Chương 59: Màu da giống anh Vọng là điều em thích.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[……….chỉ là một tiểu quỷ thích làm nũng mà thôi.]

Mãi đến 10 giờ tối Kỷ Vọng mới đến thành phố C ở Bắc Kinh, điện thoại vừa tắt chế độ máy bay đã lập tức hiện lên rất nhiều tin nhắn, tất cả đều là của Kỳ Bạc Ngôn.

Cậu vừa đi vừa nhìn, có ảnh selfie của Kỳ Bạc Ngôn, có tin nhắn làm nũng của Kỳ Bạc Ngôn, còn có một câu làm màu của đối phương: “Không phải em đang theo đuổi anh sao, anh lại đeo nhẫn cho em, hình như không tốt lắm đâu.”

“Anh ơi, Lý Phong tự mình nhìn thấy nhẫn ó, không phải em cố ý khoe đâu.”

“Chán thật á, muốn đăng lên Weibo, có thể cho em đăng lên Weibo không, nếu anh muốn tịch thu nhẫn, chỗ em có rất nhiều nhẫn nè.”

“Muốn bỏ anh vào túi mang đi khắp nơi, nếu nhớ anh thì có thể lấy ra hôn hôn.”

“Anh ơi, em yêu anh em yêu anh em yêu anh nhắm.”

Sau Kỷ Vọng đọc hết những lời nói buồn nôn này xong, chỉ trả lời một trong số đó: “Không thể đăng lên Weibo.”

Kỳ Bạc Ngôn trả lời rất nhanh, giống như đang chờ cậu nhắn vậy, gửi một meme con thỏ khóc khóc.

*Meme eim tự tìm chứ khum phải của tác giả đou :>[Edit/Beta] Lên Án - Trì Tổng Tra - Chương 59: Màu da giống anh Vọng là điều em thích.

(Chữ trên meme: em khóc cho anh xem)

Kỷ Vọng mỉm cười rồi cất điện thoại, ngẩng mặt lên thấy Tiểu Húc đằng trước như người mất hồn mất vía, suýt nữa thì bị va vào cửa thang máy.

“Sao thế? Từ lúc lên máy bay đến giờ cũng không thấy cậu nói gì?” Kỷ Vọng hỏi.

Tiểu Húc còn đang thất thần, bị câu hỏi của Kỷ Vọng làm hoảng sợ: “Cái gì?”

Kỷ Vọng: “Tôi hỏi…….”

“Hôn?! Hôn cái gì?! Kia không phải gọi là hôn đâu! Còn chưa chạm lưỡi nữa!” Tiểu Húc khẩn trương phản bác.

*Bên trung từ ‘hôn’ /Wěn/ và từ ‘hỏi’ /Wèn/ đọc gần giống nhau cho nên Tiểu Húc mí nói như vậy :>

Kỷ Vọng có chút đăm chiêu nói: “Ồ, cậu hôn môi với người khác rồi.”

Khuôn mặt Tiểu Húc đột nhiên đỏ bừng lên: “Không có, đây là ngoài ý muốn á anh, em thích con gái, thích Omega nữ, Beta nữ, em không có cảm giác với con trai đâu!”

“Vậy sao?” Kỷ Vọng thuận thế nói: “Đối tượng hôn môi lại là con trai à.”

Càng giấu đầu càng hở đuôi, Tiểu Húc có tật giật mình, tự làm tự chịu, bí mật dù gì cũng bị vạch trần ra rồi, vẫn là tự chủ động khai báo.

Kỷ Vọng nhìn Tiểu Húc một lúc, mới bất đắc dĩ nói: “Tiểu Húc, lần sau muốn giữ bí mật chuyện gì, ngàn vạn lần đừng chủ động nói ra, cho dù là người khác đem chuyện này đến hỏi cậu, cậu giả ngu một chút là được rồi.”

“Cậu xem, bây giờ tôi cũng đoán được cậu hôn môi với ai.” Thiếu niên lớn phổng trước mắt cậu đây, đã đi theo nheo cậu nhiều năm như vậy, sao vẫn còn ngây thơ đến thế này.

Kỷ Vọng biết, bởi vì đang ở trước mặt cậu, cho nên Tiểu Húc mới thoải mái bộc lộ ra dáng vẻ thật của mình. Còn vẻ nghiêm khắc trưởng thành đều thể hiện với người ngoài.

Tiểu Húc cũng không biết nói dối, nhưng mấy năm nay đều thay cậu lấy lệ với công ty.

Lần này đi theo cậu tìm Kỳ Bạc Ngôn, vốn không phải nằm trong phạm vi chức trách của hắn, nhưng vì lo lắng cậu lại bị Kỳ Bạc Ngôn làm chuyện xằng bậy, còn bởi vì không biết quan hệ chính xác giữa cậu và Kỳ Bạc Ngôn.

Kỷ Vọng nhìn vẻ mặt đỏ bừng của Tiểu Húc hỏi: “Lý Phong bắt nạt cậu?’

Mặc kệ Lý Phong là trợ lý của Kỳ Bạc Ngôn, nếu thật sự bắt nạt, Kỷ Vọng khẳng định sẽ giúp Tiểu Húc lấy lại công đạo.

Tiểu Húc kích động lắc đầu: “Không có không có, chỉ là ngoài ý muốn. Hơn nữa phản ứng của Lý Phong còn dữ dội hơn em, hắn còn lau miệng mấy lần lận.” Nói xong, Tiểu Húc lại không cam lòng: “Giống như hắn bị em chiếm tiện nghi ấy, chiếm cái gì chứ!”

Kỷ Vọng mỉm cười xoa đầu Tiểu Húc: “Được rồi, lần sau cậu cách xa hắn một chút là được. Tôi cũng sẽ nói Kỳ Bạc Ngôn, bảo Lý Phong đừng suốt ngày kéo cậu vào phòng nhỏ.”

“Cái gì mà kéo vào phòng nhỏ chứ, cảm giác có chút kỳ quái……..đúng rồi anh Vọng, anh đang hẹn hò với Kỳ lão sư sao?” Tiểu Húc khẽ hỏi.

“Ừm, tôi đã hẹn hò rồi.” Kỷ Vọng nói: “Có điều em ấy nói muốn theo đuổi tôi, dáng vẻ cố gắng thật sự rất đáng yêu, không muốn cắt ngang.”

Mặt Tiểu Húc vốn đã đỏ, thấy Kỷ Vọng cười, mặt càng đỏ hơn. Sau khi anh cậu yêu đương, hormone tăng lên gấp đôi, mỉm cười thôi đã khiến đầu óc người khác choáng váng, đẹp trai sáng chói như ánh mặt trời.

Hắn che mắt lại: “Đừng anh, giữ lại sự quyến rũ này của anh trước ống kính đi, em thề sống chết cũng không cong đâu!”

Kỷ Vọng cười mắng hắn nói hươu nói vượn, lấy điện thoại ra. Điện thoại Kỷ Vọng dán màn hình chống nhìn trộm, đứng bên cạnh nhìn thì chỉ thấy một mảng tối đen, Kỷ Vọng nhấn vài cái trên điện thoại, bỗng nhiên nặng nề thở ra một hơi.

Giống như vô cùng đau đầu, cậu khẽ thở dài.

Tiểu Húc vốn không biết xảy ra chuyện gì, nhưng Weibo nổi bật đẩy lên một tin Weibo mới, Tiểu Húc vừa nhấn vào đã thấy, Kỳ Bạc Ngôn đăng một tấm ảnh có kèm hai chữ ‘Ngủ Ngon’ lên Weibo.

Tấm ảnh là một từ giấy note màu vàng gấp thành hình trái tim, mơ hồ có thể thấy vết bút lông ở mặt trái, dưới sự áp chế của pixel*, miễn cưỡng lắm có thể nhìn thấy hai chữ đầu.

*Ảnh dạng pixel

[Edit/Beta] Lên Án - Trì Tổng Tra - Chương 59: Màu da giống anh Vọng là điều em thích.

Thoáng chống đã có hơn 10.0000 bình luận, fans ở dưới đều sôi nổi bình luận.

Không cho hắn khoe nhẫn thì hắn lại khoe tờ note có đúng không? Kỷ Vọng mở Wechat, gửi tấm ảnh mình vừa chụp màn hình, kèm theo một dấu ‘?’

Kỳ Bạc Ngôn – cây ngay không sợ chết đứng: “Em có khoe nhẫn đâu, anh muốn tịch thu giấy note sao?”

Không cần tặng cậu khiếp sợ nữa, Kỷ Vọng cũng đã cảm tạ trời đất rồi.

Có điều tối ngày hôm đó, Kỷ Vọng cũng đăng một tin lên vòng bạn bè, không có đăng ảnh, chỉ để lại một câu, ‘ngủ ngon.’

Đến cuối tuần, đoàn ghi hình ở 《 Ở trên đường 》lại gặp nhau. Lúc Kỳ Bạc Ngôn xuống xe, trên mặt hắn mang theo nụ cười thoải mái, trạng thái trông khá hơn mấy tuần trước.

Lần này đến lượt hắn là người đến trường quay đầu tiên, không còn là vị nào đó thong dong đến trễ nữa.

Người đến thứ hai là Đoạn Âm Vũ, Kỳ Bạc Ngôn nói chuyện với hắn nửa ngày, giống như lơ đãng mà nâng tay lên vén tóc, Đoạn Âm Vũ bị tay hắn hấp dẫn.

Đoạn Âm Vũ: “…….Gần đây thịnh hành kiểu đeo nhiều nhẫn như vậy sao?”

Chỉ thấy 5 ngón tay Kỳ Bạc Ngôn đều đeo nhẫn, có điều chỉ có nhẫn trên ngón áp út tương đối mộc mạc, các nhẫn khác đều là hàng hiệu, có đính những viên kim cương nhỏ.

Đây là một lần, lại có thể kết hợp được nhiều thương hiệu như vậy.

Đoạn Âm Vũ ghen tỵ muốn chết: “Lát nữa xuống kia, kiểu gì cũng phải tháo nhẫn ra.”

Kỳ Bạc Ngôn không trả lời mà hỏi lại: “Đẹp không?”

Hắn duỗi tay đến trước mặt Đoạn Âm Vũ, ngón tay sắp đụng đến mặt Đoạn Âm Vũ rồi, Đoạn Âm Vũ vội nói: “Đẹp rất đẹp, vô cùng tỏa sáng, đặc biệt xa hoa.”

Có điều sau khi Kỳ Bạc Ngôn nghe xong lời khích lệ của hăn, dáng vẻ cũng không thật sự hài lòng. Giống như âm thầm nghi ngờ thưởng thức của Đoạn Âm Vũ quá kém, không có một miếng thẩm mỹ nào.

Sau đó mỗi một khách mời đến, đều bị sự xa hoa của tay phải Kỳ Bạc Ngôn thu hút, mãi đến khi Kỷ Vọng đến, Kỳ Bạc Ngôn cuối cùng mới ngừng lặp đi lặp lại động tác vuốt tóc, nghiêm túc hỏi đạo diễn: “Công việc hôm nay có vất vả không?”

Đạo diễn Giang cũng sợ Kỳ Bạc Ngôn làm mất nhẫn trong quá trình ghi hình: “Có, sẽ xuống biển, cậu vẫn nên tháo nhẫn xuống đi.”

Kỷ Vọng đứng bên cạnh Kỳ Bạc Ngôn không lên tiếng, chỉ là lúc nhìn thấy tay của Kỳ Bạc Ngôn phải hít một hơi thật sâu.

Sau khi Kỳ Bạc Ngôn tháo nhẫn xuống, còn dặn dò Lý Phong đề phòng trợ lý nhỏ bên cạnh Kỷ Vọng chút, vạn nhất Kỷ Vọng nói trợ lý đến lấy lại nhẫn thì phải làm sao.

Lý Phong có chút đăm chiêu nói: “Tôi cảm thấy sẽ không có chuyện đấy đâu, Tiểu Húc hôm nay cả đường cứ trốn trốn tránh tránh tôi, sẽ không cố ý lại gây đây đâu.”

Kỳ Bạc Ngôn nói: “Anh đắc tội hắn à, đừng bắt nạt trợ lý nhỏ, anh ấy sẽ giận tôi.”

Lý Phong: “Kỳ gia yên tâm, lòng tôi biết rõ.”

Chủ đề ghi hình tuần này là bảo vệ biển xanh, ngoại trừ dọn sạch rác trên bờ biển, còn phải hiểu rõ các loại thực phẩm hải sản, giới thiệu với người xem những loài động vật có nguy cơ tuyệt chủng.

Vì bảo vệ biển xanh, sẽ phải xuống biển, nhóm e-kip cứng rắn yêu cầu nhóm khách mời không được bôi kem chống nắng có hại cho biển.

Nếu phải xuống biển, phải mặc đồ lặn, đội mũ mang chân vịt.

Nhóm e-kip cũng đã sắp xếp một hạng mục, vì ô nhiễm rác thải ở vùng biển gần đó nên đáy biển có rất nhiều loại rác có hại cho sinh vật biển.

Khi nhóm khách mời lặn xuống nước, có thể cố gắng dọn sạch.

Dưới biển một mảng bằng bốn mảng trên bờ.

Chỉ khi nhóm khách mời thu gom đủ 10 thùng rác, mọi người mới có thể nhận được cơm trưa thịnh soạn.

Quy tắc rõ ràng đơn giản, cho nên nhóm khách mời lại chia ra làm hai nhóm, một nhóm có chứng chỉ lặn sẽ xuống dưới biển, nhóm còn lại ở trên bờ thu gom rác.

Đương nhiên, chỉ có hai người có chứng chỉ lặn, Kỷ Vọng và Kỳ Bạc Ngôn đều được phân công đến nhóm xuống biển. Kỷ Vọng nhìn làn da trắng sáng dưới ánh mặt trời của Kỳ Bạc Ngôn nói: “Em bị cháy nắng không? Hay là ở trên bờ đi.”

Vất vả lắm Kỳ Bạc Ngôn mới có thể cùng gưa gưa ở một nhóm, ai cũng đừng mơ tác bọn họ ra.

“Không sao, đen một chút mới có khí phách đờn ông.”  Kỳ Bạc Ngôn đem tay mình để cạnh cánh tay của Kỷ Vọng: “Màu da giống anh Vọng là điều em thích.”

Kỷ Vọng âm thầm liếc mắt cảnh cáo Kỳ Bạc Ngôn, Kỳ Bạc Ngôn liền im lặng thu tay về, giống như cún con bị mắng, kẹp chặt cái đuôi của mình lại.

Sau khi Kỳ Bạc Ngôn thay đồ xong, nói với ống kính: “Kỳ thật tôi đã quên mất cách lặn xuống nước thế nào rồi, hy vọng Kỷ lão sư có thể mang tôi theo với.”

Nói xong Kỳ Bạc Ngôn quay đầu nói: “Kỷ lão sư, có thể chứ?”

Kỷ Vọng có chút cạn lời, đều đã thi lấy chứng chỉ lặn rồi, còn giả vờ giả vịt cái gì: “Vậy lát nữa phải ngoan chút.”

Kỳ Bạc Ngôn vô tội nói: “Em vẫn luôn gất ngoan mà.”

Nơi để xuống biển cần phải ngồi trên thuyền nhỏ một khoảng thời gian, trên thuyền nhỏ còn có các thợ lặn chuyên nghiệp từ đội cứu hộ, còn có nhân viên ghi hình đi theo hai người bọn họ.

Kỷ Vọng xuống nước trước, Kỳ Bạc Ngôn ngồi bên thuyền đưa tay với cậu, ý bảo đối phương nắm lấy tay hắn.

Kính lặn che mất nửa khuôn mặt của kỳ Bạc Ngôn nhưng không giấu được ý cười bên khóe môi của hắn. Kỳ Bạc Ngôn nắm tay Kỷ Vọng, tõm một tiếng nhảy xuống biển, sau đó bởi vì tư thế xuống nước quá dữ dội, cho nên bị sặc nước biển đắng chát.

Kỳ Bạc Ngôn 19 tuổi sợ nhất là đắng, cũng không ăn được đắng.

Năm đó hắn chỉ bị sốt nhẹ, nên Kỳ Bạc Ngôn vẫn có sức chống cự Kỷ Vọng, nói hắn chưa bao giờ uống thuốc, từ nhỏ có bị làm sao cũng không uống thuốc, vẫn sống đến bây giờ đấy thôi.

Vừa nói chuyện bướng bỉnh, một bên lại ho đến khàn cả cổ, khiến Kỷ Vọng đau lòng chết đi được.

Kỳ Bạc Ngôn không chỉ không uống, còn dùng chăn quấn quanh mình, ý đồ muốn dùng nó như một lớp vỏ bảo vệ.

Cuối cùng vẫn bị Kỷ Vọng mạnh mẽ kéo mở chăn ra bắt uống thuốc, tỏ vẻ vô cùng không vui. Vẫn là được hôn nhẹ mới chịu đứng lên, Kỳ Bạc Ngôn còn ấu trĩ nói, sau khi hôn xong Kỷ Vọng cũng phải chịu đắng với hắn.

Bây giờ Kỳ Bạc Ngôn bị sặc nước biển, chỉ ho khan vài tiếng, không có phản ứng gì quá lớn.

Kỷ Vọng hỏi: “Không đắng sao?”

Kỳ Bạc Ngôn: “Vẫn ổn.”

Kỷ Vọng có chút hoài nghi nhìn Kỳ Bạc Ngôn, sau đó lại ý thức được nhóm e-kip đang ở đây ghi hình, không ngờ thiết lập hình tượng của Kỳ Bạc Ngôn trước fans lại man như vậy.

Nhóm fans không phải còn gọi hắn là Kỳ gia sao, gia cái gì chứ, chỉ là một tiểu quỷ thích làm nũng mà thôi.

[05102021]

Chuâng: em dịch xong chương 61 rồi và eim đang cảm thấy trầm cảm 🤦🏻‍♀️

Chapter
1 Chương 1: Chấp nhận nỗi đau, cho tiếng nói của niềm vui
2 Chương 2: Khốn nạn......
3 Chương 3: Cuộc đời cậu như một kịch bản hạng 3.....
4 Chương 4: Tôi không biết Kỷ tiên sinh...lại yếu ớt như vậy
5 Chương 5: Kỳ Bạc Ngôn...
6 Chương 6: Anh có nhớ em không?
7 Chương 7: Kỷ Vọng, em rất nhớ anh
8 Chương 8: Thế chúc hai người có một đêm 'vui vẻ'.
9 Chương 9: Đúng là ghét thật.
10 Chương 10: Không hẹn, cút đi.
11 Chương 11: Hôm nay còn muốn đánh em à?
12 Chương 12: Là cậu cam tâm tình nguyện.
13 Chương 13: .....Bởi vì nó thật sự rất đau.
14 Chương 14: Tôi với hắn chia tay cũng 6 năm rồi.
15 Chương 15: Hận không thể cất giấu vào trong tim hòa làm một với cậu.
16 Chương 16: Anh vẫn còn luyến tiếc em.
17 Chương 17: Bởi vì Kỳ Bạc Ngôn đến rồi!
18 Chương 18: Anh ơi, lại đây
19 Chương 19: Anh ơi, đừng sợ.....
20 Chương 20: Mày muốn làm gì em ấy?
21 Chương 21: Nhưng tôi biết em sẽ không thích tôi
22 Chương 22: Anh ơi em sai rồi....
23 Chương 23: Bí mật đằng sau đoạn nhạc phổ này, là KỶ VỌNG.
24 Chương 24: Xem ra chúng ta đều là biếи ŧɦái nhỉ, anh ơi.
25 Chương 25: So với bất kỳ ai, bản thân em biết rõ, vị trí của anh ở trong tim em.
26 Chương 26: Anh à, anh là đang hy vọng em sẽ chết sao?
27 Chương 27: Kỳ Bạc Ngôn, sao cậu có thể đê tiện như vậy?
28 Chương 28: Tôi điên rồi mới ở bên cạnh cậu!
29 Chương 29: Ai kêu đại minh tinh năm nay mới 8 chủi
30 Chương 30-1: Em không được.....Vọng......
31 Chương 30-2: Tình yêu của anh là vị chocolate, thật ngọt.
32 Chương 31: Khẩu giao
33 Chương 32: Em không nghĩ anh sẽ bế em lên
34 Chương 33: Một mùi hương chỉ thuộc về Kỳ Bạc Ngôn
35 Chương 34: Anh vĩnh viễn thuộc về em, chỉ thuộc về mình em.
36 Chương 35: #Cực hot! Kỳ Bạc Ngôn thổ lộ
37 Chương 36: Nhậm Nhiên nói tôi đánh dấu hắn
38 Chương 37: Anh không phải nói anh yêu em sao?
39 Chương 38: Anh ơi, em thích anh, em yêu anh
40 Chương 39: Hắn là bạn trai tôi
41 Chương 40: Bạc Ngôn, tôi là bạn trai em
42 Chương 41: Anh ơi, em yêu anh, ngủ ngon.
43 Chương 42: Kỷ Vọng rất thú vị nha, chơi rất vui
44 Chương 43: Chương 43: Là lỗi của em, anh ơi anh đánh em đi......
45 Chương 44: Giấu tên anh vào trong giai điệu của mỗi bản nhạc
46 Chương 45: Bảo bối của tôi
47 Chương 46: Em có thể đếm được 52 Kỷ Vọng.
48 Chương 47: Ngã lần một chỉ là ngoài ý muốn, ngã lần hai chính là đáng đời.
49 Chương 48: Anh ơi, hắn kéo đứt tóc của em.
50 Chương 49: Phải 'làm' anh như thế nào.
51 Chương 50: Yêu cầu của tôi là, cậu đồng ý chia tay với tôi.
52 Chương 51: Đánh một cái liền cho một viên kẹo ngọt.
53 Chương 52: Lần này đến lượt em theo đuổi anh, Kỷ Vọng.
54 Chương 53: Bởi vì em muốn hôn anh.
55 Chương 54: Anh ơi, anh ngủ với em?
56 Chương 55: Em còn chưa ôm anh đủ.
57 Chương 56: Cơm choá 💁🏻‍♀️
58 Chương 57: Anh ơi, anh đang ghen sao?
59 Chương 58: Anh ơi, ôm ôm.
60 Chương 59: Màu da giống anh Vọng là điều em thích.
61 Chương 60: Em làm Kỷ phu nhân của anh?
62 Chương 61: 🔞🔞🔞🔞
63 Chương 62: Có thể không.....
64 Chương 63: Em muốn tôi đánh dấu em?
65 Chương 64: Thất Thất nhỏ nhà Kỷ Vọng
66 Chương 65: H kéo rèm
67 Chương 66: Hôn hôn em
68 Chương 67: Tại sao lại không tin em?
69 Chương 68: Quay về dỗ anh.
70 Chương 69: Anh không thích sao?
71 Chương 70: Tôi yêu em.
72 Chương 71: Đính hôn
73 Chương 72: Kỷ Vọng ở đâu!
74 Chương 73: Anh ơi, đừng nhìn em...
75 Chương 74: Đừng, đi
76 Chương 75: 94814
77 Chương 76: Anh, ơi...tin em?
78 Chương 77: Người yêu của tôi thật sự đẹp trai nha.
79 Chương 78: Liệt dương
80 Chương 79: Chỉ có ràng buộc, không có tình thú.
81 Chương 80: Lâm Uyển Ngôn
82 Chương 81: Chồng à.
83 Chương 82: Anh nói, bây giờ anh không muốn rời khỏi em!
84 Chương 83: Thời Dao.
85 Chương 84: Lý Phong không cho em nói.
86 Chương 85: Cắn anh.
87 Chương 86: Anh à, tại sao anh lại chột dạ?
88 Chương 87: Là hắn nhìn trúng 'chồng tôi'!
89 Chương 88: Anh không thể giận em!
90 Chương 89: Dục Tử
91 Chương 90: Ai lại không thích mỹ nhân rơi lệ.
92 Chương 91: Chúng ta kết hôn đi.
93 Chương 92: Anh à, tại sao lại hối hận?
94 Chương 93: Ngày 8 tháng 7 là ngày may mắn của tôi.
95 Chương 94: Không thể lén đi tìm Kỳ Bạc Ngôn?
96 Chương 95: Baba yêu con!
97 Chương 96: Hoàn!
Chapter

Updated 97 Episodes

1
Chương 1: Chấp nhận nỗi đau, cho tiếng nói của niềm vui
2
Chương 2: Khốn nạn......
3
Chương 3: Cuộc đời cậu như một kịch bản hạng 3.....
4
Chương 4: Tôi không biết Kỷ tiên sinh...lại yếu ớt như vậy
5
Chương 5: Kỳ Bạc Ngôn...
6
Chương 6: Anh có nhớ em không?
7
Chương 7: Kỷ Vọng, em rất nhớ anh
8
Chương 8: Thế chúc hai người có một đêm 'vui vẻ'.
9
Chương 9: Đúng là ghét thật.
10
Chương 10: Không hẹn, cút đi.
11
Chương 11: Hôm nay còn muốn đánh em à?
12
Chương 12: Là cậu cam tâm tình nguyện.
13
Chương 13: .....Bởi vì nó thật sự rất đau.
14
Chương 14: Tôi với hắn chia tay cũng 6 năm rồi.
15
Chương 15: Hận không thể cất giấu vào trong tim hòa làm một với cậu.
16
Chương 16: Anh vẫn còn luyến tiếc em.
17
Chương 17: Bởi vì Kỳ Bạc Ngôn đến rồi!
18
Chương 18: Anh ơi, lại đây
19
Chương 19: Anh ơi, đừng sợ.....
20
Chương 20: Mày muốn làm gì em ấy?
21
Chương 21: Nhưng tôi biết em sẽ không thích tôi
22
Chương 22: Anh ơi em sai rồi....
23
Chương 23: Bí mật đằng sau đoạn nhạc phổ này, là KỶ VỌNG.
24
Chương 24: Xem ra chúng ta đều là biếи ŧɦái nhỉ, anh ơi.
25
Chương 25: So với bất kỳ ai, bản thân em biết rõ, vị trí của anh ở trong tim em.
26
Chương 26: Anh à, anh là đang hy vọng em sẽ chết sao?
27
Chương 27: Kỳ Bạc Ngôn, sao cậu có thể đê tiện như vậy?
28
Chương 28: Tôi điên rồi mới ở bên cạnh cậu!
29
Chương 29: Ai kêu đại minh tinh năm nay mới 8 chủi
30
Chương 30-1: Em không được.....Vọng......
31
Chương 30-2: Tình yêu của anh là vị chocolate, thật ngọt.
32
Chương 31: Khẩu giao
33
Chương 32: Em không nghĩ anh sẽ bế em lên
34
Chương 33: Một mùi hương chỉ thuộc về Kỳ Bạc Ngôn
35
Chương 34: Anh vĩnh viễn thuộc về em, chỉ thuộc về mình em.
36
Chương 35: #Cực hot! Kỳ Bạc Ngôn thổ lộ
37
Chương 36: Nhậm Nhiên nói tôi đánh dấu hắn
38
Chương 37: Anh không phải nói anh yêu em sao?
39
Chương 38: Anh ơi, em thích anh, em yêu anh
40
Chương 39: Hắn là bạn trai tôi
41
Chương 40: Bạc Ngôn, tôi là bạn trai em
42
Chương 41: Anh ơi, em yêu anh, ngủ ngon.
43
Chương 42: Kỷ Vọng rất thú vị nha, chơi rất vui
44
Chương 43: Chương 43: Là lỗi của em, anh ơi anh đánh em đi......
45
Chương 44: Giấu tên anh vào trong giai điệu của mỗi bản nhạc
46
Chương 45: Bảo bối của tôi
47
Chương 46: Em có thể đếm được 52 Kỷ Vọng.
48
Chương 47: Ngã lần một chỉ là ngoài ý muốn, ngã lần hai chính là đáng đời.
49
Chương 48: Anh ơi, hắn kéo đứt tóc của em.
50
Chương 49: Phải 'làm' anh như thế nào.
51
Chương 50: Yêu cầu của tôi là, cậu đồng ý chia tay với tôi.
52
Chương 51: Đánh một cái liền cho một viên kẹo ngọt.
53
Chương 52: Lần này đến lượt em theo đuổi anh, Kỷ Vọng.
54
Chương 53: Bởi vì em muốn hôn anh.
55
Chương 54: Anh ơi, anh ngủ với em?
56
Chương 55: Em còn chưa ôm anh đủ.
57
Chương 56: Cơm choá 💁🏻‍♀️
58
Chương 57: Anh ơi, anh đang ghen sao?
59
Chương 58: Anh ơi, ôm ôm.
60
Chương 59: Màu da giống anh Vọng là điều em thích.
61
Chương 60: Em làm Kỷ phu nhân của anh?
62
Chương 61: 🔞🔞🔞🔞
63
Chương 62: Có thể không.....
64
Chương 63: Em muốn tôi đánh dấu em?
65
Chương 64: Thất Thất nhỏ nhà Kỷ Vọng
66
Chương 65: H kéo rèm
67
Chương 66: Hôn hôn em
68
Chương 67: Tại sao lại không tin em?
69
Chương 68: Quay về dỗ anh.
70
Chương 69: Anh không thích sao?
71
Chương 70: Tôi yêu em.
72
Chương 71: Đính hôn
73
Chương 72: Kỷ Vọng ở đâu!
74
Chương 73: Anh ơi, đừng nhìn em...
75
Chương 74: Đừng, đi
76
Chương 75: 94814
77
Chương 76: Anh, ơi...tin em?
78
Chương 77: Người yêu của tôi thật sự đẹp trai nha.
79
Chương 78: Liệt dương
80
Chương 79: Chỉ có ràng buộc, không có tình thú.
81
Chương 80: Lâm Uyển Ngôn
82
Chương 81: Chồng à.
83
Chương 82: Anh nói, bây giờ anh không muốn rời khỏi em!
84
Chương 83: Thời Dao.
85
Chương 84: Lý Phong không cho em nói.
86
Chương 85: Cắn anh.
87
Chương 86: Anh à, tại sao anh lại chột dạ?
88
Chương 87: Là hắn nhìn trúng 'chồng tôi'!
89
Chương 88: Anh không thể giận em!
90
Chương 89: Dục Tử
91
Chương 90: Ai lại không thích mỹ nhân rơi lệ.
92
Chương 91: Chúng ta kết hôn đi.
93
Chương 92: Anh à, tại sao lại hối hận?
94
Chương 93: Ngày 8 tháng 7 là ngày may mắn của tôi.
95
Chương 94: Không thể lén đi tìm Kỳ Bạc Ngôn?
96
Chương 95: Baba yêu con!
97
Chương 96: Hoàn!