Chương 15: Tủi thân vô cùng

Edit: Ry

Trong căn phòng tĩnh lặng, rèm cửa được khép lại chặn đi cái nắng hừng hực ngày hè, chỉ hở ra một chút tạo thành cột sáng màu quýt.

Cho đến giữa trưa thì ánh nắng nhiệt liệt dần phai nhạt, cục chăn trên giường mới hơi nhúc nhích.

"Ọc ọc ---"

Cái bụng đã nguyên 1 buổi sáng không ăn gì bắt đầu kháng nghị mãnh liệt.

Không biết Tô Dục Chu đã mê man bao lâu, bị cái đói gặm nhấm thì mới dần tỉnh giấc.

Cậu chống tay lên gối, hơi nhấc người dậy, dùng mu bàn tay dụi đôi mắt nhập nhèm vì buồn ngủ, ngơ ngác nhìn xung quanh.

Ý thức chậm rãi trở về, cuối cùng Tô Dục Chu cũng nhớ ra mình đã thiếp đi như thế nào. Vệt nước mắt đã khô nơi khóe mắt làm cậu nhớ lại hình ảnh nào đó.

Khuôn mặt hơi nóng lên, cảm thấy thật thẹn thùng.

Chỉ là, khi cậu dè dặt nhìn sang bên cạnh, phát hiện đệm giường đã trống rỗng thì những xúc cảm bé nhỏ ấy lập tức biến thành thất vọng.

Lật người lại nhìn lên trần nhà, đặt tay lên bụng.

"Ọc ọc ---" Cái dạ dày trống rỗng lại kêu gào.

Đói ghê...

Tâm trạng hụt hẫng càng khiến cho sự khó chịu về thể xác trở nên tồi tệ hơn, cậu cảm thấy vừa đói vừa mệt, cả người như vỡ ra thành từng mảnh, rất không thoải mái, nhất là bộ phận nào đó còn đang nóng rát đau nhức vô cùng.

Cậu vươn tay chạm vào phần đệm trống không bên cạnh, một chút hơi ấm cũng không còn. Hiển nhiên là người kia đã rời đi từ rất lâu.

Túc Khiêm đi lúc nào vậy? Thế mà cậu không hề phát hiện ra.

Tô Dục Chu hơi cắn môi, trong lòng bỗng trỗi dậy cảm giác tủi hờn.

Mặc dù cậu biết Túc Khiêm phải đến công ty họp, cậu không nên cảm thấy như vậy, nhưng cậu thật sự không nhịn được. Vả lại... Nếu như không phải vì cần đi họp thì chắc anh ta cũng sẽ chẳng yêu cầu ngủ với cậu đâu nhỉ?

Ý nghĩ này vừa mới lóe lên, Tô Dục Chu đã cảm thấy lòng mình chua chát, có hơi muốn khóc.

Mẹ nó cậu tủi chết đi được.

Chẳng lẽ đây chính là nỗi bi ai của công cụ hình người à?

Tô Dục Chu vừa xoa eo vừa xoa cái bụng đang đau vì quá đói, đáng thương thầm nghĩ.

Cuối cùng cậu vẫn chậm rãi bò dậy.

Cái chăn trên người trượt xuống để lộ một mảng lớn da thịt trắng nõn, nhưng lần này trên nước da trơn bóng nhẵn mịn ấy phủ đầy những trái dâu chín mọng.

Tô Dục Chu cúi xuống nhìn cơ thể mình.

Mặc dù lần này có hôn với trồng dâu, nhưng cậu cũng biết tất cả những thứ này đều do mình mặt dày yêu cầu, chứ ban đầu Túc Khiêm không hề có ý định đó.

Ý thức được điểm ấy, Tô Dục Chu bỗng thấy khổ sở cực kì, trạng thái rã rời mỏi mệt đến cực độ của cơ thể khiến cho tâm lý cậu lúc này trở nên cực kì yếu đuối và nhạy cảm.

Cậu bắt đầu hối hận.

Đúng vậy, cậu không muốn làm công cụ cho anh ta nữa.

Người thanh niên dùng sức xốc chăn, định xuống giường, kết quả vì động tác quá nhanh nên không cẩn thận vặn eo hơi mạnh, đau đến nhe răng trợn mắt.

Hình như chỗ đó của cậu lại bị thương rồi, đại khái là do đủ thứ cảm xúc chồng lên nên lần này còn đau hơn cả hai lần trước.

Tô Dục Chu càng nghĩ càng cảm thấy thật ấm ức cho bản thân.

Túc Khiêm sướng xong là bỏ mặc cậu, không thèm đoái hoài gì, không thể chấp nhận thứ đàn ông như vậy được.

Cậu quyết định đi tắm trước rồi bôi thuốc, ăn gì đó, lấp đầy cái bụng xong hẵng thu dọn đồ đạc bỏ trốn.

Đúng vậy, không thể tiếp tục ở lại đây được, còn về phần tiền thuê khách sạn gì đó, trong thẻ cậu vẫn còn tiền kiếm được từ việc lập trình game, cũng không sợ chết đói.

Ngay khi Tô Dục Chu còn đang tiếp tục vạch ra những việc sẽ làm sau đó ---

"Tinh ---"

Điện thoại rớt trong khe hở đầu giường bỗng kêu lên một tiếng.

-

Trụ sở chính của tập đoàn Túc Thị, trong phòng họp ở lầu mười bảy.

Thư ký đẩy cửa, bật đèn rồi điều hoà không khí và các loại thiết bị trong phòng, sau đó là một nhóm chừng bốn năm người bước vào.

"Mời giám đốc Kim ngồi trước đi ạ, tổng giám đốc Túc sẽ đến ngay ạ." Thư kí dẫn người tới ghế ngồi, thái độ có vẻ lo sợ.

"Không sao, là do chúng tôi đến sớm."

Người đàn ông trung niên dẫn đầu tươi cười, cũng không gây khó dễ cho cậu thư kí, đợi cậu ta ra ngoài rồi mới quan sát phòng họp, mở miệng nói: "Đúng là Túc Thị phát triển càng ngày càng tốt."

Tên Alpha trẻ tuổi với dáng vẻ tinh anh ngồi bên cạnh ông nghe vậy thì không khỏi nhếch mép, đáy mắt hiện lên chút khinh miệt.

Gã lầm bầm: "Dù có phát triển tốt đến mấy thì người quản lý cũng là Omega."

Sự khinh thường trong giọng gã khiến người đàn ông trung niên phải nhíu mày.

"A Diệu, đừng nhìn Túc Khiêm chỉ là Omega, khả năng của cậu ấy không hề kém con, có thể đưa Túc Thị phát triển đến tầm cỡ này thì cũng có thể thấy được bản lĩnh của cậu ta rồi."

Ông thấm thía dạy bảo.

Có thể thấy được ông ta khá thân thiết với thanh niên Alpha này, có khi còn là máu mủ ruột rà, mấy người kia thì chỉ là cấp dưới bình thường.

Trong lúc bọn họ trò chuyện, mấy người còn lại cặm cụi chỉnh sửa tài liệu, không hề tham dự chủ đề.

Kim Diệu gật đầu, cũng không nói gì thêm. Gã biết chú mình rất tán thưởng Túc Khiêm, gã cũng thừa nhận là Túc Khiêm rất giỏi.

Nhưng thế thì sao?

Omega đã được định sẵn là phải phục tùng Alpha rồi, đây là lẽ tự nhiên. Mà gã là một Alpha chất lượng tốt, gã có thừa tự tin với bản thân mình.

Lần này gã ta theo tới đây cũng là vì muốn được diện kiến vị Omega được chú mình thổi phồng đến mức thái quá kia.

Mặc dù Túc Khiêm không phải gu của gã, nhưng O chất lượng tốt thật sự quá hiếm, chỉ chút xíu pheromone của họ thôi đã đủ làm A điên cuồng...

Kim Diệu híp mắt.

Có điều gã che giấu rất tốt, không hề để lộ bất cứ suy nghĩ xấu xa nào trước mặt chú mình và đám cấp dưới. Trong mắt người ngoài, gã vẫn là một người đàn ông tinh anh áo mũ chỉnh tề.

Đợi chừng năm phút, Kim Diệu đứng dậy đi vệ sinh, lúc ra lại gặp một nhóm người đi ngang qua mình.

Cái người cao lớn nhất đi ở chính giữa hấp dẫn tầm mắt của gã.

Đó là một người đàn ông tuấn tú vô cùng, lại thêm chiều cao 1m9 và khí chất ưu việt, dù có đi trong đám người thì anh cũng là người chói mắt nhất, khiến người ta phải chú ý nhất.

Xuất phát từ thái độ thù địch với đồng loại, Kim Diệu không khỏi quan sát người đó kĩ càng.

Sau đó vẻ mặt gã trở nên kì quái.

Người này không phải là Alpha như gã tưởng mà là --- Túc Khiêm, gã đã từng thấy ảnh chụp của anh ta trong một bài phỏng vấn.

Ở trên ảnh anh ta đã trông có vẻ rất khó đối phó, không có nổi nửa điểm dịu dàng vô hại mà Omega nên có, nhưng cũng không khỏi kích thích ham muốn chinh phục của Alpha.

Mà giờ phút này Kim Diệu phát hiện, khí chất của Túc Khiêm ngoài đời so với bức ảnh đó mạnh hơn nhiều.

Khí thế kinh người kia đúng là không thua bất cứ Alpha nào, thậm chí cả những tên Alpha chất lượng tốt mà gã từng gặp cũng không thể sánh nổi với người này, nhưng...

Kim Diệu nở nụ cười.

Dù có giỏi giang đến mấy thì anh ta cũng là Omega, trời sinh đã bị điều kiện sinh lý hạn chế, đó là sự thật không ai có thể thay đổi.

Gã cũng nghe nói Túc Khiêm đã trải qua huấn luyện nên pheromone của Alpha thông thường không thể làm gì anh, không biết đã có bao nhiêu Alpha bừng bừng dã tâm thất bại tan tác trước anh, phải lủi thủi quay về.

Thế nhưng, gã khác với đám rác rưởi đó, dù là trong dàn Alpha chất lượng tốt thì gã đây cũng là một người nổi bật. Gã tin là pheromone cao cấp của gã đủ để bắt lấy Omega đặc biệt xuất chúng này.

"Tổng giám đốc Túc!" Kim Diệu lớn tiếng gọi.

Túc Khiêm đứng lại trước cửa phòng họp. Anh quay sang nhìn thì thấy một người đàn ông trẻ tuổi mặc âu phục giày da tươi cười bước tới.

"Đó là cháu trai Kim Diệu của giám đốc Kim ạ."

Thư kí Lâm nhỏ giọng nhắc nhở Túc Khiêm.

Túc Khiêm hơi gật đầu, đối phương hẳn là một Alpha, nhưng chỉ riêng việc gã đứng trước mặt anh mà không hề thả pheromone ra đã đủ khiến anh có chút thiện cảm.

Có lẽ là nhờ Tô Dục Chu, anh phát hiện giờ cảm giác của mình khi đối mặt với Alpha đã không còn như trước, không còn đến mức vừa nhìn đã căm ghét tột độ.

Nhưng ánh mắt anh vẫn lạnh nhạt xa cách như cũ.

Vì trong hai mươi bảy năm cuộc đời, Túc Khiêm thực sự đã gặp quá nhiều kẻ ngu xuẩn, mà 99% số đó là Alpha.

Anh cảm thấy chỉ có Tô Dục Chu là ngoại lệ.

Mà thực tế cũng đúng là như vậy.

Khi đối phương đưa danh thiếp tới, còn muốn bắt tay với anh, xuất phát từ phép lịch sự và quan hệ hợp tác, Túc Khiêm đành phải vươn tay.

Sau đó, tên kia cứ thế bất ngờ tung pheromone ra.

Là mùi rượu vang đỏ.

Túc Khiêm không khỏi nghiến răng, theo bản năng định cho gã một đấm, nhưng rồi ngẩn ra.

Vì chỉ một giây sau khuôn mặt gã đàn ông kia đã trắng bệch, thậm chí còn mang theo chút hoảng hốt hất tay anh ra, lùi về sau mấy bước, sợ hãi nhìn anh.

Kim Diệu định dựa theo ý nghĩ của mình, chuẩn bị dùng cách thức không thể tưởng tượng nổi này lưu lại ấn tượng sâu sắc với vị tổng giám tốc trẻ tuổi của Túc Thị.

Pheromone của gã không chỉ là loại cao cấp, mà còn là hương rượu vang đỏ mê người, không biết đã có bao nhiêu Omega phải quỳ gối dưới gấu quần của gã.

Nhưng, ngay khoảnh khắc vừa rồi, khi gã phóng pheromone của mình về phía Túc Khiêm, gã ta đột nhiên cảm nhận được một mối nguy hiểm tột độ --- Kim Diệu rõ ràng cảm nhận được pheromone thuộc về một Alpha khác.

Pheromone của đối phương không những vô cùng ngang ngược, mà còn mạnh hơn gã!

Trong giây phút hai bên đối đầu, Kim Diệu nhìn thấy một trái dừa khổng lồ vô cùng hung hãn đột nhiên xuất hiện trước mặt. Sau đó, trái dừa kia dùng tốc độ sét đánh lao tới đập lên trán gã một cú nổ đom đóm mắt, khiến gã ta suýt nữa lăn ra ngất.

Nếu không phải gã nhận ra sự bất thường nên chạy kịp thì chỉ sợ trái dừa to tướng kia sẽ còn cho gã thêm vài cú.

Nhưng chỉ trong vài giây như vậy cũng đã đủ để lại cho Kim Diệu sự sợ hãi không thể xóa nhòa.

Đó là Alpha thượng hạng, có khả năng đè ép tuyệt đối với những Alpha yếu hơn mình, nhưng tại sao?

Rõ ràng Túc Khiêm là Omega, tại sao trên người anh ta lại có pheromone của Alpha thượng hạng?! Chẳng lẽ anh ta bị đánh dấu rồi.

Túc Khiêm cũng đã nhận ra, hương dừa thoang thoảng quẩn quanh nơi đầu mũi, mặc dù mùi hương ấy rất nhạt, nhưng lại xóa sạch đi dấu vết của vị rượu vang đỏ.

Xung quanh người anh như được phủ thêm một lớp màng bảo vệ trong suốt, đó là... Pheromone của Tô Dục Chu.

Từ đáy lòng Túc Khiêm dâng lên từng cơn xúc cảm lạ thường, sau đó anh không thèm nhìn Kim Diệu, nhấc chân bước vào phòng họp.

Anh phải mau chóng kết thúc cuộc họp này rồi trở về tìm Tô Dục Chu.

Trong đời anh chưa từng có khoảnh khắc nào giống như bây giờ, chưa từng khát vọng được nhìn thấy một người như thế, mà người kia còn là một Alpha, một... Alpha bảo vệ anh.

___________________________

Truyện đã được cập nhật trên wordpress của tui, từ giờ chương mới cũng sẽ được đăng song song ở cả hai bên luôn nha~

Chapter
1 Chương 1: Thu cái đống pheromone của cậu lại
2 Chương 2: Đến kì sớm?
3 Chương 3: Phát tác!
4 Chương 4: Chuyện này không ổn
5 Chương 5: Duy trì quan hệ
6 Chương 6: Có hẹn
7 Chương 7: Anh thơm quá
8 Chương 8: Hai mươi cái
9 Chương 9: Niềm vui bất ngờ
10 Chương 10: Vậy anh nấu nhé?
11 Chương 11: Sức mạnh của tình yêu
12 Chương 12: Ăn không nổi
13 Chương 13: Yêu cầu thứ hai
14 Chương 14: Khởi đầu tốt đẹp
15 Chương 15: Tủi thân vô cùng
16 Chương 16: Cậu ấy đi mất rồi?
17 Chương 17: Anh thật quá đáng
18 Chương 18: Có đau không?
19 Chương 19: Còn có thể như vậy nữa
20 Chương 20: Mau khỏe lên đi
21 Chương 21: Chu Chu của chúng ta có O!
22 Chương 22: Yêu cầu thứ tư
23 Chương 23: Tôi cần em
24 Chương 24: Người tình bé nhỏ?
25 Chương 25: Tự dâng mình lên
26 Chương 26: Trách nhiệm của tôi
27 Chương 27: Tên thân mật
28 Chương 28: Pheromone yêu thích
29 Chương 29: Quà tặng
30 Chương 30: Có thể tiếp tục không?
31 Chương 31: Suốt đời khó quên
32 Chương 32: Dũng khí
33 Chương 33: Túc lão tiên sinh
34 Chương 34: Vậy tôi thì sao?
35 Chương 35: Một ngày hoàn mỹ
36 Chương 36: Tôi hiểu rồi
37 Chương 37: Có hơi nhớ anh
38 Chương 38: Người già như trẻ lên ba*
39 Chương 39: Cảm ơn vì đã chiêu đãi
40 Chương 40: Đau dạ dày
41 Chương 41: Khổ quá đi mất
42 Chương 42: Nhớ anh
43 Chương 43: Vẫn là một Alpha
44 Chương 44: Có quan hệ như thế nào
45 Chương 45: Khiêu khích
46 Chương 46: Có dám đấu với tôi không?
47 Chương 47: Tâm tính sụp đổ
48 Chương 48: Không về
49 Chương 49: Rượu vang
50 Chương 50: Lướt sóng kiểu gì
51 Chương 51: Nguyện vọng
52 Chương 52: Bánh Bông Tuyết
53 Chương 53: Yêu cầu thứ mười
54 Chương 54: Tắm rửa
55 Chương 55: Kì mẫn cảm
56 Chương 56: Luôn mở rộng cửa vì em
57 Chương 57: Dính người
58 Chương 58: Khám sức khỏe
59 Chương 59: Hôn cậu
60 Chương 60: Yêu cầu cuối cùng
61 Chương 61: Báo cáo kiểm tra sức khỏe
62 Chương 62: Quyết định
63 Chương 63: Tiểu biệt thắng tân hôn
64 Chương 64: Gặp em
65 Chương 65: Nắm tay
66 Chương 66: Cháu trai này là ai?
67 Chương 67: Thật ngông cuồng!
68 Chương 68: Cậu ta có vẻ thảm ghê
69 Chương 69: Quả nhiên là mày!
70 Chương 70: Alpha mảnh mai nhất
71 Chương 71: Gặp nhau
72 Chương 72: Chỉ đến vậy thôi
73 Chương 73: Khiêu chiến
74 Chương 74: Bạn trai
75 Chương 75: Bạn cùng phòng
76 Chương 76: Hiểu ra
77 Chương 77: Chiếc nhẫn
78 Chương 78: Bắt gặp
79 Chương 79: Cầu hôn?
80 Chương 80: Anh yêu em
81 Chương 81: Chúng ta kết hôn đi
82 Chương 82: Sống chung
83 Chương 83: Gặp phụ huynh
84 Chương 84: Đây là bạn trai của con
85 Chương 85: Tình thương sâu đậm
86 Chương 86: Khoe ân ái
87 Chương 87: Tôi biết mà
88 Chương 88: Đây là cái gì?
89 Chương 89: Thẳng thắn
90 Chương 90: Sao có thể là của chị được?
91 Chương 91: Lại sống chung rồi ~
92 Chương 92: Thằng oắt xui xẻo
93 Chương 93: Anh từ bỏ cái suy nghĩ đó đi!
94 Chương 94: Tu Tu
95 Chương 95: Gặp ông nội
96 Chương 96: Quá khứ
97 Chương 97: Đánh dấu anh đi
98 Chương 98: Em không biết
99 Chương 99: Nói kĩ hơn một chút
100 Chương 100: Cắn ngược lại
101 Chương 101: Đánh dấu
102 Chương 102: Tự tay đan
103 Chương 103: Nói chuyện cưới gả
104 Chương 104: Vâng, thưa chồng
105 Chương 105: Ngoại truyện vào Đông - Trận tuyết đầu tiên
106 Chương 106: Ngoại truyện 1: Tháng Chạp - Trận tuyết thứ hai
107 Chương 107: Ngoại truyện 2: Gặp phụ huynh
108 Chương 108: Ngoại truyện 4: Nhà họ Lâm và nhà họ Tô
109 Chương 109: Ngoại truyện 5: Lễ Tình Nhân số đặc biệt (1)
110 Chương 110: Ngoại truyện 6: Lễ tình nhân số đặc biệt (2)
111 Chương 111: Ngoại truyện 7: Lễ tình nhân số đặc biệt (3)
112 Chương 112: Ngoại truyện 8: Nếu Chu Chu xuyên trở về (1)
113 Chương 113: Ngoại truyện 9: Nếu Chu Chu xuyên trở về (2)
114 Chương 114: Ngoại truyện 10: Nếu Chu Chu xuyên trở về (3)
115 Chương 115: Ngoại truyện 11: Nếu Chu Chu xuyên trở về (4)
116 Chương 116: Ngoại truyện 12: Nếu Chu Chu xuyên trở về (5)
117 Chương 117: Ngoại truyện 13: Nếu Chu Chu xuyên trở về (6)
118 Chương 118: Ngoại truyện 14: Nếu Chu Chu xuyên trở về (7)
119 Chương 119: Ngoại truyện 15: Nếu Chu Chu xuyên trở về (8)
120 Chương 120: Ngoại truyện 16: Hôn lễ (1)
121 Chương 121: Ngoại truyện 17: Hôn lễ (2)
122 Chương 122: Ngoại truyện 18: Hôn lễ (3)
123 Chương 123: Ngoại truyện 19: Hôn lễ (4)
124 Chương 124: Ngoại truyện 20: Hôn lễ (5)
125 Chương 125: Ngoại truyện 21: Hôn lễ (6)
Chapter

Updated 125 Episodes

1
Chương 1: Thu cái đống pheromone của cậu lại
2
Chương 2: Đến kì sớm?
3
Chương 3: Phát tác!
4
Chương 4: Chuyện này không ổn
5
Chương 5: Duy trì quan hệ
6
Chương 6: Có hẹn
7
Chương 7: Anh thơm quá
8
Chương 8: Hai mươi cái
9
Chương 9: Niềm vui bất ngờ
10
Chương 10: Vậy anh nấu nhé?
11
Chương 11: Sức mạnh của tình yêu
12
Chương 12: Ăn không nổi
13
Chương 13: Yêu cầu thứ hai
14
Chương 14: Khởi đầu tốt đẹp
15
Chương 15: Tủi thân vô cùng
16
Chương 16: Cậu ấy đi mất rồi?
17
Chương 17: Anh thật quá đáng
18
Chương 18: Có đau không?
19
Chương 19: Còn có thể như vậy nữa
20
Chương 20: Mau khỏe lên đi
21
Chương 21: Chu Chu của chúng ta có O!
22
Chương 22: Yêu cầu thứ tư
23
Chương 23: Tôi cần em
24
Chương 24: Người tình bé nhỏ?
25
Chương 25: Tự dâng mình lên
26
Chương 26: Trách nhiệm của tôi
27
Chương 27: Tên thân mật
28
Chương 28: Pheromone yêu thích
29
Chương 29: Quà tặng
30
Chương 30: Có thể tiếp tục không?
31
Chương 31: Suốt đời khó quên
32
Chương 32: Dũng khí
33
Chương 33: Túc lão tiên sinh
34
Chương 34: Vậy tôi thì sao?
35
Chương 35: Một ngày hoàn mỹ
36
Chương 36: Tôi hiểu rồi
37
Chương 37: Có hơi nhớ anh
38
Chương 38: Người già như trẻ lên ba*
39
Chương 39: Cảm ơn vì đã chiêu đãi
40
Chương 40: Đau dạ dày
41
Chương 41: Khổ quá đi mất
42
Chương 42: Nhớ anh
43
Chương 43: Vẫn là một Alpha
44
Chương 44: Có quan hệ như thế nào
45
Chương 45: Khiêu khích
46
Chương 46: Có dám đấu với tôi không?
47
Chương 47: Tâm tính sụp đổ
48
Chương 48: Không về
49
Chương 49: Rượu vang
50
Chương 50: Lướt sóng kiểu gì
51
Chương 51: Nguyện vọng
52
Chương 52: Bánh Bông Tuyết
53
Chương 53: Yêu cầu thứ mười
54
Chương 54: Tắm rửa
55
Chương 55: Kì mẫn cảm
56
Chương 56: Luôn mở rộng cửa vì em
57
Chương 57: Dính người
58
Chương 58: Khám sức khỏe
59
Chương 59: Hôn cậu
60
Chương 60: Yêu cầu cuối cùng
61
Chương 61: Báo cáo kiểm tra sức khỏe
62
Chương 62: Quyết định
63
Chương 63: Tiểu biệt thắng tân hôn
64
Chương 64: Gặp em
65
Chương 65: Nắm tay
66
Chương 66: Cháu trai này là ai?
67
Chương 67: Thật ngông cuồng!
68
Chương 68: Cậu ta có vẻ thảm ghê
69
Chương 69: Quả nhiên là mày!
70
Chương 70: Alpha mảnh mai nhất
71
Chương 71: Gặp nhau
72
Chương 72: Chỉ đến vậy thôi
73
Chương 73: Khiêu chiến
74
Chương 74: Bạn trai
75
Chương 75: Bạn cùng phòng
76
Chương 76: Hiểu ra
77
Chương 77: Chiếc nhẫn
78
Chương 78: Bắt gặp
79
Chương 79: Cầu hôn?
80
Chương 80: Anh yêu em
81
Chương 81: Chúng ta kết hôn đi
82
Chương 82: Sống chung
83
Chương 83: Gặp phụ huynh
84
Chương 84: Đây là bạn trai của con
85
Chương 85: Tình thương sâu đậm
86
Chương 86: Khoe ân ái
87
Chương 87: Tôi biết mà
88
Chương 88: Đây là cái gì?
89
Chương 89: Thẳng thắn
90
Chương 90: Sao có thể là của chị được?
91
Chương 91: Lại sống chung rồi ~
92
Chương 92: Thằng oắt xui xẻo
93
Chương 93: Anh từ bỏ cái suy nghĩ đó đi!
94
Chương 94: Tu Tu
95
Chương 95: Gặp ông nội
96
Chương 96: Quá khứ
97
Chương 97: Đánh dấu anh đi
98
Chương 98: Em không biết
99
Chương 99: Nói kĩ hơn một chút
100
Chương 100: Cắn ngược lại
101
Chương 101: Đánh dấu
102
Chương 102: Tự tay đan
103
Chương 103: Nói chuyện cưới gả
104
Chương 104: Vâng, thưa chồng
105
Chương 105: Ngoại truyện vào Đông - Trận tuyết đầu tiên
106
Chương 106: Ngoại truyện 1: Tháng Chạp - Trận tuyết thứ hai
107
Chương 107: Ngoại truyện 2: Gặp phụ huynh
108
Chương 108: Ngoại truyện 4: Nhà họ Lâm và nhà họ Tô
109
Chương 109: Ngoại truyện 5: Lễ Tình Nhân số đặc biệt (1)
110
Chương 110: Ngoại truyện 6: Lễ tình nhân số đặc biệt (2)
111
Chương 111: Ngoại truyện 7: Lễ tình nhân số đặc biệt (3)
112
Chương 112: Ngoại truyện 8: Nếu Chu Chu xuyên trở về (1)
113
Chương 113: Ngoại truyện 9: Nếu Chu Chu xuyên trở về (2)
114
Chương 114: Ngoại truyện 10: Nếu Chu Chu xuyên trở về (3)
115
Chương 115: Ngoại truyện 11: Nếu Chu Chu xuyên trở về (4)
116
Chương 116: Ngoại truyện 12: Nếu Chu Chu xuyên trở về (5)
117
Chương 117: Ngoại truyện 13: Nếu Chu Chu xuyên trở về (6)
118
Chương 118: Ngoại truyện 14: Nếu Chu Chu xuyên trở về (7)
119
Chương 119: Ngoại truyện 15: Nếu Chu Chu xuyên trở về (8)
120
Chương 120: Ngoại truyện 16: Hôn lễ (1)
121
Chương 121: Ngoại truyện 17: Hôn lễ (2)
122
Chương 122: Ngoại truyện 18: Hôn lễ (3)
123
Chương 123: Ngoại truyện 19: Hôn lễ (4)
124
Chương 124: Ngoại truyện 20: Hôn lễ (5)
125
Chương 125: Ngoại truyện 21: Hôn lễ (6)