Chương 95

Tam Vô không nghĩ tới!

Cô thật sự không nghĩ tới!

Cô chỉ tiện tay nhặt về, vậy mà Thịnh Thị lại là một tang thi thâm tàng bất lộ*?

*Giấu tài, không để lộ tài năng

Tam Vô khiếp sợ nhìn về phía Quý Lăng Bạch, bởi vậy nên vừa rồi Quý Lăng Bạch mới không nhúc nhích? Anh đã sớm biết rồi.

Quý Lăng Bạch sao có thể không biết.

Khi ấy, tia sét nổ trên đầu Thịnh Thị nhưng không xảy ra bất cứ chuyện gì nên anh đã biết.

Lúc những con thú biến dị cấp cao kia nhìn thấy con báo chết thảm trong tay Thịnh Thị, chúng đều đồng loạt phát ra tiếng rê.n rỉ.

Tam Vô thấy vậy thì nhướng mày, "Ồ, xem ra con báo này là lão đại của chúng."

Nếu Tam Vô đoán không sai, lão đại đã chết, những con thú biến dị cấp cao bên dưới sẽ như bầy thú mất đầu, hoàn toàn hoảng loạn.

So với việc tấn công có trật tự và sự quyết tâm không sợ hãi ban đầu, thì vào lúc này chúng lại vừa gào thét vừa nhanh chóng rút lui, rối loạn thành một mớ hỗn độn.

Không cần Tam Vô bận tâm, kinh nghiệm chiến đấu của mọi người đều hơn cô rất nhiều, lợi dụng tình thế hỗn loạn của bầy thú, mọi người đuổi theo chúng một cách kiêu ngạo, giá trị của thú biến dị cấp cao, không cần nói trong lòng mọi người đều hiểu.

Dù có giết đỏ cả mắt cũng thấy không đủ.

Tam Vô cũng đi xuống từ trên đài cao, cô đi tới bên cạnh Thịnh Thị, ngạc nhiên nhìn hắn nói: "Anh... là cấp bậc lãnh thi?"

Thịnh Thị lập tức trở lại dáng vẻ kinh sợ của mình, hắn hét lên và yểu điệu ném cái đầu báo trong tay mình ra ngoài.

Máu đập thẳng vào mặt Tam Vô.

Tam Vô: "..."

Nhìn xem, đây mới chính là tang thi gác cổng yếu đuối nhà cô.

Thịnh Thị lo lắng chạm vào cửa, bên trong cửa không phải là bị đập nát rồi đấy chứ?

Hắn cẩn thận cầm miếng giẻ và lau sơ qua.

"Này? Thịnh Thị, tôi đang nói chuyện với anh đấy." Tam Vô đưa tay ra quơ quơ trước mặt hắn, "Có thể nói chuyện không?"

Thực lực của hắn chắc chắn không kém Tang Lĩnh, thậm chí là còn mạnh hơn Tang Lĩnh rất nhiều, theo lý mà nói, hắn không thể không nói chuyện.

Thịnh Thị thận trọng nhìn Tam Vô, không chờ Tam Vô tiến đến hỏi chuyện đã rụt cổ trốn vào góc cửa, khoảnh khắc ôm lấy cửa như đang ôm toàn thế giới của hắn khiến Tam Vô thật sự cảm thấy khó hiểu.

Bầy tang thi cô mang về ngày càng không bình thường.

Cuộc đại chiến vẫn chưa kết thúc, Tam Vô cũng không lãng phí thời gian bên chỗ Thịnh Thị nữa, cô vừa bước ra ngoài thì Quý Lăng Bạch đã đi tới trước mặt cô.

Mùi máu tanh nồng đập vào mặt nhưng lông mày của Tam Vô không hề nhíu lại.

Ngược lại, cô nhìn Quý Lăng Bạch mang theo vài phần hâm mộ nói: "Vừa rồi anh thật sự rất lợi hại."

Đừng nhìn Quý Lăng Bạch vừa rồi ở bên ngoài thần cản giết thần, phật cản giết phật*, trông vô cùng lưu loát.

*Trời Phật cũng không cản được ta, nếu cản ta giết.

Thật ra thì sự kiên nhẫn của anh đã đạt đến cực điểm, Đại Hoàng vội vàng mang khăn tắm và nước sạch cho anh, không cần Quý Lăng Bạch nói, xô nước lớn được đổ xuống trước, huyết tương dày đặc trên mặt anh đều được rửa sạch, khuôn mặt của Quý Lăng Bạch trông mới khá hơn một chút.

Tam Vô thấy trên mặt anh vẫn còn vết máu, càng tôn lên nước da trắng của anh.

Tam Vô không nhịn được, theo bản năng đưa tay ra sờ lông cánh từ trên xuống dưới.

Chạm đến tay là cảm giác ướt ướt mềm mềm.

Đôi cánh của Quý Lăng Bạch khẽ run lên, gần như lập tức mở mắt ra, sát khí vô thức tràn đầy.

Nhưng khi nhìn thấy người đưa tay ra là Tam Vô, anh mím môi làm như không thấy, quay đầu đi.

Tay đổ nước của Đại Hoàng không vững lắm, cậu nhìn Quý Lăng Bạch, cười nói với Tam Vô: "Chị Tam Vô, em đi lấy thêm hai con thú biến dị cấp cao, chị giúp đổ nước cho Quý đội của bọn em nhé."

Quý đội à!

Trong lòng Đại Hoàng gào thét, lão Hoàng tôi đã cho anh một cơ hội! Anh phải nắm thật chặt đấy!

Tam Vô hiểu rõ gật đầu với Đại Hoàng, "Cậu đi đi, đi đi."

Ai bảo hiện tại cô là người nhàn rỗi nhất trong thành lũy.

Tam Vô bưng nước lạnh, không đồng ý nói: "Tôi đến phòng bếp đun ít nước nóng cho anh nhé."

Quý Lăng Bạch hoàn toàn không đợi được nước nóng, anh đã ngẩng đầu lên nhắm hai mắt lại, sườn mặt anh tuấn khiến Tam Vô không thể dời được mắt, "Cứ để như vậy đi."

Anh đã nói như vậy rồi, Tam Vô không thể làm gì khác mà tiếp tục đổ lên người anh.

Chỉ là như vậy nhất định không đủ, quần áo ướt nhẹp dính trên người anh khiến Quý Lăng Bạch rất không thoải mái, trên người còn mùi máu tanh nên anh liền trực tiếp cởi áo ngoài ném xuống đất.

Vừa c.ởi quần áo ra, đôi mắt của Tam Vô đã nhìn thẳng tắp.

Ánh mắt không chút e dè nào lướt từ chiếc cổ đang nâng cao theo một đường xuống tới eo anh, rồi đến sau lưng.

Từng giọt nước lăn xuống cơ thể Quý Lăng Bạch, khuôn mặt của Tam Vô đỏ bừng lên khi nhìn thấy.

Nhất là khi cô đang đứng rất gần Quý Lăng Bạch, cô có thể cảm nhận được hơi nóng tỏa ra từ cơ thể Quý Lăng Bạch phả vào mặt mình.

Hửm?

Trên vai Quý Lăng Bạch có một nốt ruồi son nhỏ sao? Trông đẹp thật đấy.

Tam Vô nhìn chằm chằm, người đã đi đến chỗ cô.

Quý Lăng Bạch - người vừa mới bắt đầu đã bị nhìn chằm chằm: ".... Tam Vô, có phải em muốn tắm cùng tôi không?"

Tam Vô lập tức đàng hoàng lại, lùi lại một bước và lắc đầu, thậm chí còn tạt nước lên đầu anh để anh yên tĩnh lại một chút.

Không biết có phải là vì cảnh tượng này không mà anh chợt nhớ tới câu nói của bảo chủ 5.

Đi thôi!

Đó là tài sản lớn nhất của anh lúc này.

Quý Lăng Bạch thở dài.

Tam Vô thận trọng nhìn anh, "Sao thế? Tôi không tắm cùng nên anh thất vọng à?"

Nhìn đôi lông mày nhíu lại của Quý Lăng Bạch kìa.

"Vậy lần sau anh biến thành mèo đi, tôi mặc quần áo, chúng ta có thể tắm cùng nhau, tôi còn có thể lau cho anh...." Còn chưa nói xong, miệng của Tam Vô đã bị Quý Lăng Bạch dùng tay che lại.

"Em đừng nói nữa." Gân xanh trên trán Quý Lăng Bạch giật giật.

Tam Vô vỗ tay anh, "Được rồi, tôi biết anh ngại."

Trước đây lúc còn là mèo, cũng không phải cô chưa từng bắt Quý Lăng Bạch đi tắm, mông của nó cô cũng từng vỗ rồi ấy chứ.

Nghĩ đến đây, đôi mắt của Tam Vô lại rơi vào một nơi nào đó trên người Quý Lăng Bạch.

Đây là lần đầu tiên Quý Lăng Bạch bị dội nước lạnh đến khô cả người.

Thú triều đã rút, ngoài cửa chính chỉ còn lại một số thi thể của thú biến dị, xử lý những thi thể này cũng tốn không ít thời gian.

"Thật kỳ lạ." An toàn rồi, Lão Hoa và những người khác cũng bắt đầu cảm thấy có gì đó không đúng, "Tại sao những con thú biến dị cấp cao này lại đột nhiên hẹn nhau rồi cùng lao xuống, đã vậy lại còn chạy thẳng đến Sinh Thành."

Bảo chủ 5 đang lột bỏ bộ lông dày trên người một con gấu, nghe vậy thì nhíu mày nói: "Không phải là vì có đại lãnh thú sao?"

"Giống như đại lãnh thi đã dẫn thi triều tới tấn công chúng ta ấy."

"Vừa hay Sinh Thành của chúng ta trong khoảng thời gian này gây ra động tĩnh rất lớn. dọn dẹp không ít thú biến dị nên chúng cũng đã nhịn lâu rồi cũng nên."

Nghe thấy những lời suy đoán này, Hạ Chí Thanh vừa mới đi ra từ thành lũy 2, lắc đầu nói: "Không thể nào, chỉ số thông minh của thú biến dị cấp cao ngang với con người, suy nghĩ cũng nhiều, tuy con báo kia rất mạnh nhưng sẽ không đến mức có thể nhất hô bách ứng*."

*Nhiều người ủng hộ

"Hy vọng đây là bầy thú cuối cùng." Lòng Hạ Chí Thanh nặng trĩu.

"Anh nói sao?" Những bảo chủ khác cũng tụm lại.

"Giống như loài người chúng ta sẽ xuất hiện người lãnh đạo vậy, tôi sợ trong số tang thi hoặc bầy thú sẽ xuất hiện một sự tồn tại vượt qua cả đại lãnh thi." Đặc biệt là tốc độ tiến hóa của chúng khiến người ta phải run sợ.

Tất cả mọi người đã nghĩ tới khả năng này và đều cảnh giác.

"Có thể điều khiển cả một bầy thú biến dị cấp cao như vậy, tôi cũng không tin con báo kia có thể làm được." Quý Lăng Bạch đã thay quần áo, đi tới trước mặt mọi người, "Nhưng loại chuyện này có lo lắng cũng vô ích, cuối cùng có xuất hiện thứ cấp cao hơn thú biến dị hay không thì sau này chúng ta sẽ biết, hiện tại chỉ có thể tăng cường phòng ngự."

"Đại Hoàng, đến hỏi những thành lũy khác xem có bị tấn công hay không."

Nếu chỉ tấn công Sinh Thành, vậy cũng thật khiến da đầu người ta tê dại.

Điều này chứng minh chúng đã bắt đầu chú ý đến tầm quan trọng của nơi này, muốn tập trung hỏa lực để tiêu diệt trước khi Sinh Thành được xây dựng.

"Thành chủ." Hạ Chí Thanh nhìn về phía Tam Vô, "Cô hãy ăn càng nhiều tinh thể cấp cao càng tốt, sớm đạt tới cấp cao để xem dị năng có thể tiến hóa bao xa, để mọi người có thêm lòng tin."

Điều mà Hạ Chí Thanh lo lắng nhất bây giờ là nếu Sinh Thành trở thành mục tiêu, những bảo chủ tham gia sẽ trực tiếp lựa chọn giải tán.

Những bảo chủ khác cũng mong đợi nhìn Tam Vô.

Bọn họ gửi gắm hy vọng vào Tam Vô khi đã trở thành cấp cao, có thể tạo ra một dị năng kỳ tích nào khác.

"Đương nhiên, tất cả những thứ này chỉ là suy đoán của tôi." Hạ Chí Thanh trấn an mọi người, "Có khi là do chúng ta nghĩ quá nhiều, chuyện xảy ra lần này chỉ là trùng hợp mà thôi."

Nếu như trùng hợp thì tốt rồi.

Nhưng mọi người vẫn căng thẳng, tăng cường tuần tra bên ngoài thành phố.

Hạ Chí Thanh đi tới bên cạnh Tam Vô, nhỏ giọng nói: "Thành chủ, con tang thi bên ngoài kia, tôi nghĩ ít nhất cũng là cấp bậc đại lãnh thi, có thể dùng được không? Nó có thể điều khiển một số lượng lớn tang thi, Sinh Thành sẽ an toàn hơn nhiều."

"Tôi biết, đến lúc đó tôi sẽ thử một chút." Nghĩ đến bộ dáng kia của Thịnh Thị, Tam Vô không khỏi cảm thấy nhức đầu.

Cô gọi nhóm lãnh thi Tang Lĩnh tới, "Các em chăm sóc Thịnh Thị một chút, thuyết phục anh ta."

Nghĩ đến bầy thú lần này, Tam Vô càng thêm lo lắng, "Còn ngứa đầu sao?"

Nhóm Tang Lĩnh gật đầu.

"Cảm giác rất khó chịu." Tiểu Tang vừa nói vừa đâm vào lòng ngực của Tam Vô, "Hình như càng ngày càng nghiêm trọng, thỉnh thoảng sẽ tái phát."

Tang Phi siết chặt nắm đấm, "Nhưng gần đây năng lượng của ta tăng trưởng rất nhanh, ta cảm thấy đây không phải chuyện xấu."

Cảm giác của Tang Lĩnh chính xác hơn một chút, "Hình như ta.... muốn trở thành đại lãnh thi."

Tam Vô ngạc nhiên, mừng rỡ hỏi: "Thật sao?"

"Phải." Tang Lĩnh gật đầu, "Mọi người đều sẽ đột phá."

Hắn nhìn về phía Thịnh Thị đang nép mình ở cửa, lại trở về bộ dạng mềm yếu, "Nó mạnh hơn chúng ta."

Đó là những gì hắn cảm nhận được thời điểm Thịnh Thị bùng nổ, chắc chắn không sai.

Tang Nhất thành thật gật đầu, nhưng đầu đau nhức khiến một tang thi thành thật như cậu cũng không chống nổi, lập tức đẩy người bạn nhỏ mới đến ra ngoài nói: "Chủ nhân, đầu nó không đau, để nó dẫn bọn nhỏ đi đánh nhau."

Lúc trước còn quyết tâm không muốn để Tam Vô tìm kiếm tang thi hoang, lúc này mọi người cũng nhận ra lợi ích của việc đưa tang thi hoang về.

Trong đó người phản đối kịch liệt nhất chính là Tang Lĩnh đang ôm cái đầu như bị chẻ đôi ra của mình, nhìn về phía Thịnh Thị đầy biết ơn.

Cảm ơn vì đã có ngươi~

Cách đó không xa, Thịnh Thị - người chỉ muốn hòa làm một với cửa đã rùng mình với cái nhìn kia của hắn.

Mà phía bên kia, Lão Hoa đang kéo Quý Lăng Bạch đến một nơi kín đáo.

Trên khuôn mặt già nua của bà hiện lên vẻ bối rối, một lúc sau, Lão Hoa mới khẽ thở dài một hơi, nghiêm túc nhìn Quý Lăng Bạch hỏi: "Quý đội, chuyện lần này thật sự không thể loại bỏ khả năng xuất hiện một con thú biến dị đáng sợ."

Quý Lăng Bạch nhìn về phía Lão Hoa, "Bà muốn nói gì, cứ nói thẳng ra đi."

Lão Hoa nhìn chằm chằm Quý Lăng Bạch nói: "Để đối phó với tình hình đó, chúng ta cần một người lãnh đạo đúng nghĩa, người có sức chiến đấu tối cao để mọi người yên tâm."

"Quý đội, tôi và những bảo chủ khác đều muốn biết, nếu thật sự xuất hiện tình huống xấu nhất đó, vậy thì Tam Vô vẫn sẽ ngồi ở vị trí Thành chủ chứ?"

Chapter
1 Chương 1: 1: Cuối Cùng Cũng Tới Rồi
2 Chương 2: 2: Dị Năng Biến Hoá
3 Chương 3: 3: Cơm Tối Hôm Nay
4 Chương 4: 4: Cô Có Mùi Thơm Như Vậy Sao
5 Chương 5: 5: Nhận Nuôi Tang Thi Đầu Tiên
6 Chương 6: 6: Họ Đều Đã Nghĩ Thông Rồi
7 Chương 7: 7: Điểm Mấu Chốt Của Lão Đại Đã Không Còn Nữa
8 Chương 8: 8: Bị Theo Dõi
9 Chương 9: 9: Hoa Hướng Dương Biết Đánh Quyền Anh
10 Chương 10: 10: Hợp Tác Tạm Thời
11 Chương 11: 11: Tang Thi Thứ Hai Tới Rồi
12 Chương 12: 12: Thủ Đoạn Sắc Bén
13 Chương 13: 13: Đôi Cá Trích Cạnh Tranh
14 Chương 14: 14: Cuộc Sống Ăn Thịt
15 Chương 15: 15: Lời Chào Hỏi
16 Chương 16: 16: Tiểu Tam Vô Bá Đạo
17 Chương 17: 17: Có Ở Đó Không Đại Nhân
18 Chương 18: 18: Hoạt Động Ở Thành Luỹ
19 Chương 19: 19: Hoạt Động Ở Thành Luỹ
20 Chương 20: 20: Bầu Không Khí Vô Cùng Nghiêm Túc
21 Chương 21: 21: Hoả Hoạn
22 Chương 22: 22: Có Muốn Ôm Không Nào
23 Chương 23: 23: Những Tang Thi Khác
24 Chương 24: 24: Vở Kịch Tình Làng Nghĩa Xóm
25 Chương 25: 25: Người Ở Thành Lũy 2 Tới
26 Chương 26: 26: Mối Quan Hệ Ngoài Sức Tưởng Tượng
27 Chương 27: 27: Moah Moah Cu Cậu Khoai Tây Ba Hợp Một
28 Chương 28: 28: Moah Moah Cu Cậu Khoai Tây Ba Hợp Một 2
29 Chương 29: 29: Tấn Công Đi Tiểu La
30 Chương 30: 30: Hành Động
31 Chương 31: 31: Không Người Thân Không Bạn Bè Không Ràng Buộc
32 Chương 32: 32: Quân Đoàn Tang Thi Đến
33 Chương 33: 33: Quân Đoàn Tang Thi Thân Thiện
34 Chương 34: 34: Dấu Ngã Quyến Rũ
35 Chương 35: 35: Tiện Thể Nhắn Là Lại Xảy Ra Chuyện
36 Chương 36: 36: Dẫn Đàn Em Đi Tìm Một Nơi
37 Chương 37: 37: Các Cô Vẫn Còn Nuốt Cơm Được
38 Chương 38: 38: Cái Đồ Quần Áo Vướng Víu Này
39 Chương 39: 39: Bị Bắt Đi
40 Chương 40: 40: Có Bản Lĩnh Thì Tới Lấy Đi
41 Chương 41: 41: Anh Sắp Kết Hôn Rồi Sao
42 Chương 42: 42: Lớp Học Huấn Luyện Tang Thi
43 Chương 43: 43: Các Người Hèn Vậy Sao
44 Chương 44: 44: Chúng Ta Không Nên Xa Lạ Như Vậy
45 Chương 45: 45: Bóng Đèn Nhỏ Của Tam Vô
46 Chương 46: 46: Có Thể Tung Hoành Một Chút
47 Chương 47: 47: Thu Hút Ong Bướm Em Giỏi Nhất
48 Chương 48: 48: Tương Phản
49 Chương 49: 49: Thiên Đường Đầu Tiên
50 Chương 50: 50: Các Samurai Của Tường Vi
51 Chương 51: 51: Gây Rối Tứ Phương
52 Chương 52: 52: Đừng Đánh Nhau
53 Chương 53: 53: Đồ Tốt Thì Ai Chê Nhiều
54 Chương 54: 54: Đại Hàn Kỳ Sắp Đến
55 Chương 55: 55: Đáng Sợ Hơn Cả Đại Hàn Kỳ
56 Chương 56: 56: Khách Tới Đây Nè~
57 Chương 57: 57: Làm Gì Mà Ồn Ào Suốt Vậy
58 Chương 58: 58: Lá Cờ Này Thật Xấu
59 Chương 59: 59: Sự Mê Người Của Anh
60 Chương 60: 60: Quý Lăng Bạch Đàn Ông Cái Gì Chứ
61 Chương 61: 61: Tròn Tròn Mập Mập Tới
62 Chương 62: 62: Có Thể Chịu Đựng Tình Yêu Dịu Dàng Này Không
63 Chương 63: 63: Tố Chất Tâm Lý Của Người Tinh Anh Chính Là Liều Chết
64 Chương 64: 64: Niềm Kiêu Hãnh Của Động Vật Xã Hội
65 Chương 65: 65: Ai Dũng Cảm Hơn
66 Chương 66: 66: Tôi Không Nhịn Được
67 Chương 67: 67: Tối Nay Chúng Ta Sẽ Hành Động
68 Chương 68: 68: Mọi Người Tìm Ai
69 Chương 69: 69: Nhện Ship Hàng Hỏa Tốc
70 Chương 70: 70: Em Muốn Tôi Cầu Xin Em Thế Nào Đây
71 Chương 71: 71: Bao Ăn Bao Ở
72 Chương 72: 72: Ông Ta Điên Rồi Sao
73 Chương 73: 73: Muốn Gì Thì Cứ Nói
74 Chương 74: 74: Cơ Hội Lập Công Tới Rồi
75 Chương 75: 75: Một Cát Tát Tỉnh Người
76 Chương 76: 76: Gió Thổi Mông Lạnh
77 Chương 77: 77: Tiểu Nam Tiểu Bắc
78 Chương 78: 78: Nhiệt Tình Như Vậy Đấy
79 Chương 79: 79: Người Anh Em Không Nhớ Bọn Ta Sao
80 Chương 80: 80: Keo Kiệt
81 Chương 81: 81: Gõ Cửa Phòng
82 Chương 82: 82: Mãnh Nam A
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
Chapter

Updated 99 Episodes

1
Chương 1: 1: Cuối Cùng Cũng Tới Rồi
2
Chương 2: 2: Dị Năng Biến Hoá
3
Chương 3: 3: Cơm Tối Hôm Nay
4
Chương 4: 4: Cô Có Mùi Thơm Như Vậy Sao
5
Chương 5: 5: Nhận Nuôi Tang Thi Đầu Tiên
6
Chương 6: 6: Họ Đều Đã Nghĩ Thông Rồi
7
Chương 7: 7: Điểm Mấu Chốt Của Lão Đại Đã Không Còn Nữa
8
Chương 8: 8: Bị Theo Dõi
9
Chương 9: 9: Hoa Hướng Dương Biết Đánh Quyền Anh
10
Chương 10: 10: Hợp Tác Tạm Thời
11
Chương 11: 11: Tang Thi Thứ Hai Tới Rồi
12
Chương 12: 12: Thủ Đoạn Sắc Bén
13
Chương 13: 13: Đôi Cá Trích Cạnh Tranh
14
Chương 14: 14: Cuộc Sống Ăn Thịt
15
Chương 15: 15: Lời Chào Hỏi
16
Chương 16: 16: Tiểu Tam Vô Bá Đạo
17
Chương 17: 17: Có Ở Đó Không Đại Nhân
18
Chương 18: 18: Hoạt Động Ở Thành Luỹ
19
Chương 19: 19: Hoạt Động Ở Thành Luỹ
20
Chương 20: 20: Bầu Không Khí Vô Cùng Nghiêm Túc
21
Chương 21: 21: Hoả Hoạn
22
Chương 22: 22: Có Muốn Ôm Không Nào
23
Chương 23: 23: Những Tang Thi Khác
24
Chương 24: 24: Vở Kịch Tình Làng Nghĩa Xóm
25
Chương 25: 25: Người Ở Thành Lũy 2 Tới
26
Chương 26: 26: Mối Quan Hệ Ngoài Sức Tưởng Tượng
27
Chương 27: 27: Moah Moah Cu Cậu Khoai Tây Ba Hợp Một
28
Chương 28: 28: Moah Moah Cu Cậu Khoai Tây Ba Hợp Một 2
29
Chương 29: 29: Tấn Công Đi Tiểu La
30
Chương 30: 30: Hành Động
31
Chương 31: 31: Không Người Thân Không Bạn Bè Không Ràng Buộc
32
Chương 32: 32: Quân Đoàn Tang Thi Đến
33
Chương 33: 33: Quân Đoàn Tang Thi Thân Thiện
34
Chương 34: 34: Dấu Ngã Quyến Rũ
35
Chương 35: 35: Tiện Thể Nhắn Là Lại Xảy Ra Chuyện
36
Chương 36: 36: Dẫn Đàn Em Đi Tìm Một Nơi
37
Chương 37: 37: Các Cô Vẫn Còn Nuốt Cơm Được
38
Chương 38: 38: Cái Đồ Quần Áo Vướng Víu Này
39
Chương 39: 39: Bị Bắt Đi
40
Chương 40: 40: Có Bản Lĩnh Thì Tới Lấy Đi
41
Chương 41: 41: Anh Sắp Kết Hôn Rồi Sao
42
Chương 42: 42: Lớp Học Huấn Luyện Tang Thi
43
Chương 43: 43: Các Người Hèn Vậy Sao
44
Chương 44: 44: Chúng Ta Không Nên Xa Lạ Như Vậy
45
Chương 45: 45: Bóng Đèn Nhỏ Của Tam Vô
46
Chương 46: 46: Có Thể Tung Hoành Một Chút
47
Chương 47: 47: Thu Hút Ong Bướm Em Giỏi Nhất
48
Chương 48: 48: Tương Phản
49
Chương 49: 49: Thiên Đường Đầu Tiên
50
Chương 50: 50: Các Samurai Của Tường Vi
51
Chương 51: 51: Gây Rối Tứ Phương
52
Chương 52: 52: Đừng Đánh Nhau
53
Chương 53: 53: Đồ Tốt Thì Ai Chê Nhiều
54
Chương 54: 54: Đại Hàn Kỳ Sắp Đến
55
Chương 55: 55: Đáng Sợ Hơn Cả Đại Hàn Kỳ
56
Chương 56: 56: Khách Tới Đây Nè~
57
Chương 57: 57: Làm Gì Mà Ồn Ào Suốt Vậy
58
Chương 58: 58: Lá Cờ Này Thật Xấu
59
Chương 59: 59: Sự Mê Người Của Anh
60
Chương 60: 60: Quý Lăng Bạch Đàn Ông Cái Gì Chứ
61
Chương 61: 61: Tròn Tròn Mập Mập Tới
62
Chương 62: 62: Có Thể Chịu Đựng Tình Yêu Dịu Dàng Này Không
63
Chương 63: 63: Tố Chất Tâm Lý Của Người Tinh Anh Chính Là Liều Chết
64
Chương 64: 64: Niềm Kiêu Hãnh Của Động Vật Xã Hội
65
Chương 65: 65: Ai Dũng Cảm Hơn
66
Chương 66: 66: Tôi Không Nhịn Được
67
Chương 67: 67: Tối Nay Chúng Ta Sẽ Hành Động
68
Chương 68: 68: Mọi Người Tìm Ai
69
Chương 69: 69: Nhện Ship Hàng Hỏa Tốc
70
Chương 70: 70: Em Muốn Tôi Cầu Xin Em Thế Nào Đây
71
Chương 71: 71: Bao Ăn Bao Ở
72
Chương 72: 72: Ông Ta Điên Rồi Sao
73
Chương 73: 73: Muốn Gì Thì Cứ Nói
74
Chương 74: 74: Cơ Hội Lập Công Tới Rồi
75
Chương 75: 75: Một Cát Tát Tỉnh Người
76
Chương 76: 76: Gió Thổi Mông Lạnh
77
Chương 77: 77: Tiểu Nam Tiểu Bắc
78
Chương 78: 78: Nhiệt Tình Như Vậy Đấy
79
Chương 79: 79: Người Anh Em Không Nhớ Bọn Ta Sao
80
Chương 80: 80: Keo Kiệt
81
Chương 81: 81: Gõ Cửa Phòng
82
Chương 82: 82: Mãnh Nam A
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99