Chương 78: Ngươi chờ, đừng đi

Nguyên Chẩn lúc này cũng hoài nghi:

- Đây thật là gánh hát Thái Kinh?

- Cảm thấy có chút giống, nếu thật là tới gây chuyện, ta... ta cũng không biết hình dung như thế nào.

Phong Điền lắc đầu, cảm giác người Thái Kinh cũng chỉ như thế, còn chưa bắt đầu cướp tân nương liền xong rồi...

Lúc này đầu óc Đông Phương Sảng vang ong ong, ngã xuống như thế, cho dù là Kiếm Sư cũng không chịu được, một cỗ cảm giác choáng váng chiếm cứ trong đầu, Đông Phương Sảng trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Dạ Ngọc Thư bên cạnh thấy Đông Phương Sảng thế mà lựa chọn ngất đi, cũng có thể đoán được ý tứ đối phương.

Loại thời điểm này, cũng chỉ có ngất mới có thể giải quyết vấn đề, cũng may lúc mới đến, không có báo ra tên họ.

Loại chuyện này nếu như truyền đến Thái Kinh, nhất định sẽ trở thành đề tài đàm tiếu của bọn quý tộc, về sau còn dám đến học viện ư?

Cho nên hiện tại ngất đi là lựa chọn tốt nhất, vì sao lại xui xẻo như vậy...

Dạ Ngọc Thư ngất, hơn nữa còn đưa lưng về phía người Dạ gia, bởi vì Dạ Ngọc Thư không muốn để cho người Dạ gia thấy mình, nếu như tiểu thúc nhận ra mình thì biết làm sao bây giờ.

Người đứng ở xung quanh ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đây... đây là có chuyện gì?

Ầm!

Theo vùng trời nổ tung một tiếng, ánh mắt tất cả mọi người nhìn lên đỉnh đầu.

Chỉ thấy xe ngựa chạy như bay đã nứt ra, một vị nam nhân ăn mặc trường bào màu xanh, tay nắm một vị nam tử ăn mặc hoa lệ, loại tư thế này tựa như là đang xách một món đồ vậy...

Thân là Kiếm Hoàng, lúc này đứng ở trong hư không, trong tay còn có Đồng gia công tử.

Mặc dù mang theo như thế, hình như có chút không tôn trọng người khác, thế ngươi bảo lão tử làm sao bây giờ, ôm eo của y?

Thật có lỗi, bản Kiếm Hoàng làm không được.

Hiện tại Đồng Ca có thể nhìn xuống tất cả mọi người, thế nhưng...

Đầu của mình đều sắp rút vào bên trong áo bào, bởi vì Kiếm Hoàng đang nắm phần áo phía sau mình lên.

Tên Kiếm Hoàng này có phải là tới hại ta hay không...

Ta là tới cướp tân nương, ngươi làm thế này ta còn mặt mũi nào nữa?

Chẳng lẽ ngươi không có phát hiện, ánh mắt bọn họ nhìn chúng ta không có e ngại sao? Bầu không khí vừa rồi ta tạo ra đã bị hủy sạch rồi!

Cúi đầu nhìn hai tên hảo huynh đệ của mình, thế mà đã...

Nghĩ tới lời nói vừa rồi của mình, Đồng Ca cảm thấy rất xấu hổ, người còn chưa bắt đầu đoạt liền đã "bỏ mình" hai tên.

Còn tên Kiếm Hoàng sau lưng, ngươi muốn xách ta đến tối sao? Còn không thả ta xuống! Khó trách không vào được Thiên La Viện, bằng vào đầu óc này, không biết tu luyện thế nào đến Kiếm Hoàng.

Tính tình của Đồng Ca cũng tương đối tốt, nếu như đổi thành một công tử ca tính tình kém, hiện tại đã mãnh liệt @#$! Kiếm Hoàng rồi.

- Thả ta xuống.

Đồng Ca cuối cùng nhịn không được nói ra.

- Không nói sớm, ta còn tưởng rằng ngươi muốn như thế này.

- ...

Này còn phải nói sao? Ngươi vào không được Thiên La Viện là có nguyên nhân!

Kiếm Hoàng rốt cục mang theo Đồng Ca hạ xuống, người xung quanh tranh thủ thời gian tản ra, mỗi người ở đây đều biết, có thể bay trên trời, đều không phải người dễ trêu.

Đồng Ca đáp xuống đất lập tức chỉnh lý quần áo, hôm nay mặt mũi xem như mất hết, Mộ Nhi nhất định rất thất vọng...

Dạ Côn hơi thở phào một cái, cuối cùng các ngươi cũng biểu diễn xong, bắt đầu tiến vào chính đề, Côn ca ta đã chờ rất lâu.

Bắt đầu đi, đừng để cho Côn ca ta thất vọng!

- Người đến là ai?!

Dạ Tần bên cạnh trầm giọng quát, mặc dù các ngươi làm một vài trò xiếc không hiểu thấu, nhưng trong đó khẳng định có ý khác, đừng tưởng Dạ Tần ta không nhìn ra.

Đồng Ca nhìn về phía Dạ Tần bên cạnh, ta chính là thích người thẳng thắng như ngươi.

- Ta chính là...

Thời điểm Đồng Ca muốn báo ra gia thế, đột nhiên ý thức được một chuyện, nếu như không xảy ra bất trắc, vậy đó là chuyện đương nhiên.

Thế nhưng phát sinh chuyện ngoài ý muốn như vậy, lại tự báo ra gia thế, đây không phải là khiến gia tộc mất mặt sao?

Nhìn Dạ huynh cùng Đông Phương huynh một chút, đã thông minh lựa chọn té xỉu.

- Ta chính là người ngưỡng mộ Mộ Nhi!

Đồng Ca đứng chắp tay, muốn vãn hồi hình tượng của mình.

"Ồ." Dạ Côn ồ một tiếng.

Tràng diện một thoáng liền an tĩnh.

Dạ Côn đang chờ đối thủ tiến công, mà Đồng Ca hoàn toàn không hiểu rõ, vì sao tên đầu trọc này bình tĩnh như thế?

Hắn không tức giận phẫn nộ sao? Sau đó chất vấn mình?

Dạ Minh cùng Đông Môn Mộng sau lưng liếc nhau, trong mắt đều là vẻ bất đắc dĩ, quá thất vọng rồi... hiện tại hài tử Thái Kinh đúng là càng ngày càng kém.

Bởi vì tràng diện quá an tĩnh, một loại không khí xấu hổ liền lan tràn ra.

Dù sao từ nhỏ tới lớn chưa thấy qua tràng diện cướp tân nương lại an tĩnh đến thế, dựa theo đạo lý mà nói, cướp tân nương đều sẽ rất hot, chém chém giết giết tranh giành nữ nhân.

Nhưng nhìn hai vị đang đứng đây, các ngươi đang dùng ánh mắt để cướp tân nương ư?

Khán giả biểu thị, có thể tới điểm cao trào chưa?

Nếu còn như vậy, chúng ta sẽ đi đấy.

- Nói chuyện đi, ta đứng ở chỗ này rất xấu hổ a.

Kiếm Hoàng sau lưng không chịu nổi, có thể cướp tân nương thành cái dạng này, cũng chỉ có các ngươi.

Không biết vì sao Đồng Ca rất muốn ném phân tên Kiếm Hoàng ở sau lưng.

Chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy, ta đang dùng ánh mắt tạo áp lực cho đối phương sao?

Phụ thân từng nói, nam nhân chiến đấu, bắt đầu từ ánh mắt.

- Mộ Nhi, ta tới đón ngươi về nhà.

Đồng Ca tạm thời cải biến sách lược, chọc giận tên đầu trọc này.

Lời này vừa mới vừa nói xong, Nhan Mộ Nhi đột nhiên nhào vào trong ngực Dạ Côn, hung hăng ôm lấy:

- Phu quân, ta... bụng lại đau.

Vừa rồi Nhan Mộ Nhi cưỡng ép phát tán khí tức, lại áp chế đến thần không biết quỷ không hay, dẫn đến không cách nào áp chế thuốc xổ.

- A, vậy phải làm sao bây giờ?

- Phu quân, ta sắp không nhịn được nữa.

Nhan Mộ Nhi đều muốn khóc, nếu như tại "thất thủ", một lúc nữa liền treo cổ tự vận là vừa, ở trước mặt tiểu trọc đầu, hoàn toàn không còn chút mặt mũi nào.

- Thế nhưng... người ta còn chưa nói xong.

- Đừng để ý tới y, chờ lúc nữa trở lại hẵng nói có được hay không, phu quân, ta thật sắp không xong rồi.

Dạ Côn cảm thấy Nhan Mộ Nhi cũng không phải giả vờ, dường như rất thống khổ.

Nhìn tên đến cướp tân nương một chút, Dạ Côn cũng có chút thương hại y, lúc mới đến bá khí cỡ nào.

Đồng Ca nhìn tân nương ngã vào trong ngực đầu trọc, này... không phải là Mộ Nhi đi.

Mộ Nhi là nữ hài cẩn thận thế nào, làm sao lại có động tác như vậy, khẳng định là người bên cạnh a.

Diệp Ly phát hiện nam hài cướp tân nương thế mà nhìn mình, người này có bị bệnh không?! Quay đầu bỏ qua.

Đồng Ca sững sờ, hai người này đến cùng ai mới là Mộ Nhi, hình thể đều không khác mấy, mang khăn cô dâu cũng không biết ai là ai.

- Vậy ngươi đi nhanh về nhanh a.

Nhan Mộ Nhi rất muốn đập chết tên đầu trọc này, chẳng lẽ ngươi không đau lòng nữ hài tử à, ta là thê tử của ngươi!

- Đi không được, van phu quân.

Nhan Mộ Nhi đều mang theo tiếng khóc nức nở nói chuyện, đời này chưa từng khó chịu như thế.

Dạ Côn bất đắc dĩ, chỉ có thể ôm lấy Nhan Mộ Nhi, hướng về phía Đồng Ca từ tốn nói:

- Ngươi chờ một chút, ta đi một lát sẽ trở lại, đừng đi.

Nghe nói như thế, tất cả mọi người lòng sinh kính ý, không hổ là hài tử ưu tú nhất huyện Thái Tây, bị người cướp dâu còn bình tĩnh như thế, còn bá khí trả lời.

Phảng phất như đang nói, ngươi đừng đi, chờ lão tử trở về giết chết ngươi!

Nguyên Chẩn nhìn Côn ca ôm Côn tẩu tạm thời rời đi, lên tiếng hô:

- Côn ca ngưu bức!

Chapter
1 Chương 1: Cho ngụm sữa a~
2 Chương 2: Xoa người
3 Chương 3: Bố dượng, mẹ kế
4 Chương 4: Không sống lâu nữa
5 Chương 5: Tóc ta có thù với ngươi ư?
6 Chương 6: Hàng tặng
7 Chương 7: Cha không được
8 Chương 8: Đại ca, ta tàn nhẫn không?
9 Chương 9: Mẫu thân, ta tàn nhẫn không?
10 Chương 10: Đệ đệ đáng thương
11 Chương 11: Tình huống không ổn
12 Chương 12: Bằng thực lực hố cha
13 Chương 13: Kỳ thật cha ác hơn
14 Chương 14: Tới một vị đại nhân vật
15 Chương 15: Thiên la viện
16 Chương 16: Tên ngốc nào chuẩn bị
17 Chương 17: Dạ côn, người nổi bật
18 Chương 18: Côn ca ta hết sức không vui
19 Chương 19: Xong, thất thủ
20 Chương 20: Đây là chuyện ngoài ý muốn
21 Chương 21: Ta rất bất đắc dĩ
22 Chương 22: Người áo đen số khổ
23 Chương 23: Tóc! Tóc!
24 Chương 24: Lòe loẹt
25 Chương 25: Trả giá chi vương
26 Chương 26: Không dám tùy tiện mua đồ
27 Chương 27: Trời đánh
28 Chương 28: Trở mặt
29 Chương 29: Nếu không gọi hòa thượng đến xem
30 Chương 30: Thời khắc phụ tử sung sướng
31 Chương 31: Đại ca, ngươi hạ lưu~
32 Chương 32: Côn ca cũng không nhận ra?
33 Chương 33: Để côn ca cao hứng một chút
34 Chương 34: Để bọn họ đánh
35 Chương 35: Con à, biểu hiện tốt một chút
36 Chương 36: Đại ca, đánh ta!
37 Chương 37: Thê tử biết ngươi áp lực lớn
38 Chương 38: Không bao giờ tin tưởng đầu trọc
39 Chương 39: Một lời không hợp là diệt môn
40 Chương 40: Tiểu lăng
41 Chương 41: Thê tử lão sư cùng...
42 Chương 42: Lạc nhật sơn mạch
43 Chương 43: Vấn đề này rất nghiêm trọng
44 Chương 44: Đính hôn
45 Chương 45: Nhất định phải tìm người thành hôn
46 Chương 46: Có nội hàm
47 Chương 47: Lão sư treo
48 Chương 48: Nhớ khen ngợi
49 Chương 49: Còn chưa đốt sạch
50 Chương 50: Mê vụ sâm lâm
51 Chương 51: Côn ca, nhờ vào ngươi
52 Chương 52: May mà côn ca ta đủ cứng
53 Chương 53: Quấy rầy
54 Chương 54: Côn ca ta bị ép mạnh
55 Chương 55: Còn biết nói gì?
56 Chương 56: Côn ca muốn nũng nịu
57 Chương 57: Đại nạn đến
58 Chương 58: Tu luyện cái rắm
59 Chương 59: Chết cũng không gả đầu trọc
60 Chương 60: Bán thân, tới trước được trước
61 Chương 61: Côn ca, hảo nhãn lực
62 Chương 62: Phu quân, ta năm nay 16
63 Chương 63: Hôm nay nàng đến
64 Chương 64: Sáng nhất trong biển người
65 Chương 65: Lương tâm các ngươi không đau ư?
66 Chương 66: Mẫu thân không phải dễ trêu
67 Chương 67: Lai giả bất thiện
68 Chương 68: Kỹ thuật mãnh liệt như hổ
69 Chương 69: Tin tức
70 Chương 70: Kéo chết ngươi
71 Chương 71: Hôm nay ngươi vui không?
72 Chương 72: Không lẽ canh có vấn đề?
73 Chương 73: Ai chịu nổi
74 Chương 74: Đệ đệ của ta đã làm gì sai
75 Chương 75: Côn ca đại hôn, ai dám gây rối
76 Chương 76: Người thái kinh tới
77 Chương 77: Không hổ là gánh hát thái kinh
78 Chương 78: Ngươi chờ, đừng đi
79 Chương 79: Sảng ca biểu thị không phục
80 Chương 80: Dụ hoặc đến từ đầu trọc
81 Chương 81: Côn ca thật nổi giận
82 Chương 82: Các ngươi đều phải chết
83 Chương 83: Cha gọi ngươi về nhà
84 Chương 84: Thánh nhân
85 Chương 85: Vân lôi minh khiếu
86 Chương 86: Đừng cố trang bức
87 Chương 87: Côn ca ta còn chưa nói xong đâu
88 Chương 88: Ngân sắc nam nhân
89 Chương 89: Côn ca ta muốn đánh chết ngươi
90 Chương 90: Phu thê chi chiến
91 Chương 91: Diệp tỷ phát uy
92 Chương 92: Vì thua không từ thủ đoạn
93 Chương 93: Lão sư dụng ý rất sâu
94 Chương 94: Ngươi tưởng bản hoàng ngu ư?
95 Chương 95: Lấn côn ca ta sẽ bị thiên tru
96 Chương 96: Tẩu tẩu khóc
97 Chương 97: Tình cảm huynh đệ quá sâu
98 Chương 98: Quá ưu tú cũng là một loại phiền não
99 Chương 99: Rời đi
100 Chương 100: Ra cửa thật là khó
101 Chương 101: Hài tử, cha có lỗi với các con
102 Chương 102: Thảm nhất chính là bộ dáng này
103 Chương 103: Cho dù chết đói cũng không ăn
104 Chương 104: Vẫn là côn ca lợi hại
105 Chương 105: Cảng phi thuyền
106 Chương 106: Thăng thiên phường
107 Chương 107: Hiểu sơ
108 Chương 108: Ta không đùa
109 Chương 109: Quá hố người
110 Chương 110: Không có tiền thật là khó
111 Chương 111: Chúng ta rất chuyên nghiệp, xin yên tâm
112 Chương 112: Khu ma nhân
113 Chương 113: Vô sỉ
114 Chương 114: Không hư công tử quá thảm
115 Chương 115: Côn ca khu ma
116 Chương 116: Có tóc thật rất quan trọng
117 Chương 117: Côn thức trang bức pháp tắc
118 Chương 118: Phong mang của lão cha luôn làm bạn với ngươi
119 Chương 119: Năm ngày không ra
120 Chương 120: Phát tài, vinh hoa phú quý
121 Chương 121: An khang châu
122 Chương 122: Côn ca ta cũng có xe ngựa
123 Chương 123: Giống như nằm mơ
124 Chương 124: Kết thúc
125 Chương 125: Tần ca rất biết chơi
126 Chương 126: Cá mè một lứa
127 Chương 127: Ông chủ đại khí
128 Chương 128: Mời ngân sắc nam nhân
129 Chương 129: Thân kiếm
130 Chương 130: Tần ca lễ thành nhân
131 Chương 131: Đệ đệ, chạy mau!!!
132 Chương 132: Tới đi, thương tổn lẫn nhau đi
133 Chương 133: Ta không muốn ưu tú
134 Chương 134: Ám sát?
135 Chương 135: Tuyệt đối đừng nghi vấn ta
136 Chương 136: Tăng thêm
137 Chương 137: Ngoài ý muốn
138 Chương 138: Thay ta chết
139 Chương 139: Lão sư, có vui không?
140 Chương 140: Nhập học
141 Chương 141: Đi theo côn ca chuẩn không sai
142 Chương 142: Côn tẩu ngưu bức
143 Chương 143: Văn nhân thật đáng sợ
144 Chương 144: Đột biến
145 Chương 145: Trục xuất
146 Chương 146: Côn ca bị nhằm vào
147 Chương 147: Tần ca có chút thẳng
148 Chương 148: Ta thật hối hận
149 Chương 149: Tần ca ta là người đứng đắn
150 Chương 150: Vấn đề nan giải
151 Chương 151: Lão sư của ngươi thật hung tàn
152 Chương 152: Biến thân đi đi
153 Chương 153: Học viện này không tầm thường
154 Chương 154: Côn côn ~
155 Chương 155: Cha, được rồi được rồi...
156 Chương 156: Côn ca tới
157 Chương 157: Liên tục ngoài ý muốn
158 Chương 158: Côn ca tao không tao?
159 Chương 159: Ba bé hung thú đáng yêu
160 Chương 160: Đừng chọc côn ca
161 Chương 161: Sẽ không phải lại đến chứ?
162 Chương 162: Bởi vì hổ điêu đưa đến thảm án
163 Chương 163: Côn ca bị gài bẫy
164 Chương 164: Quan tài
165 Chương 165: Côn ca, gọi ta tiểu cốt là được
166 Chương 166: Vì lão sư hoành nguyện
167 Chương 167: Côn ca lại không điệu thấp
168 Chương 168: Muốn côn ca ta khai khiếu? không tồn tại
169 Chương 169: Vấn đề này quả thật có thể dẫn phát mâu thuẫn
170 Chương 170: Cả nhà cùng đến học viện
171 Chương 171: Côn ca ta không phải thần
172 Chương 172: Kiên cường!
173 Chương 173: Bảo côn ca ta làm sao dạy
174 Chương 174: Sờ chút là được rồi
175 Chương 175: Kim tệ có thể khiến côn ca làm bất cứ chuyện gì
176 Chương 176: Côn ca côn tẩu cãi nhau
177 Chương 177: Bá mẫu
178 Chương 178: Học viện so tài
179 Chương 179: Đường tưởng côn ca ta dễ khi dễ
180 Chương 180: Quy củ thay đổi
181 Chương 181: Nguyên chuẩn trận đầu
182 Chương 182: Ngồi xuống đứng dậy
183 Chương 183: Di chuyển phong tao
184 Chương 184: Đừng giống y
185 Chương 185: Tần ca rất nhanh
186 Chương 186: Tần ca cuối cùng ngưu bức
187 Chương 187: Giết nàng!
188 Chương 188: Hù chết bảo bảo
189 Chương 189: Yêu cầu này rất quá đáng nha ~
190 Chương 190: Phong thủy luân chuyển
191 Chương 191: Tìm người thủ tiêu y
192 Chương 192: Côn ca bại lộ
193 Chương 193: Người này rất mạnh
194 Chương 194: Đơn đấu
195 Chương 195: Hơn nửa đêm không ngủ được
196 Chương 196: Thù này nhất định phải báo
197 Chương 197: Nắm chắc tay, vẫn là hảo huynh đệ
198 Chương 198: Lại bị lừa
199 Chương 199: Tốt nam
200 Chương 200: Thánh chỉ tới
201 Chương 201: Phụ mẫu rời đi
202 Chương 202: Yếu nhất dạ gia
203 Chương 203: Tháng ngày không có cha mẹ quản
204 Chương 204: Thật không được liền hạ dược
205 Chương 205: Hóa thân chính nghĩa
206 Chương 206: Ngân sắc nam nhân bá khí
207 Chương 207: Ngân sắc nam nhân bị giam
208 Chương 208: Côn ca cũng là hộ vợ cuồng ma
209 Chương 209: Không lấy mạng
210 Chương 210: Tần ca không phải hài tử
211 Chương 211: Công chúa tới
212 Chương 212: Đại ca, ngươi xem
213 Chương 213: Rất thiệt thòi
214 Chương 214: Ta cũng rất muốn ủy khuất
215 Chương 215: Lại xảy ra chuyện
216 Chương 216: Côn ca ta chỉ muốn sống thoải mái
217 Chương 217: Không nhận mệnh
218 Chương 218: Hoa hương lâu
219 Chương 219: Đây là hắc điếm sao?
220 Chương 220: Chúng ta có công chúa
221 Chương 221: Đầu trọc mang theo hiệu ứng nguyền rủa
222 Chương 222: Kiếp sau đừng ngu như thế
223 Chương 223: Côn ca ta rất xảo trá, rất có tâm cơ
224 Chương 224: Thích khách
225 Chương 225: Biến thân đi
226 Chương 226: Nguyên lai côn ca có bệnh
227 Chương 227: Ý nghĩ quá kinh khủng
228 Chương 228: Dạ côn ta không thích kim phiếu
229 Chương 229: Không có phòng thê tử
230 Chương 230: Dã man va chạm
231 Chương 231: Dạ côn ta là nam nhân
232 Chương 232: Lắc đầu nam, mục thiên
233 Chương 233: Nhãn thần sát
234 Chương 234: Bị đánh tự bế
235 Chương 235: Bán danh ngạch
236 Chương 236: Chiêu trò
237 Chương 237: Thái kinh cần chấn nhiếp
238 Chương 238: Chuẩn bị tới kiếm trủng
239 Chương 239: Côn ca lại cần ấn huyệt nhân trung
240 Chương 240: Lão tôn thượng trở về
241 Chương 241: Dẫn đại quân đến
242 Chương 242: Kiếm trủng
243 Chương 243: Đến nơi
244 Chương 244: Kiếm trủng hiện
245 Chương 245: 100 người
246 Chương 246: Vạn kiếm
247 Chương 247: Diệp lưu tới
248 Chương 248: Tỷ, ta không giúp được ngươi
249 Chương 249: Hy sinh muội muội
250 Chương 250: Ta có chuyện quan trọng muốn nói
Chapter

Updated 250 Episodes

1
Chương 1: Cho ngụm sữa a~
2
Chương 2: Xoa người
3
Chương 3: Bố dượng, mẹ kế
4
Chương 4: Không sống lâu nữa
5
Chương 5: Tóc ta có thù với ngươi ư?
6
Chương 6: Hàng tặng
7
Chương 7: Cha không được
8
Chương 8: Đại ca, ta tàn nhẫn không?
9
Chương 9: Mẫu thân, ta tàn nhẫn không?
10
Chương 10: Đệ đệ đáng thương
11
Chương 11: Tình huống không ổn
12
Chương 12: Bằng thực lực hố cha
13
Chương 13: Kỳ thật cha ác hơn
14
Chương 14: Tới một vị đại nhân vật
15
Chương 15: Thiên la viện
16
Chương 16: Tên ngốc nào chuẩn bị
17
Chương 17: Dạ côn, người nổi bật
18
Chương 18: Côn ca ta hết sức không vui
19
Chương 19: Xong, thất thủ
20
Chương 20: Đây là chuyện ngoài ý muốn
21
Chương 21: Ta rất bất đắc dĩ
22
Chương 22: Người áo đen số khổ
23
Chương 23: Tóc! Tóc!
24
Chương 24: Lòe loẹt
25
Chương 25: Trả giá chi vương
26
Chương 26: Không dám tùy tiện mua đồ
27
Chương 27: Trời đánh
28
Chương 28: Trở mặt
29
Chương 29: Nếu không gọi hòa thượng đến xem
30
Chương 30: Thời khắc phụ tử sung sướng
31
Chương 31: Đại ca, ngươi hạ lưu~
32
Chương 32: Côn ca cũng không nhận ra?
33
Chương 33: Để côn ca cao hứng một chút
34
Chương 34: Để bọn họ đánh
35
Chương 35: Con à, biểu hiện tốt một chút
36
Chương 36: Đại ca, đánh ta!
37
Chương 37: Thê tử biết ngươi áp lực lớn
38
Chương 38: Không bao giờ tin tưởng đầu trọc
39
Chương 39: Một lời không hợp là diệt môn
40
Chương 40: Tiểu lăng
41
Chương 41: Thê tử lão sư cùng...
42
Chương 42: Lạc nhật sơn mạch
43
Chương 43: Vấn đề này rất nghiêm trọng
44
Chương 44: Đính hôn
45
Chương 45: Nhất định phải tìm người thành hôn
46
Chương 46: Có nội hàm
47
Chương 47: Lão sư treo
48
Chương 48: Nhớ khen ngợi
49
Chương 49: Còn chưa đốt sạch
50
Chương 50: Mê vụ sâm lâm
51
Chương 51: Côn ca, nhờ vào ngươi
52
Chương 52: May mà côn ca ta đủ cứng
53
Chương 53: Quấy rầy
54
Chương 54: Côn ca ta bị ép mạnh
55
Chương 55: Còn biết nói gì?
56
Chương 56: Côn ca muốn nũng nịu
57
Chương 57: Đại nạn đến
58
Chương 58: Tu luyện cái rắm
59
Chương 59: Chết cũng không gả đầu trọc
60
Chương 60: Bán thân, tới trước được trước
61
Chương 61: Côn ca, hảo nhãn lực
62
Chương 62: Phu quân, ta năm nay 16
63
Chương 63: Hôm nay nàng đến
64
Chương 64: Sáng nhất trong biển người
65
Chương 65: Lương tâm các ngươi không đau ư?
66
Chương 66: Mẫu thân không phải dễ trêu
67
Chương 67: Lai giả bất thiện
68
Chương 68: Kỹ thuật mãnh liệt như hổ
69
Chương 69: Tin tức
70
Chương 70: Kéo chết ngươi
71
Chương 71: Hôm nay ngươi vui không?
72
Chương 72: Không lẽ canh có vấn đề?
73
Chương 73: Ai chịu nổi
74
Chương 74: Đệ đệ của ta đã làm gì sai
75
Chương 75: Côn ca đại hôn, ai dám gây rối
76
Chương 76: Người thái kinh tới
77
Chương 77: Không hổ là gánh hát thái kinh
78
Chương 78: Ngươi chờ, đừng đi
79
Chương 79: Sảng ca biểu thị không phục
80
Chương 80: Dụ hoặc đến từ đầu trọc
81
Chương 81: Côn ca thật nổi giận
82
Chương 82: Các ngươi đều phải chết
83
Chương 83: Cha gọi ngươi về nhà
84
Chương 84: Thánh nhân
85
Chương 85: Vân lôi minh khiếu
86
Chương 86: Đừng cố trang bức
87
Chương 87: Côn ca ta còn chưa nói xong đâu
88
Chương 88: Ngân sắc nam nhân
89
Chương 89: Côn ca ta muốn đánh chết ngươi
90
Chương 90: Phu thê chi chiến
91
Chương 91: Diệp tỷ phát uy
92
Chương 92: Vì thua không từ thủ đoạn
93
Chương 93: Lão sư dụng ý rất sâu
94
Chương 94: Ngươi tưởng bản hoàng ngu ư?
95
Chương 95: Lấn côn ca ta sẽ bị thiên tru
96
Chương 96: Tẩu tẩu khóc
97
Chương 97: Tình cảm huynh đệ quá sâu
98
Chương 98: Quá ưu tú cũng là một loại phiền não
99
Chương 99: Rời đi
100
Chương 100: Ra cửa thật là khó
101
Chương 101: Hài tử, cha có lỗi với các con
102
Chương 102: Thảm nhất chính là bộ dáng này
103
Chương 103: Cho dù chết đói cũng không ăn
104
Chương 104: Vẫn là côn ca lợi hại
105
Chương 105: Cảng phi thuyền
106
Chương 106: Thăng thiên phường
107
Chương 107: Hiểu sơ
108
Chương 108: Ta không đùa
109
Chương 109: Quá hố người
110
Chương 110: Không có tiền thật là khó
111
Chương 111: Chúng ta rất chuyên nghiệp, xin yên tâm
112
Chương 112: Khu ma nhân
113
Chương 113: Vô sỉ
114
Chương 114: Không hư công tử quá thảm
115
Chương 115: Côn ca khu ma
116
Chương 116: Có tóc thật rất quan trọng
117
Chương 117: Côn thức trang bức pháp tắc
118
Chương 118: Phong mang của lão cha luôn làm bạn với ngươi
119
Chương 119: Năm ngày không ra
120
Chương 120: Phát tài, vinh hoa phú quý
121
Chương 121: An khang châu
122
Chương 122: Côn ca ta cũng có xe ngựa
123
Chương 123: Giống như nằm mơ
124
Chương 124: Kết thúc
125
Chương 125: Tần ca rất biết chơi
126
Chương 126: Cá mè một lứa
127
Chương 127: Ông chủ đại khí
128
Chương 128: Mời ngân sắc nam nhân
129
Chương 129: Thân kiếm
130
Chương 130: Tần ca lễ thành nhân
131
Chương 131: Đệ đệ, chạy mau!!!
132
Chương 132: Tới đi, thương tổn lẫn nhau đi
133
Chương 133: Ta không muốn ưu tú
134
Chương 134: Ám sát?
135
Chương 135: Tuyệt đối đừng nghi vấn ta
136
Chương 136: Tăng thêm
137
Chương 137: Ngoài ý muốn
138
Chương 138: Thay ta chết
139
Chương 139: Lão sư, có vui không?
140
Chương 140: Nhập học
141
Chương 141: Đi theo côn ca chuẩn không sai
142
Chương 142: Côn tẩu ngưu bức
143
Chương 143: Văn nhân thật đáng sợ
144
Chương 144: Đột biến
145
Chương 145: Trục xuất
146
Chương 146: Côn ca bị nhằm vào
147
Chương 147: Tần ca có chút thẳng
148
Chương 148: Ta thật hối hận
149
Chương 149: Tần ca ta là người đứng đắn
150
Chương 150: Vấn đề nan giải
151
Chương 151: Lão sư của ngươi thật hung tàn
152
Chương 152: Biến thân đi đi
153
Chương 153: Học viện này không tầm thường
154
Chương 154: Côn côn ~
155
Chương 155: Cha, được rồi được rồi...
156
Chương 156: Côn ca tới
157
Chương 157: Liên tục ngoài ý muốn
158
Chương 158: Côn ca tao không tao?
159
Chương 159: Ba bé hung thú đáng yêu
160
Chương 160: Đừng chọc côn ca
161
Chương 161: Sẽ không phải lại đến chứ?
162
Chương 162: Bởi vì hổ điêu đưa đến thảm án
163
Chương 163: Côn ca bị gài bẫy
164
Chương 164: Quan tài
165
Chương 165: Côn ca, gọi ta tiểu cốt là được
166
Chương 166: Vì lão sư hoành nguyện
167
Chương 167: Côn ca lại không điệu thấp
168
Chương 168: Muốn côn ca ta khai khiếu? không tồn tại
169
Chương 169: Vấn đề này quả thật có thể dẫn phát mâu thuẫn
170
Chương 170: Cả nhà cùng đến học viện
171
Chương 171: Côn ca ta không phải thần
172
Chương 172: Kiên cường!
173
Chương 173: Bảo côn ca ta làm sao dạy
174
Chương 174: Sờ chút là được rồi
175
Chương 175: Kim tệ có thể khiến côn ca làm bất cứ chuyện gì
176
Chương 176: Côn ca côn tẩu cãi nhau
177
Chương 177: Bá mẫu
178
Chương 178: Học viện so tài
179
Chương 179: Đường tưởng côn ca ta dễ khi dễ
180
Chương 180: Quy củ thay đổi
181
Chương 181: Nguyên chuẩn trận đầu
182
Chương 182: Ngồi xuống đứng dậy
183
Chương 183: Di chuyển phong tao
184
Chương 184: Đừng giống y
185
Chương 185: Tần ca rất nhanh
186
Chương 186: Tần ca cuối cùng ngưu bức
187
Chương 187: Giết nàng!
188
Chương 188: Hù chết bảo bảo
189
Chương 189: Yêu cầu này rất quá đáng nha ~
190
Chương 190: Phong thủy luân chuyển
191
Chương 191: Tìm người thủ tiêu y
192
Chương 192: Côn ca bại lộ
193
Chương 193: Người này rất mạnh
194
Chương 194: Đơn đấu
195
Chương 195: Hơn nửa đêm không ngủ được
196
Chương 196: Thù này nhất định phải báo
197
Chương 197: Nắm chắc tay, vẫn là hảo huynh đệ
198
Chương 198: Lại bị lừa
199
Chương 199: Tốt nam
200
Chương 200: Thánh chỉ tới
201
Chương 201: Phụ mẫu rời đi
202
Chương 202: Yếu nhất dạ gia
203
Chương 203: Tháng ngày không có cha mẹ quản
204
Chương 204: Thật không được liền hạ dược
205
Chương 205: Hóa thân chính nghĩa
206
Chương 206: Ngân sắc nam nhân bá khí
207
Chương 207: Ngân sắc nam nhân bị giam
208
Chương 208: Côn ca cũng là hộ vợ cuồng ma
209
Chương 209: Không lấy mạng
210
Chương 210: Tần ca không phải hài tử
211
Chương 211: Công chúa tới
212
Chương 212: Đại ca, ngươi xem
213
Chương 213: Rất thiệt thòi
214
Chương 214: Ta cũng rất muốn ủy khuất
215
Chương 215: Lại xảy ra chuyện
216
Chương 216: Côn ca ta chỉ muốn sống thoải mái
217
Chương 217: Không nhận mệnh
218
Chương 218: Hoa hương lâu
219
Chương 219: Đây là hắc điếm sao?
220
Chương 220: Chúng ta có công chúa
221
Chương 221: Đầu trọc mang theo hiệu ứng nguyền rủa
222
Chương 222: Kiếp sau đừng ngu như thế
223
Chương 223: Côn ca ta rất xảo trá, rất có tâm cơ
224
Chương 224: Thích khách
225
Chương 225: Biến thân đi
226
Chương 226: Nguyên lai côn ca có bệnh
227
Chương 227: Ý nghĩ quá kinh khủng
228
Chương 228: Dạ côn ta không thích kim phiếu
229
Chương 229: Không có phòng thê tử
230
Chương 230: Dã man va chạm
231
Chương 231: Dạ côn ta là nam nhân
232
Chương 232: Lắc đầu nam, mục thiên
233
Chương 233: Nhãn thần sát
234
Chương 234: Bị đánh tự bế
235
Chương 235: Bán danh ngạch
236
Chương 236: Chiêu trò
237
Chương 237: Thái kinh cần chấn nhiếp
238
Chương 238: Chuẩn bị tới kiếm trủng
239
Chương 239: Côn ca lại cần ấn huyệt nhân trung
240
Chương 240: Lão tôn thượng trở về
241
Chương 241: Dẫn đại quân đến
242
Chương 242: Kiếm trủng
243
Chương 243: Đến nơi
244
Chương 244: Kiếm trủng hiện
245
Chương 245: 100 người
246
Chương 246: Vạn kiếm
247
Chương 247: Diệp lưu tới
248
Chương 248: Tỷ, ta không giúp được ngươi
249
Chương 249: Hy sinh muội muội
250
Chương 250: Ta có chuyện quan trọng muốn nói