Chương 161: Sẽ không phải lại đến chứ?

- Đừng có giả bộ, chính là Nguyên Tôn Kiếm Đế trong miệng nhân loại các ngươi!

Chu tỷ tức giận quát, con mắt trên mặt mang theo oán giận.

Dạ Côn bây giờ mới biết, Nguyên Tôn Kiếm Đế tên thật là Nguyên Hạo.

Chuyện này trên sử sách không có ghi chép.

- Ta chính là ta, không ai do ai phái tới, chẳng qua là đến sát hạch viện trưởng mà thôi, các ngươi suy nghĩ nhiều rồi.

Kỳ thật Dạ Côn cảm thấy ba con hung thú này rất tốt, rất đáng yêu, vừa rồi chỉ là do tức giận bộc phát mà thôi.

Bị thê tử gọi đầu trọc còn có thể nhịn một chút, nhưng mà người khác gọi, liền không khống chế nổi quả đấm.

Chu tỷ rõ ràng không tin Dạ Côn, khí tức yêu thú bỗng nhiên bùng nổ:

- Đánh rắm! Nhiều năm qua, người tiến đến sát hạch viện trưởng nào có ai hung tàn như ngươi? Đều chỉ vung tay múa chân vài cái, nói! Ngươi có phải do tên Nguyên Hạo kia phái tới giết lão sư hay không?!

- Hiểu lầm a.

Dạ Côn cũng không muốn cõng nồi cho người khác, dù sao đã quen để đệ đệ gánh cho mình rồi.

- Hiểu lầm em gái ngươi, Chu tỷ, ngươi nhìn ta, mặt mày hốc hác!!!

Chỉ thấy Nghĩ ca đỡ Ngân Cổ Câu mất đi ba cái răn nanh, chậm rãi đi tới.

Thế nhưng trùng hợp một cái là ba cái răn bị mất đều là răn cửa, lúc nói chuyện còn có gió thổi.

Thật thê thảm...

Tiểu Mã ca ta cao lãnh như vậy, hiện tại răng cửa không còn, làm thế nào cao lãnh được nữa, đây không phải khi dễ Tiểu Mã ca sao...

- Chu tỷ, người này nhất định là do Nguyên Hạo phái tới, nếu như không phải, cả nhà Nguyên Hạo sẽ chết hết sạch!

Nghĩ ca thề vô cùng độc, Dạ Côn đều phải bội phục.

Dạ Côn buồn bực, tò mò hỏi:

- Tại sao các ngươi cho rằng ta là do Nguyên Tôn Kiếm Đế phái tới, lão sư của y là ai? Vì sao y lại muốn giết lão sư của mình? Cho dù các ngươi muốn ta cõng nồi, thì cũng phải cho ta một cái lý do chính đáng chứ.

Tiểu Mã ca mang theo giọng gió nói:

- Chu tỷ, tên tiểu tạp mao Nguyên Hạo rất xảo trá, người được y dạy dỗ nhất định cũng giống như vậy.

- Chu tỷ, ba người chúng ta cùng tiến lên! Nhất định có thể giết chết tên tiểu tạp mao này!

Nghĩ ca phẫn nộ quát, thế mà đứng lên. Một cỗ khí tức doạ người lập tức ập tới, chỉ thấy sáu cái chân thế mà bắt đầu bành trướng, nắm đấm vừa thô vừa lớn kia là nghiêm túc ư?

Dạ Côn ý thức được, cho dù mình giải thích thế nào cũng vô dụng, bọn chúng căn bản sẽ không tin, vì sao lại kiên định như thế?

Hiện tại Dạ Côn cũng không muốn đánh với chúng nó, loại chiến đấu này không đáng.

Trong lúc Dạ Côn bất đắc dĩ, trong vực sâu trống trải lại vang lên một âm thanh già nua.

- Được rồi...

Âm thanh này sâu lắng lại hùng hậu, tựa như gia gia giáo huấn tôn tử, không giận tự uy nói chính là như vậy đi.

Dạ Côn nhìn xung quanh tìm kiếm nguồn gốc âm thanh, nhưng căn bản không tìm được.

Thế nhưng ba con hung thú nghiêng thân thể cao lớn xuống, cung kính hô:

- Lão sư.

- Lão sư???

Dạ Côn không hiểu ra sao.

Đột nhiên!

Trước mắt Dạ Côn toát ra lục mang mạnh mẽ, toàn bộ Thâm Uyên đều bị chiếu sáng, thế nhưng chỗ sâu vẫn sâu không thấy đáy.

Dạ Côn khẽ ngẩng đầu, híp mắt từ trong khe bàn tay nhìn ra, chỉ thấy trên đỉnh đầu có một trái tim do rễ cây tạo thành đang phát ra lục mang, mà tất cả rễ cây trên đó đều mọc ra cỏ xanh, sinh khí bừng bừng.

Đây chẳng lẽ chính là Cổ Sâm Thụ sao???

Cổ Sâm Thụ là lão sư của Nguyên Tôn Kiếm Đế?

Chờ chút... trước đó nghe Đạo Đức Tử nói qua, Nguyên Tôn Kiếm Đế từng tu luyện ở đây.

Nhưng vì sao Nguyên Tôn Kiếm Đế lại phong ấn lão sư của mình trong lòng đất, không thể tưởng tượng nổi.

Nói thật, Côn ca xem không ít thư tịch về Nguyên Tôn Kiếm Đế, tinh thần anh dũng tu luyện không ngừng xoay quanh ở trong đầu Dạ Côn, cũng tưởng tượng Nguyên Tôn Kiếm Đế tu luyện như thế, đột phá ở bên bờ sinh tử, phản giết địch nhân.

Nhưng Côn ca thật không làm được...

Lão thiên đã bóc lột cơ hội tu luyện của Côn ca ta.

- Lao thỉ! Canh phân xa hao tổn nạp ngốc bạc béo sữa! (Dịch: đang hở răng nói không thành câu)

Tiểu Mã ca hở cũng rất nghiêm trọng a, Cổ Sâm Thụ đều không nghe rõ.

- Lão sư, tiểu tử này đánh Tiểu Mã, còn đánh Tiểu Mã rụng răn, cho nên hắn khẳng định là do Nguyên Hạo phái tới.

Nghĩ ca cung kính nói ra.

Dạ Côn xem như phục, các ngươi muốn định tội ta cũng quá qua loa rồi đi.

Dạ Côn nhìn trái tim bằng rễ khổng lồ kia, trong lòng kinh ngạc tán thán, cha nói rất đúng, chỉ có rời nhà mới có thể mở mang tầm mắt.

- Người trẻ tuổi, ngươi rất ưu tú.

Cổ Sâm Thụ phát ra âm thanh trầm trọng cổ lão.

Dạ Côn hoàn toàn không hiểu rõ, vì sao mấy tồn tại ngưu bức này đều muốn vỗ mông ngựa Côn ca ta, vừa mở miệng chính là ngươi rất ưu tú.

Không đúng! Chẳng lẽ nó cũng muốn truyền công?

Giữ gìn hòa bình Huyền Nguyệt đại lục liền giao cho Côn ca ngươi.

Đừng a...

- Lão sư, hắn là do tên Nguyên Hạo kia phái tới, ngài đừng để Nguyên Hạo lừa.

Chu tỷ cực lực khuyên ngăn, năm đó lão sư tin Nguyên Hạo nên mới có kết quả như hôm nay.

Cổ Sâm Thụ từ tốn nói:

- Hắn không phải.

Mặc dù chỉ ba chữ rất đơn giản, nhưng lại đại biểu cho sự kiên định cùng tín nhiệm của Cổ Sâm Thụ.

- Lão sư!

Ba vị hung thú khẩn cầu, năm đó người cũng dùng giọng nói này, nhưng đổi lấy là cái gì, chẳng lẽ lão sư người quên rồi sao...

Nguyên Hạo kia chính là loại người khi sư diệt tổ.

- Được rồi, lúc vị thiếu niên này bước vào thành, ta đã biết được.

Lời của Cổ Sâm Thụ ngược lại khiến Dạ Côn sững sờ, không phải chứ, mới vừa tới An Khang châu đã bị để ý?

Chẳng lẽ!!!

Chuyện nghị xự bên nhà xí nó cũng biết???

Cổ Sâm Thụ phảng phất biết Dạ Côn đang suy nghĩ chuyện gì, liền mang theo ý cười nói ra:

- Những chuyện phát sinh ở An Khang châu, ta đều biết.

Ngàn vạn lần không nghĩ tới, dưới chân có người nghe lén.

Bất quá bây giờ đều đã bại lộ, vậy cũng không sao.

Chẳng qua là bại lộ mình có quan hệ với Đông Tứ và Đát Từ, còn có mình chính là chủ mưu.

- Dạ Côn, ngươi không cần lo lắng, ở trên thân thể ngươi, ta cảm giác được khí tức cố nhân.

Lời của Cổ Sâm Thụ khiến Dạ Côn có chút ngổn ngang, đại nhân vật đúng là đại nhân vật, nói chuyện đều chỉ nói một nửa, một nửa kia để ngươi tự đi đoán.

- Bọn họ có khỏe không? Tính toán thời gian cũng đã rất lâu rồi.

Lời này của Cổ Sâm Thụ tựa hồ mang theo một tia hoài niệm, thực lực càng mạnh, tri kỷ càng ít, người ở bên cạnh đều lấy lợi ích làm trọng.

Dạ Côn xem như đã hiểu, nguyên lai là nói hai người Vạn Ác Thiên Tôn cùng Từ Hàng Thiên Tôn.

Dạ Côn chắp tay nói ra:

- Hai vị Thiên Tôn đã cưỡi hạc về trời.

Cổ Sâm Thụ nghe xong trầm mặc.

Trong lòng Dạ Côn đột nhiên chấn động, không phải là tưởng niệm bạn cũ, muốn cùng đi đấy chứ.

Sau đó liền nói, người trẻ tuổi, ta thấy ngươi hết sức ưu tú, vì vậy truyền thụ tu vi lại cho ngươi, giúp ta chiếu cố tốt ba con hung thú này.

Cứ như vậy, Côn ca ta lại mạnh lên, thậm chí còn thu được ba con hung thú làm tiểu đệ.

Quả nhiên, Côn ca ta chỉ cần nhảy một cái, đó liền là tín hiệu sắp mạnh lên, không có việc gì tuyệt đối đừng bảo Côn ca ta nhảy, Côn ca ta nhảy một cái liền sẽ mạnh hơn.

Bất quá lúc này Dạ Côn đang suy nghĩ, nếu như lúc nữa muốn truyền công, mình nhận hay không nhận.

Có giáo huấn lần trước, Dạ Côn cảm thấy không thể dùng hai chiêu kia được, phải lấy lý do đối phương vô pháp phản bác.

Côn ca ta ở trên con đường cự tuyệt này, quả thật là dũng cảm tiến tới.

Côn ca ta đau đớn, ai có thể hiểu rõ được, đây chính là vô địch tịch mịch đi ~

Chapter
1 Chương 1: Cho ngụm sữa a~
2 Chương 2: Xoa người
3 Chương 3: Bố dượng, mẹ kế
4 Chương 4: Không sống lâu nữa
5 Chương 5: Tóc ta có thù với ngươi ư?
6 Chương 6: Hàng tặng
7 Chương 7: Cha không được
8 Chương 8: Đại ca, ta tàn nhẫn không?
9 Chương 9: Mẫu thân, ta tàn nhẫn không?
10 Chương 10: Đệ đệ đáng thương
11 Chương 11: Tình huống không ổn
12 Chương 12: Bằng thực lực hố cha
13 Chương 13: Kỳ thật cha ác hơn
14 Chương 14: Tới một vị đại nhân vật
15 Chương 15: Thiên la viện
16 Chương 16: Tên ngốc nào chuẩn bị
17 Chương 17: Dạ côn, người nổi bật
18 Chương 18: Côn ca ta hết sức không vui
19 Chương 19: Xong, thất thủ
20 Chương 20: Đây là chuyện ngoài ý muốn
21 Chương 21: Ta rất bất đắc dĩ
22 Chương 22: Người áo đen số khổ
23 Chương 23: Tóc! Tóc!
24 Chương 24: Lòe loẹt
25 Chương 25: Trả giá chi vương
26 Chương 26: Không dám tùy tiện mua đồ
27 Chương 27: Trời đánh
28 Chương 28: Trở mặt
29 Chương 29: Nếu không gọi hòa thượng đến xem
30 Chương 30: Thời khắc phụ tử sung sướng
31 Chương 31: Đại ca, ngươi hạ lưu~
32 Chương 32: Côn ca cũng không nhận ra?
33 Chương 33: Để côn ca cao hứng một chút
34 Chương 34: Để bọn họ đánh
35 Chương 35: Con à, biểu hiện tốt một chút
36 Chương 36: Đại ca, đánh ta!
37 Chương 37: Thê tử biết ngươi áp lực lớn
38 Chương 38: Không bao giờ tin tưởng đầu trọc
39 Chương 39: Một lời không hợp là diệt môn
40 Chương 40: Tiểu lăng
41 Chương 41: Thê tử lão sư cùng...
42 Chương 42: Lạc nhật sơn mạch
43 Chương 43: Vấn đề này rất nghiêm trọng
44 Chương 44: Đính hôn
45 Chương 45: Nhất định phải tìm người thành hôn
46 Chương 46: Có nội hàm
47 Chương 47: Lão sư treo
48 Chương 48: Nhớ khen ngợi
49 Chương 49: Còn chưa đốt sạch
50 Chương 50: Mê vụ sâm lâm
51 Chương 51: Côn ca, nhờ vào ngươi
52 Chương 52: May mà côn ca ta đủ cứng
53 Chương 53: Quấy rầy
54 Chương 54: Côn ca ta bị ép mạnh
55 Chương 55: Còn biết nói gì?
56 Chương 56: Côn ca muốn nũng nịu
57 Chương 57: Đại nạn đến
58 Chương 58: Tu luyện cái rắm
59 Chương 59: Chết cũng không gả đầu trọc
60 Chương 60: Bán thân, tới trước được trước
61 Chương 61: Côn ca, hảo nhãn lực
62 Chương 62: Phu quân, ta năm nay 16
63 Chương 63: Hôm nay nàng đến
64 Chương 64: Sáng nhất trong biển người
65 Chương 65: Lương tâm các ngươi không đau ư?
66 Chương 66: Mẫu thân không phải dễ trêu
67 Chương 67: Lai giả bất thiện
68 Chương 68: Kỹ thuật mãnh liệt như hổ
69 Chương 69: Tin tức
70 Chương 70: Kéo chết ngươi
71 Chương 71: Hôm nay ngươi vui không?
72 Chương 72: Không lẽ canh có vấn đề?
73 Chương 73: Ai chịu nổi
74 Chương 74: Đệ đệ của ta đã làm gì sai
75 Chương 75: Côn ca đại hôn, ai dám gây rối
76 Chương 76: Người thái kinh tới
77 Chương 77: Không hổ là gánh hát thái kinh
78 Chương 78: Ngươi chờ, đừng đi
79 Chương 79: Sảng ca biểu thị không phục
80 Chương 80: Dụ hoặc đến từ đầu trọc
81 Chương 81: Côn ca thật nổi giận
82 Chương 82: Các ngươi đều phải chết
83 Chương 83: Cha gọi ngươi về nhà
84 Chương 84: Thánh nhân
85 Chương 85: Vân lôi minh khiếu
86 Chương 86: Đừng cố trang bức
87 Chương 87: Côn ca ta còn chưa nói xong đâu
88 Chương 88: Ngân sắc nam nhân
89 Chương 89: Côn ca ta muốn đánh chết ngươi
90 Chương 90: Phu thê chi chiến
91 Chương 91: Diệp tỷ phát uy
92 Chương 92: Vì thua không từ thủ đoạn
93 Chương 93: Lão sư dụng ý rất sâu
94 Chương 94: Ngươi tưởng bản hoàng ngu ư?
95 Chương 95: Lấn côn ca ta sẽ bị thiên tru
96 Chương 96: Tẩu tẩu khóc
97 Chương 97: Tình cảm huynh đệ quá sâu
98 Chương 98: Quá ưu tú cũng là một loại phiền não
99 Chương 99: Rời đi
100 Chương 100: Ra cửa thật là khó
101 Chương 101: Hài tử, cha có lỗi với các con
102 Chương 102: Thảm nhất chính là bộ dáng này
103 Chương 103: Cho dù chết đói cũng không ăn
104 Chương 104: Vẫn là côn ca lợi hại
105 Chương 105: Cảng phi thuyền
106 Chương 106: Thăng thiên phường
107 Chương 107: Hiểu sơ
108 Chương 108: Ta không đùa
109 Chương 109: Quá hố người
110 Chương 110: Không có tiền thật là khó
111 Chương 111: Chúng ta rất chuyên nghiệp, xin yên tâm
112 Chương 112: Khu ma nhân
113 Chương 113: Vô sỉ
114 Chương 114: Không hư công tử quá thảm
115 Chương 115: Côn ca khu ma
116 Chương 116: Có tóc thật rất quan trọng
117 Chương 117: Côn thức trang bức pháp tắc
118 Chương 118: Phong mang của lão cha luôn làm bạn với ngươi
119 Chương 119: Năm ngày không ra
120 Chương 120: Phát tài, vinh hoa phú quý
121 Chương 121: An khang châu
122 Chương 122: Côn ca ta cũng có xe ngựa
123 Chương 123: Giống như nằm mơ
124 Chương 124: Kết thúc
125 Chương 125: Tần ca rất biết chơi
126 Chương 126: Cá mè một lứa
127 Chương 127: Ông chủ đại khí
128 Chương 128: Mời ngân sắc nam nhân
129 Chương 129: Thân kiếm
130 Chương 130: Tần ca lễ thành nhân
131 Chương 131: Đệ đệ, chạy mau!!!
132 Chương 132: Tới đi, thương tổn lẫn nhau đi
133 Chương 133: Ta không muốn ưu tú
134 Chương 134: Ám sát?
135 Chương 135: Tuyệt đối đừng nghi vấn ta
136 Chương 136: Tăng thêm
137 Chương 137: Ngoài ý muốn
138 Chương 138: Thay ta chết
139 Chương 139: Lão sư, có vui không?
140 Chương 140: Nhập học
141 Chương 141: Đi theo côn ca chuẩn không sai
142 Chương 142: Côn tẩu ngưu bức
143 Chương 143: Văn nhân thật đáng sợ
144 Chương 144: Đột biến
145 Chương 145: Trục xuất
146 Chương 146: Côn ca bị nhằm vào
147 Chương 147: Tần ca có chút thẳng
148 Chương 148: Ta thật hối hận
149 Chương 149: Tần ca ta là người đứng đắn
150 Chương 150: Vấn đề nan giải
151 Chương 151: Lão sư của ngươi thật hung tàn
152 Chương 152: Biến thân đi đi
153 Chương 153: Học viện này không tầm thường
154 Chương 154: Côn côn ~
155 Chương 155: Cha, được rồi được rồi...
156 Chương 156: Côn ca tới
157 Chương 157: Liên tục ngoài ý muốn
158 Chương 158: Côn ca tao không tao?
159 Chương 159: Ba bé hung thú đáng yêu
160 Chương 160: Đừng chọc côn ca
161 Chương 161: Sẽ không phải lại đến chứ?
162 Chương 162: Bởi vì hổ điêu đưa đến thảm án
163 Chương 163: Côn ca bị gài bẫy
164 Chương 164: Quan tài
165 Chương 165: Côn ca, gọi ta tiểu cốt là được
166 Chương 166: Vì lão sư hoành nguyện
167 Chương 167: Côn ca lại không điệu thấp
168 Chương 168: Muốn côn ca ta khai khiếu? không tồn tại
169 Chương 169: Vấn đề này quả thật có thể dẫn phát mâu thuẫn
170 Chương 170: Cả nhà cùng đến học viện
171 Chương 171: Côn ca ta không phải thần
172 Chương 172: Kiên cường!
173 Chương 173: Bảo côn ca ta làm sao dạy
174 Chương 174: Sờ chút là được rồi
175 Chương 175: Kim tệ có thể khiến côn ca làm bất cứ chuyện gì
176 Chương 176: Côn ca côn tẩu cãi nhau
177 Chương 177: Bá mẫu
178 Chương 178: Học viện so tài
179 Chương 179: Đường tưởng côn ca ta dễ khi dễ
180 Chương 180: Quy củ thay đổi
181 Chương 181: Nguyên chuẩn trận đầu
182 Chương 182: Ngồi xuống đứng dậy
183 Chương 183: Di chuyển phong tao
184 Chương 184: Đừng giống y
185 Chương 185: Tần ca rất nhanh
186 Chương 186: Tần ca cuối cùng ngưu bức
187 Chương 187: Giết nàng!
188 Chương 188: Hù chết bảo bảo
189 Chương 189: Yêu cầu này rất quá đáng nha ~
190 Chương 190: Phong thủy luân chuyển
191 Chương 191: Tìm người thủ tiêu y
192 Chương 192: Côn ca bại lộ
193 Chương 193: Người này rất mạnh
194 Chương 194: Đơn đấu
195 Chương 195: Hơn nửa đêm không ngủ được
196 Chương 196: Thù này nhất định phải báo
197 Chương 197: Nắm chắc tay, vẫn là hảo huynh đệ
198 Chương 198: Lại bị lừa
199 Chương 199: Tốt nam
200 Chương 200: Thánh chỉ tới
201 Chương 201: Phụ mẫu rời đi
202 Chương 202: Yếu nhất dạ gia
203 Chương 203: Tháng ngày không có cha mẹ quản
204 Chương 204: Thật không được liền hạ dược
205 Chương 205: Hóa thân chính nghĩa
206 Chương 206: Ngân sắc nam nhân bá khí
207 Chương 207: Ngân sắc nam nhân bị giam
208 Chương 208: Côn ca cũng là hộ vợ cuồng ma
209 Chương 209: Không lấy mạng
210 Chương 210: Tần ca không phải hài tử
211 Chương 211: Công chúa tới
212 Chương 212: Đại ca, ngươi xem
213 Chương 213: Rất thiệt thòi
214 Chương 214: Ta cũng rất muốn ủy khuất
215 Chương 215: Lại xảy ra chuyện
216 Chương 216: Côn ca ta chỉ muốn sống thoải mái
217 Chương 217: Không nhận mệnh
218 Chương 218: Hoa hương lâu
219 Chương 219: Đây là hắc điếm sao?
220 Chương 220: Chúng ta có công chúa
221 Chương 221: Đầu trọc mang theo hiệu ứng nguyền rủa
222 Chương 222: Kiếp sau đừng ngu như thế
223 Chương 223: Côn ca ta rất xảo trá, rất có tâm cơ
224 Chương 224: Thích khách
225 Chương 225: Biến thân đi
226 Chương 226: Nguyên lai côn ca có bệnh
227 Chương 227: Ý nghĩ quá kinh khủng
228 Chương 228: Dạ côn ta không thích kim phiếu
229 Chương 229: Không có phòng thê tử
230 Chương 230: Dã man va chạm
231 Chương 231: Dạ côn ta là nam nhân
232 Chương 232: Lắc đầu nam, mục thiên
233 Chương 233: Nhãn thần sát
234 Chương 234: Bị đánh tự bế
235 Chương 235: Bán danh ngạch
236 Chương 236: Chiêu trò
237 Chương 237: Thái kinh cần chấn nhiếp
238 Chương 238: Chuẩn bị tới kiếm trủng
239 Chương 239: Côn ca lại cần ấn huyệt nhân trung
240 Chương 240: Lão tôn thượng trở về
241 Chương 241: Dẫn đại quân đến
242 Chương 242: Kiếm trủng
243 Chương 243: Đến nơi
244 Chương 244: Kiếm trủng hiện
245 Chương 245: 100 người
246 Chương 246: Vạn kiếm
247 Chương 247: Diệp lưu tới
248 Chương 248: Tỷ, ta không giúp được ngươi
249 Chương 249: Hy sinh muội muội
250 Chương 250: Ta có chuyện quan trọng muốn nói
Chapter

Updated 250 Episodes

1
Chương 1: Cho ngụm sữa a~
2
Chương 2: Xoa người
3
Chương 3: Bố dượng, mẹ kế
4
Chương 4: Không sống lâu nữa
5
Chương 5: Tóc ta có thù với ngươi ư?
6
Chương 6: Hàng tặng
7
Chương 7: Cha không được
8
Chương 8: Đại ca, ta tàn nhẫn không?
9
Chương 9: Mẫu thân, ta tàn nhẫn không?
10
Chương 10: Đệ đệ đáng thương
11
Chương 11: Tình huống không ổn
12
Chương 12: Bằng thực lực hố cha
13
Chương 13: Kỳ thật cha ác hơn
14
Chương 14: Tới một vị đại nhân vật
15
Chương 15: Thiên la viện
16
Chương 16: Tên ngốc nào chuẩn bị
17
Chương 17: Dạ côn, người nổi bật
18
Chương 18: Côn ca ta hết sức không vui
19
Chương 19: Xong, thất thủ
20
Chương 20: Đây là chuyện ngoài ý muốn
21
Chương 21: Ta rất bất đắc dĩ
22
Chương 22: Người áo đen số khổ
23
Chương 23: Tóc! Tóc!
24
Chương 24: Lòe loẹt
25
Chương 25: Trả giá chi vương
26
Chương 26: Không dám tùy tiện mua đồ
27
Chương 27: Trời đánh
28
Chương 28: Trở mặt
29
Chương 29: Nếu không gọi hòa thượng đến xem
30
Chương 30: Thời khắc phụ tử sung sướng
31
Chương 31: Đại ca, ngươi hạ lưu~
32
Chương 32: Côn ca cũng không nhận ra?
33
Chương 33: Để côn ca cao hứng một chút
34
Chương 34: Để bọn họ đánh
35
Chương 35: Con à, biểu hiện tốt một chút
36
Chương 36: Đại ca, đánh ta!
37
Chương 37: Thê tử biết ngươi áp lực lớn
38
Chương 38: Không bao giờ tin tưởng đầu trọc
39
Chương 39: Một lời không hợp là diệt môn
40
Chương 40: Tiểu lăng
41
Chương 41: Thê tử lão sư cùng...
42
Chương 42: Lạc nhật sơn mạch
43
Chương 43: Vấn đề này rất nghiêm trọng
44
Chương 44: Đính hôn
45
Chương 45: Nhất định phải tìm người thành hôn
46
Chương 46: Có nội hàm
47
Chương 47: Lão sư treo
48
Chương 48: Nhớ khen ngợi
49
Chương 49: Còn chưa đốt sạch
50
Chương 50: Mê vụ sâm lâm
51
Chương 51: Côn ca, nhờ vào ngươi
52
Chương 52: May mà côn ca ta đủ cứng
53
Chương 53: Quấy rầy
54
Chương 54: Côn ca ta bị ép mạnh
55
Chương 55: Còn biết nói gì?
56
Chương 56: Côn ca muốn nũng nịu
57
Chương 57: Đại nạn đến
58
Chương 58: Tu luyện cái rắm
59
Chương 59: Chết cũng không gả đầu trọc
60
Chương 60: Bán thân, tới trước được trước
61
Chương 61: Côn ca, hảo nhãn lực
62
Chương 62: Phu quân, ta năm nay 16
63
Chương 63: Hôm nay nàng đến
64
Chương 64: Sáng nhất trong biển người
65
Chương 65: Lương tâm các ngươi không đau ư?
66
Chương 66: Mẫu thân không phải dễ trêu
67
Chương 67: Lai giả bất thiện
68
Chương 68: Kỹ thuật mãnh liệt như hổ
69
Chương 69: Tin tức
70
Chương 70: Kéo chết ngươi
71
Chương 71: Hôm nay ngươi vui không?
72
Chương 72: Không lẽ canh có vấn đề?
73
Chương 73: Ai chịu nổi
74
Chương 74: Đệ đệ của ta đã làm gì sai
75
Chương 75: Côn ca đại hôn, ai dám gây rối
76
Chương 76: Người thái kinh tới
77
Chương 77: Không hổ là gánh hát thái kinh
78
Chương 78: Ngươi chờ, đừng đi
79
Chương 79: Sảng ca biểu thị không phục
80
Chương 80: Dụ hoặc đến từ đầu trọc
81
Chương 81: Côn ca thật nổi giận
82
Chương 82: Các ngươi đều phải chết
83
Chương 83: Cha gọi ngươi về nhà
84
Chương 84: Thánh nhân
85
Chương 85: Vân lôi minh khiếu
86
Chương 86: Đừng cố trang bức
87
Chương 87: Côn ca ta còn chưa nói xong đâu
88
Chương 88: Ngân sắc nam nhân
89
Chương 89: Côn ca ta muốn đánh chết ngươi
90
Chương 90: Phu thê chi chiến
91
Chương 91: Diệp tỷ phát uy
92
Chương 92: Vì thua không từ thủ đoạn
93
Chương 93: Lão sư dụng ý rất sâu
94
Chương 94: Ngươi tưởng bản hoàng ngu ư?
95
Chương 95: Lấn côn ca ta sẽ bị thiên tru
96
Chương 96: Tẩu tẩu khóc
97
Chương 97: Tình cảm huynh đệ quá sâu
98
Chương 98: Quá ưu tú cũng là một loại phiền não
99
Chương 99: Rời đi
100
Chương 100: Ra cửa thật là khó
101
Chương 101: Hài tử, cha có lỗi với các con
102
Chương 102: Thảm nhất chính là bộ dáng này
103
Chương 103: Cho dù chết đói cũng không ăn
104
Chương 104: Vẫn là côn ca lợi hại
105
Chương 105: Cảng phi thuyền
106
Chương 106: Thăng thiên phường
107
Chương 107: Hiểu sơ
108
Chương 108: Ta không đùa
109
Chương 109: Quá hố người
110
Chương 110: Không có tiền thật là khó
111
Chương 111: Chúng ta rất chuyên nghiệp, xin yên tâm
112
Chương 112: Khu ma nhân
113
Chương 113: Vô sỉ
114
Chương 114: Không hư công tử quá thảm
115
Chương 115: Côn ca khu ma
116
Chương 116: Có tóc thật rất quan trọng
117
Chương 117: Côn thức trang bức pháp tắc
118
Chương 118: Phong mang của lão cha luôn làm bạn với ngươi
119
Chương 119: Năm ngày không ra
120
Chương 120: Phát tài, vinh hoa phú quý
121
Chương 121: An khang châu
122
Chương 122: Côn ca ta cũng có xe ngựa
123
Chương 123: Giống như nằm mơ
124
Chương 124: Kết thúc
125
Chương 125: Tần ca rất biết chơi
126
Chương 126: Cá mè một lứa
127
Chương 127: Ông chủ đại khí
128
Chương 128: Mời ngân sắc nam nhân
129
Chương 129: Thân kiếm
130
Chương 130: Tần ca lễ thành nhân
131
Chương 131: Đệ đệ, chạy mau!!!
132
Chương 132: Tới đi, thương tổn lẫn nhau đi
133
Chương 133: Ta không muốn ưu tú
134
Chương 134: Ám sát?
135
Chương 135: Tuyệt đối đừng nghi vấn ta
136
Chương 136: Tăng thêm
137
Chương 137: Ngoài ý muốn
138
Chương 138: Thay ta chết
139
Chương 139: Lão sư, có vui không?
140
Chương 140: Nhập học
141
Chương 141: Đi theo côn ca chuẩn không sai
142
Chương 142: Côn tẩu ngưu bức
143
Chương 143: Văn nhân thật đáng sợ
144
Chương 144: Đột biến
145
Chương 145: Trục xuất
146
Chương 146: Côn ca bị nhằm vào
147
Chương 147: Tần ca có chút thẳng
148
Chương 148: Ta thật hối hận
149
Chương 149: Tần ca ta là người đứng đắn
150
Chương 150: Vấn đề nan giải
151
Chương 151: Lão sư của ngươi thật hung tàn
152
Chương 152: Biến thân đi đi
153
Chương 153: Học viện này không tầm thường
154
Chương 154: Côn côn ~
155
Chương 155: Cha, được rồi được rồi...
156
Chương 156: Côn ca tới
157
Chương 157: Liên tục ngoài ý muốn
158
Chương 158: Côn ca tao không tao?
159
Chương 159: Ba bé hung thú đáng yêu
160
Chương 160: Đừng chọc côn ca
161
Chương 161: Sẽ không phải lại đến chứ?
162
Chương 162: Bởi vì hổ điêu đưa đến thảm án
163
Chương 163: Côn ca bị gài bẫy
164
Chương 164: Quan tài
165
Chương 165: Côn ca, gọi ta tiểu cốt là được
166
Chương 166: Vì lão sư hoành nguyện
167
Chương 167: Côn ca lại không điệu thấp
168
Chương 168: Muốn côn ca ta khai khiếu? không tồn tại
169
Chương 169: Vấn đề này quả thật có thể dẫn phát mâu thuẫn
170
Chương 170: Cả nhà cùng đến học viện
171
Chương 171: Côn ca ta không phải thần
172
Chương 172: Kiên cường!
173
Chương 173: Bảo côn ca ta làm sao dạy
174
Chương 174: Sờ chút là được rồi
175
Chương 175: Kim tệ có thể khiến côn ca làm bất cứ chuyện gì
176
Chương 176: Côn ca côn tẩu cãi nhau
177
Chương 177: Bá mẫu
178
Chương 178: Học viện so tài
179
Chương 179: Đường tưởng côn ca ta dễ khi dễ
180
Chương 180: Quy củ thay đổi
181
Chương 181: Nguyên chuẩn trận đầu
182
Chương 182: Ngồi xuống đứng dậy
183
Chương 183: Di chuyển phong tao
184
Chương 184: Đừng giống y
185
Chương 185: Tần ca rất nhanh
186
Chương 186: Tần ca cuối cùng ngưu bức
187
Chương 187: Giết nàng!
188
Chương 188: Hù chết bảo bảo
189
Chương 189: Yêu cầu này rất quá đáng nha ~
190
Chương 190: Phong thủy luân chuyển
191
Chương 191: Tìm người thủ tiêu y
192
Chương 192: Côn ca bại lộ
193
Chương 193: Người này rất mạnh
194
Chương 194: Đơn đấu
195
Chương 195: Hơn nửa đêm không ngủ được
196
Chương 196: Thù này nhất định phải báo
197
Chương 197: Nắm chắc tay, vẫn là hảo huynh đệ
198
Chương 198: Lại bị lừa
199
Chương 199: Tốt nam
200
Chương 200: Thánh chỉ tới
201
Chương 201: Phụ mẫu rời đi
202
Chương 202: Yếu nhất dạ gia
203
Chương 203: Tháng ngày không có cha mẹ quản
204
Chương 204: Thật không được liền hạ dược
205
Chương 205: Hóa thân chính nghĩa
206
Chương 206: Ngân sắc nam nhân bá khí
207
Chương 207: Ngân sắc nam nhân bị giam
208
Chương 208: Côn ca cũng là hộ vợ cuồng ma
209
Chương 209: Không lấy mạng
210
Chương 210: Tần ca không phải hài tử
211
Chương 211: Công chúa tới
212
Chương 212: Đại ca, ngươi xem
213
Chương 213: Rất thiệt thòi
214
Chương 214: Ta cũng rất muốn ủy khuất
215
Chương 215: Lại xảy ra chuyện
216
Chương 216: Côn ca ta chỉ muốn sống thoải mái
217
Chương 217: Không nhận mệnh
218
Chương 218: Hoa hương lâu
219
Chương 219: Đây là hắc điếm sao?
220
Chương 220: Chúng ta có công chúa
221
Chương 221: Đầu trọc mang theo hiệu ứng nguyền rủa
222
Chương 222: Kiếp sau đừng ngu như thế
223
Chương 223: Côn ca ta rất xảo trá, rất có tâm cơ
224
Chương 224: Thích khách
225
Chương 225: Biến thân đi
226
Chương 226: Nguyên lai côn ca có bệnh
227
Chương 227: Ý nghĩ quá kinh khủng
228
Chương 228: Dạ côn ta không thích kim phiếu
229
Chương 229: Không có phòng thê tử
230
Chương 230: Dã man va chạm
231
Chương 231: Dạ côn ta là nam nhân
232
Chương 232: Lắc đầu nam, mục thiên
233
Chương 233: Nhãn thần sát
234
Chương 234: Bị đánh tự bế
235
Chương 235: Bán danh ngạch
236
Chương 236: Chiêu trò
237
Chương 237: Thái kinh cần chấn nhiếp
238
Chương 238: Chuẩn bị tới kiếm trủng
239
Chương 239: Côn ca lại cần ấn huyệt nhân trung
240
Chương 240: Lão tôn thượng trở về
241
Chương 241: Dẫn đại quân đến
242
Chương 242: Kiếm trủng
243
Chương 243: Đến nơi
244
Chương 244: Kiếm trủng hiện
245
Chương 245: 100 người
246
Chương 246: Vạn kiếm
247
Chương 247: Diệp lưu tới
248
Chương 248: Tỷ, ta không giúp được ngươi
249
Chương 249: Hy sinh muội muội
250
Chương 250: Ta có chuyện quan trọng muốn nói