Chương 49: Phải ‘làm’ anh như thế nào.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

KHÔNG HIỂU SAO CÓ MÍ NGỪI ĐỌC W** L** RỒI CẢM ƠN EDIT :))) SAO KHÔNG CẢM ƠN BOSS REUP BÀI ẤY :))))) Thiệt thú zị quá đi mà 😳[Edit/Beta] Lên Án - Trì Tổng Tra - Chương 49: Phải 'làm' anh như thế nào.

**********

[Ngây thơ]

Tuy nói là tập đua xe số đặc biệt, nhưng toàn bộ thời lượng quay ít nhất phải là hai tuần.

Đua xe không phải chỉ đơn giản luyện tập một chút là có thể bắt đầu thi đấu được, ít nhất phải dự thi mấy vòng loại, trận bán kết rồi đến trận chung kết.

Trước khi thi đấu phải thực hành các bài huấn luyện vượt chướng ngại vật khác nhau, làm quen với đường đua và kiến ​​thức an toàn.

Đạo diễn Giang đưa ra tính toán thời gian là nửa tháng, chờ quay xong số đặc biệt này thì thời lượng cơ bản cũng đủ, có thể cắt nối biên tập để phát sóng tuần thứ nhất của chương trình.

Ngày thứ hai, mọi người tập trung tại Đường đua Thương Hỏa ở thành phố B, ở đây, bọn họ sẽ tiến hành huấn luyện trước trận đấu. Sau khi chọn ra được hai thành viên có thể tham gia thi đấu chính thức thì sẽ di chuyển đến đường đua ở thành phố A.

Đạo diễn Giang đã dùng hành động chứng minh rằng mọi người đều rất nghiêm túc khi quay chương trình tạp kỹ này.

Tuần trước Trịnh Kỳ Hồng mặc dù tỏ vẻ sẽ không đến tham gia trận đấu, nhưng khách mời cố định không thể trực tiếp bỏ bê công việc. Đạo diễn Giang thuyết phục Trịnh Kỳ hồng đến, có thể tập lái chậm chậm xem như đang học lái xe cũng được.

Cho dù thật sự không muốn lái xe, nhưng có mặt ở đây coi như để điểm danh, vì vậy cuối cùng Trịnh Kỳ Hồng vẫn đến.

Một hàng 6 người mặc quần áo đua xe màu đen, ưu thế vóc dáng của họ liền được phô bày ra vô cùng tinh tế.

Đoạn Âm Vũ lên án trước ống kính, bày tỏ bản thân không muốn ở cùng một chỗ với đám người mẫu nam này đâu.

Kỳ Bạc Ngôn đứng cùng hàng với Kỷ Vọng và Hạ Trương Dương, mà Kỷ Vọng – người bị kẹp giữa hai đại minh tinh, khí thế cũng không hề thua kém.

Đoạn Âm Vũ nói với Trương Mộ Tiên, đến lúc chương trình được phát sóng, nói không chừng trong đan mạc* đều sẽ khuyên 3 người bọn họ kết hợp lại thành một nhóm rồi debut luôn.

*Đan mạc: mấy cmt chạy trên vid như nì

Trương Mộ Tiên lập tức nhìn lại chiều cao tương xứng với người mẫu nam của mình nói: “Tôi đâu?”

Đoạn Âm Vũ kinh ngạc nói: “Anh có chút tự giác nào không thế, tôi với anh còn có chị Kỳ Hồng đều chỉ là làm ‘nền’ thôi đấy.”

Nào biết Trương Mộ Tiên – người được coi là ‘làm nền’, ở trận đấu thử đầu tiên vậy mà giành được vị trí thứ hai, vị trí thứ nhất là Hạ Trương Dương đã có kinh nghiệm đua xe.

Về phần Kỳ Bạc Ngôn, phong cách lái xe của hắn không chút kiêng dè, hung mãnh lại điên cuồng, mấy lần ở chỗ khúc cua suýt nữa đâm vào hàng rào bảo vệ của đường đua.

Đứng hạng thứ tư là Kỷ Vọng, lái thật sự chậm, mỗi lần đều ở phía sau Kỳ Bạc Ngôn, nhìn hắn ‘đấu đá lung tung’.

Bên trong xe đua có bộ phận ly tâm ly hợp tự động, là một gánh nặng không nhỏ đối với cơ thể, nhưng khoảnh khắc mọi người khởi động xe, nhiệt huyết toàn thân cùng với tiếng ‘gầm rú’ cực lớn của động cơ mà bùng cháy, như không có gì có thể kích khích thần kinh của con người hơn việc thi đấu thể thao mạo hiểm.

Mọi thứ trên sân thi đấu thay đổi trong nháy mắt, giống như trên chiến trướng, chỉ một sơ xuất ngoài ý muốn cũng có thể chôn vùi chiến thắng đã nắm trong tầm tay, đây chính là một bài kiểm tra cả về tố chất thân thể lẫn tâm lý.

Người giỏi nhất không nhất định sẽ thắng, người kém cỏi nhất cũng không chắc chắn sẽ thua.

Chạy được một vòng, mọi người quay lại dưới khán đài để xem thành tích, màn hình hiển thị đang phát lại quá trình lái xe đầy gay cấn của các khách mời.

Kỳ Bạc Ngôn nâng nâng mũ bảo hiểm trong tay, trên mặt lộ ra ý cười thoải mái, nhìn thấy chiếc xe của mình đang chạy quanh co lạng lách trên màn hình, hất lên một trận cát bụi mù mịt, còn cảm thấy rất buồn cười.

Huấn luyện viên nói phong cách của hắn quá liều lĩnh, phải thu liễm lại một chút, nếu không sẽ rất dễ xảy ra chuyện không may.

Kỳ Bạc Ngôn hờ hững nói: “Biết rồi, lần sau sẽ chú ý.”

Kỷ Vọng đem ánh mắt từ trên màn hình thu lại, giống như đột nhiên nghiện thuốc, có chút nôn nóng.

Các khách mời bắt đầu trận thi đấu thứ hai. Lần này thay vì mọi người cùng đua với nhau như vòng trước thì đổi thành ghi kỷ lục cá nhân.

Thứ hạng thời gian của vòng đua lập tức thay đổi, Kỳ Bạc Ngôn cũng đã biết khống chế không còn chạy giống như lần đầu, mà nắm giữ tiết tấu trên đường đua cực nhanh, mỗi lần gặp khúc cua đều phanh xe vô cùng chuẩn xác, điều khiển xe chạy trên đường gần như hoàn mỹ.

Điều này làm cho huấn luyện viên nhịn không được nói: “Học viên Kỳ thật sự rất có thiên phú.”

Trương Mộ Tiên hỏi trước: “Trong số những học viên mà anh đã hướng dẫn qua, tư chất của Kỳ Bạc Ngôn thế nào?”

Huấn luyện viên: “Vô cùng tốt, nếu cậu ấy có hứng thú muốn trở thành một tay đua chuyên nghiệp, tôi cũng sẽ rất hoan nghênh cậu ấy.”

Trương Mộ Tiên không hề ưu ái bên nào hay bao che bên nào hơn, hắn khéo léo dẫn dắt huấn luyện viên nói đến những ưu điểm, khuyết điểm của từng người.

Lúc nói đến Kỷ Vọng, huấn luyện viên nhận xét: “Phong cách của học viên Kỷ cực kỳ ổn định nên không dễ mắc sai lầm, ở trên sân thi đấu, ổn định cũng chính là một loại vũ khí ưu thế để giành chiến thắng. Nhưng tôi hy vọng trong những trận đấu sau này, cậu ấy có thể mang đến cho chúng ta một kinh hỉ ngoài ý muốn.”

Trương Mộ Tiên lập tức tiếp lời: “Đối với học viên Hạ của chúng tôi, tất cả mọi người đếu biết “​​Crazy Speed” của học viên Hạ sẽ được phát hành vào ngày 15 tháng 9, các bạn khán giả hãy chờ đón màn biểu diễn tuyệt vời của Hạ Trương Dương trong bộ phim điện ảnh này nhé.”

Các khách mời phối hợp vỗ tay bốp bốp, Đoạn Âm Vũ buồn cười muốn chết đi được, dùng khuỷu tay lén chọt chọt người Kỷ Vọng, dùng ánh mắt ra hiệu cho Trương Mộ Tiên và Hạ Trương Dương.

Kỷ Vọng nhìn qua đã hiểu, khi nhắc đến Hạ Trương Dương, Trương Mộ Tiên dùng cách thức của mình để cue bộ phim của Hạ Trương Dương vào, thay vì để cho huấn luyện viên nhận xét Hạ Trương Dương.

Rõ ràng chuyện này không thể soi mói ra được vấn đề gì, nhưng trên thực tế lại làm cho Hạ Trương Dương bớt mấy giây xuất hiện trước ống kính.

Việc tuyên truyền bộ phim và nhận xét về kỹ năng đua xe thật ra có thể thực hiện cùng lúc, nhưng Trương Mộ Tiên lại trực tiếp bỏ qua Hạ Trương Dương, khiến cho huấn luyện viên chỉ có thể cho ý kiến về người kế tiếp.

Chuyện này đối với tập đặc biệt cũng chẳng ảnh hưởng gì, nhiều nhất là để cho Hạ Trương Dương ở trong lòng khó chịu một chút. Hạ Trương Dương không thể truy cứu, mà nếu hắn truy cứu sẽ thể hiện hắn là một người nhỏ nhen.

Xem ra ngày hôm qua, nắm tóc kia của Kỳ Bạc Ngôn cũng không phải chỉ có mỗi mình Kỷ Vọng canh cánh trong lòng.

Năm người bọn họ đã tham gia liên tiếp 2 kỳ, mọi người ít nhiều cũng có chút tình cảm, ở thời khắc mấu chốt, tất cả mọi người đều nhất trí đối ngoại với nhau.

Vào ban đêm, mọi người nghỉ ngơi tại khách sạn cạnh sân thi đấu.

Kỳ Bạc Ngôn không có trở về, Kỷ Vọng vừa mới tắm xong, đi ra khỏi nhà tắm đã nghe được Tiểu Húc nói như vậy với cậu.

Bàn tay đang cầm khăn tắm của Kỷ Vọng dừng một chút: “Sao cậu biết được?”

Tiểu Húc ngẩng đầu khỏi màn hình điện thoại trong tay: “Lý Phong nói với em.”

Không đợi Kỷ Vọng hỏi, từ lúc nào mà cậu lại thân với Lý Phong thế, Tiểu Húc đã nói: “Lý Phong nói đồ ăn đóng hộp đều đã nguội, mà Kỳ Bạc Ngôn vẫn còn trầm mê chạy tiếp mấy vòng, có lẽ bởi vì trong trò chơi thua Hạ Trương Dương, nên trong trận đua xe này nhất định muốn thắng hắn.”

“Hạ Trương Dương không phải bởi vì đóng phim đã tập luyện tới mấy tháng sao?” Dứt lời trên mặt Tiểu Húc hiện lên vẻ hưng phấn, giống như đang nghĩ đến kết cục bị thua thảm hại của Hạ Trương Dương.

Kỷ Vọng cau mày: “Ngây thơ.”

Tiểu Húc cười được một lúc thì dừng lại, nửa ngày sau mới khẽ nói với Kỷ Vọng: “Sao lại ngây thơ được, cái này gọi là hiếu thắng, có tham vọng cũng là chuyện tốt mà.”

Kỷ Vọng cầm khăn tắm liếc mắt nhìn Tiểu Húc một cái: “Từ khi nào cậu đã về phe của Kỳ Bạc Ngôn rồi.”

Lông mày của Tiểu Húc dựng cả lên, oan muốn chết.

Ngay từ đầu cậu đã không có về phe của Kỳ Bạc Ngôn rồi, thậm chí còn chả có miếng thiện cảm nào với Kỳ Bạc Ngôn. Là anh Vọng tự mình mềm lòng, cậu thân là một trợ lý bé nhỏ, nếu Kỷ Vọng không chán ghét, vậy thì cậu đương nhiên cũng không cần chán ghét nha.

Mà căn bản cậu với Kỳ Bạc Ngôn cũng không thù không oán.

Suy cho cùng còn không phải bởi vì bản thân anh Vọng thích như vậy. Có điều lời này trợ lý nhỏ như cậu không dám nói ra đâu, huhu cậu sợ bị đuổi việc.

Kỷ Vọng nhanh chóng ngồi xuống bàn ăn cho xong cơm, sau đó đặt hộp cơm sang một bên, đứng dậy thay quần áo ra ngoài.

Tiểu Húc: “Anh, anh đi đâu?”

Kỷ Vọng không hề quay đầu lại nói: “Tăng ca.”

Đi chỗ nào tăng ca, đương nhiên là ở đường đua rồi.

Đường đua ban đêm ở trong sân vận động vẫn đèn đuốc sáng trưng, tất nhiên tầm nhìn không thể thoáng đãng như ban ngày nhưng vẫn đủ để nhìn thấy rõ ràng một chiếc xe đua đỏ rực phóng như bay ở trên đường.

Tiếng động cơ gầm rú vang vọng giữa khoảng không trong sân đua, chiếc xe thể thao màu đỏ dường như không biết mệt mỏi chạy hết vòng này đến vòng khác.

Kỷ Vọng đã từng lái xe đua nên biết rất rõ môn thể thao này tiêu tốn sức lực như thế nào, đã vậy Kỳ Bạc Ngôn còn chưa chịu ăn cơm, quả thực là muốn tự tay gϊếŧ chết chính mình.

Lý Phong đứng đó không biết đang gọi điện với ai, thấy Kỷ Vọng đi đến, bèn lấy tay che loa lại, nói với Kỷ Vọng: “Kỷ lão sư, cậu đến tìm Kỳ gia sao?”

Kỷ Vọng bước thẳng tới bãi đỗ xe đua: “Không phải.”

Cậu đến đây để luyện tập, chẳng liên quan gì đến Kỳ Bạc Ngôn.

Kỳ Bạc Ngôn có tiền nên thích làm gì thì làm, cho dù hắn có đụng hỏng xe thì cũng dư sức bồi thường.

Kết cấu của xe là để phòng ngừa tai nạn ngoài ý muốn xảy ra, tính an toàn rất cao, huấn luyện viên cũng từng nói, mặc dù người ta đã tính toán giảm thiểu nguy hiểm đến một mức độ nhất định nhưng cũng không phải hoàn toàn không có rủi ro.

Khi Adrenaline tăng vọt, người điều khiển sẽ luôn phớt lờ những nguy cơ và làm mọi chuyện điên rồ để giành chiến thắng.

Cậu tỉnh táo ngẫm lại những gì huấn luyện viên nói, nhưng hành động làm ra lại hoàn toàn trái ngược.

Khi Kỷ Vọng nhấn xuống chân ga, chiếc xe như một mũi tên lao vụt ra ngoài. Tốc độ của cậu rất nhanh, không bao lâu đã đuổi kịp chiếc xe đua màu đỏ của Kỳ Bạc Ngôn.

Lý Phong kinh ngạc nhìn chằm chằm vào màn hình, chiếc xe màu xanh của Kỷ Vọng phô bày một mặt chưa từng lộ ra vào ban ngày, nó mạnh mẽ và nhanh như chớp, tốc độ của nó gần như cùng một kiểu điên cuồng với Kỳ Bạc Ngôn.

Tốc độ của hai chiếc xe đỏ xanh nhìn bằng mắt thường đã thấy chạy rất nhanh, huống chi là hai người trong xe, mọi thứ xung quanh gần như không kịp nhìn nữa, lấy tốc độ cực nhanh từ phía hai bên lao vun vút qua.

Điều duy nhất có thể nhìn thấy chính là đối thủ của mình, thân xe ở trong đêm tối phản xạ lại ánh đèn thành từng đường nét sắc bén.

Này không hề giống như đang luyện tập, hai người tựa như không hẹn mà đồng thời khiêu chiến lẫn nhau.

Kỳ Bạc Ngôn chạy ở làn trong, mỗi khi Kỷ Vọng có ý đồ muốn vượt qua ngay lập tức bởi vì vị trí như vậy mà gặp khó khăn, hắn mỗi lần đều muốn nghiền nát mơ tưởng vượt qua hắn của Kỷ Vọng.

Mà Kỷ Vọng ở khúc đua tiếp theo, làm ra động tác như muốn vượt qua hắn từ làn đua bên ngoài.

Bo cua và vượt xe là một bài kiểm tra vô cùng cao đối với kỹ năng của người lái, nhiều thêm một phần sẽ làm thân xe xoay vòng trên đường đua, thiếu mất một phần thì sẽ tụt lại đằng sau.

Mà kỹ thuật lái xe của Kỷ Vọng đã hoàn toàn phá vỡ cách nhìn của huấn luyện viên dành cho cậu, cái gì mà mong chiến thắng nhờ vào sự ổn định, đều bị vứt cho chó ăn cả rồi.

Xe của Kỷ Vọng cơ hồ muốn đâm sầm vào xe của Kỳ Bạc Ngôn, khi hai chiếc xe gần như sắp va chạm vào nhau, Kỳ Bạc Ngôn đã đạp phanh trước, đầu xe xóc nảy lạc ra khỏi đường đua.

Chỉ một chút sơ xuất này đã bị Kỷ Vọng nhanh như chớp vượt qua hắn, chiếc xe màu xanh lao vút đi, chỉ để lại cho chiếc xe đỏ đằng sau một làn khói mờ.

Sau khi băng qua vạch đích thêm một đoạn nữa, dừng lại ở điểm kiểm tra, Kỷ Vọng bước ra khỏi ghế lái, chậm rãi thở ra một hơi, như muốn trút ra hết những phiền muộn mấy ngày nay.

Người cậu đổ đầy mồ hôi, tắm rửa xong cũng chẳng để làm gì. Cậu đứng ở bên cạnh xe trầm mặt chờ chiếc xe màu đỏ chạy đến.

Nhân viên công tác đã sớm làm xong công tác chuẩn bị, mang xe của Kỷ Vọng vào trạm kiểm tra.

Không lâu sau, chiếc xe màu đỏ cũng lái vào. Kỳ Bạc Ngôn ra khỏi xe, cởi mũ bảo hiểm xuống. Mặt hắn đỏ bừng, tóc ướt đẫm mồ hôi nhưng ánh mắt lại sáng ngời.

Sau khi xuống xe, hắn nhìn chằm chằm vào Kỷ Vọng, sải bước về phía cậu.

Kỷ Vọng cũng không quay đầu lại, đi vào phòng thay đồ trước. Ở trong phòng thay đồ, Kỷ Vọng kéo khóa xuống lộ ra tấm lưng trần ướt đẫm mồ hôi, cậu cũng không chút để ý mà cởi nó ra, ngay cả khi nghe thấy tiếng bước chân của Kỳ Bạc Ngôn đang rất gần, thậm chí là tiếng khóa trái cửa.

Tiếng bước chân dần dần đến gần cậu, Kỷ Vọng dùng khăn mặt lau đi mồ hôi trên người, rồi uống một ngụm lớn nước khoáng thể thao.

Có bàn tay chạm vào lưng cậu, lòng bàn tay trượt dọc theo hõm xương sống trên lưng cậu lướt xuống xương cụt.

Giọng nói của Kỳ Bạc Ngôn khàn khàn: “Anh à, anh là đang cố ý thắng em.”

Kỷ Vọng không có hất tay của Kỳ Bạc Ngôn ra, mà đóng sầm cửa tủ chứa đồ lại: “Là trình độ lái xe của cậu quá nát.”

Kỳ Bạc Ngôn rầu rĩ cười một cái, hắn duỗi tay nắm lấy tóc của Kỷ Vọng, liếm một đường từ cổ đến tai của nam nhân.

Thưởng thức hương vị mồ hôi, lại giống như thuốc kíƈɦ ɖụƈ loại mạnh, khiến hô hấp Kỳ Bạc Ngôn trở nên nóng bỏng: “Anh à, anh thật quá đáng, biết rõ làm như vậy sẽ khiến em vô cùng vất vả.”

“Còn lái xe cái gì, trong đầu em đều đang nghĩ phải ‘làm’ anh như thế nào.”

*********

[24092021]

Chapter
1 Chương 1: Chấp nhận nỗi đau, cho tiếng nói của niềm vui
2 Chương 2: Khốn nạn......
3 Chương 3: Cuộc đời cậu như một kịch bản hạng 3.....
4 Chương 4: Tôi không biết Kỷ tiên sinh...lại yếu ớt như vậy
5 Chương 5: Kỳ Bạc Ngôn...
6 Chương 6: Anh có nhớ em không?
7 Chương 7: Kỷ Vọng, em rất nhớ anh
8 Chương 8: Thế chúc hai người có một đêm 'vui vẻ'.
9 Chương 9: Đúng là ghét thật.
10 Chương 10: Không hẹn, cút đi.
11 Chương 11: Hôm nay còn muốn đánh em à?
12 Chương 12: Là cậu cam tâm tình nguyện.
13 Chương 13: .....Bởi vì nó thật sự rất đau.
14 Chương 14: Tôi với hắn chia tay cũng 6 năm rồi.
15 Chương 15: Hận không thể cất giấu vào trong tim hòa làm một với cậu.
16 Chương 16: Anh vẫn còn luyến tiếc em.
17 Chương 17: Bởi vì Kỳ Bạc Ngôn đến rồi!
18 Chương 18: Anh ơi, lại đây
19 Chương 19: Anh ơi, đừng sợ.....
20 Chương 20: Mày muốn làm gì em ấy?
21 Chương 21: Nhưng tôi biết em sẽ không thích tôi
22 Chương 22: Anh ơi em sai rồi....
23 Chương 23: Bí mật đằng sau đoạn nhạc phổ này, là KỶ VỌNG.
24 Chương 24: Xem ra chúng ta đều là biếи ŧɦái nhỉ, anh ơi.
25 Chương 25: So với bất kỳ ai, bản thân em biết rõ, vị trí của anh ở trong tim em.
26 Chương 26: Anh à, anh là đang hy vọng em sẽ chết sao?
27 Chương 27: Kỳ Bạc Ngôn, sao cậu có thể đê tiện như vậy?
28 Chương 28: Tôi điên rồi mới ở bên cạnh cậu!
29 Chương 29: Ai kêu đại minh tinh năm nay mới 8 chủi
30 Chương 30-1: Em không được.....Vọng......
31 Chương 30-2: Tình yêu của anh là vị chocolate, thật ngọt.
32 Chương 31: Khẩu giao
33 Chương 32: Em không nghĩ anh sẽ bế em lên
34 Chương 33: Một mùi hương chỉ thuộc về Kỳ Bạc Ngôn
35 Chương 34: Anh vĩnh viễn thuộc về em, chỉ thuộc về mình em.
36 Chương 35: #Cực hot! Kỳ Bạc Ngôn thổ lộ
37 Chương 36: Nhậm Nhiên nói tôi đánh dấu hắn
38 Chương 37: Anh không phải nói anh yêu em sao?
39 Chương 38: Anh ơi, em thích anh, em yêu anh
40 Chương 39: Hắn là bạn trai tôi
41 Chương 40: Bạc Ngôn, tôi là bạn trai em
42 Chương 41: Anh ơi, em yêu anh, ngủ ngon.
43 Chương 42: Kỷ Vọng rất thú vị nha, chơi rất vui
44 Chương 43: Chương 43: Là lỗi của em, anh ơi anh đánh em đi......
45 Chương 44: Giấu tên anh vào trong giai điệu của mỗi bản nhạc
46 Chương 45: Bảo bối của tôi
47 Chương 46: Em có thể đếm được 52 Kỷ Vọng.
48 Chương 47: Ngã lần một chỉ là ngoài ý muốn, ngã lần hai chính là đáng đời.
49 Chương 48: Anh ơi, hắn kéo đứt tóc của em.
50 Chương 49: Phải 'làm' anh như thế nào.
51 Chương 50: Yêu cầu của tôi là, cậu đồng ý chia tay với tôi.
52 Chương 51: Đánh một cái liền cho một viên kẹo ngọt.
53 Chương 52: Lần này đến lượt em theo đuổi anh, Kỷ Vọng.
54 Chương 53: Bởi vì em muốn hôn anh.
55 Chương 54: Anh ơi, anh ngủ với em?
56 Chương 55: Em còn chưa ôm anh đủ.
57 Chương 56: Cơm choá 💁🏻‍♀️
58 Chương 57: Anh ơi, anh đang ghen sao?
59 Chương 58: Anh ơi, ôm ôm.
60 Chương 59: Màu da giống anh Vọng là điều em thích.
61 Chương 60: Em làm Kỷ phu nhân của anh?
62 Chương 61: 🔞🔞🔞🔞
63 Chương 62: Có thể không.....
64 Chương 63: Em muốn tôi đánh dấu em?
65 Chương 64: Thất Thất nhỏ nhà Kỷ Vọng
66 Chương 65: H kéo rèm
67 Chương 66: Hôn hôn em
68 Chương 67: Tại sao lại không tin em?
69 Chương 68: Quay về dỗ anh.
70 Chương 69: Anh không thích sao?
71 Chương 70: Tôi yêu em.
72 Chương 71: Đính hôn
73 Chương 72: Kỷ Vọng ở đâu!
74 Chương 73: Anh ơi, đừng nhìn em...
75 Chương 74: Đừng, đi
76 Chương 75: 94814
77 Chương 76: Anh, ơi...tin em?
78 Chương 77: Người yêu của tôi thật sự đẹp trai nha.
79 Chương 78: Liệt dương
80 Chương 79: Chỉ có ràng buộc, không có tình thú.
81 Chương 80: Lâm Uyển Ngôn
82 Chương 81: Chồng à.
83 Chương 82: Anh nói, bây giờ anh không muốn rời khỏi em!
84 Chương 83: Thời Dao.
85 Chương 84: Lý Phong không cho em nói.
86 Chương 85: Cắn anh.
87 Chương 86: Anh à, tại sao anh lại chột dạ?
88 Chương 87: Là hắn nhìn trúng 'chồng tôi'!
89 Chương 88: Anh không thể giận em!
90 Chương 89: Dục Tử
91 Chương 90: Ai lại không thích mỹ nhân rơi lệ.
92 Chương 91: Chúng ta kết hôn đi.
93 Chương 92: Anh à, tại sao lại hối hận?
94 Chương 93: Ngày 8 tháng 7 là ngày may mắn của tôi.
95 Chương 94: Không thể lén đi tìm Kỳ Bạc Ngôn?
96 Chương 95: Baba yêu con!
97 Chương 96: Hoàn!
Chapter

Updated 97 Episodes

1
Chương 1: Chấp nhận nỗi đau, cho tiếng nói của niềm vui
2
Chương 2: Khốn nạn......
3
Chương 3: Cuộc đời cậu như một kịch bản hạng 3.....
4
Chương 4: Tôi không biết Kỷ tiên sinh...lại yếu ớt như vậy
5
Chương 5: Kỳ Bạc Ngôn...
6
Chương 6: Anh có nhớ em không?
7
Chương 7: Kỷ Vọng, em rất nhớ anh
8
Chương 8: Thế chúc hai người có một đêm 'vui vẻ'.
9
Chương 9: Đúng là ghét thật.
10
Chương 10: Không hẹn, cút đi.
11
Chương 11: Hôm nay còn muốn đánh em à?
12
Chương 12: Là cậu cam tâm tình nguyện.
13
Chương 13: .....Bởi vì nó thật sự rất đau.
14
Chương 14: Tôi với hắn chia tay cũng 6 năm rồi.
15
Chương 15: Hận không thể cất giấu vào trong tim hòa làm một với cậu.
16
Chương 16: Anh vẫn còn luyến tiếc em.
17
Chương 17: Bởi vì Kỳ Bạc Ngôn đến rồi!
18
Chương 18: Anh ơi, lại đây
19
Chương 19: Anh ơi, đừng sợ.....
20
Chương 20: Mày muốn làm gì em ấy?
21
Chương 21: Nhưng tôi biết em sẽ không thích tôi
22
Chương 22: Anh ơi em sai rồi....
23
Chương 23: Bí mật đằng sau đoạn nhạc phổ này, là KỶ VỌNG.
24
Chương 24: Xem ra chúng ta đều là biếи ŧɦái nhỉ, anh ơi.
25
Chương 25: So với bất kỳ ai, bản thân em biết rõ, vị trí của anh ở trong tim em.
26
Chương 26: Anh à, anh là đang hy vọng em sẽ chết sao?
27
Chương 27: Kỳ Bạc Ngôn, sao cậu có thể đê tiện như vậy?
28
Chương 28: Tôi điên rồi mới ở bên cạnh cậu!
29
Chương 29: Ai kêu đại minh tinh năm nay mới 8 chủi
30
Chương 30-1: Em không được.....Vọng......
31
Chương 30-2: Tình yêu của anh là vị chocolate, thật ngọt.
32
Chương 31: Khẩu giao
33
Chương 32: Em không nghĩ anh sẽ bế em lên
34
Chương 33: Một mùi hương chỉ thuộc về Kỳ Bạc Ngôn
35
Chương 34: Anh vĩnh viễn thuộc về em, chỉ thuộc về mình em.
36
Chương 35: #Cực hot! Kỳ Bạc Ngôn thổ lộ
37
Chương 36: Nhậm Nhiên nói tôi đánh dấu hắn
38
Chương 37: Anh không phải nói anh yêu em sao?
39
Chương 38: Anh ơi, em thích anh, em yêu anh
40
Chương 39: Hắn là bạn trai tôi
41
Chương 40: Bạc Ngôn, tôi là bạn trai em
42
Chương 41: Anh ơi, em yêu anh, ngủ ngon.
43
Chương 42: Kỷ Vọng rất thú vị nha, chơi rất vui
44
Chương 43: Chương 43: Là lỗi của em, anh ơi anh đánh em đi......
45
Chương 44: Giấu tên anh vào trong giai điệu của mỗi bản nhạc
46
Chương 45: Bảo bối của tôi
47
Chương 46: Em có thể đếm được 52 Kỷ Vọng.
48
Chương 47: Ngã lần một chỉ là ngoài ý muốn, ngã lần hai chính là đáng đời.
49
Chương 48: Anh ơi, hắn kéo đứt tóc của em.
50
Chương 49: Phải 'làm' anh như thế nào.
51
Chương 50: Yêu cầu của tôi là, cậu đồng ý chia tay với tôi.
52
Chương 51: Đánh một cái liền cho một viên kẹo ngọt.
53
Chương 52: Lần này đến lượt em theo đuổi anh, Kỷ Vọng.
54
Chương 53: Bởi vì em muốn hôn anh.
55
Chương 54: Anh ơi, anh ngủ với em?
56
Chương 55: Em còn chưa ôm anh đủ.
57
Chương 56: Cơm choá 💁🏻‍♀️
58
Chương 57: Anh ơi, anh đang ghen sao?
59
Chương 58: Anh ơi, ôm ôm.
60
Chương 59: Màu da giống anh Vọng là điều em thích.
61
Chương 60: Em làm Kỷ phu nhân của anh?
62
Chương 61: 🔞🔞🔞🔞
63
Chương 62: Có thể không.....
64
Chương 63: Em muốn tôi đánh dấu em?
65
Chương 64: Thất Thất nhỏ nhà Kỷ Vọng
66
Chương 65: H kéo rèm
67
Chương 66: Hôn hôn em
68
Chương 67: Tại sao lại không tin em?
69
Chương 68: Quay về dỗ anh.
70
Chương 69: Anh không thích sao?
71
Chương 70: Tôi yêu em.
72
Chương 71: Đính hôn
73
Chương 72: Kỷ Vọng ở đâu!
74
Chương 73: Anh ơi, đừng nhìn em...
75
Chương 74: Đừng, đi
76
Chương 75: 94814
77
Chương 76: Anh, ơi...tin em?
78
Chương 77: Người yêu của tôi thật sự đẹp trai nha.
79
Chương 78: Liệt dương
80
Chương 79: Chỉ có ràng buộc, không có tình thú.
81
Chương 80: Lâm Uyển Ngôn
82
Chương 81: Chồng à.
83
Chương 82: Anh nói, bây giờ anh không muốn rời khỏi em!
84
Chương 83: Thời Dao.
85
Chương 84: Lý Phong không cho em nói.
86
Chương 85: Cắn anh.
87
Chương 86: Anh à, tại sao anh lại chột dạ?
88
Chương 87: Là hắn nhìn trúng 'chồng tôi'!
89
Chương 88: Anh không thể giận em!
90
Chương 89: Dục Tử
91
Chương 90: Ai lại không thích mỹ nhân rơi lệ.
92
Chương 91: Chúng ta kết hôn đi.
93
Chương 92: Anh à, tại sao lại hối hận?
94
Chương 93: Ngày 8 tháng 7 là ngày may mắn của tôi.
95
Chương 94: Không thể lén đi tìm Kỳ Bạc Ngôn?
96
Chương 95: Baba yêu con!
97
Chương 96: Hoàn!