm tối, đúng, là cơm tối! Đại Tề so với Trung Nguyên, xem ra đồ ăn cùng nhau không khác biệt lắm, với gió mùa Đông Bắc này, nếu làm một nồi lẩu Tứ Xuyên, nàng không tin người cổ đại có thể chống đỡ được.

Nói được làm được, Lưu Dục kéo tay áo hướng phòng bếp đi đến.

"Phò mã gia cát tường." Người trong phòng bếp đều khom mình thỉnh an, trong lòng kinh ngạc này chủ tử một thân đẹp đẽ áo gấm quý giá như thế nào vào địa phương này.

"Đều miễn, quản sự phòng bếp này là ai?"

"Hồi bẩm phò mã gia, là tiểu nhân." Một trung niên nam nhân ước chừng hơn ba mươi đứng dậy.

"Liệu có cái nồi đất nào lớn ở đây không?"

"Có, phò mã gia muốn để làm gì? Là ngao thuốc sao?" Người trong phòng bếp trong lòng buồn bực, họ vẫn chưa nghe nói công chúa bị bệnh a.

"Bổn vương dự định nấu ăn cho điện hạ, hôm nay bữa tối các ngươi đều nghe ta chỉ huy."

Lời này vừa nói ra, người trong phòng đều chấn động. Từ trước đến nay, nam nhân đều sẽ không vào phòng bếp, phò mã gia cư nhiên yêu công chúa đến tình trạng này. Nam nhân trong phòng bếp đều cảm thán phò mã gia làm người nhân hòa có lễ, là chủ tử khó gặp. Nữ nhân trong phòng bếp đều cảm thán phò mã thận trọng chăm sóc công chúa, là phu quân khó có được. Thế cho nên về sau kinh thành quan lại thế gia đều đồn đãi, gả nữ nhi phải gả cho tiểu vương gia. Các tiểu thư trong kinh thành này đều thở dài, tiểu vương gia này tâm còn thuộc về ai.

"Vương quản sự, canh giờ này nhất định phải hầm đủ lửa, canh vịt này không hầm vài canh giờ là vô dụng."

"Thịt bò này phải cắt mỏng một chút nữa a, không thể quá dày."

"Khoai tây này phải cắt dày một chút, không thì sau khi nấu xong sẽ bị nhừ nát tồn động dưới đáy nồi."

"Rau xanh chừng này đủ rồi, bây giờ rửa sạch thái nó đi."

" Hạt tiêu này phải bị đập vụn đến không thể vụn hơn a, cũng không biết điện hạ có ăn nhạt hay không." Lưu Dục bận rộn túi bụi lên.

"Phò mã đâu? Như thế nào không gặp hắn đi qua đi lại trước mặt?"

"Hồi bẩm điện hạ, phò mã gia tại phòng bếp đang nấu ăn."

"Nấu ăn?"

"Vâng điện hạ, phò mã nói bữa tối hôm nay hắn sẽ chuẩn bị, lúc này đang tại phòng bếp chỉ huy một đống người đâu." Linh Lung không khỏi cười thành tiếng.

"Này cũng thật thú vị, bổn cung còn không biết phò mã có thể nấu ăn."

"Phò mã đối đãi điện hạ thật sự là tốt không thể nào phản đối, tự mình vì ngài xuống bếp, này còn khiến vài công chúa khác hâm mộ đâu, điện hạ thật sự có phúc a."

Cố Cẩm Lan mỉm cười, nhìn người bên ngoài đang chạy tới: "Điện hạ, điện hạ, bữa tối hôm nay, chúng ta cùng nhau ăn a, ta chuẩn bị thức ăn rất mới."

"Phò mã đều chuẩn bị xong?"

Lưu Dục vỗ vỗ tay, một đội cung nữ cùng bọn thái giám bưng từng bàn đồ ăn cùng thịt đi vào. Vương quản sự phòng bếp đặt trên bàn một lò lửa nhỏ, lại đặt lên một cái nồi đất.

"Điện hạ, có thể dùng rồi."

"Này ăn như thế nào?"

"Điện hạ ngươi xem." Lưu Dục gắp lên vài miếng thịt bò mỏng ném vào bên trong nước hầm vịt, đặt trước mặt Cố Cẩm Lan một cái đĩa nhỏ. Chỉ chốc lát sau, hương thịt bò bay lên lan đầy lỗ mũi mọi người. Nếu không có công chúa cùng phò mã tại đây dùng bữa, cung nữ cùng bọn thái giám này khẳng định nhịn không được chảy nước miếng.

Lưu Dục gắp lên đến một khối thịt bò, chấm một cái vào đĩa nhỏ, đưa đến bên miệng Cố Cẩm Lan. Cố Cẩm Lan ngẩn người, trừ bỏ mẫu hậu, phụ hoàng cũng chưa đút cho mình ăn bao giờ.

"Điện hạ ăn a."

Cố Cẩm Lan vội thu hồi suy nghĩ, mở miệng ăn thịt bò mà Lưu Dục đưa đến, trên mặt chậm rãi nở nụ cười: "Phò mã tay nghề tốt, phương pháp mới mẻ như vậy thật sự ăn rất ngon."

Lưu Dục đầy mặt vui vẻ cười, giống học sinh được giáo viên khích lệ: "Điện hạ thích là tốt, ta xem điện hạ rất gầy, nên ăn nhiều một chút mới được."

$

Lời của editor: Vì edit nhanh nên mình khó kiểm tra được hết tất cả lỗi chính tả, nếu mọi người phát hiện được, nhớ comment thông báo để mình biết nhé. Cảm ơn mọi người!

Chapter
1 Chương 1: Mở đầu
2 Chương 2: Gặp gỡ
3 Chương 3: Sống cần dựa vào nét mặt người khác để tồn tại
4 Chương 4: Đêm tại chùa Thanh Nguyên
5 Chương 5: Ngươi đúng thật đến đây ăn cơm!
6 Chương 6: Đại hôn
7 Chương 7: Cung yến(Thượng)
8 Chương 8: Cung yến(Hạ)
9 Chương 9: Phò mã gia xuống bếp
10 Chương 10: Mị lực từ nồi lẩu
11 Chương 11: Mỹ nhân bên cạnh
12 Chương 12: Phò mã nên làm việc(Thượng)
13 Chương 13: Phò mã nên làm việc(Hạ)
14 Chương 14: Cùng điện hạ đi dạo phố
15 Chương 15: Đến đây ăn không ngồi rồi
16 Chương 16: Đối thoại trong quán ăn
17 Chương 17: Chuẩn bị nghênh đón thích khách
18 Chương 18: Mọi người cùng nhau diễn trò
19 Chương 19: Phò mã Vĩnh An công chúa bị thương
20 Chương 20: Phò mã dưỡng thương
21 Chương 21: Phò mã uống rượu
22 Chương 22: Phò mã nỗ lực làm cho quốc gia mạnh lên(Thượng)
23 Chương 23: Phò mã nỗ lực làm cho quốc gia mạnh lên (Hạ)
24 Chương 24: Giúp điện hạ huấn luyện ám vệ quân
25 Chương 25: Nô tài phản chủ
26 Chương 26: Tỉnh lại liền phải tiếp khách
27 Chương 27: Dám mơ tưởng đến điện hạ thì phải gánh lấy hậu quả
28 Chương 28: Uống nước trái cây xem cuộc vui
29 Chương 29: Sỗ sàng
30 Chương 30: Phò mã là đáng giá nhất
31 Chương 31: Thiếu niên dịu dàng là thuộc về điện hạ
32 Chương 32: Tiến cung (Thượng)
33 Chương 33: Tiến cung (Hạ)
34 Chương 34: Thân thể phò mã thật sự yếu như vậy sao?
35 Chương 35: Đêm nay muốn ngủ trên ghế sao?
36 Chương 36: Phúc mệnh của điện hạ đã tốt ngay từ nhỏ
37 Chương 37: Biên trấn Mạc Bắc là một nơi phát triển
38 Chương 38: Con người không thể một tay che trời
39 Chương 39: Muốn mạng của ngươi
40 Chương 40: Ám vệ cũng là con người
41 Chương 41: Ôm cây đợi thỏ (Thượng)
42 Chương 42: Ôm cây đợi thỏ (Hạ)
43 Chương 43: Con thỏ vào kinh
44 Chương 44: Là do ngươi không muốn ra khỏi phủ!
45 Chương 45: Ta chỉ muốn ăn uống và vui chơi
46 Chương 46: Yến hội (Thượng)
47 Chương 47: Yến hội (Trung)
48 Chương 48: Yến hội (Hạ)
49 Chương 49: Xét nhà
50 Chương 50: Chó cùng rứt giậu (Thượng)
51 Chương 51: Chó cùng rứt giậu (Hạ)
52 Chương 52: Bổn cung không được khỏe
53 Chương 53: Cảnh đế ngự giá thân chinh
54 Chương 54: Thời cơ tốt tại kinh thành (Thượng)
55 Chương 55: Thời cơ tại kinh thành (Hạ)
56 Chương 56: Khổ chiến
57 Chương 57: Điện hạ sợ hãi
58 Chương 58: Phò mã rất đau lòng
59 Chương 59: Chia lìa
60 Chương 60: Một mình tương tư
61 Chương 61: Muội phu đâu rồi?
62 Chương 62: Khuất phục binh lính mà không cần chiến đấu
63 Chương 63: Tình hình dần an ổn
64 Chương 64: Phò mã thật sự có nhã hứng
65 Chương 65: Hồi phủ
66 Chương 66: Phù dung trướng ấm
67 Chương 67: Phò mã lại phải làm việc
68 Chương 68: Chuẩn bị đi Nam Chiếu
69 Chương 69: Lên đường
70 Chương 70: Tá túc qua đêm tại huyện Phong
71 Chương 71: Khởi hành đi núi Lục Hoa
72 Chương 72: Nhất trí hành động(Thượng)
73 Chương 73: Điện hạ nhất trí hành động (Hạ)
74 Chương 74: Tiết lộ thiên cơ
75 Chương 75: Cảnh đế cũng là người có thể tìm đến đường chết
76 Chương 76: Đón Hoàng tử hồi cung
77 Chương 77: Hoàng tử chết ngang giữa đường
78 Chương 78: Lần đầu gặp gỡ
79 Chương 79: Cảnh đế giận dữ
80 Chương 80: Thử
81 Chương 81: Đường chủ đến rồi
82 Chương 82: Đường chủ chọc ghẹo nữ nhân
83 Chương 83: Biến cố tại Nam Chiếu
84 Chương 84: Chào từ biệt
85 Chương 85: Đường chủ bị chậm trễ hành trình
86 Chương 86: Tiểu công chúa gặp nguy
87 Chương 87: Đuổi đến đúng lúc
88 Chương 88: Gạo nấu thành cơm
89 Chương 89: Cảnh đế về triều
90 Chương 90: Cảnh đế muốn làm đến cùng
91 Chương 91: Phò mã làm sứ thần
92 Chương 92: Đều tập trung tại Vọng Giang Lâu
93 Chương 93: Phò mã thật đào hoa
94 Chương 94: Cảnh đế toan tính
95 Chương 95: Phò mã, hay là ngươi hi sinh một chút đi?
96 Chương 96: Điện hạ và phò mã ân ái với nhau
97 Chương 97: Xuất phát
98 Chương 98: Thích khách đúng hẹn mà đến
99 Chương 99: Cẩn thận mấy cũng có sai sót
100 Chương 100: Hữu kinh vô hiểm(Bị làm cho sợ hãi nhưng không gặp hiểm nguy)
101 Chương 101: Điện hạ quyết tâm (Thượng)
102 Chương 102: Điện hạ quyết tâm (Hạ)
103 Chương 103: Sát phạt quyết đoán
104 Chương 104: Hóa ra ngươi còn sống
105 Chương 105: Ngươi vẫn khỏe mạnh
106 Chương 106: Kết cục nhỏ
107 Chương 107: Phiên ngoại
Chapter

Updated 107 Episodes

1
Chương 1: Mở đầu
2
Chương 2: Gặp gỡ
3
Chương 3: Sống cần dựa vào nét mặt người khác để tồn tại
4
Chương 4: Đêm tại chùa Thanh Nguyên
5
Chương 5: Ngươi đúng thật đến đây ăn cơm!
6
Chương 6: Đại hôn
7
Chương 7: Cung yến(Thượng)
8
Chương 8: Cung yến(Hạ)
9
Chương 9: Phò mã gia xuống bếp
10
Chương 10: Mị lực từ nồi lẩu
11
Chương 11: Mỹ nhân bên cạnh
12
Chương 12: Phò mã nên làm việc(Thượng)
13
Chương 13: Phò mã nên làm việc(Hạ)
14
Chương 14: Cùng điện hạ đi dạo phố
15
Chương 15: Đến đây ăn không ngồi rồi
16
Chương 16: Đối thoại trong quán ăn
17
Chương 17: Chuẩn bị nghênh đón thích khách
18
Chương 18: Mọi người cùng nhau diễn trò
19
Chương 19: Phò mã Vĩnh An công chúa bị thương
20
Chương 20: Phò mã dưỡng thương
21
Chương 21: Phò mã uống rượu
22
Chương 22: Phò mã nỗ lực làm cho quốc gia mạnh lên(Thượng)
23
Chương 23: Phò mã nỗ lực làm cho quốc gia mạnh lên (Hạ)
24
Chương 24: Giúp điện hạ huấn luyện ám vệ quân
25
Chương 25: Nô tài phản chủ
26
Chương 26: Tỉnh lại liền phải tiếp khách
27
Chương 27: Dám mơ tưởng đến điện hạ thì phải gánh lấy hậu quả
28
Chương 28: Uống nước trái cây xem cuộc vui
29
Chương 29: Sỗ sàng
30
Chương 30: Phò mã là đáng giá nhất
31
Chương 31: Thiếu niên dịu dàng là thuộc về điện hạ
32
Chương 32: Tiến cung (Thượng)
33
Chương 33: Tiến cung (Hạ)
34
Chương 34: Thân thể phò mã thật sự yếu như vậy sao?
35
Chương 35: Đêm nay muốn ngủ trên ghế sao?
36
Chương 36: Phúc mệnh của điện hạ đã tốt ngay từ nhỏ
37
Chương 37: Biên trấn Mạc Bắc là một nơi phát triển
38
Chương 38: Con người không thể một tay che trời
39
Chương 39: Muốn mạng của ngươi
40
Chương 40: Ám vệ cũng là con người
41
Chương 41: Ôm cây đợi thỏ (Thượng)
42
Chương 42: Ôm cây đợi thỏ (Hạ)
43
Chương 43: Con thỏ vào kinh
44
Chương 44: Là do ngươi không muốn ra khỏi phủ!
45
Chương 45: Ta chỉ muốn ăn uống và vui chơi
46
Chương 46: Yến hội (Thượng)
47
Chương 47: Yến hội (Trung)
48
Chương 48: Yến hội (Hạ)
49
Chương 49: Xét nhà
50
Chương 50: Chó cùng rứt giậu (Thượng)
51
Chương 51: Chó cùng rứt giậu (Hạ)
52
Chương 52: Bổn cung không được khỏe
53
Chương 53: Cảnh đế ngự giá thân chinh
54
Chương 54: Thời cơ tốt tại kinh thành (Thượng)
55
Chương 55: Thời cơ tại kinh thành (Hạ)
56
Chương 56: Khổ chiến
57
Chương 57: Điện hạ sợ hãi
58
Chương 58: Phò mã rất đau lòng
59
Chương 59: Chia lìa
60
Chương 60: Một mình tương tư
61
Chương 61: Muội phu đâu rồi?
62
Chương 62: Khuất phục binh lính mà không cần chiến đấu
63
Chương 63: Tình hình dần an ổn
64
Chương 64: Phò mã thật sự có nhã hứng
65
Chương 65: Hồi phủ
66
Chương 66: Phù dung trướng ấm
67
Chương 67: Phò mã lại phải làm việc
68
Chương 68: Chuẩn bị đi Nam Chiếu
69
Chương 69: Lên đường
70
Chương 70: Tá túc qua đêm tại huyện Phong
71
Chương 71: Khởi hành đi núi Lục Hoa
72
Chương 72: Nhất trí hành động(Thượng)
73
Chương 73: Điện hạ nhất trí hành động (Hạ)
74
Chương 74: Tiết lộ thiên cơ
75
Chương 75: Cảnh đế cũng là người có thể tìm đến đường chết
76
Chương 76: Đón Hoàng tử hồi cung
77
Chương 77: Hoàng tử chết ngang giữa đường
78
Chương 78: Lần đầu gặp gỡ
79
Chương 79: Cảnh đế giận dữ
80
Chương 80: Thử
81
Chương 81: Đường chủ đến rồi
82
Chương 82: Đường chủ chọc ghẹo nữ nhân
83
Chương 83: Biến cố tại Nam Chiếu
84
Chương 84: Chào từ biệt
85
Chương 85: Đường chủ bị chậm trễ hành trình
86
Chương 86: Tiểu công chúa gặp nguy
87
Chương 87: Đuổi đến đúng lúc
88
Chương 88: Gạo nấu thành cơm
89
Chương 89: Cảnh đế về triều
90
Chương 90: Cảnh đế muốn làm đến cùng
91
Chương 91: Phò mã làm sứ thần
92
Chương 92: Đều tập trung tại Vọng Giang Lâu
93
Chương 93: Phò mã thật đào hoa
94
Chương 94: Cảnh đế toan tính
95
Chương 95: Phò mã, hay là ngươi hi sinh một chút đi?
96
Chương 96: Điện hạ và phò mã ân ái với nhau
97
Chương 97: Xuất phát
98
Chương 98: Thích khách đúng hẹn mà đến
99
Chương 99: Cẩn thận mấy cũng có sai sót
100
Chương 100: Hữu kinh vô hiểm(Bị làm cho sợ hãi nhưng không gặp hiểm nguy)
101
Chương 101: Điện hạ quyết tâm (Thượng)
102
Chương 102: Điện hạ quyết tâm (Hạ)
103
Chương 103: Sát phạt quyết đoán
104
Chương 104: Hóa ra ngươi còn sống
105
Chương 105: Ngươi vẫn khỏe mạnh
106
Chương 106: Kết cục nhỏ
107
Chương 107: Phiên ngoại