Chương 93: Anh từ bỏ cái suy nghĩ đó đi!

Edit: Ry

Trên hành lang, Tô Dục Chu nhìn Giản Bách Xuyên chui vào phòng, lại nhìn Bạch Kha đang ôm trán nhức đầu, chỉ biết ngơ ngác.

Chuyện gì đây?

Đàn anh Bạch Kha là Beta? Đây không phải là kí túc xá của A cao cấp sao?

Tô Dục Chu đờ đẫn nhìn sang Bạch Kha, không khỏi xích lại gần y, khẽ ngửi thử, hình như đúng là không ngửi được mùi gì đặc biệt.

Vãi chưởng, đàn anh Bạch Kha có khi là B thật!

Bởi vì tư duy theo thói quen nên từ trong tiềm thức, Tô Dục Chu đã cho rằng người ở đây đều là A cao cấp, không ngờ lại nhận nhầm!

Trước đó cậu không làm gì bất thường đúng không? Tô Dục Chu không khỏi kiểm điểm bản thân.

Mà hành động của cậu cũng khiến cho Bạch Kha chú ý.

"Sao?" Y vẫn ngậm que kẹo trong miệng, hai má hơi phồng lên.

Tô Dục Chu lựa lời một chút rồi hỏi: "Đàn anh, nếu anh là Beta, tại sao lại ở đây?"

"Ai nói với cậu tòa này chỉ có A cao cấp?" Bạch Kha đút tay vào túi, hờ hững nói.

"Cả đại học S, tính luôn giáo sư thì A cao cấp cộng lại cũng không quá mười người, cậu đếm xem tòa nhà này có tổng cộng bao nhiêu phòng?"

Tô Dục Chu gãi đầu, cậu biết nơi này còn có các giáo sư nhân viên khác, nhưng...

"Anh là giáo viên của trường ạ?"

Thế thì trẻ quá rồi! Cậu cảm giác Bạch Kha cũng chỉ đầu hai mươi, chắc chắn là nhỏ hơn Túc tiên sinh.

Bạch Kha sửng sốt, nhìn Tô Dục Chu, sau đó cười nói: "Không phải."

"Thế anh..."

Tô Dục Chu còn chưa hỏi xong, Giản Bách Xuyên vào phòng nói chuyện điện thoại đã đi ra.

Thật ra cậu ta rất cao, ít nhất cũng phải 1 mét 88. Bởi vì quanh năm trải qua huấn luyện nên cậu ta có một cơ thể cường tráng đầy cơ bắp, lúc mặc quân phục thì không lộ rõ, nhưng giờ chỉ mặc một cái áo may ô, cánh tay rắn chắc và cơ ngực căng phình lập tức bật hẳn lên. Trông vạm vỡ như thế, lúc không nói gì sẽ tạo cảm giác vô cùng áp lực.

Nhưng vừa mở miệng...

"Giáo viên đồng ý rồi." Chàng trai tóc bạc hất cằm, vành mắt ban nãy đỏ lên vì bị Tô Dục Chu chọc tức đã biến mất, giờ đã mang theo chút đắc ý. "Ông ấy giúp tôi..."

Cậu ta ngậm miệng, liếc Tô Dục Chu một cái, hậm hực đổi giọng: "Xin giúp tôi, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể chuyển đến ở phòng bên cạnh."

Bạch Kha đau đầu nâng trán, y không ngờ mình tới ăn dưa mà lại ăn tới tận người mình.

"Cậu có thể chuyển qua những phòng trống khác mà."

Y rất chân thành đề nghị.

Tầng này trống không, ngoài hai phòng của bọn họ ra thì chỉ có hai phòng ở gần cầu thang là có người ở.

Mặc dù không hiểu sao trường lại xếp cho hai A cao cấp chung một phòng, nhưng nếu muốn thì chắc chắn có thể xin sang ở phòng trống.

"Tôi không thích!" Giản Bách Xuyên tùy hứng nói xong quay người vào phòng thu dọn đồ đạc, chọc cho Bạch Kha giận tới mức nghiến răng.

"Hay là để em xin đổi phòng cho?" Tô Dục Chu nghĩ ngợi rồi nói.

Nếu như Giản Bách Xuyên có thể xin đổi ký túc xá, cậu cũng có thể đổi, dù sao cũng chỉ có buổi trưa cậu mới đến ngủ. Bạch Kha cũng đã quen ở một mình, mà pheromone của Giản Bách Xuyên còn là mùi xăng...

Mặc dù Beta không nhạy cảm với pheromone bằng AO, nhưng ít nhiều vẫn sẽ ngửi được, dù gì người ở thế giới này cũng dùng pheromone để phân biệt giới tính.

Chỉ có mình cậu, thật sự không thể đoán được giới tính của đối phương từ pheromone.

"Không cần mày quan tâm."

Giản Bách Xuyên kéo vali ra, cậu ta vừa chuyển vào nên cũng không có nhiều đồ, dọn một tí là xong.

"Bạch Kha, chìa khóa phòng." Cậu ta đi tới trước mặt Bạch Kha, xòe tay với y.

Bạch Kha lui về sau hai bước, ôm mặt nói: "Alpha mấy người đấu đá với nhau tại sao cứ phải lôi một Beta như tôi vào vậy?"

"Tôi không thể chịu được. Bé Xăng, pheromone của em sẽ làm tôi ngạt thở mất."

Giản Bách Xuyên nhìn y chằm chằm, vẻ mặt hết sức tức tối.

"Hôm trước anh nói là pheromone của tôi thơm cơ mà? Đồ lừa đảo!"

Bạch Kha khựng lại, chớp mắt: "Tôi có nói hả?"

Giản Bách Xuyên lườm y.

Bạch Kha lại thở dài: "Thế chắc là có rồi."

Tô Dục Chu: "..."

"Tôi không cần biết, dù sao thì Beta cũng sẽ không bị ảnh hưởng, có khác gì không ngửi thấy đâu?"

Giản Bách Xuyên kéo vali đi tới trước cửa phòng bên cạnh.

"Anh mau mở cửa đi, tôi muốn vào!"

Bạch Kha nhìn cậu ta rồi liếc sang Tô Dục Chu, trên khuôn mặt tuấn tú viết trăm triệu bất đắc dĩ.

"Bạch Kha!" Giản Bách Xuyên lại thúc giục.

Bạch Kha than thở một tiếng, chấp nhận số phận đi tới. Nhưng y cũng không mở cửa ngay, hai tay vẫn đút túi, nhướng mày nhìn Giản Bách Xuyên, nói với cậu ta: "Bé Xăng, thái độ này của em không được đâu."

"Cái gì?"

"Em phải học Tiểu Tô kìa, gọi một tiếng đàn anh đi, hoặc gọi anh cũng được, tôi sẽ mở cửa cho em."

Giản Bách Xuyên lại trừng y.

Hai người cao ngang nhau, mặc dù so với Giản Bách Xuyên thì vóc người của Bạch Kha mảnh mai gầy yếu hơn một chút, nhưng đứng song song như vậy, đúng là Bạch Kha không hề yếu thế.

Trong trận tranh chấp này, Giản Bách Xuyên theo thói quen thả ra pheromone của Alpha, muốn ép Bạch Kha phải thuần phục.

Nhưng, giống như cậu ta vừa nói, Bạch Kha là Beta, y gần như không phải chịu ảnh hưởng từ pheromone của AO.

Giản Bách Xuyên muốn lợi dụng pheromone khiến y khuất phục là chuyện gần như bất khả thi.

Tô Dục Chu cũng ngửi được mùi xăng của Giản Bách Xuyên. Nhưng lần này cậu ta không nhằm vào cậu, Tô Dục Chu còn đang ở trạng thái ăn dưa xem trò vui, thế nên pheromone của cậu không bị kích thích mà chạy ra ngoài.

Cậu đang nghĩ, với tính tình ác liệt của Giản Bách Xuyên, có khi nào sẽ ra tay đánh người không? Đàn anh Bạch Kha liệu có đỡ được một đấm của cậu ta không?

Tô Dục Chu cẩn thận đề phòng, bất cứ lúc nào cũng sẽ tiến lên khuyên can, nhưng...

"Đàn anh..."

Cậu tròn mắt nhìn Giản Bách Xuyên quay mặt đi, bất đắc dĩ gọi một tiếng.

"Vậy mới ngoan." Bạch Kha cười, như trêu một đứa trẻ con mà bóp mặt cậu ta một cái, bị Giản Bách Xuyên tức giận đánh tay.

"Ai nha, đau quá à." Miệng kêu đau là vậy, nhưng trên mặt y lại không có vẻ gì là tức giận, vẫn tủm tỉm cười, lấy chìa khóa ra khỏi túi, mở cửa vào trong.

Tô Dục Chu nhìn bọn họ, bỗng lĩnh hội được niềm vui thú của Bạch Kha khi đứng xem trò vui, không khỏi tiến tới, đứng trước cửa hỏi: "Có cần tôi giúp một tay không?"

Giản Bách Xuyên đưa lưng về phía cậu không nói gì, Bạch Kha nhìn sang, đang định bảo gì đó, điện thoại báo giao đồ ăn đã tới.

"Anh đặt đồ ăn ngoài, Tiểu Tô cậu xuống dưới lầu mang lên giúp anh được không?" Y kết thúc cuộc gọi, nói với Tô Dục Chu.

"Được ạ, không thành vấn đề!"

Tô Dục Chu lùi về, quay người xuống lầu, đi nhận đồ ăn cho Bạch Kha. Dù sao thì kí túc xá của họ có thang máy, đi xuống một chuyến cũng không phiền.

Nhận đồ ăn xong, Tô Dục Chu phát hiện, hình như Bạch Kha gọi hai phần.

Sức ăn của đàn anh kinh khủng vậy sao?

Đến lúc trở lại kí túc xá, cậu mới biết có một phần là gọi cho Giản Bách Xuyên.

Đàn anh Bạch Kha và Giản Bách Xuyên có quan hệ tốt đến vậy sao?

Sau đó cậu chứng kiến Bạch Kha vừa mở hộp đồ ăn vừa nói: "Bé Xăng, cộng thêm lần này, em nợ tôi 115 rồi nhé."

"Biết rồi, lải nhải hoài.." Giản Bách Xuyên bĩu môi, liếc Tô Dục Chu một cái, cảm thấy thật mất mặt, nhưng mà...

Dù sao thì mặt mũi cũng vứt hết rồi, thêm lần này cũng không chết.

Giản Bách Xuyên leo xuống khỏi giường, lấy đồ ăn của mình, ngồi trước bàn học, bắt đầu ăn như hổ đói.

Tô Dục Chu không hiểu tình huống lắm, cũng không nói gì thêm. Cậu nhìn giường của Giản Bách Xuyên, muốn nói lại thôi.

Cậu ta đã dọn xong giường của mình ---

Thật ra chỉ là lấy đồ của Bạch Kha xuống, lấy khăn tùy tiện lau hai cái là xong.

Vừa rồi hình như cậu ta còn nằm luôn trên đó, không buồn đợi hong khô ván giường.

Tô Dục Chu nhìn ván giường đơn sơ của cậu ta, không khỏi hỏi: "Cậu không mang đệm hay chiếu gì sao?"

Giản Bách Xuyên cực kì muốn làm lơ Tô Dục Chu. Nhưng Tô Dục Chu đánh bại mình nhiều lần như vậy...

Cậu ta nhớ tới lời của ba trước khi bị đá đít ra khỏi nhà --- Trong xã hội này, khi đối xử với người mạnh hơn mình, con có thể không phục, nhưng không thể không tôn trọng.

Cậu ta nghẹn đỏ mặt, vừa nhét một thìa cơm lớn vào miệng, vừa lúng búng nói: "Không mang."

"Hình như căn tin trường có bán đấy."

"Không có tiền!"

Tô Dục Chu: "..."

Bạn học này có vẻ đã vò mẻ không sợ sứt rồi, thật khó để tưởng tượng dáng vẻ không ai bì nổi trước đó của cậu ta.

Cậu ngẫm nghĩ, thử hỏi: "Có cần tôi cho cậu mượn không?"

Suy cho cùng thì cậu và Giản Bách Xuyên cũng không có hận thù sâu xa gì, nếu như sau này cậu ta không tới tìm cậu gây phiền phức thì Tô Dục Chu cũng rất vui lòng duy trì tình nghĩa bạn học với Giản Bách Xuyên.

Giản Bách Xuyên ngừng nhai nuốt, quay sang nhìn Tô Dục Chu, lại nhanh chóng im lặng, vùi đầu tiếp tục ăn.

Thế này là... Tự ái rồi sao?

Tô Dục Chu gãi đầu, có hơi lúng túng nhìn sang Bạch Kha: "Đàn anh..."

Bạch Kha chầm chậm nhấp một ngụm canh, ngẩng lên nhìn cậu, tủm tỉm nói: "Tiểu Tô à, cậu có dư tiền không? Có thì cho anh vay một chút."

"À, em có một chút." Tô Dục Chu gật đầu: "Anh cần bao nhiêu?"

Bạch Kha không khỏi một tay chống cằm, nhìn cậu hỏi: "Tiểu Tô, cậu dễ tính vậy, không sợ anh cuỗm mất tiền bỏ trốn à?"

"Hả? Anh sẽ làm vậy ạ?" Cậu cảm thấy đàn anh không giống kiểu người như vậy lắm.

Bạch Kha vui vẻ cười, y nói: "Cho anh vay tạm một ngàn đi, đợi có lương anh trả cho cậu."

Tô Dục Chu gật đầu, lấy điện thoại chuyển cho Bạch Kha một ngàn.

Mà Giản Bách Xuyên ở bên cạnh đang vùi đầu và cơm bỗng cứng người, tốc độ ăn cơm cũng chậm hẳn.

Cho đến khi Tô Dục Chu nói đi trước, bước ra hành lang rồi, Giản Bách Xuyên mới đuổi theo.

"Này, Tô Dục Chu!" Giản Bách Xuyên gọi cậu lại.

Tô Dục Chu đứng ở cửa kí túc, nhìn cậu ta vò đầu bứt tai, cuối cùng hằm hè đi tới, nói với cậu: "Cho tôi mượn một ngàn, tháng sau trả cho cậu."

Tô Dục Chu lẳng lặng nhìn cậu ta, cậu không thích thái độ này của Giản Bách Xuyên.

Dường như chính Giản Bách Xuyên cũng nhận ra, đôi mắt trợn trừng dần tiu nghỉu xuống. Cậu ta hít sâu một hơi, nhỏ giọng ngập ngừng nói: "Nhờ cậu..."

Đến lúc này vẻ mặt Tô Dục Chu mới thả lỏng hơn, cậu lấy điện thoại ra: "Kết bạn đi rồi tôi chuyển cho cậu."

Giản Bách Xuyên bỗng ngẩng lên: "Cậu thật sự sẽ cho tôi mượn à?"

Tô Dục Chu kì quái nhìn cậu ta: "Không phải cậu vừa hỏi vay tôi sao?"

Giản Bách Xuyên mím môi, rủ mắt, lí nhí nói: "Cảm ơn cậu..."

"Đều là bạn học mà, giúp đỡ nhau là chuyện nên làm." Tô Dục Chu chuyển tiền cho cậu ta xong còn nói: "Tôi tìm hiểu rồi, học bổng cho A cao cấp cũng nhiều lắm, nếu cậu thiếu tiền thì tháng sau có thể tranh thủ xin xem sao."

"Ừ..."

Giản Bách Xuyên qua quýt gật đầu.

Tô Dục Chu nhìn cậu ta, dù sao quan hệ của hai người có hơi căng thẳng, cậu cũng không tiện nói nhiều, dứt khoát vẫy tay: "Vậy tôi vào phòng đây."

Thấy cậu ta không nói gì, Tô Dục Chu cứ thế đi vào phòng, tiện tay đóng cửa lại.

Giản Bách Xuyên đứng ở cửa, nhìn cánh cửa đã đóng, lại nhìn điện thoại báo đã nhận được chuyển khoản, vẻ mặt vô cùng phức tạp.

Cậu ta đứng đó một hồi mới xoay người lại, kết quả là nhìn thấy Bạch Kha ôm tay đứng ở cửa phòng bên cạnh nhìn mình, trong cặp mắt xinh đẹp mang theo ý cười trêu tức.

"Sao? Có phải hối hận vì đã chuyển sang đây không?" Bạch Kha nhướng mày: "Nhân lúc giáo viên chưa xin, giờ đổi ý vẫn còn kịp nha."

Giản Bách Xuyên cho anh ta một cái lườm.

"Vào ăn cơm, bên ngoài nóng chết tôi rồi."

Cậu ta đi thẳng qua Bạch Kha vào trong phòng: "Mau đóng cửa lại đi, hơi lạnh chạy hết ra ngoài!"

"Thật đấy à. Em xem Tô Dục Chu chỉ có buổi trưa về đây ngủ, thời gian còn lại chỉ có mình em, nhịn một chút chẳng phải sẽ qua sao?"

Bạch Kha không từ bỏ. "Hoặc là em bắt chước tôi, ở một mình một phòng, không thoải mái hơn sao?"

Cuối cùng Giản Bách Xuyên thật sự không chịu được y nữa, nói thẳng: "Anh từ bỏ suy nghĩ đó đi, mau ăn cơm!"

Mà Tô Dục Chu trở lại cách vách đã ôm điện thoại, bắt đầu buôn chuyện với Túc tiên sinh.

Một mình một phòng, quá đã!

________________________________

Vì tui lật thuyền nên tui muốn mọi người lật chung nếu có, theo lời tác giả thì đôi này tác giả ship AB nha mọi người, đại loại là đại mỹ nhân quyến rũ thụ dạy dỗ công nóng nảy hơi khùng. Giản Bách Xuyên sẽ dần trưởng thành sau nhiều lần đánh đập chứ sẽ không mãi như vậy. Tui lại muốn B công cơ uhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhu mỹ nhân tâm cơ công của tui uhuhuhuhuhu

Chapter
1 Chương 1: Thu cái đống pheromone của cậu lại
2 Chương 2: Đến kì sớm?
3 Chương 3: Phát tác!
4 Chương 4: Chuyện này không ổn
5 Chương 5: Duy trì quan hệ
6 Chương 6: Có hẹn
7 Chương 7: Anh thơm quá
8 Chương 8: Hai mươi cái
9 Chương 9: Niềm vui bất ngờ
10 Chương 10: Vậy anh nấu nhé?
11 Chương 11: Sức mạnh của tình yêu
12 Chương 12: Ăn không nổi
13 Chương 13: Yêu cầu thứ hai
14 Chương 14: Khởi đầu tốt đẹp
15 Chương 15: Tủi thân vô cùng
16 Chương 16: Cậu ấy đi mất rồi?
17 Chương 17: Anh thật quá đáng
18 Chương 18: Có đau không?
19 Chương 19: Còn có thể như vậy nữa
20 Chương 20: Mau khỏe lên đi
21 Chương 21: Chu Chu của chúng ta có O!
22 Chương 22: Yêu cầu thứ tư
23 Chương 23: Tôi cần em
24 Chương 24: Người tình bé nhỏ?
25 Chương 25: Tự dâng mình lên
26 Chương 26: Trách nhiệm của tôi
27 Chương 27: Tên thân mật
28 Chương 28: Pheromone yêu thích
29 Chương 29: Quà tặng
30 Chương 30: Có thể tiếp tục không?
31 Chương 31: Suốt đời khó quên
32 Chương 32: Dũng khí
33 Chương 33: Túc lão tiên sinh
34 Chương 34: Vậy tôi thì sao?
35 Chương 35: Một ngày hoàn mỹ
36 Chương 36: Tôi hiểu rồi
37 Chương 37: Có hơi nhớ anh
38 Chương 38: Người già như trẻ lên ba*
39 Chương 39: Cảm ơn vì đã chiêu đãi
40 Chương 40: Đau dạ dày
41 Chương 41: Khổ quá đi mất
42 Chương 42: Nhớ anh
43 Chương 43: Vẫn là một Alpha
44 Chương 44: Có quan hệ như thế nào
45 Chương 45: Khiêu khích
46 Chương 46: Có dám đấu với tôi không?
47 Chương 47: Tâm tính sụp đổ
48 Chương 48: Không về
49 Chương 49: Rượu vang
50 Chương 50: Lướt sóng kiểu gì
51 Chương 51: Nguyện vọng
52 Chương 52: Bánh Bông Tuyết
53 Chương 53: Yêu cầu thứ mười
54 Chương 54: Tắm rửa
55 Chương 55: Kì mẫn cảm
56 Chương 56: Luôn mở rộng cửa vì em
57 Chương 57: Dính người
58 Chương 58: Khám sức khỏe
59 Chương 59: Hôn cậu
60 Chương 60: Yêu cầu cuối cùng
61 Chương 61: Báo cáo kiểm tra sức khỏe
62 Chương 62: Quyết định
63 Chương 63: Tiểu biệt thắng tân hôn
64 Chương 64: Gặp em
65 Chương 65: Nắm tay
66 Chương 66: Cháu trai này là ai?
67 Chương 67: Thật ngông cuồng!
68 Chương 68: Cậu ta có vẻ thảm ghê
69 Chương 69: Quả nhiên là mày!
70 Chương 70: Alpha mảnh mai nhất
71 Chương 71: Gặp nhau
72 Chương 72: Chỉ đến vậy thôi
73 Chương 73: Khiêu chiến
74 Chương 74: Bạn trai
75 Chương 75: Bạn cùng phòng
76 Chương 76: Hiểu ra
77 Chương 77: Chiếc nhẫn
78 Chương 78: Bắt gặp
79 Chương 79: Cầu hôn?
80 Chương 80: Anh yêu em
81 Chương 81: Chúng ta kết hôn đi
82 Chương 82: Sống chung
83 Chương 83: Gặp phụ huynh
84 Chương 84: Đây là bạn trai của con
85 Chương 85: Tình thương sâu đậm
86 Chương 86: Khoe ân ái
87 Chương 87: Tôi biết mà
88 Chương 88: Đây là cái gì?
89 Chương 89: Thẳng thắn
90 Chương 90: Sao có thể là của chị được?
91 Chương 91: Lại sống chung rồi ~
92 Chương 92: Thằng oắt xui xẻo
93 Chương 93: Anh từ bỏ cái suy nghĩ đó đi!
94 Chương 94: Tu Tu
95 Chương 95: Gặp ông nội
96 Chương 96: Quá khứ
97 Chương 97: Đánh dấu anh đi
98 Chương 98: Em không biết
99 Chương 99: Nói kĩ hơn một chút
100 Chương 100: Cắn ngược lại
101 Chương 101: Đánh dấu
102 Chương 102: Tự tay đan
103 Chương 103: Nói chuyện cưới gả
104 Chương 104: Vâng, thưa chồng
105 Chương 105: Ngoại truyện vào Đông - Trận tuyết đầu tiên
106 Chương 106: Ngoại truyện 1: Tháng Chạp - Trận tuyết thứ hai
107 Chương 107: Ngoại truyện 2: Gặp phụ huynh
108 Chương 108: Ngoại truyện 4: Nhà họ Lâm và nhà họ Tô
109 Chương 109: Ngoại truyện 5: Lễ Tình Nhân số đặc biệt (1)
110 Chương 110: Ngoại truyện 6: Lễ tình nhân số đặc biệt (2)
111 Chương 111: Ngoại truyện 7: Lễ tình nhân số đặc biệt (3)
112 Chương 112: Ngoại truyện 8: Nếu Chu Chu xuyên trở về (1)
113 Chương 113: Ngoại truyện 9: Nếu Chu Chu xuyên trở về (2)
114 Chương 114: Ngoại truyện 10: Nếu Chu Chu xuyên trở về (3)
115 Chương 115: Ngoại truyện 11: Nếu Chu Chu xuyên trở về (4)
116 Chương 116: Ngoại truyện 12: Nếu Chu Chu xuyên trở về (5)
117 Chương 117: Ngoại truyện 13: Nếu Chu Chu xuyên trở về (6)
118 Chương 118: Ngoại truyện 14: Nếu Chu Chu xuyên trở về (7)
119 Chương 119: Ngoại truyện 15: Nếu Chu Chu xuyên trở về (8)
120 Chương 120: Ngoại truyện 16: Hôn lễ (1)
121 Chương 121: Ngoại truyện 17: Hôn lễ (2)
122 Chương 122: Ngoại truyện 18: Hôn lễ (3)
123 Chương 123: Ngoại truyện 19: Hôn lễ (4)
124 Chương 124: Ngoại truyện 20: Hôn lễ (5)
125 Chương 125: Ngoại truyện 21: Hôn lễ (6)
Chapter

Updated 125 Episodes

1
Chương 1: Thu cái đống pheromone của cậu lại
2
Chương 2: Đến kì sớm?
3
Chương 3: Phát tác!
4
Chương 4: Chuyện này không ổn
5
Chương 5: Duy trì quan hệ
6
Chương 6: Có hẹn
7
Chương 7: Anh thơm quá
8
Chương 8: Hai mươi cái
9
Chương 9: Niềm vui bất ngờ
10
Chương 10: Vậy anh nấu nhé?
11
Chương 11: Sức mạnh của tình yêu
12
Chương 12: Ăn không nổi
13
Chương 13: Yêu cầu thứ hai
14
Chương 14: Khởi đầu tốt đẹp
15
Chương 15: Tủi thân vô cùng
16
Chương 16: Cậu ấy đi mất rồi?
17
Chương 17: Anh thật quá đáng
18
Chương 18: Có đau không?
19
Chương 19: Còn có thể như vậy nữa
20
Chương 20: Mau khỏe lên đi
21
Chương 21: Chu Chu của chúng ta có O!
22
Chương 22: Yêu cầu thứ tư
23
Chương 23: Tôi cần em
24
Chương 24: Người tình bé nhỏ?
25
Chương 25: Tự dâng mình lên
26
Chương 26: Trách nhiệm của tôi
27
Chương 27: Tên thân mật
28
Chương 28: Pheromone yêu thích
29
Chương 29: Quà tặng
30
Chương 30: Có thể tiếp tục không?
31
Chương 31: Suốt đời khó quên
32
Chương 32: Dũng khí
33
Chương 33: Túc lão tiên sinh
34
Chương 34: Vậy tôi thì sao?
35
Chương 35: Một ngày hoàn mỹ
36
Chương 36: Tôi hiểu rồi
37
Chương 37: Có hơi nhớ anh
38
Chương 38: Người già như trẻ lên ba*
39
Chương 39: Cảm ơn vì đã chiêu đãi
40
Chương 40: Đau dạ dày
41
Chương 41: Khổ quá đi mất
42
Chương 42: Nhớ anh
43
Chương 43: Vẫn là một Alpha
44
Chương 44: Có quan hệ như thế nào
45
Chương 45: Khiêu khích
46
Chương 46: Có dám đấu với tôi không?
47
Chương 47: Tâm tính sụp đổ
48
Chương 48: Không về
49
Chương 49: Rượu vang
50
Chương 50: Lướt sóng kiểu gì
51
Chương 51: Nguyện vọng
52
Chương 52: Bánh Bông Tuyết
53
Chương 53: Yêu cầu thứ mười
54
Chương 54: Tắm rửa
55
Chương 55: Kì mẫn cảm
56
Chương 56: Luôn mở rộng cửa vì em
57
Chương 57: Dính người
58
Chương 58: Khám sức khỏe
59
Chương 59: Hôn cậu
60
Chương 60: Yêu cầu cuối cùng
61
Chương 61: Báo cáo kiểm tra sức khỏe
62
Chương 62: Quyết định
63
Chương 63: Tiểu biệt thắng tân hôn
64
Chương 64: Gặp em
65
Chương 65: Nắm tay
66
Chương 66: Cháu trai này là ai?
67
Chương 67: Thật ngông cuồng!
68
Chương 68: Cậu ta có vẻ thảm ghê
69
Chương 69: Quả nhiên là mày!
70
Chương 70: Alpha mảnh mai nhất
71
Chương 71: Gặp nhau
72
Chương 72: Chỉ đến vậy thôi
73
Chương 73: Khiêu chiến
74
Chương 74: Bạn trai
75
Chương 75: Bạn cùng phòng
76
Chương 76: Hiểu ra
77
Chương 77: Chiếc nhẫn
78
Chương 78: Bắt gặp
79
Chương 79: Cầu hôn?
80
Chương 80: Anh yêu em
81
Chương 81: Chúng ta kết hôn đi
82
Chương 82: Sống chung
83
Chương 83: Gặp phụ huynh
84
Chương 84: Đây là bạn trai của con
85
Chương 85: Tình thương sâu đậm
86
Chương 86: Khoe ân ái
87
Chương 87: Tôi biết mà
88
Chương 88: Đây là cái gì?
89
Chương 89: Thẳng thắn
90
Chương 90: Sao có thể là của chị được?
91
Chương 91: Lại sống chung rồi ~
92
Chương 92: Thằng oắt xui xẻo
93
Chương 93: Anh từ bỏ cái suy nghĩ đó đi!
94
Chương 94: Tu Tu
95
Chương 95: Gặp ông nội
96
Chương 96: Quá khứ
97
Chương 97: Đánh dấu anh đi
98
Chương 98: Em không biết
99
Chương 99: Nói kĩ hơn một chút
100
Chương 100: Cắn ngược lại
101
Chương 101: Đánh dấu
102
Chương 102: Tự tay đan
103
Chương 103: Nói chuyện cưới gả
104
Chương 104: Vâng, thưa chồng
105
Chương 105: Ngoại truyện vào Đông - Trận tuyết đầu tiên
106
Chương 106: Ngoại truyện 1: Tháng Chạp - Trận tuyết thứ hai
107
Chương 107: Ngoại truyện 2: Gặp phụ huynh
108
Chương 108: Ngoại truyện 4: Nhà họ Lâm và nhà họ Tô
109
Chương 109: Ngoại truyện 5: Lễ Tình Nhân số đặc biệt (1)
110
Chương 110: Ngoại truyện 6: Lễ tình nhân số đặc biệt (2)
111
Chương 111: Ngoại truyện 7: Lễ tình nhân số đặc biệt (3)
112
Chương 112: Ngoại truyện 8: Nếu Chu Chu xuyên trở về (1)
113
Chương 113: Ngoại truyện 9: Nếu Chu Chu xuyên trở về (2)
114
Chương 114: Ngoại truyện 10: Nếu Chu Chu xuyên trở về (3)
115
Chương 115: Ngoại truyện 11: Nếu Chu Chu xuyên trở về (4)
116
Chương 116: Ngoại truyện 12: Nếu Chu Chu xuyên trở về (5)
117
Chương 117: Ngoại truyện 13: Nếu Chu Chu xuyên trở về (6)
118
Chương 118: Ngoại truyện 14: Nếu Chu Chu xuyên trở về (7)
119
Chương 119: Ngoại truyện 15: Nếu Chu Chu xuyên trở về (8)
120
Chương 120: Ngoại truyện 16: Hôn lễ (1)
121
Chương 121: Ngoại truyện 17: Hôn lễ (2)
122
Chương 122: Ngoại truyện 18: Hôn lễ (3)
123
Chương 123: Ngoại truyện 19: Hôn lễ (4)
124
Chương 124: Ngoại truyện 20: Hôn lễ (5)
125
Chương 125: Ngoại truyện 21: Hôn lễ (6)