Chương 34: 34: Vừa Yếu Vừa Đáng Yêu

Kiểm tra?
Hoa Linh Cơ chợt phản ứng lại.

Xem ra Sở Huyền Dịch đã nhìn ra Hành Tham cũng không đành lòng, cho nên muốn để Hành Tham tự nghĩ cách cứu người.

Cho dù là làm bộ kiểm tra để chuyển tông môn hay là thật sự giúp Hành Tham thêm kinh nghiệm cảm ngộ thì đều là chuyện tốt.

Vừa hay nàng cũng chỉ là người mới chưa có kinh nghiệm, cho nên để cả hai cùng trau dồi mài giũa.

Hoa Linh Cơ lo lắng đến suýt nữa thì bật khóc: "Sao mà vừa bắt đầu đã khó như này chứ!"
Hành Tham lau mồ hôi trên trán: "Để tiểu tăng suy nghĩ, tiểu tăng suy nghĩ…"
Trong tình thế cấp bách vẫn nên cầu Phật Tổ ban linh cảm, hắn dẫn theo Hoa Linh Cơ cùng lẩm bẩm niệm: “A di đà phật, a di đà phật…”
Các tu sĩ của Trình Tiên môn ẩn trong đám người nghe hai nhóc con này khẩn cầu Phật Tổ thì cạn lời.

Y Duyệt sư tỷ không nhịn được cười: "Đừng bảo Hành Tham tới Trình Tiên môn chúng ta thì Linh Cơ lại đi Minh Phật tông đấy nhé!"
Sở Huyền Dịch cũng hơi nhướng mày, lạnh nhạt nhìn Hoa Linh Cơ luống cuống đến độ nhảy dựng lên.

Đối với tu sĩ mà nói, loại chuyện bán hài nhi nữ tử này giống như gió thoảng mây bay, vô cùng bình thường.

Các tu sĩ Trình Tiên môn tuân theo giáo nghĩa tông môn, giúp được thì cố gắng hết sức, nhưng nếu chuyện vượt quá khả năng của bọn họ, không giúp được thì cũng chỉ đành bất lực từ bỏ.

Cũng giống việc trước mắt này, thật ra đối với mấy đệ tử lớn tuổi như đám người Sở Huyền Dịch mà nói thì cũng rất khó giải quyết.

Đầu tiên, nam tu kia yêu cầu ba ngàn linh thạch thượng phẩm, hiển nhiên là cũng không có ý định bán nữ nhi mình cho người tốt, đơn giản là muốn đẩy nữ nhi vào hố lửa, ép sạch chút giá trị cuối cùng.

Bảo bọn họ tiêu tốn ba ngàn linh thạch thượng phẩm để thỏa mãn loại ước muốn xấu xa như vậy là hoàn toàn không thể!
Thứ hai, muốn cứu tiểu cô nương kia mà không tốn ba ngàn linh thạch thượng phẩm thì chắc chắn sẽ phải trải qua một cuộc chiến đấu ác liệt với cha nàng ấy.

Tiểu cô nương kia có tu vi Trúc Cơ, cha nàng ấy có thể dễ dàng không chế nàng ấy thì chắc chắn tu vi phải từ Kim Đan trở lên.

Trừ khi có thể chắc chắn giết chết hắn, nếu không thì sau này tiểu cô nương bị hủy linh căn kia sẽ phải đối mặt với vô số sợ hãi và đuổi giết.

Tất nhiên, dù có bao nhiêu mối bận tâm thì vẫn có thể tìm ra cách giải quyết, chỉ là tốn quá nhiều công sức.

Phần lớn tu sĩ đều hướng đến đại đạo, đối với loại chuyện ác nhiều vô số kể này, quản mãi rồi cũng sẽ mất cảm giác thôi.

Thấy có mấy người đã tiến lên kéo tóc tiểu cô nương, xem mặt mũi và vóc dáng nàng ấy, Hoa Linh Cơ vô cùng lo lắng: “Hành Tham, ngươi nghĩ ra cách chưa?”
Nàng không có linh thạch, không có tu vi, nàng thật là yếu!
Nhưng đây chủ yếu là bài kiểm tra của Hành Tham, nên Hành Tham phải nghĩ cách.

Hành Tham nghiến răng nghiến lợi: "Ta đi! Ta giảng kinh cho hắn nghe! Cảm hóa hắn!"
Hoa Linh Cơ vội đưa tay chộp lấy Hành Tham chuẩn bị bước qua đó, không nói nên lời: “Giảng kinh có tác dụng á!?”
"Có chứ! Các sư phụ giảng kinh còn giết được yêu ma đấy!"
“Đó là các sư phụ cao tăng, ngươi có đạo hạnh như vậy chắc?”
Hành Tham không cam lòng ngẫm nghĩ, sau đó nói: "Vậy ta đi đổi với tiểu cô nương kia, để hắn bán ta! Ta không vào địa ngục thì ai vào?"
“Không phải… Ngươi đáng tiền hơn người ta không mà đi đổi?”
Hắn đưa ra hai biện pháp đều bị bác bỏ, Hành Tham hoàn toàn ủ rũ: "Ta cũng không biết làm sao bây giờ.

Bây giờ ta đi hóa duyên thì có kịp không? Có thể gom đủ ba ngàn linh thạch thượng phẩm không?"
Hoa Linh Cơ vốn không muốn dùng linh thạch để giải quyết vấn đề này, nhưng hiện tại cả hai người đều là kẻ vô dụng, xem ra chỉ còn cách ngoan ngoãn nộp tiền.

“Bây giờ ngươi có bao nhiêu linh thạch?”

"Khoảng hai trăm khối thượng phẩm."
Hoa Linh Cơ suy nghĩ một lúc, bảo Hành Tham lấy một trăm linh thạch thượng phẩm ra.

Hai người chen lấn qua đám đông người xem, đến chỗ nam tu bán nữ nhi.

Hành Tham nói với nam tu những lời Hoa Linh Cơ dặn: “A di đà phật, thí chủ, đây là một trăm khối linh thạch thượng phẩm, không biết có thể làm tiền đặt cọc trước không? Cho tiểu tăng nửa canh giờ đi lấy số linh thạch còn lại?”
Hai người đầu trọc xuất hiện nói muốn mua tiểu nha đầu, lập tức làm con đường này càng thêm ồn ào!
“Đây là tăng nhân nhà ai? Hào phóng giúp đỡ hay có âm mưu gì khác đấy?”
"Hai tên đầu trọc không có tóc, còn muốn mua nữ nhân? Ha ha ha ha."
Lời lẽ xấu xa tục tĩu xung quanh khiến Hoa Linh Cơ và Hành Tham đỏ bừng mặt vì xấu hổ.

Tiểu cô nương rụt rè ngẩng đầu nhìn hai người, nàng ấy vẫn còn hơi sững sờ, sau đó vội cúi đầu xuống.

Nam tu bán nữ nhi không thèm quan tâm người mua là ai, chỉ cần có thể trả đủ linh thạch là được.

"Được, ngươi cọc trước, đi lấy linh thạch đi!"
Hắn vươn tay lấy túi linh thạch trong tay Hành Tham, đếm đếm kiểm tra, sau đó vui mừng hớn hở phất tay với Hành Tham và Hoa Linh Cơ.

Hoa Linh Cơ thì thầm với Hành Tham: "Ta ở đây canh chừng, không cho người khác mua mất.

Ngươi cầm một trăm khối linh tạch còn lại đến sòng bạc phía trước kiếm tiền đi!"
Hành Tham nuốt nước miếng: "Ta có thể kiếm được ba ngàn linh thạch thượng phẩm trong nửa canh giờ sao?"
“Khụ.” Hoa Linh Cơ ho khan, nhìn về phía sòng bạc, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Hôm nay sòng bạc gặp phải hòa thượng là xui xẻo, tán gia bại sản!”
Nói xong đẩy Hành Tham về phía trước: "Được rồi, chúc phúc xong rồi! Ngươi đi mau đi, đừng lãng phí thời gian!"

Hành Tham không hiểu ra sao, nhưng đây là cách duy nhất mà họ có thể nghĩ ra, hắn ôm lòng cứu người vội chạy đến sòng bạc.

Thấy vậy, Sở Huyền Dịch lập tức bảo Hà Minh Tước dẫn mấy vị sư đệ đi theo Hành Tham.

Mà đám người vây xem đương nhiên cũng có thể nhìn thấy Hành Tham đi đến sòng bạc, đều kinh ngạc: "Chẳng lẽ hòa thượng kia đến sòng bạc kiếm linh thạch à?"
"Hay lắm, thiếu tiền thì đến sòng bạc kiếm tiền? Đây là Phật pháp gì vậy?"
"Cao tăng đấy! Ta đi xem một chút!"
"Ta cũng đi!"
Một đám người đuổi theo Hành Tham tới sòng bạc.

Những người còn lại đều nhìn Hoa Linh Cơ cao gầy - trông không giống tiểu hòa thượng - chống nạnh đứng trước mặt tiểu cô nương kia, không cho người khác nhìn trộm.

Nàng không có tu vi, nhưng có thể nhe răng nhếch mép.

Sở Huyền Dịch đang trốn trong đám người nhìn chằm chằm vào Hoa Linh Cơ, thấy nàng như thế thì khẽ mỉm cười.

"Đại sư huynh, huynh cười cái gì đó? Huynh cảm thấy biện pháp của bọn họ rất tốt sao?"
"Không, chẳng qua là ta cảm thấy nha đầu này đầy chính nghĩa, mặc dù liều lĩnh nhưng lại rất đáng yêu.”.

Chapter
1 Chương 1: 1: Có Nhân Ắt Có Quả
2 Chương 2: 2: Nàng Ta Thật Đáng Sợ
3 Chương 3: 3: Ma Tôn Rất Tán Thưởng Nàng
4 Chương 4: 4: Rốt Cuộc Là Ai Xui Xẻo
5 Chương 5: 5: Kết Thù
6 Chương 6: 6: Vẫn Có Người Tốt
7 Chương 7: 7: Thiên Phú Siêu Mạnh Cực Kỳ Thuần Khiết
8 Chương 8: 8: Đập Trúng Môi
9 Chương 9: 9: Vỏ Sò Giấu Mỹ Nhân À
10 Chương 10: 10: Ngài Vỗ Ta Ba Cái Là Có Ý Gì
11 Chương 11: 11: Con Khỉ Lừa Nàng!
12 Chương 12: 12: Đụng Đến Tận Cửa Tích Minh Tông
13 Chương 13: 13: Phong Ma Bình Đến!
14 Chương 14: 14: Di Mộ Ma Thánh
15 Chương 15: 15: Bí Địa Của Chúng Ta
16 Chương 16: 16: Thiếu Chủ Truyền Tin
17 Chương 17: 17: Gặp Được Đồng Sự
18 Chương 18: 18: Bại Lộ Rồi Sao
19 Chương 19: 19: Xung Phong Đi Đầu
20 Chương 20: 20: Nàng Có Bản Lĩnh
21 Chương 21: 21: Ai Là Thiếu Chủ
22 Chương 22: 22: Tu Sĩ Tông Ta Không Sợ Chết!
23 Chương 23: 23: Yêu Ma Sắp Thành Công
24 Chương 24: 24: Ơn Cứu Mạng
25 Chương 25: 25: Huynh Dám Cạo Đầu Không
26 Chương 26: 26: Nàng Đâu Có Lợi Hại Như Vậy!
27 Chương 27: 27: Thiếu Chủ Mau Tới!
28 Chương 28: 28: Ai Là Chó
29 Chương 29: 29: Tiến Hành Thôi!
30 Chương 30: 30: Bắt Đầu Ăn Uống
31 Chương 31: 31: Tiểu Nha Đầu Mới Biết Yêu!
32 Chương 32: 32: Vạn Dịch Trang
33 Chương 33: 33: Làm Sao Đây
34 Chương 34: 34: Vừa Yếu Vừa Đáng Yêu
35 Chương 35: 35: Sao Ngươi Không Động Não Vậy
36 Chương 36: 36: Bị Bắt
37 Chương 37: 37: Nhà Ta Có Tâm Có Lực
38 Chương 38: 38: Trai Tinh Phóng Hỏa
39 Chương 39: 39: Sờ Soạng Bụng Nhỏ Của Nàng!
40 Chương 40: 40: Cởi Truồng Bay Vòng Vòng
41 Chương 41: 41: Ta Là Người Tốt!
42 Chương 42: 42: Đúng Là Một Kết Cục Tốt!
43 Chương 43: 43: Làm Công Mua Vỏ Sò
44 Chương 44: 44: Phát Sinh Ngoài Ý Muốn
45 Chương 45: 45: Ngươi Xem Nàng Còn Phải Cảm Ơn Nữa Kìa
46 Chương 46: 46: Đây Là Cái Tròng
47 Chương 47: 47: Lấy Lòng Yêu Ma Đo Bụng Quân Tử
48 Chương 48: 48: Bọn Ta Có Tới Bốn Người Lận!
49 Chương 49: 49: Hai Mươi Mốt
50 Chương 50: 50: Không Cần Giúp Đỡ
51 Chương 51: 51: Xem Ta Đánh Địch Trong Hư Không!
52 Chương 52: 52: Nam Cặn Bã Hiện Hình
53 Chương 53: 53: Tấm Bia Đá Mệnh Lý Bị Nứt
54 Chương 54: 54: Đều Là Do Nàng Làm!
55 Chương 55: 55: Thông Mệnh Bàn Thật Cáu Kỉnh
56 Chương 56: 56: Thạch Châm Vênh Váo Hò Hét
57 Chương 57: 57: Đi Theo Ta Đi
58 Chương 58: 58: Cầu Xin Ngươi Tính Một Cái Đi!
59 Chương 59: 59: Dũng Sĩ Tông Ta!!!
60 Chương 60: 60: Oa —— Đây Là Sao
61 Chương 61: 61: Muốn Lừa Gạt
62 Chương 62: 62: Sưu Hồn!
63 Chương 63: 63: Không Dám Hiện Nguyên Hình
64 Chương 64: 64: Có Liên Quan Gì Đến Nàng Sao
65 Chương 65: 65: Tiểu Sư Muội Trâu Bò!!!!
66 Chương 66: 66: Lại Còn Đáng Yêu Như Thế!
67 Chương 67: 67: Không Cần Mẹ Nam
68 Chương 68: 68: Thỏ Trợn Trắng Mắt
69 Chương 69: 69: Xe Phòng Xa Hoa
70 Chương 70: 70: Xin Chào Đồng Chí
71 Chương 71: 71: Yêu Nha Nữ Sâu Sắc
72 Chương 72: 72: Tất Cả Đều Thuận Lợi
73 Chương 73: 73: Việc Không Hề Thuận
74 Chương 74: 74: Tâm Trạng Không Được Tự Nhiên
75 Chương 75: 75: Quạ Đỏ Mặt Mắng Rồng Thối Tha
76 Chương 76: 76: Ép Duyên Kết Thúc Chính Truyện
Chapter

Updated 76 Episodes

1
Chương 1: 1: Có Nhân Ắt Có Quả
2
Chương 2: 2: Nàng Ta Thật Đáng Sợ
3
Chương 3: 3: Ma Tôn Rất Tán Thưởng Nàng
4
Chương 4: 4: Rốt Cuộc Là Ai Xui Xẻo
5
Chương 5: 5: Kết Thù
6
Chương 6: 6: Vẫn Có Người Tốt
7
Chương 7: 7: Thiên Phú Siêu Mạnh Cực Kỳ Thuần Khiết
8
Chương 8: 8: Đập Trúng Môi
9
Chương 9: 9: Vỏ Sò Giấu Mỹ Nhân À
10
Chương 10: 10: Ngài Vỗ Ta Ba Cái Là Có Ý Gì
11
Chương 11: 11: Con Khỉ Lừa Nàng!
12
Chương 12: 12: Đụng Đến Tận Cửa Tích Minh Tông
13
Chương 13: 13: Phong Ma Bình Đến!
14
Chương 14: 14: Di Mộ Ma Thánh
15
Chương 15: 15: Bí Địa Của Chúng Ta
16
Chương 16: 16: Thiếu Chủ Truyền Tin
17
Chương 17: 17: Gặp Được Đồng Sự
18
Chương 18: 18: Bại Lộ Rồi Sao
19
Chương 19: 19: Xung Phong Đi Đầu
20
Chương 20: 20: Nàng Có Bản Lĩnh
21
Chương 21: 21: Ai Là Thiếu Chủ
22
Chương 22: 22: Tu Sĩ Tông Ta Không Sợ Chết!
23
Chương 23: 23: Yêu Ma Sắp Thành Công
24
Chương 24: 24: Ơn Cứu Mạng
25
Chương 25: 25: Huynh Dám Cạo Đầu Không
26
Chương 26: 26: Nàng Đâu Có Lợi Hại Như Vậy!
27
Chương 27: 27: Thiếu Chủ Mau Tới!
28
Chương 28: 28: Ai Là Chó
29
Chương 29: 29: Tiến Hành Thôi!
30
Chương 30: 30: Bắt Đầu Ăn Uống
31
Chương 31: 31: Tiểu Nha Đầu Mới Biết Yêu!
32
Chương 32: 32: Vạn Dịch Trang
33
Chương 33: 33: Làm Sao Đây
34
Chương 34: 34: Vừa Yếu Vừa Đáng Yêu
35
Chương 35: 35: Sao Ngươi Không Động Não Vậy
36
Chương 36: 36: Bị Bắt
37
Chương 37: 37: Nhà Ta Có Tâm Có Lực
38
Chương 38: 38: Trai Tinh Phóng Hỏa
39
Chương 39: 39: Sờ Soạng Bụng Nhỏ Của Nàng!
40
Chương 40: 40: Cởi Truồng Bay Vòng Vòng
41
Chương 41: 41: Ta Là Người Tốt!
42
Chương 42: 42: Đúng Là Một Kết Cục Tốt!
43
Chương 43: 43: Làm Công Mua Vỏ Sò
44
Chương 44: 44: Phát Sinh Ngoài Ý Muốn
45
Chương 45: 45: Ngươi Xem Nàng Còn Phải Cảm Ơn Nữa Kìa
46
Chương 46: 46: Đây Là Cái Tròng
47
Chương 47: 47: Lấy Lòng Yêu Ma Đo Bụng Quân Tử
48
Chương 48: 48: Bọn Ta Có Tới Bốn Người Lận!
49
Chương 49: 49: Hai Mươi Mốt
50
Chương 50: 50: Không Cần Giúp Đỡ
51
Chương 51: 51: Xem Ta Đánh Địch Trong Hư Không!
52
Chương 52: 52: Nam Cặn Bã Hiện Hình
53
Chương 53: 53: Tấm Bia Đá Mệnh Lý Bị Nứt
54
Chương 54: 54: Đều Là Do Nàng Làm!
55
Chương 55: 55: Thông Mệnh Bàn Thật Cáu Kỉnh
56
Chương 56: 56: Thạch Châm Vênh Váo Hò Hét
57
Chương 57: 57: Đi Theo Ta Đi
58
Chương 58: 58: Cầu Xin Ngươi Tính Một Cái Đi!
59
Chương 59: 59: Dũng Sĩ Tông Ta!!!
60
Chương 60: 60: Oa —— Đây Là Sao
61
Chương 61: 61: Muốn Lừa Gạt
62
Chương 62: 62: Sưu Hồn!
63
Chương 63: 63: Không Dám Hiện Nguyên Hình
64
Chương 64: 64: Có Liên Quan Gì Đến Nàng Sao
65
Chương 65: 65: Tiểu Sư Muội Trâu Bò!!!!
66
Chương 66: 66: Lại Còn Đáng Yêu Như Thế!
67
Chương 67: 67: Không Cần Mẹ Nam
68
Chương 68: 68: Thỏ Trợn Trắng Mắt
69
Chương 69: 69: Xe Phòng Xa Hoa
70
Chương 70: 70: Xin Chào Đồng Chí
71
Chương 71: 71: Yêu Nha Nữ Sâu Sắc
72
Chương 72: 72: Tất Cả Đều Thuận Lợi
73
Chương 73: 73: Việc Không Hề Thuận
74
Chương 74: 74: Tâm Trạng Không Được Tự Nhiên
75
Chương 75: 75: Quạ Đỏ Mặt Mắng Rồng Thối Tha
76
Chương 76: 76: Ép Duyên Kết Thúc Chính Truyện