Vài ngày sau không ai không nói tới chuyện của bà Norris, có thể thấy sự kiện này đã làm rùm beng cả Hogwarts. Tôi xuất hiện ở hiện trường đầu tiên, mặc dù đã được tha bổng nhưng vẫn phải chịu sự sợ hãi, kỳ thị hoặc nghi ngờ đổ lên bản thân. Nhưng phải nhắc lại một điều rằng tôi đã tu luyện tới mức chai sần trước mấy cái đòn đánh tâm lý kiểu này, vứt đi một tí liêm sỉ cũng chẳng sao.
Môn Lịch Sử Pháp Thuật đối với tôi không phải là một môn học nhàm chán. Chỉ có điều, giáo sư Binns dạy môn này có lẽ là một nhà ru ngủ chính hiệu, khi mà đứa trẻ nào trong tiết của giáo sư cũng không tránh khỏi cơn buồn ngủ ập đến. Tuy nhiên, Granger lại mạnh dạn giơ tay hỏi về Phòng Chứa Bí Mật.
"Các trò ắt hẳn đều biết... Hogwarts là do bốn pháp sư vĩ đại nhất thành lập cách đây một ngàn năm. Bốn ký túc xá hiện nay được đặt theo tên của bốn vị đó: Godric Gryffindor; Helga Huffplepuff; Rowena Ravenclaw và Salazar Slytherin. Họ cùng nhâu xây tòa lâu đài này, khuất xa tầm mắt tọc mạch của dân Muggle, bởi vì thời đó người thường vẫn còn rất sợ pháp thuật huyền bí, và phù thủy thời đó thường phải chịu nhiều sự khủng bố, hành hạ"
Giáo sư Binns dừng lại một chút, rồi nói tiếp: "Trong vài năm đầu, các nhà sáng lập cùng làm việc với nhau rất hòa thuận, cùng tìm kiếm những người trẻ tuổi có năng lực pháp thuật để đưa về lâu đài đào tạo. Nhưng rồi giữa họ dần dần nảy sinh mâu thuẫn. Giữa Slytherin và những người khác có một sự rạn nứt ngày càng sâu rộng khó hàn gắn. Slytherin thì muốn việc tuyển chọn phù thủy trẻ vào Hogwarts phải chặt chẽ hơn. Ông ta cho rằng phù thủy chỉ nên được truyền dạy cho con cái những gia đình phù thủy thuần chủng mà thôi. Ông không thích thu nhận những đứa trẻ con nhà Muggle, vì cho là chúng không đáng tin cậy. Một thời gian sau, lại xảy ra một cuộc tranh luận gay gắt về đề tài đó giữa Slytherin và Gryffindor, cuối cùng Slytherin bỏ trường ra đi."
Giáo sư lại dừng tiếp
"Những nguồn sử liệu đáng tin cậy cho chúng ta biết khá nhiều chứng cứ xác thực. Nhưng các sự kiện chân thật này đã bị một huyền thoại kỳ cục về Phòng chứa Bí mật làm cho mờ mịt đi. Người ta đồn đại là Slytherin đã cho xây dựng một căn phòng bí mật trong lâu đài, mà những người đồng sáng lập khác không hề hay biết gì hết. Theo như huyền thoại thì Slytherin đã phong ếm căn phòng bí mật đó, để không một người nào có thể mở nó ra, cho đến khi người kế vị thực thụ của Slytherin đến trường. Chỉ riêng một mình Người kế vị mới có thể mở bùa ếm Phòng chứa Bí mật, thả ra nỗi kinh hoàng cất giấu bên trong, để thanh trừng hết những kẻ không xứng đáng theo học pháp thuật..."
"Có lẽ cần phải dùng đến Tà Thuật mới mở được ạ ?" Một học sinh Gryffindor đoán. Lời nói của cô tạo ra một cuộc tranh luận hiếm hoi trong tiết Sử, mà đề tài chính là cách mở Phòng Chứa Bí Mật. Giáo sư Binns lớn tiếng ngăn lại (trong vô vọng). Tuy nhiên, tới khi tiết học kết thúc, đề tài này vẫn chưa hạ nhiệt.
Kết thúc tiết học, tôi băng qua dãy hành lang, tiến tới thư viện, vô tình nghe nhóm Potter thảo luận.
"Hồi nào giờ mình vẫn biết Salazar Slytherin là một lão điên quái dị, nhưng mình không hề biết là chính lão khởi xướng cái vụ phù thủy thuần chủng. Mấy bồ có cho tiền mình cũng không thèm vô nhà của lão. Nói thiệt với mấy bồ, nếu mà cái nón phân loại xếp mình vô nhà Slytherin thì mình thà cuốn gói lên xe lửa về nhà còn hơn." Weasley nói.
Tôi không chịu nổi cảnh đó, đứng ra tranh luận: "Không nên vơ đũa cả nắm, cậu Ronald Billius Weasley. Không phải Slytherin nào cũng có nhân cách không tốt"
Có thể thấy mặt Weasley có chút sắc hồng, cậu ta ngó đầu qua nhìn một con bé cao ngang ngửa một nữ sinh năm cuối, trong bộ áo chùng nhà Slytherin mà tay xách nách mang những đồ dùng học tập của nó.
"Vơ đũa cả nắm ? Slytherin đối với Gryffindor chẳng phải cũng như Gryffindor với Slytherin sao ?" Cậu ta phản bác.
"Slytherin dù gì cũng là một phù thủy vĩ đại, góp phần tạo nên một Hogwarts đồ sộ cổ kính như hiện nay, ông ấy căn bản là không có tội lớn đến thế" Tôi tiếp lời.
"Vĩ đại ? Nhưng lão vẫn là một lão điên quái dị, không muốn truyền đạt phép thuật cho Muggle ! Eilander, cậu cũng xuất thân từ Muggle, chẳng lẽ cũng ủng hộ lão sao ?"
"Bối cảnh thời đó khác hẳn bây giờ, Weasley. Thời đó Muggle còn e sợ phù thủy, đã có biết bao người bỏ mạng dưới tay họ rồi. Động thái của Slytherin chính là động thái bảo vệ an toàn cho Hogwarts nói riêng và thế giới phù thủy nói chung." Nhíu mày, tôi đáp lại. "Và xin nói rằng ông ấy không hề có thành kiến với phù thủy máu lai !"
"Vậy ư, thế mà đã có một người bị thiêu sống mười ba lần mà vẫn còn sống nhăn răng đấy, tên người đó là gì nhỉ ?" Weasley thoái thác.
"Tuy nhiên, một số phù thủy sinh Muggle có thể tiết lộ thông tin của trường cho gia đình mình, và cũng không chắc rằng gia đình đó có ngậm miệng để bảo toàn cho giới phù thủy không. Đó là còn chưa tính trường hợp giới cầm quyền lấy gia đình ra làm con tin, bắt phù thủy đó thực hiện việc gây hại cho cộng đồng phù thủy hòng đổi lại sự an toàn cho bản thân và gia đình"
"Đây chỉ là giả thuyết của cậu thôi !" Weasley nổi quạu.
"Tôi không biết là có bao nhiêu neuron trong não cậu nữa. Hai, hay ba ? Một đứa trẻ mười tuồi chỉ cần đọc sơ qua cũng có thể hiểu được. Vấn đề của cậu chính là chậm tiếp thu, cổ hủ và cứng đầu, cậu Weasley ạ"
"Cậ..." Chưa kịp để Weasley nói, tôi quay phắt đi nơi khác.
Có lẽ đây là lý do để cho Slytherin xung đột với Gryffindor
Sau mấy đợt học đầu tiên, bộ môn Phòng Chống Hắc Thuật chính thức trở thành môn Kể Chuyện, Diễn Xuất kiêm triển lãm cấu tạo mặt khác người của Gilderoy Lockhart, bao gồm da, bê tông, sắt thép, nhựa đường, sọ và não ở trong cùng.Chim công nhân tiết học này sẽ kể lại cậu chuyện của ông ta, đôi khi sẽ lấy vài đoạn buồn cười ra diễn lại, mà diễn viên Lockhart hay gọi lên nhất là Potter xấu số.Bài kiểm tra đầu năm của ông ta cũng giống như bài tập Lockhart hay giao: viết thơ về chim công. Đối với tôi thì ổng lại có chút dè chừng, cũng không hiểu là vì gì.
Updated 23 Episodes