Chương 94

Jaejoong không mạnh mẽ tránh khỏi cái ôm của Yunho, chỉ là nhíu chặt mày, cảm thụ nhiệt độ cơ thể cách lớp quần áo.

Hẳn phải chán ghét…

Từ bao giờ, cậu bắt đầu cho phép một người khác tới gần thế giới của mình như vậy?

Cậu cùng kẻ tên Jung Yunho này, là hai người hoàn toàn khác nhau… Cậu quật cường không chịu thua, hắn thì ác liệt khiêu chiến cậu, khiến cậu bày ra vẻ mặt yếu ớt trước mặt hắn…

Vì ép cậu, kiểm tra cậu, hắn không tiếc để cậu rơi vào cảnh cô đơn, rồi lại nói cho cậu biết, hắn sẽ ở bên cậu… Quả thực như trò đùa, nhưng cậu không hề ngăn cản thậm chí còn phối hợp cùng hắn chơi trò chơi này, mãi đến khi, cậu nếm trải cảm xúc bị Yoochun lợi dụng, áy náy với Junsu…

Cậu không trách hắn, chỉ muốn hét lên, yêu cầu người trả lại “Jaejoong” cho cậu ── Cậu không phải của ai cả, quá khứ không, tương lai cũng không!

Chỉ có điều, cậu sẽ vì hắn, chịu đừng cảm giác đau nhức này…

“Như cậu nói, Park Yoochun là đền bù duy nhất của tôi với Junsu, nên tôi nói cho cậu ta biết Junsu còn sống, không phải cố ý không nói cho cậu, mà là tôi không biết nên nói với cậu thế nào, dù Junsu thật sự chết trên tay cậu, cũng không sao cả…” Ôm chặt Jaejoong, Yunho khe khẽ thở dài.

Đây là lần đầu tiên, hắn cảm thấy lúng túng với quyết định của mình!

Rõ ràng áy náy với Junsu, lại dùng phương pháp che giấu hết thảy như với Hee Chul… Như Junsu đã từng nói, hắn là kẻ không có trái tim, nên mới tổn thương Hee Chul cùng Junsu, nhưng từ Jaejoong, hắn đã tìm được thứ mình thiếu…

Jaejoong đã hiểu được ý Yunho.

Thực sự vì đã hiểu, nên cậu mới cười.

“Anh ôm đủ lâu rồi, Jung Yunho, tôi nên cảm động trước lời anh nói, sau đó nói cảm ơn anh đã nhân từ sao?” Nắm chặt tay, Jaejoong liều mạng không để mình đáp lại cái ôm của Yunho.

Cho dù cậu cậy mạnh, cũng không có nghĩa tự tôn của cậu ném đi không hết!

“Cậu sẽ làm vậy sao?” Buông lỏng tay, Yunho nhìn chằm chằm Jaejoong.

Nên nói sao đây?

Nếu nói không, nhỡ đâu lại không cẩn thận để lộ mặt yếu ớt của cậu thì sao?

Dù trả lời thế nào, đều không phải kết quả mà cậu cùng Yunho nên có…

Nở nụ cười phức tạp, Jaejoong nắm chặt tay, đấm thẳng vào mặt Yunho, lực mạnh đến mức khiến trong miệng Yunho ngập mùi máu.

Lui lại mấy bước để giữ thăng bằng, không hề tức giận, Yunho cười vô cùng thoải mái.

“Điều này không giống với dự liệu của tôi, tôi còn tưởng rằng cậu sẽ bị cảm động, ôm tôi, để tôi hôn, nói cậu sẽ cùng tôi quay về Mĩ…” Vuốt khóe miệng, giọng Yunho vô cùng nhẹ nhõm, lại không che giấu được khổ sở ẩn sau trong mắt hắn.

“Anh sẽ làm vậy sao?” Dùng lời Yunho vừa nói hỏi lại hắn, nụ cười của Jaejoong cũng ngập tràn cay đắng.

Bọn họ quả nhiên giống đến kì lạ.

Mặc dù muốn, nhưng lại không chịu nói ra ── Trong thế giới của bọn họ, đều không có thứ gọi là cúi đầu trước người khác…

“Trở về thế giới của anh đi, Jung Yunho, cách nơi này càng xa càng tốt, tốt nhất, cả đời đừng có để tôi nhìn thấy anh.” Trừng mắt nhìn Yunho, trong mắt Jaejoong không hề có do dự.

Ầm ĩ ngoài lễ đường khiến Jaejoong xoay người, bước nhanh trước mắt Yunho, ngay lúc cậu định mở cửa, giọng Yunho chậm rãi truyền vào tai cậu.

“Chỉ một lần thôi, Kim Jaejoong, thừa nhận cậu không chỉ thích tôi, khó khăn như vậy sao?”

Dừng tay lại, Jaejoong không lên tiếng, rồi sao đó tiếp tục mở cửa, đối với vấn đề của Yunho, chỉ lấy im lặng làm câu trả lời…

Khó ư?

Chỉ là ba chữ đơn giản.

Không khó ư?

Nhưng nó đòi hỏi Jaejoong phải buông lòng tự ái mới nói được…

Đi ra khỏi lễ đường, sắc mặt của Jaejoong khiến các học sinh khác bất giác sợ hãi, mà ngay cả học sinh được phái đi theo cậu, trở về báo cáo với Han Kyung, Han Kyung cũng chỉ có thể gượng cười.

“Thật đúng là toàn mấy kẻ phiền toái…”

Sửa sang lại học bạ của Jaejoong, đơn xin nghỉ của Yoochun cùng đơn tạm nghỉ học của Yunho, Han Kyung thật sự không hiểu nổi, đời trước anh rốt cuộc là thiếu bọn họ cái gì mà đời này mới chật vật như vậy, nhưng may mắn duy nhất là bọn họ đều thiếu nợ anh…

Tương lai, chắc chắn sẽ có tác dụng.

Tạm biệt ngày đó, thật sự trở thành lần cuối cùng Yunho cùng Jaejoong gặp nhau, những ngày sau đó, Yunho rất ít khi xuất hiện ở trường, mà Jaejoong cũng dựa vào cổ phần Kim thị mà Yunho mua cho cậu, về lại Kim gia, công khai đòi quyền lợi của cậu với Kim Ri Nam, cậu không lấy chức chủ tịch của ông, chỉ là muốn cái ghế phó chủ tịch mà ngồi, về phần Kim thị vẫn tiếp tục để Kim Ri Nam điều hành như trước đây.

Đồng thời, Jaejoong cũng trở lại Kim gia, đối với việc này, Kim Ji Jin đương nhiên là người đầu tiên phản đối, nhưng Jaejoong chỉ tìm một người đàn ông thành đạt, vứt cô ả ra khỏi Kim gia, dưới sự trợ giúp của Kim Ri Nam, Kim Ji Jin đương nhiên không có khả năng cự tuyệt.

Học kỳ rất nhanh liền chấm dứt, Jaejoong mơ hồ nghe thấy tin Yunho đã đi, một ngày trước khi Yunho rời Hàn Quốc, Carr còn tới tìm Jaejoong, nói là Yunho muốn hẹn cậu cùng ăn bữa sơm cuối cùng.

Jaejoong không đồng ý.

Đối với cậu mà nói, lần cuối cùng gặp Yunho, đã kết thúc từ lúc từ biệt ở lễ đường…

*****

Đứng lặng người ở đại sảnh trong cao ốc Kim thị, Jaejoong nhìn một bức tranh trang trí mà ngẩn người xuất thần, nhân viên đi qua đều khó hiểu nhìn cậu, nhưng không ai dám làm phiền, cứ mặc kệ cậu đứng ngốc ở đó.

Bức tranh kia cũng không lớn, nhưng nó nằm ngay chính giữa đại sảnh, nội dung tranh cũng không có gì đặc biệt, chỉ là một bức tranh thủy mặc cổ xưa của Trung Quốc…

“Kim phó tổng, cậu đang nhìn gì vậy, bên trên có gì à?” Ôm một xấp tài liệu vào công ty, thư ký vừa liếc mắt liền nhìn thấy Jaejoong.

“Bức tranh kia…”

“Làm sao vậy?”

“Bức tranh thủy mặc này, treo lên từ bao giờ?”

“Không biết nữa, trước khi tôi làm việc ở đây đã có, hẳn đã treo nhiều năm rồi… Làm sao vậy?”

Thư ký nghi hoặc nhìn Jaejoong, như không rõ vì sao cậu lại đột nhiên cảm thấy hứng thú với tác phẩm nghệ thuật đã sớm tồn tại trong công ty nhà mình.

“Không, tôi muốn hỏi… Thôi, không có gì.”

Vứt lại lời này, Jaejoong không quay đầu lại, trực tiếp đi vào thang máy, thư ký thấy thế vội vàng đi theo, trong suốt quá trình, thư ký tranh thủ thời gian báo cáo công việc, xuyên qua cửa sổ thủy tinh trong thang máy, ánh mắt Jaejoong vẫn không rời khỏi bức tranh kia.

Trong rừng trúc đầy gai sắc nhọn mà nguy hiểm, có một con rồng đang từ từ hạ xuống… Từng đầu nhọn của lá trúc đều nhắm vào yết hầu của rồng, mà con rồng thì vô cùng giận dữ, nhưng thứ hút mắt nhất, không ai không để ý khi nhìn vào bức tranh, lại là nghịch lân đang được con rồng dùng móng vuốt của mình bảo vệ…

Jaejoong hạ mắt, nở nụ cười.

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
Chapter

Updated 97 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97