Chương 56: Chương 56:

Lục Dĩ Thành biết chuyện này sẽ gây chấn động, nhưng nhìn bộ dạng sững sờ của bạn cùng khoa vẫn khiến anh hơi đau đầu.
 
Anh siết chặt túi đồ ăn sáng trong tay, cố gắng bình tĩnh nhẹ nhàng nhắc nhở: “Bạn ơi?”
 
Lúc này cô gái mới hoàn hồn, vội vàng đáp: “Bạn Lục, cậu nói tới tìm ai, khi nãy tớ không nghe rõ.”
 
Lục Dĩ Thành: “Giang Nhược Kiều, Giang Nhược Kiều của khoa ngoại ngữ.”
 
Cô gái thầm nghĩ: Không nghe nhầm thật.
 
Mới khai giảng đã được ăn dưa tươi trực tiếp thế này. Tuyệt quá, cô ta có linh cảm đây nhất định là quả dưa to gây chấn động cả trường, loại dưa khiến mọi người phải hú hét. Mà cô ta đã trở thành người đầu tiên chứng kiến, tự hào quá đi mất.
 
“Được chứ?” Lục Dĩ Thành lại hỏi.
 
Cô gái vội vàng gật đầu: "Được chứ được chứ, tình cờ tớ biết cậu ấy ở ký túc xá nào.”
 
Giang Nhược Kiều à? Cô ta quen.
 
Tất nhiên kiểu quen này không có nghĩa là họ quen biết nhau, mà là đối với người như Giang Nhược Kiều thì rất ít người không quen.
 
Dù gì cô cũng là hoa khôi của trường họ mà, con trai thích gái xinh, nào ngờ con gái lại càng thích gái xinh hơn, mỗi lần nhìn Giang Nhược Kiều, họ đều cảm thấy dễ chịu. So ra thì con gái thích nhìn gái đẹp hơn trai đẹp, họ có khả năng thưởng thức cái đẹp của gái đẹp hơn con trai. Chẳng hạn như, họ có thể phát hiện ra ngay là người đẹp đã cắt tóc, đổi màu son, đổi nước hoa!
 
Đám con trai làm được chắc?
 
Cô gái quay đầu, hưng phấn chạy về phía ký túc xá nữ.
 
Cô ta không ở cùng tầng với Giang Nhược Kiều, phải leo lên cầu thang bằng hết sức bình sinh, đến trước cửa phòng Giang Nhược Kiều mới thở hồng hộc, giơ tay lên gõ cửa.
 
Lúc này chính là lúc mấy con quỷ lười các cô ngủ dậy.
 
Giang Nhược Kiều vừa ra khỏi nhà vệ sinh, ngồi vào bàn xịt khoáng lên mặt chuẩn bị trang điểm đơn giản.
 
Vân Giai vừa mới xuống giường, lúc này cô ấy ở gần cửa nhất, vừa mở cửa lập tức nhìn thấy một cô gái tóc ngắn không quen biết đứng trước cửa. Cô ấy thắc mắc hỏi: “Xin hỏi có chuyện gì không?”
 
Leo thẳng lên đây, sự hào hứng của cô gái không những không giảm mà còn tăng lên, giọng nói cố kìm nén sự kích động: “Dưới lầu có người tìm Giang Nhược Kiều.”
 
Sợ mình nói quá chậm, cô gái lập tức bổ sung: "Là Lục Dĩ Thành khoa chúng tớ, là Lục Dĩ Thành tìm Giang Nhược Kiều, cậu ấy nói đưa bữa sáng cho cổ!”
 
Vân Giai: “?”
 
Cô ấy vừa mới dậy không bao lâu, còn đang mơ màng, vài giây sau mới kịp phản ứng, cứng đờ quay người lại nhìn Giang Nhược Kiều đang ngồi bên cạnh cửa sổ: “Nhược Kiều, có người tìm. Lục Dĩ Thành đang ở dưới lầu, nói mang đồ ăn sáng đến cho cậu..."
 
Nói xong, cô ấy hoàn toàn tỉnh táo lại, hét lên: “Cái gì? Lục Dĩ Thành đến đưa đồ ăn sáng?”

 
Cô gái tóc ngắn vô cùng vui vẻ.
 
Như thấy quả dưa lớn trong ruộng dưa, cô ta không phải là người duy nhất phấn khích đến mức không thể nói chuyện mạch lạc!
 
Đấy, có ai mà không sốc khi nghe tin này chứ?
 
Giang Nhược Kiều vừa mới xịt khoáng xong, còn đang đeo một chiếc băng đô để giữ tóc mái, lúc này cũng sững sờ.
 
Chuyện gì đang xảy ra? Cô cũng chẳng biết chuyện gì đang xảy ra! Lục Dĩ Thành đến tìm cô, còn mang bữa sáng cho cô ư? Sao cô cảm thấy chuyện này ảo quá vậy.
 
Giang Nhược Kiều đứng dậy, cô gái tóc ngắn nhìn cô bằng đôi mắt sáng ngời.
 
Cô mỉm cười gật đầu: "Được, tớ xuống ngay, cảm ơn cậu nhé!”
 
Cô gái tóc ngắn: Không trang điểm mà vẫn xinh! Đúng là hoa khôi của trường!
 
"Không có gì!" Cô gái tóc ngắn còn muốn ở lại đây hóng hớt thêm nhiều tin tức hơn, nhưng rõ ràng người ta vừa mới ngủ dậy, cô gái chỉ đến để truyền tin, đương nhiên không thể đứng ngốc ở đây làm thần giữ cửa. Cô ta chỉ có thể vô cùng bất đắc dĩ quay người rời đi, vừa quay người lập tức lấy điện thoại trong túi xách ra, ngón tay gõ thoăn thoắt trên màn hình. Chia sẻ quả dưa to ngày khai giảng này với đám bạn thân và mọi người trong nhóm ký túc xá.
 
[Vãi! Mấy má không tưởng tượng được đâu! Sáng nay tui đến canteen mua mì rồi về, phải nói là tay nghề xào mì của đầu bếp vẫn đỉnh, vị rất vừa luôn! Úi lạc đề, quay lại vấn đề chính, tui mua mì trở về và gặp Lục Dĩ Thành ở dưới lầu. Mấy bà không nhìn nhầm đâu, là học thần khoa chúng ta, bạn cùng khoa quý báu của chúng ta Lục Dĩ Thành, cậu ấy đang đứng dưới ký túc xá nữ, mấy bà đoán xem cậu ấy kiếm ai? Cậu ấy thế mà lại đến tìm Giang Nhược Kiều, hơn nữa còn mang bữa sáng cho Giang Nhược Kiều! (Đúng rồi, lúc mấy bà share dưa đừng quên nhắc nhở mọi người rằng tui là đứa đầu tiên ăn dưa, tui là đứa đưa tin.*)]
 
*Gốc là người đào giếng: Uống nước không quên người đào giếng.
 
Giang Nhược Kiều cũng không xuống ngay.
 
Cô phải suy nghĩ lại.
 
Dưới ánh mắt phấn khích của ba người bạn cùng phòng, cô trở lại bàn học của mình bình tĩnh ngồi xuống, chăm sóc da và trang điểm một cách thuần thục.
 
Cô vừa tô tô đánh đánh lên mặt vừa suy nghĩ: Lục Dĩ Thành đang làm trò gì vậy?
 
Nghĩ đi nghĩ lại, cô chợt nhận ra đây có thể là chiến lược của Lục Dĩ Thành. Dù sao sau này hai người họ nhất định phải liên lạc với nhau, lại còn rất thường xuyên. Mà cô và Tưởng Diên là người yêu cũ đã chia tay, anh và Tưởng Diên lại là bạn thân… Dù có làm gì cũng bị mọi người chú ý, cho nên anh đã thử suy xét và quyết định “hy sinh” bản thân, sau cùng thì “Tôi không vào địa ngục thì ai vào”. Anh đã lựa chọn “hy sinh” thanh danh, hy sinh tình nghĩa bạn bè, gánh chịu mọi hậu quả từ dư luận.
 
Có khả năng, đây rất giống việc mà Lục Dĩ Thành sẽ làm.
 
Cô cũng không ngạc nhiên.
 
Nhưng… Anh ra sức nhiều như vậy, cô cũng không thể ngồi không.
 
Nhất là khi cô và anh đang chung một chiếc thuyền.
 
Ba người bạn cùng phòng ngừng làm việc riêng, đồng loạt đứng sau lưng cô như thần giữ cửa.
 

Sau khi Giang Nhược Kiều thoa một lớp son bóng nhẹ lên môi, cuối cùng cô cũng chịu đứng dậy nói với mấy người bạn rằng: “Bạn thân yêu, mặc dù hiện tại kế hoạch đã thay đổi một chút, nhưng chúng ta vẫn có thể tiến hành theo kế hoạch đúng không?”
 
Cô còn cố ý vái lạy họ để chọc cười: “Mấy chị ơi, xin luôn á! Cho dù mỗi ngày mấy chị gọi mười ly trà sữa em cũng chịu.”
 
Ba người bạn cùng phòng mắt sáng rực tràn đầy hưng phấn: “Yên tâm đi, ngoài trà sữa còn phải thêm một điều kiện nữa, chúng tớ muốn nghe chi tiết, chi tiết gì thì cậu biết chứ nhỉ?”
 
“? Tớ không biết.”
 
“Cậu biết.” Vân Giai xoa tay: “Thứ cho tụi tớ là mấy tấm chiếu chưa trải, đúng là không tưởng tượng nổi Lục Dĩ Thành… Ừm, khi hôn cậu ấy thích tư thế gì? Tay cậu ấy…”
 
Giang Nhược Kiều nghiêm mặt: “Dừng dừng, cậu làm ô nhiễm lỗ tai tớ rồi.”
 
Sau khi nói xong, dường như cô đang trốn tránh, bước nhanh ra ngoài mà không ngoảnh đầu lại.
 
Ngay khi cô vừa bước chân ra khỏi ký túc xá, ba người trong ký túc xá bắt đầu tham gia thảo luận sôi nổi.
 
“Lục Dĩ Thành thế mà mang bữa sáng tới. Xem ra cậu ấy thật sự đang theo đuổi Nhược Kiều rồi.” Vân Giai xoa cằm: “Chỉ là không biết Lục Dĩ Thành có mang tới bốn phần không.”
 
Nhắc mới nhớ, lâu lắm rồi họ không được ăn sáng miễn phí.
 
Mỗi khi Giang Nhược Kiều trong thời kỳ độc thân, rất nhiều người đến để lấy lòng, mấy người này rất tinh mắt, bất kể mua đồ ăn vặt hay bữa sáng đều mang theo bốn phần, đây cũng được coi là một chiêu trò để lấy lòng bạn bè của cô, nhưng nết của đàn ông đều như nhau, sau khi thành chính thức rồi lại buông lơi (buông lơi với mấy đứa bạn như các cô), dù sao thì lâu rồi họ chưa ăn bữa sáng do Tưởng Diên mang đến.
 
Lạc Văn nói: “Tớ đoán là không. Nói sao nhỉ, Lục Dĩ Thành trông không giống kiểu người khôn khéo như vậy. Nghe nói tới tận bây giờ cậu ấy chưa trải qua một mối tình nào, kinh nghiệm đâu ra? Có thể mang bữa sáng cho Nhược Kiều đã đáng kinh ngạc lắm rồi, sao có thể nghĩ đến việc mang bốn phần.”
 
Cao Tĩnh Tĩnh đẩy chiếc kính trên sống mũi mình: “Nói như vậy, sau khi ăn xong bữa sáng do học thần mang tới chắc chắn sẽ không thi rớt tín chỉ đâu ha?”
 

 
Trong khi Giang Nhược Kiều trang điểm, gần như toàn bộ ký túc xá nữ đều biết tin Lục Dĩ Thành mang bữa sáng cho cô. Giang Nhược Kiều đi xuống lầu, trong hành lang, mấy người ký túc xá nghe thấy động tĩnh lập tức hé cửa nhìn trộm.
 
Không biết tại sao, nhưng mọi người đều cảm thấy rất lạ kỳ, bầu không khí hường phấn thế này ngay cả Giang Nhược Kiều cũng có cảm giác “xấu hổ” hiếm thấy.
 
Giang Nhược Kiều đi một mạch xuống lầu, còn chưa ra tới đã nhìn thấy Lục Dĩ Thành đang đứng thẳng tắp dưới gốc cây, xách túi lớn túi nhỏ.
 
Cô ngừng một chút.
 
Lục Dĩ Thành vừa lúc ngẩng đầu nhìn về phía này.
 
Ánh mắt hai người chạm nhau.
 

Giang Nhược Kiều mím môi, dường như lần này cố ý giảm tốc độ, đi về phía anh rất dè dặt.
 
Trên ban công tòa ký túc xá, nhiều cô tranh thủ phơi đồ, lấy quần áo để xem có chuyện gì dưới lầu.
 
Trai đẹp vội vàng mang bữa sáng cho người đẹp chẳng có gì lạ.
 
Chỉ là nếu anh chàng đẹp trai này là Lục Dĩ Thành thì sẽ có chút ngạc nhiên, và cô gái xinh đẹp này là Giang Nhược Kiều thì nó lại có tác dụng kép.
 
“Sao cậu lại tới đây?” Giang Nhược Kiều hỏi.
 
Lục Dĩ Thành cũng có chút xấu hổ.
 
Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên trong đời anh mua và đưa bữa sáng cho một cô gái.
 
Anh hơi mất tự nhiên, giọng nói cũng không được lưu loát: “Lát nữa tôi sẽ nhắn tin giải thích."
 
Giang Nhược Kiều nghiêng đầu hỏi: “Vậy sao cậu không nhắn tin trước cho tôi, hoặc là gọi điện thoại kêu tôi xuống, đâu phải cậu không biết số tôi.”
 
Lục Dĩ Thành: Chuyện này…
 
Anh nắm chặt chiếc túi trong tay, cố hết sức bình tĩnh nói: “Cậu không biết à?”
 
Hay lắm, bây giờ Lục Dĩ Thành không còn thành thật nữa rồi.
 
Anh học được cách hỏi ngược lại cô rồi kìa.
 
Anh học ai cái thói xấu đó hả?
 
Bỏ đi, vấn đề này có thể cho qua.
 
Giang Nhược Kiều quyết định tha cho anh, cũng tha cho bản thân, đổi chủ đề trò chuyện: “Mua bữa sáng, mua gì vậy?”
 
Lục Dĩ Thành đưa cho cô xem.
 
Cô bước tới.
 
Lục Dĩ Thành lại ngửi thấy hương hoa đó, mùi ngọt thanh.
 
Anh vô thức thở nhẹ, Giang Nhược Kiều lục lọi xem anh đã mua gì.
 
Thật ra đây cũng được xem là một cử chỉ vô cùng thân mật, thường chỉ có người quen mới làm vậy, người không quen ai lại xem bữa sáng mua gì.
 
Giang Nhược Kiều nhìn bữa sáng thì rất ngạc nhiên. Vì Lục Dĩ Thành đã mua một cốc cà phê và một cái bánh sừng bò, đây là thứ lần trước cô mua, người đàn ông này có trí nhớ rất tốt, anh thật sự nhớ loại cà phê mà cô đã uống… Tuy nhiên, anh chỉ mua một phần bữa sáng như vậy, chỉ một cốc cà phê và một cái bánh sừng bò duy nhất, ba phần còn lại là sữa đậu nành và bánh bao trong canteen.
 
Không còn nghi ngờ gì nữa, cà phê và bánh sừng bò là mua cho cô.
 
Sữa đậu nành và bánh bao thì mua cho ba người bạn cùng phòng.
 
Con trai mặt này không dạy mà biết cả à?

 
Giang Nhược Kiều mỉm cười nhìn anh, như thể đang đùa cũng như đang trêu ghẹo.
 
Lục Dĩ Thành đành phải thành thật giải thích: "Hơi đắt một chút."
 
Giang Nhược Kiều cười phá lên, ứa cả nước mắt.
 
Lục Dĩ Thành bất đắc dĩ, nhưng anh thật sự nghĩ như vậy. Sáng sớm hôm nay anh đã đến quán cô mua cà phê lúc trước, gọi suất ăn theo theo tiêu chuẩn trước đó của cô, suất ăn bao gồm một ly Americano và bánh sừng bò, khoảng ba mươi tệ. Mua một phần thì được, mua bốn phần… Dù sao thì anh cũng không mua, nghĩ sữa đậu nành và bánh bao trong căng tin cũng rất ngon nên anh đi mua thêm ba cái nữa.
 
“Vậy ngày mai cậu vẫn mang sang hả?” Giang Nhược Kiều mỉm cười nhìn anh.
 
Lục Dĩ Thành sửng sốt: “Mang.”
 
Đóng kịch thì phải đóng cho tới cùng.
 
Anh biết theo đuổi cô rất khó.
 
Chỉ mua bữa sáng một lần thì không thể theo đuổi được. Ví dụ như… Trước kia Tưởng Diên cũng phải đưa hơn hai tháng.
 
Để thay thế anh ta thì một lần không đủ.
 
Giang Nhược Kiều kéo dài giọng: “Vẫn đưa à? Vậy tôi chuyển khoản cho cậu nha.”
 
Lục Dĩ Thành: “?”
 
Anh lắc đầu: “Không cần.”
 
Nhiêu đây anh vẫn trả nổi.
 
Đâu thể nhận của cô, tóm lại anh không muốn. Anh cũng đâu phải chân chạy vặt.
 
Thấy vẻ kiên quyết của anh, Giang Nhược Kiều cố nén cười. Được rồi, lần sau tìm cơ hội khác để đền bù cho anh vậy. Bây giờ bọn họ đồng bệnh tương liên*, chỉ sợ anh mua bữa sáng này cho cô, anh cũng đau đứt ruột.
 
*Khi người ta cùng ở một hoàn cảnh giống nhau thì thông cảm cho nhau.
 
“Sữa đậu nành và bánh bao ngon lắm hả?” Giang Nhược Kiều ngừng một chút: “Vậy ngày mai tôi ăn cái này.”
 
Lục Dĩ Thành kinh ngạc nhìn cô: “Chẳng phải cậu luôn uống cà phê à?”
 
Giang Nhược Kiều đáp: “Lâu lâu muốn đổi khẩu vị thôi.”
 
Lục Dĩ Thành nhíu mày, có chút nghi ngờ, cũng hơi do dự: “Thật ra không đắt lắm.”
 
Ba mươi tệ cũng được, không phải cô thích uống cái đó sao?
 
Giang Nhược Kiều nheo mắt nhìn anh: “Mai tôi ăn bánh bao và sữa đậu nành, có ý kiến gì không?”
 
Lục Dĩ Thành: “… Không có.”
 

Chapter
1 Chương 1: Chương 1:
2 Chương 2: Chương 2:
3 Chương 3: Chương 3:
4 Chương 4: Chương 4:
5 Chương 5: Chương 5:
6 Chương 6: Chương 6:
7 Chương 7: Chương 7:
8 Chương 8: Chương 8:
9 Chương 9: Chương 9:
10 Chương 10: Chương 10:
11 Chương 11: Chương 11:
12 Chương 12: Chương 12:
13 Chương 13: Chương 13:
14 Chương 14: Chương 14:
15 Chương 15: Chương 15:
16 Chương 16: Chương 16:
17 Chương 17: Chương 17:
18 Chương 18: Chương 18:
19 Chương 19: Chương 19:
20 Chương 20: Chương 20:
21 Chương 21: Chương 21:
22 Chương 22: Chương 22:
23 Chương 23: Chương 23:
24 Chương 24: Chương 24:
25 Chương 25: Chương 25:
26 Chương 26: Chương 26:
27 Chương 27: Chương 27:
28 Chương 28: Chương 28:
29 Chương 29: Chương 29:
30 Chương 30: Chương 30:
31 Chương 31: Chương 31:
32 Chương 32: Chương 32:
33 Chương 33: Chương 33:
34 Chương 34: Chương 34:
35 Chương 35: Chương 35:
36 Chương 36: Chương 36:
37 Chương 37: Chương 37:
38 Chương 38: Chương 38:
39 Chương 39: Chương 39:
40 Chương 40: Chương 40:
41 Chương 41: Chương 41:
42 Chương 42: Chương 42:
43 Chương 43: Chương 43:
44 Chương 44: Chương 44:
45 Chương 45: Chương 45:
46 Chương 46: Chương 46:
47 Chương 47: Chương 47:
48 Chương 48: Chương 48:
49 Chương 49: Chương 49:
50 Chương 50: Chương 50:
51 Chương 51: Chương 51:
52 Chương 52: Chương 52:
53 Chương 53: Chương 53:
54 Chương 54: Chương 54:
55 Chương 55: Chương 55:
56 Chương 56: Chương 56:
57 Chương 57: Chương 57:
58 Chương 58: Chương 58:
59 Chương 59: Chương 59:
60 Chương 60: Chương 60:
61 Chương 61: Chương 61:
62 Chương 62: Chương 62:
63 Chương 63: Chương 63:
64 Chương 64: Chương 64:
65 Chương 65: Chương 65:
66 Chương 66: Chương 66:
67 Chương 67: Chương 67:
68 Chương 68: Chương 68:
69 Chương 69: Chương 69:
70 Chương 70: Chương 70:
71 Chương 71: Chương 71:
72 Chương 72: Chương 72:
73 Chương 73: Chương 73:
74 Chương 74: Chương 74:
75 Chương 75: Chương 75:
76 Chương 76: Chương 76:
77 Chương 77: Chương 77:
78 Chương 78: Chương 78:
79 Chương 79: Chương 79:
80 Chương 80: Chương 80:
81 Chương 81: Chương 81:
82 Chương 82: Chương 82:
83 Chương 83: Chương 83:
84 Chương 84: Chương 84:
85 Chương 85: Chương 85:
86 Chương 86: Chương 86:
87 Chương 87: Chương 87:
88 Chương 88: Chương 88:
89 Chương 89: Chương 89:
90 Chương 90: Chương 90:
91 Chương 91: Chương 91:
92 Chương 92: Chương 92:
93 Chương 93: Chương 93:
94 Chương 94: Chương 94:
95 Chương 95: Chương 95:
96 Chương 96: Chương 96:
97 Chương 97: Chương 97:
98 Chương 98: Chương 98:
99 Chương 99: Chương 99:
100 Chương 100: Chương 100:
101 Chương 101: Chương 101:
102 Chương 102: Chương 102:
103 Chương 103: Chương 103:
104 Chương 104: Chương 104:
105 Chương 105: Chương 105:
106 Chương 106: Chương 106:
107 Chương 107: Chương 107:
108 Chương 108: Chương 108:
109 Chương 109: Chương 109:
110 Chương 110: Chương 110:
111 Chương 111: Chương 111:
112 Chương 112: Chương 112:
113 Chương 113: Chương 113:
114 Chương 114: Chương 114:
115 Chương 115: Chương 115:
116 Chương 116: Chương 116:
117 Chương 117: Chương 117:
118 Chương 118: Chương 118:
119 Chương 119: Chương 119:
120 Chương 120: Chương 120:
121 Chương 121: Chương 121:
122 Chương 122: Chương 122:
123 Chương 123: Chương 123:
124 Chương 124: Chương 124:
125 Chương 125: Chương 125:
126 Chương 126: Chương 126:
127 Chương 127: Chương 127:
128 Chương 128: Chương 128:
129 Chương 129: Chương 129:
130 Chương 130: Chương 130:
131 Chương 131: Chương 131:
132 Chương 132: Chương 132:
133 Chương 133: Chương 133:
134 Chương 134: Chương 134:
135 Chương 135: Chương 135:
136 Chương 136: Chương 136:
137 Chương 137: Chương 137:
138 Chương 138: Chương 138:
139 Chương 139: Chương 139:
140 Chương 140: Chương 140:
141 Chương 141: Chương 141:
142 Chương 142: Chương 142:
Chapter

Updated 142 Episodes

1
Chương 1: Chương 1:
2
Chương 2: Chương 2:
3
Chương 3: Chương 3:
4
Chương 4: Chương 4:
5
Chương 5: Chương 5:
6
Chương 6: Chương 6:
7
Chương 7: Chương 7:
8
Chương 8: Chương 8:
9
Chương 9: Chương 9:
10
Chương 10: Chương 10:
11
Chương 11: Chương 11:
12
Chương 12: Chương 12:
13
Chương 13: Chương 13:
14
Chương 14: Chương 14:
15
Chương 15: Chương 15:
16
Chương 16: Chương 16:
17
Chương 17: Chương 17:
18
Chương 18: Chương 18:
19
Chương 19: Chương 19:
20
Chương 20: Chương 20:
21
Chương 21: Chương 21:
22
Chương 22: Chương 22:
23
Chương 23: Chương 23:
24
Chương 24: Chương 24:
25
Chương 25: Chương 25:
26
Chương 26: Chương 26:
27
Chương 27: Chương 27:
28
Chương 28: Chương 28:
29
Chương 29: Chương 29:
30
Chương 30: Chương 30:
31
Chương 31: Chương 31:
32
Chương 32: Chương 32:
33
Chương 33: Chương 33:
34
Chương 34: Chương 34:
35
Chương 35: Chương 35:
36
Chương 36: Chương 36:
37
Chương 37: Chương 37:
38
Chương 38: Chương 38:
39
Chương 39: Chương 39:
40
Chương 40: Chương 40:
41
Chương 41: Chương 41:
42
Chương 42: Chương 42:
43
Chương 43: Chương 43:
44
Chương 44: Chương 44:
45
Chương 45: Chương 45:
46
Chương 46: Chương 46:
47
Chương 47: Chương 47:
48
Chương 48: Chương 48:
49
Chương 49: Chương 49:
50
Chương 50: Chương 50:
51
Chương 51: Chương 51:
52
Chương 52: Chương 52:
53
Chương 53: Chương 53:
54
Chương 54: Chương 54:
55
Chương 55: Chương 55:
56
Chương 56: Chương 56:
57
Chương 57: Chương 57:
58
Chương 58: Chương 58:
59
Chương 59: Chương 59:
60
Chương 60: Chương 60:
61
Chương 61: Chương 61:
62
Chương 62: Chương 62:
63
Chương 63: Chương 63:
64
Chương 64: Chương 64:
65
Chương 65: Chương 65:
66
Chương 66: Chương 66:
67
Chương 67: Chương 67:
68
Chương 68: Chương 68:
69
Chương 69: Chương 69:
70
Chương 70: Chương 70:
71
Chương 71: Chương 71:
72
Chương 72: Chương 72:
73
Chương 73: Chương 73:
74
Chương 74: Chương 74:
75
Chương 75: Chương 75:
76
Chương 76: Chương 76:
77
Chương 77: Chương 77:
78
Chương 78: Chương 78:
79
Chương 79: Chương 79:
80
Chương 80: Chương 80:
81
Chương 81: Chương 81:
82
Chương 82: Chương 82:
83
Chương 83: Chương 83:
84
Chương 84: Chương 84:
85
Chương 85: Chương 85:
86
Chương 86: Chương 86:
87
Chương 87: Chương 87:
88
Chương 88: Chương 88:
89
Chương 89: Chương 89:
90
Chương 90: Chương 90:
91
Chương 91: Chương 91:
92
Chương 92: Chương 92:
93
Chương 93: Chương 93:
94
Chương 94: Chương 94:
95
Chương 95: Chương 95:
96
Chương 96: Chương 96:
97
Chương 97: Chương 97:
98
Chương 98: Chương 98:
99
Chương 99: Chương 99:
100
Chương 100: Chương 100:
101
Chương 101: Chương 101:
102
Chương 102: Chương 102:
103
Chương 103: Chương 103:
104
Chương 104: Chương 104:
105
Chương 105: Chương 105:
106
Chương 106: Chương 106:
107
Chương 107: Chương 107:
108
Chương 108: Chương 108:
109
Chương 109: Chương 109:
110
Chương 110: Chương 110:
111
Chương 111: Chương 111:
112
Chương 112: Chương 112:
113
Chương 113: Chương 113:
114
Chương 114: Chương 114:
115
Chương 115: Chương 115:
116
Chương 116: Chương 116:
117
Chương 117: Chương 117:
118
Chương 118: Chương 118:
119
Chương 119: Chương 119:
120
Chương 120: Chương 120:
121
Chương 121: Chương 121:
122
Chương 122: Chương 122:
123
Chương 123: Chương 123:
124
Chương 124: Chương 124:
125
Chương 125: Chương 125:
126
Chương 126: Chương 126:
127
Chương 127: Chương 127:
128
Chương 128: Chương 128:
129
Chương 129: Chương 129:
130
Chương 130: Chương 130:
131
Chương 131: Chương 131:
132
Chương 132: Chương 132:
133
Chương 133: Chương 133:
134
Chương 134: Chương 134:
135
Chương 135: Chương 135:
136
Chương 136: Chương 136:
137
Chương 137: Chương 137:
138
Chương 138: Chương 138:
139
Chương 139: Chương 139:
140
Chương 140: Chương 140:
141
Chương 141: Chương 141:
142
Chương 142: Chương 142: