Chương 2: Mẫu tử ân ái mây mưa (2)

Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên.

Dịch: Tệ Bạc.

Biên: Lạc.


“Mẫu thân, Long nhi đương nhiên yêu mẫu thân, đương nhiên hiếu kính mẫu thân.” Hoa Vân Long nghe Bạch Quân Nghi nói xong, lấy tay nhẹ nhàng sờ lên tiểu huyệt xinh xắn của nằng, cảm thấy thật mềm mại, bên trong lại hơi có chút cứng rắn, không giống lần đầu đụng phải, lại hỏi: “Mẫu thân, sao lại trở thành cứng như vậy rồi?”

“Xú tiểu tử, còn không phải do ngươi trêu chọc hay sao? Thứ này của nữ nhân, thời điểm có ham muốn tình dục cũng sẽ có chút cứng lên mà bành trướng, cái này là cùng đạo lý với vật kia của nam nhân các ngươi, lúc kích dục có thể cương cứng như thiết, trướng lớn chừng gấp đôi bình thường.”

“Mẫu thân, tại sao cái bảo bối này của Long nhi lại không cứng rắn lên? Còn có, vì sao Long nhi lại không có âm mao?”

“Nhi tử ngốc, ngươi còn nhỏ, chờ ngươi trưởng thành, âm mao liền sẽ mọc ra, đến lúc đó, ngươi cũng sẽ có ham muốn tình dục rồi, có cái ham muốn tình dục kia, bảo bối cũng sẽ cứng cỏi. Hơn nữa, mẫu thân cam đoan, cái đồ vật này của ngươi cứng rắn đứng lên có thể so với người khác đồ sộ hơn gấp bội.”

“Cái gọi là ‘ham muốn tình dục’ kia là cái gì? Vì sao Long nhi hiện tại không có?” Hoa Vân Long lại hỏi.

“Dù cho ngươi đã có giao hoan dục vọng rồi thì ngươi vẫn còn nhỏ, làm sao có được, người lớn mới có ham muốn tình dục.”

“Nguyên lai là như vậy a. Mẫu thân, người nơi đây hiện tại có chút cứng cỏi, theo như lời ngày nói, là có ham muốn tình dục rồi, nói cách khác người là muốn?” Hoa Vân Long vuốt âm hộ Bạch Quân Nghi hỏi.

“Ngươi nằm mơ đi, ngươi làm sao có thể lấy bộ dạng như vậy hỏi mẫu thân? Ta là mẹ ruột của ngươi a.” Bạch Quân Nghi có chút tức giận.

Hoa Vân Long tranh thủ thời gian an ủi Bạch Quân Nghi nói: “Mẫu thân, Long nhi đâu có đùa giỡn người, người đừng giận Long nhi a.” Hoa Vân Long bò tới trên người Bạch Quân Nghi làm nũng.

“Mẫu thân biết rõ ngươi là đang cùng mẫu thân nói giỡn, mẫu thân không trách ngươi, nào có ai làm mẫu thân lại cùng nhi tử so đo đây? Xú tiểu tử, ngươi thật là một tên trời sinh phong lưu, còn nhỏ như thế đã đùa giỡn nữ nhân, hơn nữa đùa giỡn lại là mẹ ruột của ngươi.” Bạch Quân Nghi cũng cùng Hoa Vân Long vui đùa.

“Mẫu thân, Long nhi không phải đùa giỡn người, Long nhi là thật sự quá yêu người. Đúng rồi, người không phải nói nam nhân dùng nhục côn chọc vào nhục động nữ nhân là chuyện rất vui sướng trong nhân gian sao? Chỗ đó của người cứng lên không phải nói rõ người cũng có ham muốn? Người còn nói là để cho Long nhi trêu chọc, ý kia không phải nói người cũng muốn cùng Long nhi sao? Vậy hãy để cho bảo bối của Long nhi đâm vào trong chỗ đó của người, để cho người đạt được vui vẻ lớn nhất trong cuộc sống như lời người nói. Long nhi dùng cái này để báo đáp người, được không?” Hoa Vân Long đột nhiên nảy ra ý khác.

“Ngươi nằm mơ đi, ngươi tiểu tử này sao có thể hạ lưu như vậy?” Bạch Quân Nghi thật sự nổi giận rồi, một cái tát đánh vào trên mặt Hoa Vân Long.

Từ nhỏ Hoa Vân Long đã được Bạch Quân Nghi cùng Tần Uyển Phượng các nàng nuông chiều rồi, chưa từng có người đánh qua Hoa Vân Long dù chỉ một cái, đây là lần đầu tiên Bạch Quân Nghi đánh Hoa Vân Long. Hoa Vân Long sợ hãi quá bật khóc, bụm mặt hỏi: “Mẫu thân, người sao lại đánh Long nhi? Long nhi nói sai cái gì hay sao?”

Bạch Quân Nghi vừa thấy Hoa Vân Long khóc, cũng hối hận rồi cảm thấy đau lòng, vuốt mặt Hoa Vân Long hỏi: “Đến để cho mẫu thân nhìn xem, mẫu thân đánh ngươi đau lắm sao? Long nhi không khóc, Long nhi không khóc, là mẫu thân không tốt, ngươi còn chưa hiểu chuyện, không phải cố ý ô nhục mẫu thân, mẫu thân không nên đánh ngươi, là mẫu thân có lỗi.” Bạch Quân Nghi nói xong, hôn lấy nơi Hoa Vân Long bị đánh đau, bản thân cũng khóc.

Hoa Vân Long vừa thấy Bạch Quân Nghi khóc, lập tức nổi lên hiếu tâm, liền nín khóc, lại đi an ủi Bạch Quân Nghi: “Mẫu thân, người đừng khóc, Long nhi sẽ không khóc nữa, người cũng đừng khóc.”

Bạch Quân Nghi thấy Hoa Vân Long nín khóc, cũng ngưng thút thít nỉ non, lại ôn nhu dùng môi hôn lên khuôn mặt đầy nước mắt của Hoa Vân Long: “Tốt, chúng ta đều không khóc.”

Hoa Vân Long lại cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Mẫu thân, người vừa rồi đánh ta, đó là vì Long nhi nói sai cái gì sao? Long nhi không có ý tứ gì khác, chỉ là muốn báo đáp người.”

“Ngươi nằm mơ đi, nào có kiểu báo đáp nào như vậy? Mẫu thân nói là để ngươi trêu chọc, không lẽ là muốn cùng ngươi sao? Ta là mẹ ngươi, là của mẫu thân thân sinh của ngươi, ngươi tiểu tử này sao lại có thể muốn mẹ ruột của mình?” Bạch Quân Nghi lại khẽ đánh lên mặt Hoa Vân Long, bất quá lần này cùng lần trước không giống nhau, lại ôn nhu, lại hiền lành, tựa như vuốt ve mặt Hoa Vân Long, tiếp theo chính nàng cũng cười ha ha.

“Không a, không a, tại sao Long nhi không thể? Tại sao người là mẫu thân, Long nhi không thể cùng người làm sự tình đẹp đẽ như vậy? Không phải người nói cái kia là loại chuyện rất vui sướng trong nhân gian sao?”

“Nhìn ngươi gấp đến độ nào kia kìa, mẫu thân chỉ là trêu chọc ngươi. Mẫu thân nói cho ngươi biết, ngoại trừ phu thê ra, thân nhân của mình là không thể làm chuyện loại này, đặc biệt là có liên hệ máu mủ trực hệ, càng là không thể, như chúng ta là quan hệ thân sinh mẫu tử thì càng không thể rồi.”

“Tại sao đối với thân nhân của mình thì không thể làm chuyện loại này? Còn cùng người khác làm lại có thể là loại ý tứ gì? Chẳng lẽ cổ nhân định ra thì chúng ta nhất định phải tuân theo sao?”

Bạch Quân Nghi nghe xong, lại bị Hoa Vân Long chọc cười: “Ngươi cái tiểu yêu tinh này, thật sự là kỳ lạ quý hiếm cổ quái, ngươi từ nơi nào lại có nhiều ngụy biện như thế?”

“Mẫu thân, Long nhi thật sự rất muốn cùng người...” Nói đến đây, Hoa Vân Long lại hỏi: “Mẫu thân, cùng người làm loại chuyện đó, gọi là gì?”

“Giao hoan.” Bạch Quân Nghi thuận miệng nói ra, mặt lập tức ửng hồng.

“Mẫu thân, Long nhi thật sự rất muốn cùng người. Long nhi quá yêu người, nếu người nói có chuyện vui sướng như vậy, tại sao không cho Long nhi cùng mẫu thân yêu dấu làm chuyện loại này? Long nhi thật sự tưởng tượng không ra vì sao có thể cùng những người khác làm chuyện vui sướng như thế. Long nhi không đem vui vẻ hiến cho mẫu thân yêu dấu thì hiến cho ai? Mẫu thân, Long nhi quá yêu người, thật sự quá yêu người, Long nhi không biết ly khai mẫu thân thì Long nhi sẽ sống sao.” Hoa Vân Long nằm ở trên người Bạch Quân Nghi làm nũng.

Bạch Quân Nghi nghe vậy thì cảm thấy vô cùng chấn động, ôm đầu Hoa Vân Long, thâm tình nhìn Hoa Vân Long chăm chú, sợ run cả buổi, lại hôn Hoa Vân Long thoáng một phát, nói: “Hảo hài tử của ta, ngươi đối với mẫu thân thật tốt, ngươi yêu mẫu thân như thế, thật làm cho mẫu thân cực kỳ cảm động, mẫu thân cũng sẽ không ly khai ngươi, mẫu thân sẽ yêu ngươi hơn. Được rồi...” Nói đến đây thì ngừng lại, giống như muốn hạ quyết tâm, nhìn ra được tư tưởng của nàng đấu tranh rất kịch liệt.

Nhưng mà Bạch Quân Nghi dù sao cũng là có huyết thống Miêu Cương, làm việc từ trước đến nay không theo chính đạo. Cuối cùng, nàng hạ quyết tâm, nói: “Tốt, chúng ta liền bất cứ giá nào rồi, bất quá, hiện tại ngươi còn nhỏ, còn không thích hợp làm chuyện loại này, vừa rồi ngươi không phải nói bảo bối của ngươi không cứng lên được sao? Bảo bối sẽ không cứng rắn thì sao thành tài trong chuyện kia đây?”

“Tại sao làm không được?” Hoa Vân Long chen lời nói.

“Nhi tử ngốc, cái gì cũng không hiểu, còn muốn cùng mẫu thân hợp thân. Mẫu thân nói cho ngươi biết, âm đ*o nữ nhân lúc bình thường là bịt kín đấy. Thời điểm có ham muốn tình dục, bởi vì sung huyết mà bành trướng, vậy là càng chặt hơn, tiểu bảo bối của ngươi không cứng rắn đứng dậy, lại ngắn như thế, nhỏ như thế, làm sao có thể đi vào? Coi như là mẫu thân đã sinh hạ hài tử, âm đ*o đã nới lỏng, ngươi cũng khẳng định không đi vào được, chứ đừng nói chi là xử nữ, âm đ*o rất chặt, chỗ động khẩu còn có màng trinh chống đỡ, ngươi càng là tiến vào không nổi.” Bạch Quân Nghi kiên nhẫn giảng giải cho Hoa Vân Long, cho thân sinh nhi tử của mình một khóa giáo dục vỡ lòng.

“Cái gì là gọi xử nữ, màng trinh a? Màng trinh của người ở nơi nào? Lại để cho Long nhi nhìn xem.”

“Xử nữ nếu không có để nam nhân làm qua, màng trinh chính là tiêu chí của xử nữ, mẫu thân sớm đã không còn là xử nữ rồi, ta đã sinh ra nhi tử là ngươi, làm sao còn màng trinh đây? Đó là một tầng màng mỏng, sinh trưởng ở miệng âm đ*o của nữ nhân, là một tầng bình chướng trong âm đ*o nữ nhân. Bảo bối của nam nhân muốn cắm vào trong âm đ*o nữ nhân, nhất định phải từ màng trinh đi qua đầu tiên, vào rồi sẽ làm màng trinh rách ra, nữ nhân sẽ chảy một ít máu. Màng trinh vừa vỡ, nữ nhân này liền từ thiếu nữ biến thành nữ nhân chân chính, ngươi xem, mẫu thân nơi đây...”

Nói xong, Bạch Quân Nghi đẩy ra mép âm vật của chính mình, chỉ vào, sau đó để cho Hoa Vân Long nhìn: “Cái này là màng trinh bị cha ngươi phá lưu lại vết tàn. Sau này ngươi muốn cùng nữ nhân chơi đùa, có thể từ trên điểm này phán đoán nàng có phải xử nữ hay không, có thể phối hợp với ngươi hay không. Được rồi, không cần nói nhiều nữa, mẫu thân nói cho ngươi biết, hiện tại ngươi tuyệt đối không thành đấy. Tiểu tử ngốc, chờ ngươi lớn lên, chờ ngươi sau này mười sáu tuổi, chính thức trưởng thành, mẫu thân nhất định cho ngươi. Long nhi, vì cảnh giới võ học của ngươi ngày sau, trước mười sáu tuổi nhất định không thể phá thân, ngươi có thể đáp ứng không?”

“Mẫu thân, Long nhi nghe lời ngươi.” Hoa Vân Long hướng Bạch Quân Nghi thề.

“Tốt rồi, chúng ta nên ngủ, chuyện tối hôm nay ngươi ngàn vạn không thể đi ra ngoài nói lung tung, chỉ có ngươi biết ta biết, không thể để cho người thứ ba biết, bằng không, mẫu thân sẽ không có cách nào làm người rồi, liền chỉ có một con đường chết thôi.” Bạch Quân Nghi dặn dò Hoa Vân Long.

“Mẫu thân, người yên tâm, cho dù có bị đánh chết thì Long nhi cũng sẽ không nói.”

Bất quá từ sau đêm hôm đó, Hoa Vân Long cùng với Bạch Quân Nghi tách ra, Bạch Quân Nghi là sợ ảnh hưởng tới tiến độ luyện công của Hoa Vân Long. Vì chiếu cố Hoa Vân Long, Bạch Quân Nghi sai một tiểu nha hoàn, tên là Tiểu Oanh, hầu hạ Hoa Vân Long. Nàng lớn hơn Hoa Vân Long hai tuổi, rất nhiệt tình, lại lanh lợi, khéo hiểu lòng người, lớn lên cũng sẽ rất xinh đẹp, Hoa Vân Long rất hài lòng. Bất quá, Hoa Vân Long lúc ấy còn không biết rõ Bạch Quân Nghi vì cái gì không đáp ứng yêu cầu của mình, về sau hắn trưởng thành, mới chậm rãi minh bạch.

Chapter