Chương 22: Yêu cầu thứ tư

Edit: Ry

Nhìn thấy Túc Khiêm, Tô Dục Chu không khỏi bất ngờ, sau đó tiếp tục đi tới.

"Anh về rồi à? Sao không bật đèn lên?"

Túc Khiêm không trả lời, ánh mắt quẩn quanh trên người cậu. Khi cậu thanh niên tới gần, thứ đầu tiên anh ngửi thấy là mùi nước hoa.

Rất nhạt, không hề nồng.

Chỉ là ngoài mùi nước hoa ra còn thoáng qua chút...

Pheromone Omega vị đào.

Mặc dù mùi đó nhạt hơn mùi nước hoa rất nhiều, nhưng Túc Khiêm cực kì nhạy cảm với mùi hương, anh chắc chắn mình không ngửi nhầm.

Túc Khiêm híp mắt, tâm trạng anh trở nên u ám và bực bội một cách khó hiểu, nhưng hít một hơi thật sâu, cuối cùng vẫn khống chế được bản thân.

Ánh mắt của anh dừng trên hai tay đang xách túi lớn túi nhỏ của Tô Dục Chu, môi mỏng không khỏi nhấp thành một đường thẳng, mở miệng hỏi: "Em đã đi đâu?"

Tại sao không nghe máy?

Vì đang bận hẹn hò với O khác à?

Có điều Túc Khiêm nhận ra được giọng điệu của mình có phần ai oán, thế là giấu hai câu còn lại trong họng.

Tô Dục Chu tươi cười, đặt đồ lên bàn trà rồi cởi ba lô ném xuống đất, xong xuôi mới nói: "Đi gặp ba tôi."

Cậu mở túi ra, để lộ món bánh bên trong.

"Mấy cái này là ba tôi làm đấy, ông ấy nói tặng cho anh, còn bảo tôi nói cảm ơn với anh."

Túc Khiêm sửng sốt, cảm xúc đang dâng trào trong lòng bỗng xẹp xuống, anh vô thức hỏi: "Ba em là Omega à?"

Còn có pheromone mùi đào?

Nghe thấy câu hỏi của anh, Tô Dục Chu chớp chớp mắt, à một tiếng rồi gật đầu.

Đúng rồi, cậu quên mất mình đang ở thế giới ABO, cách xưng hô "ba" không thể dùng để phân biệt giới tính.

Hóa ra là gặp người nhà à...

Tâm trạng Túc Khiêm lập tức tốt hơn hẳn, anh dựa vào ghế sô pha, nhướng mày nói: "Em nói... Với chú chuyện của bọn mình à?"

Nhưng nói xong Túc Khiêm cũng nhận ra, nếu như em ấy nói thật thì... Tại sao lại muốn cảm ơn anh?

"À, chuyện đó..."

Mắt Tô Dục Chu đảo quanh, rõ ràng có chút chột dạ: "Tôi nói với ba là anh cho tôi ở nhờ, để tôi ở nhà anh vượt qua kì tình nhiệt."

Nghe vậy, Túc Khiêm có phần bất ngờ nhìn cậu: "Không ngờ đấy, em còn biết nói dối à?"

Tô Dục Chu lập tức xù lông.

"Tôi nói dối cái gì?" Cậu rất vô lý mà hùng hồn nói: "Thì đúng là tôi ở nhà anh, giờ còn đang trong kì tình nhiệt còn gì, nói sai chỗ nào?"

Dứt lời còn trợn mắt với anh.

Lưng Túc Khiêm thoáng cứng đờ, rất biết tìm đường sống gật lia lịa.

Đúng là em ấy không hề nói dối, chỉ là hơi tránh nặng tìm nhẹ...

Nhưng rồi Túc Khiêm nhanh chóng nghiêm mặt.

"Em biết mình đang trong kì tình nhiệt còn chạy lung tung?"

Nghĩ đến việc mình đầy hào hứng hoàn thành công việc sớm để chạy về, kết quả nhà cửa không có ai, sau đó còn phải ngồi đây mấy tiếng chờ người, trong lúc chờ còn lo lắng tượng tưởng ra đủ thứ chuyện, tâm trạng Túc tiên sinh lại tụt xuống đáy.

"Tôi... Đâu có chạy lung tung..."

Tô Dục Chu cúi đầu lấy bánh ngọt rồi bánh gatô, bày ra từng cái, thanh minh cho bản thân: "Ba giờ tôi mới ra ngoài, bốn giờ gặp ba tôi, tầm năm giờ là từ đó về rồi."

"Do đúng giờ tan tầm nên bị tắc đường, thành ra về muộn, với cả..."

Tô Dục Chu dừng lại, nhìn về phía Túc Khiêm rồi nói: "Anh cũng đang trong kì tình nhiệt, anh cũng ra ngoài."

Túc Khiêm: "..."

Đón nhận cái nhìn vô tư bộc trực của cậu thanh niên, thế mà Túc Khiêm không phản bác được.

Đúng vậy, anh cũng "chạy lung tung".

Anh không có tư cách nói cậu.

Chuyện này khiến anh cảm thấy rất bực bội, như thể có luồng khí bị nghẹn ở ngực.

"Mà..."

Lúc này anh lại nghe thấy Tô Dục Chu cố ý dài giọng.

Túc Khiêm ngẩng lên, thấy cậu nhóc Alpha vốn đang ngồi xổm ở đầu kia bàn trà, đột nhiên xích lại gần anh, toét miệng cười: "Túc Khiêm, anh rất lo lắng cho tôi à?"

Nhìn nụ cười thích thú trên khuôn mặt cậu, Túc Khiêm rất muốn nói không, nhưng cơ thể đã thành thật gật đầu.

Sau đó, anh thấy nụ cười của cậu càng thêm rạng rỡ.

Túc tiên sinh có hơi mất tự nhiên.

Anh nhẹ nhàng ho khan một tiếng, xoay mặt đi nói: "Chỉ hơi lo một chút thôi."

Chứ không phải là "rất".

"Rồi rồi."

Tô Dục Chu gật gù xoay đi chỗ khác, trước hết dùng khăn ướt lau tay, sau đó chọn ra một miếng bánh đậu xanh từ đống bánh ngọt mang về.

Cậu nhìn về phía Túc Khiêm, dùng ánh mắt ra hiệu anh há miệng.

Túc tiên sinh đờ người, giả vờ như không hiểu.

Tô Dục Chu bèn dí cái bánh tới miệng anh, cậu nói: "Nếm thử cái này đi, ba tôi làm đấy, kì công cực."

Túc Khiêm đành phải há miệng, cắn chiếc bánh đậu xanh có kích cỡ vừa đủ, trong lúc đó răng và lưỡi còn vô tình chạm vào ngón tay Tô Dục Chu.

Bánh đậu xanh tan trong miệng, lan tỏa vị ngọt thanh thanh.

Túc Khiêm hơi cúi xuống, định nói gì đó thì đã thấy cậu thanh niên cho ngón tay lên miệng, thè lưỡi ra liếm, rồi tiếp tục cầm một miếng bánh khác.

Anh im lặng nhìn cậu chằm chằm, cho đến khi cậu khó hiểu quay sang thì anh mới ngoảnh đi chỗ khác.

Tô Dục Chu không để ý tới Túc Khiêm, bỏ bánh hạt dẻ vào trong miệng, vị ngọt thơm mểm dẻo lập tức tan ra trong vị giác, ngon đến mức cậu híp mắt lại.

Bánh hạt dẻ papa làm quả thực là đỉnh nhất quả đất!

Túc Khiêm bị dáng vẻ sung sướng của cậu ảnh hưởng, cũng thấy hơi thèm, bèn hỏi: "Em ăn gì vậy?"

"Bánh hạt dẻ tôi thích nhất đó."

Tô Dục Chu vô thức đáp, sau đó đứng dậy đi vào phòng bếp pha trà ---- Mấy loại bánh này phải ăn cùng mới một chén trà xanh thì mới gọi là tuyệt vời.

Cậu lại không phát hiện, Túc tiên sinh sau lưng mình nghe vậy thì sửng sốt, rồi khóe môi chậm rãi cong lên thành nụ cười.

Mây đen bao phủ trên người thoáng cái đã tan, xem như trời đã hoàn toàn hửng sáng sau cơn mưa.

Trong phòng bếp, Tô Dục Chu vừa đun nước vừa lấy di động ra, định báo bình an cho ba mình, kết quả lại phát hiện điện thoại hết pin nên đã tự động tắt.

Cậu đành phải vòng về phòng khách.

Túc tiên sinh đang rướn người về phía trước quan sát đống bánh ngọt trên bàn, nghe thấy tiếng bước chân thì vội vàng ngồi ngay ngắn lại.

Anh nhìn thấy cậu thanh niên rút dây sạc từ trong cặp ra, cắm vào điện thoại bắt đầu sạc.

Túc Khiêm sửng sốt: "Máy em hết pin à?"

"Vâng, pin này càng ngày càng chai." Tô Dục Chu lầm bầm, đứng dậy đi vào bếp tiếp tục pha trà.

"Anh đã ăn cơm chưa?"

Một lát sau, tiếng cậu vọng ra từ trong bếp.

Túc Khiêm nhìn chằm chằm cái điện thoại kia, nghe vậy thì đáp: "Vẫn chưa."

"Vậy anh muốn ăn gì? Tôi nấu cho anh."

Hỏi xong mãi không nghe thấy câu trả lời, Tô Dục Chu nhíu mày, bưng trà ra ngoài thì thấy Túc tiên sinh đã mở hộp bánh gatô ra, đang chăm chú ngắm nghía cái bánh. Đợi đến lúc cậu đi tới bên cạnh thì người đàn ông mới nói: "Ăn cái này luôn đi."

"Ăn tối bằng bánh gatô á?"

Tô Dục Chu đặt chén trà xuống trước mặt anh, sau đó cầm cốc của mình nhè nhẹ thổi, nhấp một chút.

"Không ăn thì mai sẽ hỏng."

Túc Khiêm cầm nĩa, múc một miếng kem bơ: "Cái này là ba em tự tay làm, không thể lãng phí được."

Nghe vậy, Tô Dục Chu không khỏi ngẩng lên nhìn anh.

Túc Khiêm cho nĩa kem vào trong miệng, hơi nhăn mặt một chút, sau đó tiếp tục múc miếng tiếp theo.

"Anh không thích đồ ngọt à?" Tô Dục Chu hỏi.

"Cũng bình thường."

Hồi trước không thích ăn, giờ... Túc Khiêm liếc nhìn cậu nhóc Alpha ở phía đối diện.

Anh thấy mình có thể thử.

Tô Dục Chu cũng cầm nĩa lên múc một miếng kem.

Ba Tô biết khẩu vị của cậu nên không cho quá nhiều đường, hương vị ngọt thanh trong veo mà không hề ngấy.

Sau đó hai người chẳng cần dùng dao cắt, cứ anh một miếng em một miếng, ăn chung với nước trà, xử lý hết cả một cái bánh gatô.

"Oa, no ghê..."

Tô Dục Chu ăn no quá, ngồi bệt trên sàn nhà sạch sẽ, khó chịu ợ một cái.

Túc Khiêm thì ngồi ngay ngắn trên ghế sô pha, nghiêm túc uống cốc trà cậu vừa pha. Ngay cả dáng vẻ cầm cốc trà cũng tỏa ra sự tao nhã, hoàn toàn trái ngược với con cá ướp muối Tô Dục Chu đang bị liệt.

Tô Dục Chu nhìn anh, ngẫm nghĩ rồi mở miệng: "Túc Khiêm."

"Ừm?"

"Tôi ăn no quá nên bị đầy bụng, anh xoa bụng cho tôi được không?"

Túc Khiêm hơi ngây ra, nghiêng đầu nhìn Tô Dục Chu.

Cậu thanh niên bèn giơ tay lên ra hiệu một con số, toét miệng cười nói: "Đây là yêu cầu thứ tư."

Dáng vẻ "anh không thể từ chối".

Túc Khiêm nhìn cậu, chịu thua lắc đầu, cuối cùng vẫn đặt cốc trà xuống, đứng dậy đi tới ngồi cạnh, xòe bàn tay đặt lên bụng Tô Dục Chu, nhẹ nhàng xoa.

Đây là lần đầu tiên anh xoa bụng cho người khác, mà đối phương còn là một Alpha.

Hình như sau khi gặp Tô Dục Chu, anh đã trải qua rất nhiều lần đầu tiên trong đời, tần suất có thể nói là cao nhất trong những năm gần đây.

"Dùng lực như vậy có ổn không?"

Tô Dục Chu rên hừ hừ, không trả lời.

Tay anh to dày ấm áp, dịu dàng xoa trên bụng cậu, không quá mạnh mà cũng không quá nhẹ, làm cậu thoải mái đến mức chỉ muốn đánh một giấc.

"Có muốn uống thuốc tiêu hóa không?" Cậu nghe thấy anh nói.

"Không uống đâu."

Tô Dục Chu lẩm bẩm, cuối cùng gác đầu lên đùi anh, vừa để Túc Khiêm xoa bụng cho mình, vừa hít hà mùi hạt dẻ ngọt ngào trên người anh.

Con cá ướp muối được ăn uống no đủ nằm liệt ra đấy, có điều hòa còn có mỹ nhân hầu hạ, Tô Dục Chu cảm thấy giờ phút này chính là đỉnh cao của đời mình.

"Như thế này sướng ghê..."

Cậu thì thầm.

Tô Dục Chu nhắm mắt lại, hàng mi cong cong bình yên rủ xuống, cả người thả lỏng, thậm chí khóe miệng còn hơi cong lên tạo thành nụ cười sung sướng thỏa mãn.

Túc Khiêm cụp mắt nhìn cậu, ánh nhìn rơi trên bờ môi, bỗng cảm thấy cổ họng hơi căng lên.

Anh ép bản thân phải dời mắt đi, lại không lừa gạt được khát vọng từ đáy lòng mình.

Hai ngày tiếp theo là cuối tuần, Túc Khiêm luôn ở trong nhà không đi ra ngoài.

Kì tình nhiệt của cả anh lẫn Tô Dục Chu đều không phát tác. Chuyện này khiến tâm tình Túc tiên sinh có hơi phức tạp, không biết rốt cuộc nên mừng hay nên tiếc...

Tóm lại, bọn họ bình an vô sự chào đón thứ Hai.

Sau khi Tô Dục Chu phát hành game mới, số liệu vẫn luôn bình ổn tăng trưởng, không ngờ đến hôm Chủ Nhật bỗng có người dùng báo lại một cái bug rất nghiêm trọng. Cả ngày hôm đó cậu đều cố gắng giải quyết vấn đề này, bận bịu đến hai ba giờ sáng mới ngủ.

Đương nhiên là hôm sau sẽ ngủ dậy muộn.

Túc Khiêm ăn sáng xong, ngẩng lên nhìn đồng hồ.

Đã 8 giờ hơn rồi mà Tô Dục Chu vẫn chưa xuống.

Lại đợi thêm một lúc, cuối cùng anh đành nhấc chân đi lên lầu ba, đứng trước phòng cho khách, nhẹ nhàng gõ cửa.

"Cốc cốc cốc ---"

Tiếng gõ cửa vang lên, không bao lâu sau, cửa phòng đã mở.

Cậu thanh niên với quả đầu bù xù, dùng mu bàn tay dụi mắt, mơ mơ màng màng xuất hiện trước mắt anh.

"Túc Khiêm, chào buổi sáng."

Cậu mềm nhũn chào hỏi.

Túc Khiêm lẳng lặng nhìn cậu, do dự một lát mới nói: "Tôi phải đến công ty rồi."

"Ồ."

Cậu thanh niên khẽ gật đầu, vừa bị đánh thức nên vẫn còn ngái ngủ, không tỏ vẻ gì.

Túc Khiêm khẽ mím môi, đối diện với ánh mắt trong suốt thơ ngây của Tô Dục Chu, anh không khỏi nhìn sang chỗ khác, hơi mất tự nhiên hỏi: "Em có muốn... Hôn một chút không?

_________________________

Từ hôm qua đến hôm nay đọc lại bộ vô hạn lưu kia nên high quá mấy má ưi!!! Muốn mở hố qué mà chưa lấp xong mấy hố ông chồng nên rén uhuhuhu...

Chapter
1 Chương 1: Thu cái đống pheromone của cậu lại
2 Chương 2: Đến kì sớm?
3 Chương 3: Phát tác!
4 Chương 4: Chuyện này không ổn
5 Chương 5: Duy trì quan hệ
6 Chương 6: Có hẹn
7 Chương 7: Anh thơm quá
8 Chương 8: Hai mươi cái
9 Chương 9: Niềm vui bất ngờ
10 Chương 10: Vậy anh nấu nhé?
11 Chương 11: Sức mạnh của tình yêu
12 Chương 12: Ăn không nổi
13 Chương 13: Yêu cầu thứ hai
14 Chương 14: Khởi đầu tốt đẹp
15 Chương 15: Tủi thân vô cùng
16 Chương 16: Cậu ấy đi mất rồi?
17 Chương 17: Anh thật quá đáng
18 Chương 18: Có đau không?
19 Chương 19: Còn có thể như vậy nữa
20 Chương 20: Mau khỏe lên đi
21 Chương 21: Chu Chu của chúng ta có O!
22 Chương 22: Yêu cầu thứ tư
23 Chương 23: Tôi cần em
24 Chương 24: Người tình bé nhỏ?
25 Chương 25: Tự dâng mình lên
26 Chương 26: Trách nhiệm của tôi
27 Chương 27: Tên thân mật
28 Chương 28: Pheromone yêu thích
29 Chương 29: Quà tặng
30 Chương 30: Có thể tiếp tục không?
31 Chương 31: Suốt đời khó quên
32 Chương 32: Dũng khí
33 Chương 33: Túc lão tiên sinh
34 Chương 34: Vậy tôi thì sao?
35 Chương 35: Một ngày hoàn mỹ
36 Chương 36: Tôi hiểu rồi
37 Chương 37: Có hơi nhớ anh
38 Chương 38: Người già như trẻ lên ba*
39 Chương 39: Cảm ơn vì đã chiêu đãi
40 Chương 40: Đau dạ dày
41 Chương 41: Khổ quá đi mất
42 Chương 42: Nhớ anh
43 Chương 43: Vẫn là một Alpha
44 Chương 44: Có quan hệ như thế nào
45 Chương 45: Khiêu khích
46 Chương 46: Có dám đấu với tôi không?
47 Chương 47: Tâm tính sụp đổ
48 Chương 48: Không về
49 Chương 49: Rượu vang
50 Chương 50: Lướt sóng kiểu gì
51 Chương 51: Nguyện vọng
52 Chương 52: Bánh Bông Tuyết
53 Chương 53: Yêu cầu thứ mười
54 Chương 54: Tắm rửa
55 Chương 55: Kì mẫn cảm
56 Chương 56: Luôn mở rộng cửa vì em
57 Chương 57: Dính người
58 Chương 58: Khám sức khỏe
59 Chương 59: Hôn cậu
60 Chương 60: Yêu cầu cuối cùng
61 Chương 61: Báo cáo kiểm tra sức khỏe
62 Chương 62: Quyết định
63 Chương 63: Tiểu biệt thắng tân hôn
64 Chương 64: Gặp em
65 Chương 65: Nắm tay
66 Chương 66: Cháu trai này là ai?
67 Chương 67: Thật ngông cuồng!
68 Chương 68: Cậu ta có vẻ thảm ghê
69 Chương 69: Quả nhiên là mày!
70 Chương 70: Alpha mảnh mai nhất
71 Chương 71: Gặp nhau
72 Chương 72: Chỉ đến vậy thôi
73 Chương 73: Khiêu chiến
74 Chương 74: Bạn trai
75 Chương 75: Bạn cùng phòng
76 Chương 76: Hiểu ra
77 Chương 77: Chiếc nhẫn
78 Chương 78: Bắt gặp
79 Chương 79: Cầu hôn?
80 Chương 80: Anh yêu em
81 Chương 81: Chúng ta kết hôn đi
82 Chương 82: Sống chung
83 Chương 83: Gặp phụ huynh
84 Chương 84: Đây là bạn trai của con
85 Chương 85: Tình thương sâu đậm
86 Chương 86: Khoe ân ái
87 Chương 87: Tôi biết mà
88 Chương 88: Đây là cái gì?
89 Chương 89: Thẳng thắn
90 Chương 90: Sao có thể là của chị được?
91 Chương 91: Lại sống chung rồi ~
92 Chương 92: Thằng oắt xui xẻo
93 Chương 93: Anh từ bỏ cái suy nghĩ đó đi!
94 Chương 94: Tu Tu
95 Chương 95: Gặp ông nội
96 Chương 96: Quá khứ
97 Chương 97: Đánh dấu anh đi
98 Chương 98: Em không biết
99 Chương 99: Nói kĩ hơn một chút
100 Chương 100: Cắn ngược lại
101 Chương 101: Đánh dấu
102 Chương 102: Tự tay đan
103 Chương 103: Nói chuyện cưới gả
104 Chương 104: Vâng, thưa chồng
105 Chương 105: Ngoại truyện vào Đông - Trận tuyết đầu tiên
106 Chương 106: Ngoại truyện 1: Tháng Chạp - Trận tuyết thứ hai
107 Chương 107: Ngoại truyện 2: Gặp phụ huynh
108 Chương 108: Ngoại truyện 4: Nhà họ Lâm và nhà họ Tô
109 Chương 109: Ngoại truyện 5: Lễ Tình Nhân số đặc biệt (1)
110 Chương 110: Ngoại truyện 6: Lễ tình nhân số đặc biệt (2)
111 Chương 111: Ngoại truyện 7: Lễ tình nhân số đặc biệt (3)
112 Chương 112: Ngoại truyện 8: Nếu Chu Chu xuyên trở về (1)
113 Chương 113: Ngoại truyện 9: Nếu Chu Chu xuyên trở về (2)
114 Chương 114: Ngoại truyện 10: Nếu Chu Chu xuyên trở về (3)
115 Chương 115: Ngoại truyện 11: Nếu Chu Chu xuyên trở về (4)
116 Chương 116: Ngoại truyện 12: Nếu Chu Chu xuyên trở về (5)
117 Chương 117: Ngoại truyện 13: Nếu Chu Chu xuyên trở về (6)
118 Chương 118: Ngoại truyện 14: Nếu Chu Chu xuyên trở về (7)
119 Chương 119: Ngoại truyện 15: Nếu Chu Chu xuyên trở về (8)
120 Chương 120: Ngoại truyện 16: Hôn lễ (1)
121 Chương 121: Ngoại truyện 17: Hôn lễ (2)
122 Chương 122: Ngoại truyện 18: Hôn lễ (3)
123 Chương 123: Ngoại truyện 19: Hôn lễ (4)
124 Chương 124: Ngoại truyện 20: Hôn lễ (5)
125 Chương 125: Ngoại truyện 21: Hôn lễ (6)
Chapter

Updated 125 Episodes

1
Chương 1: Thu cái đống pheromone của cậu lại
2
Chương 2: Đến kì sớm?
3
Chương 3: Phát tác!
4
Chương 4: Chuyện này không ổn
5
Chương 5: Duy trì quan hệ
6
Chương 6: Có hẹn
7
Chương 7: Anh thơm quá
8
Chương 8: Hai mươi cái
9
Chương 9: Niềm vui bất ngờ
10
Chương 10: Vậy anh nấu nhé?
11
Chương 11: Sức mạnh của tình yêu
12
Chương 12: Ăn không nổi
13
Chương 13: Yêu cầu thứ hai
14
Chương 14: Khởi đầu tốt đẹp
15
Chương 15: Tủi thân vô cùng
16
Chương 16: Cậu ấy đi mất rồi?
17
Chương 17: Anh thật quá đáng
18
Chương 18: Có đau không?
19
Chương 19: Còn có thể như vậy nữa
20
Chương 20: Mau khỏe lên đi
21
Chương 21: Chu Chu của chúng ta có O!
22
Chương 22: Yêu cầu thứ tư
23
Chương 23: Tôi cần em
24
Chương 24: Người tình bé nhỏ?
25
Chương 25: Tự dâng mình lên
26
Chương 26: Trách nhiệm của tôi
27
Chương 27: Tên thân mật
28
Chương 28: Pheromone yêu thích
29
Chương 29: Quà tặng
30
Chương 30: Có thể tiếp tục không?
31
Chương 31: Suốt đời khó quên
32
Chương 32: Dũng khí
33
Chương 33: Túc lão tiên sinh
34
Chương 34: Vậy tôi thì sao?
35
Chương 35: Một ngày hoàn mỹ
36
Chương 36: Tôi hiểu rồi
37
Chương 37: Có hơi nhớ anh
38
Chương 38: Người già như trẻ lên ba*
39
Chương 39: Cảm ơn vì đã chiêu đãi
40
Chương 40: Đau dạ dày
41
Chương 41: Khổ quá đi mất
42
Chương 42: Nhớ anh
43
Chương 43: Vẫn là một Alpha
44
Chương 44: Có quan hệ như thế nào
45
Chương 45: Khiêu khích
46
Chương 46: Có dám đấu với tôi không?
47
Chương 47: Tâm tính sụp đổ
48
Chương 48: Không về
49
Chương 49: Rượu vang
50
Chương 50: Lướt sóng kiểu gì
51
Chương 51: Nguyện vọng
52
Chương 52: Bánh Bông Tuyết
53
Chương 53: Yêu cầu thứ mười
54
Chương 54: Tắm rửa
55
Chương 55: Kì mẫn cảm
56
Chương 56: Luôn mở rộng cửa vì em
57
Chương 57: Dính người
58
Chương 58: Khám sức khỏe
59
Chương 59: Hôn cậu
60
Chương 60: Yêu cầu cuối cùng
61
Chương 61: Báo cáo kiểm tra sức khỏe
62
Chương 62: Quyết định
63
Chương 63: Tiểu biệt thắng tân hôn
64
Chương 64: Gặp em
65
Chương 65: Nắm tay
66
Chương 66: Cháu trai này là ai?
67
Chương 67: Thật ngông cuồng!
68
Chương 68: Cậu ta có vẻ thảm ghê
69
Chương 69: Quả nhiên là mày!
70
Chương 70: Alpha mảnh mai nhất
71
Chương 71: Gặp nhau
72
Chương 72: Chỉ đến vậy thôi
73
Chương 73: Khiêu chiến
74
Chương 74: Bạn trai
75
Chương 75: Bạn cùng phòng
76
Chương 76: Hiểu ra
77
Chương 77: Chiếc nhẫn
78
Chương 78: Bắt gặp
79
Chương 79: Cầu hôn?
80
Chương 80: Anh yêu em
81
Chương 81: Chúng ta kết hôn đi
82
Chương 82: Sống chung
83
Chương 83: Gặp phụ huynh
84
Chương 84: Đây là bạn trai của con
85
Chương 85: Tình thương sâu đậm
86
Chương 86: Khoe ân ái
87
Chương 87: Tôi biết mà
88
Chương 88: Đây là cái gì?
89
Chương 89: Thẳng thắn
90
Chương 90: Sao có thể là của chị được?
91
Chương 91: Lại sống chung rồi ~
92
Chương 92: Thằng oắt xui xẻo
93
Chương 93: Anh từ bỏ cái suy nghĩ đó đi!
94
Chương 94: Tu Tu
95
Chương 95: Gặp ông nội
96
Chương 96: Quá khứ
97
Chương 97: Đánh dấu anh đi
98
Chương 98: Em không biết
99
Chương 99: Nói kĩ hơn một chút
100
Chương 100: Cắn ngược lại
101
Chương 101: Đánh dấu
102
Chương 102: Tự tay đan
103
Chương 103: Nói chuyện cưới gả
104
Chương 104: Vâng, thưa chồng
105
Chương 105: Ngoại truyện vào Đông - Trận tuyết đầu tiên
106
Chương 106: Ngoại truyện 1: Tháng Chạp - Trận tuyết thứ hai
107
Chương 107: Ngoại truyện 2: Gặp phụ huynh
108
Chương 108: Ngoại truyện 4: Nhà họ Lâm và nhà họ Tô
109
Chương 109: Ngoại truyện 5: Lễ Tình Nhân số đặc biệt (1)
110
Chương 110: Ngoại truyện 6: Lễ tình nhân số đặc biệt (2)
111
Chương 111: Ngoại truyện 7: Lễ tình nhân số đặc biệt (3)
112
Chương 112: Ngoại truyện 8: Nếu Chu Chu xuyên trở về (1)
113
Chương 113: Ngoại truyện 9: Nếu Chu Chu xuyên trở về (2)
114
Chương 114: Ngoại truyện 10: Nếu Chu Chu xuyên trở về (3)
115
Chương 115: Ngoại truyện 11: Nếu Chu Chu xuyên trở về (4)
116
Chương 116: Ngoại truyện 12: Nếu Chu Chu xuyên trở về (5)
117
Chương 117: Ngoại truyện 13: Nếu Chu Chu xuyên trở về (6)
118
Chương 118: Ngoại truyện 14: Nếu Chu Chu xuyên trở về (7)
119
Chương 119: Ngoại truyện 15: Nếu Chu Chu xuyên trở về (8)
120
Chương 120: Ngoại truyện 16: Hôn lễ (1)
121
Chương 121: Ngoại truyện 17: Hôn lễ (2)
122
Chương 122: Ngoại truyện 18: Hôn lễ (3)
123
Chương 123: Ngoại truyện 19: Hôn lễ (4)
124
Chương 124: Ngoại truyện 20: Hôn lễ (5)
125
Chương 125: Ngoại truyện 21: Hôn lễ (6)