Chương 10: Không hẹn, cút đi.

[.....Kỳ Bạc Ngôn, là một Alpha xinh đẹp phóng đãng]

------------------------

Edit: Chuâng thích ăn kẹo

Beta: Di

------------------------

Wattpad: _zhuene_

Wattpad: thiendireallyaaa

--------------------------

Đạo diễn hô cắt, Chu Liệt liền gọi Kỷ Vọng qua, hỏi cậu tại sao lại thế này, ngày hôm qua không phải diễn tốt lắm sao, sao hôm nay lại mất đi trạng thái đó.

Rõ ràng Kỳ Bạc Ngôn so với cậu diễn còn kém hơn, đương nhiên Chu Liệt làm sao có khả năng nói Kỳ Bạc Ngôn, nên chỉ có thể nhằm vào cậu. Kỷ Vọng thành thật cúi đầu ăn mắng: "Đạo diễn, cho tôi một cơ hội nữa đi, lần này tôi nhất định sẽ diễn thật tốt."

Tiếng bước chân từ đằng sau truyền tới, không cần quay đầu cũng biết là ai, bởi vì trên giày Kỳ Bạc Ngôn có đính trang sức đặc biệt, khi bước đi sẽ va chạm phát ra âm thanh kỳ lạ, Kỷ Vọng nghe một lần đã nhớ rõ.

Cậu theo bản năng đứng thẳng lên, sau lưng truyền đến giọng nói của Kỳ Bạc Ngôn: "Bỏ đi đạo diễn, cảnh này không cần quay nữa."

Đây là MV của Kỳ Bạc Ngôn, cũng là công ty hắn đầu tư quay, dù là như thế nhưng khi Chu Liệt nghe thấy Kỳ Bạc Ngôn tùy tâm sở dục như vậy, muốn quay thì quay, chán rồi thì nghỉ quay, vẫn nhịn không được mà khó chịu ra mặt.

Chu Liệt đè lại lửa giận trong lòng: "Đều đã sắp xếp xong hết cả rồi, vẫn là nên quay đi, nếu không tất cả các cảnh được dựng này sẽ rất lãng phí."

Kỷ Vọng cảm thấy quần áo trên lưng đã ướt đẫm mồ hôi, nhưng Kỳ Bạc Ngôn ở phía sau lại chậm chạp không lên tiếng nói chuyện.

Khi sắc mặt Chu Liệt ngày càng khó coi, cậu xoay người, nhìn vào ánh mắt Kỳ Bạc Ngôn: "Đúng vậy, Kỳ tiên sinh.......đã sắp xếp cả rồi, vẫn là nên quay đi."

"Cậu yên tâm, lần này tôi sẽ diễn thật tốt." Kỷ Vọng gằn từng chữ một.

Kỳ Bạc Ngôn giống như đang chờ câu nói này của cậu: "Thế thì nghe đạo diễn, tiếp tục quay vậy."

Nói xong, Kỳ Bạc Ngôn tiến lên ôm bả vai Chu Liệt: "Anh à, buổi tối chúng ta cùng đi ăn khuya? Chị Viên muốn đến tham ban."

Chu Liệt nghe cái tên hắn vừa nói ra, sắc mặt hòa hoãn hơn một chút: "Nhóc thối, còn muốn ăn khuya, cũng không biết tối nay đã quay xong chưa kìa."

Kỳ Bạc Ngôn hào phóng nói: "Làm sao lại quay không xong, nếu thực sự không xong em sẽ nói công ty đổ vào thêm chút tiền."

Kỷ Vọng thấy sắc mặt Chu Liệt từ thẹn quá hóa giận bây giờ lại mặt mày hớn hở, có chút hối hận chính mình rảnh hơi xen vào chuyện của người khác."

Kỳ Bạc Ngôn đắc tội ai thì có liên quan gì đến cậu? Kỳ Bạc Ngôn nhân khí tốt hơn cậu nhiều, cũng được nhiều người yêu thích hơn cậu.

Lần quay thứ hai, Kỷ Vọng đúng là nói sao làm vậy, cố gắng diễn, nghiêm túc đọc thoại, ngay cả ánh mắt so với vừa rồi thâm tình hơn ba phần, bày ra dáng vẻ lưu luyến si mê, làm cho các nhân viên công tác trong hiện trường sinh ra ảo giác, Kỷ Vọng thật sự yêu Kỳ Bạc Ngôn.

Chỉ là diễn thôi, Kỷ Vọng mặc niệm trong lòng.

Sau khi đạo diễn hô đạt, Kỷ Vọng liền thấy có chút bất lực, hốc mắt ửng đỏ, ngơ ngơ ngẩn ngẩn ngồi tại chỗ, trên tay dính đầy máu giả nhơ nhớp.

Kỳ Bạc Ngôn nâng người dậy, Lý Phong cầm khăn ướt lại đưa cho hắn, Kỳ bạc Ngôn nhận lấy cũng không để ý đến tay mình mà kéo tay Kỷ Vọng qua, lau cho cậu trước.

Hai má Kỳ Bạc Ngôn vẫn còn sưng, dáng vẻ cụp mắt của hắn thật sự nghiêm túc, giống như hiện tại lau sạch máu trên tay Kỷ Vọng là việc quan trọng nhất.

Trên tay truyền đến cảm giác ẩm ướt, làm Kỷ Vọng vẫn còn đang nhập vai thanh tỉnh hơn đôi chút, cậu dùng sức rút tay mình ra khỏi tay Kỳ Bạc Ngôn, dùng kiếm chống người đứng lên, mang theo đôi tay còn dính một chút máu giả rời khỏi hiện trường.

Đất diễn Kỷ Vọng kỳ thật không có nhiều, Kỳ Bạc Ngôn cho dù tùy hứng đến đâu cũng chỉ cho cậu thêm một vài cảnh quay. Bởi vì thích khách dù có yêu ai đi chăng nữa, cũng không thể thay đổi sự thật, cậu chỉ là một diễn viên phụ nhỏ bé tầm thường trong câu chuyện này.

Tâm lý nhân vật chính sẽ khiếp sợ cậu, kinh ngạc vì hành vi của cậu, nhưng dù thế nào thì hắn cũng sẽ vĩnh viễn không bao giờ giao ra một mảnh chân tình cho một vai phụ.

Chu Sơ Tuyết đứng ở trên sân, trợ lý của cô đang che dù cho cô. Kỷ Vọng lễ phép gật đầu chào hỏi với Chu Sơ Tuyết, lại bị đối phương gọi lại.

Omega nữ thoạt nhìn rất nhỏ nhắn ôn nhu, càng khiến người ta có ý muốn che chở.

Mà Kỷ Vọng kém nhất chính là việc giao thiệp với Omega, cậu xấu hổ đứng tại chỗ không biết nên làm gì, lại nghĩ tới việc Kỳ Bạc Ngôn tùy hứng thêm đất diễn cho cậu, phân cảnh của nữ chính đều bị cậu chiếm hơn phân nửa.

Lăn lộn trong giới này lâu như vậy, đương nhiên Kỷ Vọng biết chiếm mất phân cảnh là một chuyện rất thất lễ. Chu Sơ Tuyết cho dù chán ghét cậu, cậu cũng sẽ thừa nhận. Huống chi Chu Sơ Tuyết không có tỏ thái độ gì, việc này càng làm cho Kỷ Vọng cảm thấy áy náy.

Chu Sơ Tuyết ôn hòa nhỏ nhẹ nói: "Kỷ tiên sinh, ly cà phê này mời anh." Nói xong Chu Sơ Tuyết lấy ly cà phê từ trong tay trợ lý, đưa tới cho Kỷ Vọng.

Kỷ Vọng thành thật tiếp nhận, điềm tĩnh nói: "Cảm ơn, cô cũng vất vả rồi."

Chu Sơ Tuyết mỉm cười: "Không cần khách sáo."

Kỷ Vọng không trả lời, huống chi ánh mắt trợ lý của Chu Sơ Tuyết như muốn ăn tươi nuốt sống cậu, Kỷ Vọng cũng nhanh chóng cầm ly cà phê rời đi.

Sau khi quay xong cảnh cuối của mình trong cốt truyện, Kỷ Vọng rốt cuộc cũng được hơ khô thẻ tre.

Nhân vật chính vẫn còn ở lại tiếp tục diễn, Kỷ Vọng tìm chuyên gia trang điểm tháo trang sức thay quần áo, chờ cậu chuẩn bị ổn cả rồi, mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Kỳ thật cậu đã mệt sắp chết luôn rồi, cảm thấy mệt đến mức có thể mê man trên xe trước khi về đến nhà luôn ấy.

Kỷ Vọng ngồi trên ghế chờ Tiểu Húc, rèm phòng hóa trang bị xốc lên, là Lý Phong đến: "Kỷ lão sư, ngài vất vả rồi, tôi đưa ngài về khách sạn nghỉ ngơi."

Mặt Kỷ Vọng cứng đờ: "Tôi đã hơ khô thẻ tre rồi mà."

Lý Phong: "Tôi biết, xe đang chờ bên ngoài, chúng ta vừa đi vừa nói."

Kỷ Vọng cất điện thoại, đứng lên, thấy cậu không nói lời nào, dáng vẻ nhíu chặt rất quyết đoán, nặng nề chăm chú nhìn mình, Lý Phong cười khổ nói: "Kỷ lão sư, ngài đừng tức giận, chỉ là đêm nay còn có tiệc hơ khô thẻ tre, đoàn phim muốn chụp ảnh để ngày sau tuyên truyền, cậu ít nhiều cũng phải tham gia một chút chứ."

Kỷ Vọng không nói, cậu cũng không phải là người không hiểu quy tắc, chỉ là hiện tại cậu muốn rời đi, hơn nữa cậu dù sao chỉ là một cái áo rồng* mà thôi, đoàn phim cũng sẽ không xem trọng cậu như vậy.

(*áo rồng: là đóng một vai nhỏ sẽ không được chú ý. Nguồn gốc của thuật ngữ này có thể được lấy từ điệu múa rồng, mặc dù các vũ công là những người biểu diễn, nhưng sự chú ý của mọi người không tập trung vào họ.)

Chân chính mà nói người muốn cậu ở lại là ai, trong lòng Kỷ Vọng biết rất rõ.

Trong lều lại có thêm một người, vẫn là trợ lý đạo diễn đêm qua khuyên cậu về khách sạn. Kỷ Vọng có thể không cho Kỳ Bạc Ngôn mặt mũi, nhưng cũng không thể không cho đạo diễn được.

Nếu đạo diễn đã ra mặt, Kỷ Vọng cũng chỉ đành miễn cưỡng tham gia tiệc hơ thẻ tre chết tiệt này.

Quay đi quay lại, cậu một lần nữa quay về khách sạn. Tiểu Húc về nhà lấy quần áo cho cậu, lần này Kỷ Vọng không có cự tuyệt.

Cậu nghĩ hiện tại không có khả năng về nhà được, ai biết lúc cậu quay về Kỳ Bạc Ngôn có giở trò gì hay không.

Sau đó, Kỷ Vọng thay một bộ đồ tươm tất hơn, Tiểu Húc ở bên cạnh thẳng thắn khen cậu đẹp troai.

Kỷ Vọng vò đầu Tiểu Húc, ấm áp nói: "Được rồi, đi lấy xe đi, đừng để đến muộn."

Tiệc đóng máy thật sự rất náo nhiệt, tất cả mọi người đều uống rượu, Chu Liệt chưa kịp ăn miếng nào đã bị một bàn đến mời rượu, hơn phân nửa là đã say rồi.

Thân là diễn viên chính Kỳ Bạc Ngôn và Chu Sơ Tuyết liền đi theo sau đạo diễn, nhưng mà ly rượu của Chu Sơ Tuyết cầm vẫn chưa có đụng qua, nếu có người dám tiến lên mời rượu Chu Sơ Tuyết đều bị Kỳ Bạc Ngôn cản lại.

Uống nhiều rượu, mặt Kỳ Bạc Ngôn còn có điểm trắng, môi lại càng hồng, so với thời điểm không uống rượu, càng xinh đẹp.

Đúng vậy, xinh đẹp. Lúc Kỳ Bạc Ngôn mười tám tuổi, thật sự xinh đẹp muốn chết. Để một mái tóc dài, dáng vè cầm microphone hát đã hút hồn không ít người.

Kỷ Vọng lần đầu tiên gặp Kỳ Bạc Ngôn ở quán bar bí mật, cậu sợ ngây người, bởi vì từ trước đến giờ cậu chưa thấy người nào đẹp đến vậy, vì thế cậu liền hỏi người khác thuộc tính của Kỳ Bạc Ngôn.

Người kia nói với Kỷ Vọng, hắn là Kỳ Bạc Ngôn, là một Omega xinh đẹp phóng đãng.

Omega xinh đẹp phóng đãng kia, sau khi hát một đoạn Rock&Roll dữ dội, trực tiếp rời khỏi sân khấu, không thèm liếc mắt đến những người đang hò hét khàn cả giọng dưới kia.

Bạn của Kỷ Vọng có quen biết ông chủ ở đây, hắn đưa Kỷ Vọng vào hậu trường, để Kỷ Vọng được nhìn Omega mình vừa gặp đã nhất kiến chung tình, hắn đang ngồi trước bàn trang điểm, thô bạo tẩy trang, dùng lực đạo mạnh mẽ mà lau quả thực làm Kỷ Vọng đau lòng.

Cậu bước đến, còn không biết nên mở miệng thế nào, chợt nghe nam thanh niên trẻ tuổi xinh đẹp không chút khách khí nói: "Không hẹn, cút ra."

Kỷ Vọng cứng đờ, theo bản năng nhìn chính mình trong gương, rất đẹp trai mà, so với Alpha khác cũng đâu có kém cỏi đâu.

Vậy vì sao Omega cực kỳ phóng đãng trong lời đồn này, mới giây đầu tiên đã cự tuyệt cậu?

-------------

[24082021]

Chapter
1 Chương 1: Chấp nhận nỗi đau, cho tiếng nói của niềm vui
2 Chương 2: Khốn nạn......
3 Chương 3: Cuộc đời cậu như một kịch bản hạng 3.....
4 Chương 4: Tôi không biết Kỷ tiên sinh...lại yếu ớt như vậy
5 Chương 5: Kỳ Bạc Ngôn...
6 Chương 6: Anh có nhớ em không?
7 Chương 7: Kỷ Vọng, em rất nhớ anh
8 Chương 8: Thế chúc hai người có một đêm 'vui vẻ'.
9 Chương 9: Đúng là ghét thật.
10 Chương 10: Không hẹn, cút đi.
11 Chương 11: Hôm nay còn muốn đánh em à?
12 Chương 12: Là cậu cam tâm tình nguyện.
13 Chương 13: .....Bởi vì nó thật sự rất đau.
14 Chương 14: Tôi với hắn chia tay cũng 6 năm rồi.
15 Chương 15: Hận không thể cất giấu vào trong tim hòa làm một với cậu.
16 Chương 16: Anh vẫn còn luyến tiếc em.
17 Chương 17: Bởi vì Kỳ Bạc Ngôn đến rồi!
18 Chương 18: Anh ơi, lại đây
19 Chương 19: Anh ơi, đừng sợ.....
20 Chương 20: Mày muốn làm gì em ấy?
21 Chương 21: Nhưng tôi biết em sẽ không thích tôi
22 Chương 22: Anh ơi em sai rồi....
23 Chương 23: Bí mật đằng sau đoạn nhạc phổ này, là KỶ VỌNG.
24 Chương 24: Xem ra chúng ta đều là biếи ŧɦái nhỉ, anh ơi.
25 Chương 25: So với bất kỳ ai, bản thân em biết rõ, vị trí của anh ở trong tim em.
26 Chương 26: Anh à, anh là đang hy vọng em sẽ chết sao?
27 Chương 27: Kỳ Bạc Ngôn, sao cậu có thể đê tiện như vậy?
28 Chương 28: Tôi điên rồi mới ở bên cạnh cậu!
29 Chương 29: Ai kêu đại minh tinh năm nay mới 8 chủi
30 Chương 30-1: Em không được.....Vọng......
31 Chương 30-2: Tình yêu của anh là vị chocolate, thật ngọt.
32 Chương 31: Khẩu giao
33 Chương 32: Em không nghĩ anh sẽ bế em lên
34 Chương 33: Một mùi hương chỉ thuộc về Kỳ Bạc Ngôn
35 Chương 34: Anh vĩnh viễn thuộc về em, chỉ thuộc về mình em.
36 Chương 35: #Cực hot! Kỳ Bạc Ngôn thổ lộ
37 Chương 36: Nhậm Nhiên nói tôi đánh dấu hắn
38 Chương 37: Anh không phải nói anh yêu em sao?
39 Chương 38: Anh ơi, em thích anh, em yêu anh
40 Chương 39: Hắn là bạn trai tôi
41 Chương 40: Bạc Ngôn, tôi là bạn trai em
42 Chương 41: Anh ơi, em yêu anh, ngủ ngon.
43 Chương 42: Kỷ Vọng rất thú vị nha, chơi rất vui
44 Chương 43: Chương 43: Là lỗi của em, anh ơi anh đánh em đi......
45 Chương 44: Giấu tên anh vào trong giai điệu của mỗi bản nhạc
46 Chương 45: Bảo bối của tôi
47 Chương 46: Em có thể đếm được 52 Kỷ Vọng.
48 Chương 47: Ngã lần một chỉ là ngoài ý muốn, ngã lần hai chính là đáng đời.
49 Chương 48: Anh ơi, hắn kéo đứt tóc của em.
50 Chương 49: Phải 'làm' anh như thế nào.
51 Chương 50: Yêu cầu của tôi là, cậu đồng ý chia tay với tôi.
52 Chương 51: Đánh một cái liền cho một viên kẹo ngọt.
53 Chương 52: Lần này đến lượt em theo đuổi anh, Kỷ Vọng.
54 Chương 53: Bởi vì em muốn hôn anh.
55 Chương 54: Anh ơi, anh ngủ với em?
56 Chương 55: Em còn chưa ôm anh đủ.
57 Chương 56: Cơm choá 💁🏻‍♀️
58 Chương 57: Anh ơi, anh đang ghen sao?
59 Chương 58: Anh ơi, ôm ôm.
60 Chương 59: Màu da giống anh Vọng là điều em thích.
61 Chương 60: Em làm Kỷ phu nhân của anh?
62 Chương 61: 🔞🔞🔞🔞
63 Chương 62: Có thể không.....
64 Chương 63: Em muốn tôi đánh dấu em?
65 Chương 64: Thất Thất nhỏ nhà Kỷ Vọng
66 Chương 65: H kéo rèm
67 Chương 66: Hôn hôn em
68 Chương 67: Tại sao lại không tin em?
69 Chương 68: Quay về dỗ anh.
70 Chương 69: Anh không thích sao?
71 Chương 70: Tôi yêu em.
72 Chương 71: Đính hôn
73 Chương 72: Kỷ Vọng ở đâu!
74 Chương 73: Anh ơi, đừng nhìn em...
75 Chương 74: Đừng, đi
76 Chương 75: 94814
77 Chương 76: Anh, ơi...tin em?
78 Chương 77: Người yêu của tôi thật sự đẹp trai nha.
79 Chương 78: Liệt dương
80 Chương 79: Chỉ có ràng buộc, không có tình thú.
81 Chương 80: Lâm Uyển Ngôn
82 Chương 81: Chồng à.
83 Chương 82: Anh nói, bây giờ anh không muốn rời khỏi em!
84 Chương 83: Thời Dao.
85 Chương 84: Lý Phong không cho em nói.
86 Chương 85: Cắn anh.
87 Chương 86: Anh à, tại sao anh lại chột dạ?
88 Chương 87: Là hắn nhìn trúng 'chồng tôi'!
89 Chương 88: Anh không thể giận em!
90 Chương 89: Dục Tử
91 Chương 90: Ai lại không thích mỹ nhân rơi lệ.
92 Chương 91: Chúng ta kết hôn đi.
93 Chương 92: Anh à, tại sao lại hối hận?
94 Chương 93: Ngày 8 tháng 7 là ngày may mắn của tôi.
95 Chương 94: Không thể lén đi tìm Kỳ Bạc Ngôn?
96 Chương 95: Baba yêu con!
97 Chương 96: Hoàn!
Chapter

Updated 97 Episodes

1
Chương 1: Chấp nhận nỗi đau, cho tiếng nói của niềm vui
2
Chương 2: Khốn nạn......
3
Chương 3: Cuộc đời cậu như một kịch bản hạng 3.....
4
Chương 4: Tôi không biết Kỷ tiên sinh...lại yếu ớt như vậy
5
Chương 5: Kỳ Bạc Ngôn...
6
Chương 6: Anh có nhớ em không?
7
Chương 7: Kỷ Vọng, em rất nhớ anh
8
Chương 8: Thế chúc hai người có một đêm 'vui vẻ'.
9
Chương 9: Đúng là ghét thật.
10
Chương 10: Không hẹn, cút đi.
11
Chương 11: Hôm nay còn muốn đánh em à?
12
Chương 12: Là cậu cam tâm tình nguyện.
13
Chương 13: .....Bởi vì nó thật sự rất đau.
14
Chương 14: Tôi với hắn chia tay cũng 6 năm rồi.
15
Chương 15: Hận không thể cất giấu vào trong tim hòa làm một với cậu.
16
Chương 16: Anh vẫn còn luyến tiếc em.
17
Chương 17: Bởi vì Kỳ Bạc Ngôn đến rồi!
18
Chương 18: Anh ơi, lại đây
19
Chương 19: Anh ơi, đừng sợ.....
20
Chương 20: Mày muốn làm gì em ấy?
21
Chương 21: Nhưng tôi biết em sẽ không thích tôi
22
Chương 22: Anh ơi em sai rồi....
23
Chương 23: Bí mật đằng sau đoạn nhạc phổ này, là KỶ VỌNG.
24
Chương 24: Xem ra chúng ta đều là biếи ŧɦái nhỉ, anh ơi.
25
Chương 25: So với bất kỳ ai, bản thân em biết rõ, vị trí của anh ở trong tim em.
26
Chương 26: Anh à, anh là đang hy vọng em sẽ chết sao?
27
Chương 27: Kỳ Bạc Ngôn, sao cậu có thể đê tiện như vậy?
28
Chương 28: Tôi điên rồi mới ở bên cạnh cậu!
29
Chương 29: Ai kêu đại minh tinh năm nay mới 8 chủi
30
Chương 30-1: Em không được.....Vọng......
31
Chương 30-2: Tình yêu của anh là vị chocolate, thật ngọt.
32
Chương 31: Khẩu giao
33
Chương 32: Em không nghĩ anh sẽ bế em lên
34
Chương 33: Một mùi hương chỉ thuộc về Kỳ Bạc Ngôn
35
Chương 34: Anh vĩnh viễn thuộc về em, chỉ thuộc về mình em.
36
Chương 35: #Cực hot! Kỳ Bạc Ngôn thổ lộ
37
Chương 36: Nhậm Nhiên nói tôi đánh dấu hắn
38
Chương 37: Anh không phải nói anh yêu em sao?
39
Chương 38: Anh ơi, em thích anh, em yêu anh
40
Chương 39: Hắn là bạn trai tôi
41
Chương 40: Bạc Ngôn, tôi là bạn trai em
42
Chương 41: Anh ơi, em yêu anh, ngủ ngon.
43
Chương 42: Kỷ Vọng rất thú vị nha, chơi rất vui
44
Chương 43: Chương 43: Là lỗi của em, anh ơi anh đánh em đi......
45
Chương 44: Giấu tên anh vào trong giai điệu của mỗi bản nhạc
46
Chương 45: Bảo bối của tôi
47
Chương 46: Em có thể đếm được 52 Kỷ Vọng.
48
Chương 47: Ngã lần một chỉ là ngoài ý muốn, ngã lần hai chính là đáng đời.
49
Chương 48: Anh ơi, hắn kéo đứt tóc của em.
50
Chương 49: Phải 'làm' anh như thế nào.
51
Chương 50: Yêu cầu của tôi là, cậu đồng ý chia tay với tôi.
52
Chương 51: Đánh một cái liền cho một viên kẹo ngọt.
53
Chương 52: Lần này đến lượt em theo đuổi anh, Kỷ Vọng.
54
Chương 53: Bởi vì em muốn hôn anh.
55
Chương 54: Anh ơi, anh ngủ với em?
56
Chương 55: Em còn chưa ôm anh đủ.
57
Chương 56: Cơm choá 💁🏻‍♀️
58
Chương 57: Anh ơi, anh đang ghen sao?
59
Chương 58: Anh ơi, ôm ôm.
60
Chương 59: Màu da giống anh Vọng là điều em thích.
61
Chương 60: Em làm Kỷ phu nhân của anh?
62
Chương 61: 🔞🔞🔞🔞
63
Chương 62: Có thể không.....
64
Chương 63: Em muốn tôi đánh dấu em?
65
Chương 64: Thất Thất nhỏ nhà Kỷ Vọng
66
Chương 65: H kéo rèm
67
Chương 66: Hôn hôn em
68
Chương 67: Tại sao lại không tin em?
69
Chương 68: Quay về dỗ anh.
70
Chương 69: Anh không thích sao?
71
Chương 70: Tôi yêu em.
72
Chương 71: Đính hôn
73
Chương 72: Kỷ Vọng ở đâu!
74
Chương 73: Anh ơi, đừng nhìn em...
75
Chương 74: Đừng, đi
76
Chương 75: 94814
77
Chương 76: Anh, ơi...tin em?
78
Chương 77: Người yêu của tôi thật sự đẹp trai nha.
79
Chương 78: Liệt dương
80
Chương 79: Chỉ có ràng buộc, không có tình thú.
81
Chương 80: Lâm Uyển Ngôn
82
Chương 81: Chồng à.
83
Chương 82: Anh nói, bây giờ anh không muốn rời khỏi em!
84
Chương 83: Thời Dao.
85
Chương 84: Lý Phong không cho em nói.
86
Chương 85: Cắn anh.
87
Chương 86: Anh à, tại sao anh lại chột dạ?
88
Chương 87: Là hắn nhìn trúng 'chồng tôi'!
89
Chương 88: Anh không thể giận em!
90
Chương 89: Dục Tử
91
Chương 90: Ai lại không thích mỹ nhân rơi lệ.
92
Chương 91: Chúng ta kết hôn đi.
93
Chương 92: Anh à, tại sao lại hối hận?
94
Chương 93: Ngày 8 tháng 7 là ngày may mắn của tôi.
95
Chương 94: Không thể lén đi tìm Kỳ Bạc Ngôn?
96
Chương 95: Baba yêu con!
97
Chương 96: Hoàn!