Chương 9: Sơn trại

Hai người, trong rừng cây rúc hơn một tiếng đồng hồ, tuy một bóng người cũng không thấy, nhưng lão hổ, báo các loại mãnh thú đã xuất hiện rất nhiều rồi. Nếu không có Đại Ngưu, tay đấm trâu bò này, Dương Thiên một khắc cũng không muốn ở lại đây nữa.
Đến buổi trưa, hai người đành phải tạm thời dừng lại, ăn lương khô.
Ăn xong, Dương Thiên phân phó Đại Ngưu thám thính phụ cận, không được đi quá xa, chính mình nửa canh giờ nữa sẽ trở về. Sau đó logout.
Gọi điện tới cửa hàng đồ ăn, làm một mâm ê hề, Dương Thiên chưa bao giờ bạc đãi dạ dày của chính mình.
Mới vừa đăng nhập trò chơi, Đại Ngưu cũng không vì mình đột nhiên xuất hiện mà cảm thấy hiếu kỳ, có lẽ, hệ thống đã thiết lập cho bọn hắn giải thích phù hợp.
Đại Ngưu rất là kích động nói: “Chúa công! Ta ở phía trước, trên đỉnh núi phát hiện một cái sơn trại nhỏ. Có thể là khu quần cư của sơn dân.”
Dương Thiên vui vẻ, lập tức nói: “Tốt! Chúng ta đi qua nhìn xem!”
Mượn mấy lùm cây che lấp, hai người lén lút mò đến gần sơn trại, khoảng cách còn khoảng 100m thì dừng lại. Phía trước chỉ có đám hoa màu thấp bé, muốn đi gần hơn chắc chắn sẽ bại lộ.
Cái sơn trại này quy mô cũng không phải rất lớn, xem diện tích, tối đa cũng chỉ có hơn 200 nhân khẩu. Bên ngoài sơn trại có một hàng rào cao hơn đầu người vây quanh, cửa trại là mở, đứng bên trong là bốn tên chiến sĩ, trong tay cầm thiết thương, trên người là giáp da, hai bên có tất cả ba tòa tháp canh bằng gỗ, cao chừng 2 trượng, trên mỗi tháp canh có một binh sĩ cầm cung tiễn.
“Lại có cả Cung Tiễn thủ?” Đây chính là binh chủng mà lãnh địa cấp hương trấn mới có thể xuất hiện a. Nhưng trên thực tế sơn trại này rõ ràng chưa đạt tới cấp hương trấn, điểm đơn giản nhất có thể nhìn ra là ở đây không có tường bao bằng đá.
“Có trang bị thật tốt!” Dương Thiên nhìn tên lính canh mặc áo vải, cầm trường thương, lại quay sang Đại Ngưu đang cầm côn gỗ, không khỏi thở dài.
Nghĩ nghĩ, giá mà Đại Ngưu mặc khôi giáp, cầm trường thương, thế thì cần mẹ gì lén lút ở chỗ này a! Trực tiếp tựu xung phong liều chết tiến vào là được rồi.
Sau nửa ngày quan sát, Dương Thiên cảm thấy, chỉ có thể dẫn ra từng đám một, sau đó từ từ xử lý mới là biện pháp an toàn.
Nghiêng đầu thì thầm với Đại Ngưu một hồi...
Trong sơn trại, trên tháp canh, một tên cung thủ đang mơ tưởng đến cô vợ xinh đẹp mới cưới ở nhà, chợt phát hiện ở bên ngoài sơn trại, khoảng tầm 200m, chỗ lùm cây kịch liệt lắc lư, vội và vui vẻ la toáng lên: “Các huynh đệ, xem ra buổi tối hôm nay có thêm đồ ăn rồi. Các ngươi xem dưới sườn núi... Chỗ ấy... Đoán chừng là lợn rừng a.”
“Lợn rừng? Chỗ nào?... Oa! Chỗ kia, phía đám cây cối lắc lư. Đi! Tiểu Tam, chúng ta bốn người đi xem.” Món ăn dân dã ăn thêm vào bữa tối, mấy người khác đương nhiên không có ý kiến, đều cùng nhau lao đến phía con "lợn rừng" kia.
Tên cung binh nhìn bốn thương binh vừa đi xa, cười nói: “Nhất định là lợn rừng a! Mấy ngày hôm trước mới đánh cho được mấy con chuyên ăn vụng hoa màu, không nghĩ tới hôm nay lại tới nữa.”
Một tên khác nói: “Mặc kệ nó! Có thịt ăn là tốt rồi.... Ồ! Không đúng, như thế nào bọn hắn sau khi đi vào, một điểm phản ứng cũng không có?”
Tên cung binh cũng phát hiện ra vấn đề, nếu như là gặp được lợn rừng hoặc các loại dã thú khác, bốn người kia đã sớm hành động. Nhưng tình huống hiện tại là bốn người kia tiến vào trong bụi cỏ, sau đó cả buổi cũng không có động tĩnh.
“Tình huống không đúng! Râu ria, ngươi nhanh đi báo cáo trại chủ. Ta xuống xem thế nào!”
“Tình huống bây giờ còn không rõ, đợi trại chủ đã đến hẵng đi ra ngoài, ngươi trước chờ ở chỗ này.” Tên Cung binh nói xong liền nhảy xuống tháp canh.
Rất nhanh, một đám người từ trong trại đi tới, dẫn đầu là một tráng háng to lớn, mặc Tỏa Tử giáp, tay cầm trường thương bằng thép ròng.
Dưới sự dẫn dắt của cung binh, một đám 40-50 người đi tới chỗ lá cây lắc lư vừa rồi.
Chỉ thấy trên mặt đất, có mấy dấu chân, còn bốn tên thương binh kia đã không thấy bóng dáng, một vết máu cũng không có.
Đại hán nhất thời mặt đen lại. Quát: “Thông tri cho toàn bộ mọi người, tìm kiếm cho ta! Lão tử muốn nhìn xem là tạp chủng nào dám giương oai trên địa bàn của ta !”
Lệnh vừa phát ra, toàn bộ thanh niên trai tráng trong trại lập tức mang theo vũ khí hành động, đại khái khoảng hơn 100 người, năm người một tổ, triển khai tìm tòi phạm vi 10 km quanh sơn trại.
Nhưng hiệu quả lại không ăn thua, không chỉ là không ăn thua mà vấn đề còn có xu thế ngày càng nghiêm trọng.
Bởi vì vốn là có rất nhiều người, nhưng chia ra xong thì càng ngày lại càng ít, đương nhiên, vị trại chủ này cũng không biết được tình hình.
“A!...” một tiếng hét thảm truyền đến, tên trại chủ đang cố gắng tìm kiếm biến sắc, hét lớn một tiếng, nói: “Nhanh! Theo ta!” Nói xong, liền dẫn đầu chạy đi.
Chờ hắn đến nơi, chỉ thấy có hai đang ung dung, tựa vào thân cây chờ bọn hắn. Một người cầm trường thương, một người cầm phác đao.
“Các ngươi vì sao công kích người của ta?” Tên Trại chủ chứng kiến năm thủ hạ nằm của mình đang nằm một bên, sinh tử không rõ lập tức biết được hai người này đúng là người mình muốn tìm.
Dương Thiên cười nói: “Kỳ thật cũng không có gì, chẳng qua thấy ngươi có không ít vũ khí, thiếu gia ta vừa vặn không có binh khí tiện tay, cho nên mới tới mượn hai kiện.”
“Khinh người quá đáng! Bọn tạp chủng các ngươi thực xem sơn trại của ta không có người sao?” Trại chủ tức giận, ngao ngao kêu to.
Dương Thiên càng cười to: “Ngươi có rất nhiều người sao? nhìn xem bên cạnh ngươi còn lại mấy người?”
Tên trại chủ nhìn quanh, lâu như vậy rồi, ngoại trừ chính mình và bốn người đi theo hắn từ đầu thì chẳng còn ai khác. Trong nội tâm có chút run lên.
“Không cần chờ nữa, người của ngươi toàn bộ đã đến đông đủ 140 người, ngươi cũng không cần đợi, ta đã giúp bọn hắn sắp xếp xong xuôi rồi.”
“Ngươi..., các hạ thủ đoạn thật là cao minh! Đồ độc ác!” Trại chủ xanh cả mặt.
Dương Thiên lơ đễnh cười nói: “Quá khen quá khen, loạn thế, tâm địa không hung ác thì rất khó sống sót.”
“Đã như vậy! Bổn trại chủ sẽ tới chiếu cố ngươi! Để xem thủ đoạn của ngươi đến tột cùng có bao nhiêu cao minh.” Tên trại chủ nhìn trước nhìn sau, bên mình không có thêm ai tới. Nhưng đối phương đại khái cũng chỉ có hai người này, liền yên lòng rất nhiều, hắn đối với thân thủ của mình vẫn tương đối tự tin.
“Tốt! Đại Ngưu, ngươi cùng vị này trại chủ đại nhân này lãnh giáo vài chiêu a!” Dương Thiên phân phó nói. Người ta đường đường một trại chủ, thấp nhất cũng là sơ cấp võ tướng a, Dương Thiên cũng không muốn tự đi lên chịu chết.
Đại Ngưu cũng không kiêng kị, cầm trường thương trong tay, đối với đối phương trường thương hoàn toàn chế tạo bằng thép ròng trong tay đối phương, hắn đã đỏ mắt từ lâu a!
Hai người rất nhanh đánh thành một đoàn, thế nhưng mà bắt đầu thì rất đặc sắc, kết cục lại tới quá nhanh. Mới ba hiệp, Đại Ngưu mũi thương đã chỉ thẳng vào cổ họng đối phương...
Đám sơn dân vốn đang tính toán, đợi trại chủ đại phát thần uy, đem đối phương đánh cho hoa rơi nước chảy! Nào biết Đại Ngưu cư nhiên lợi hại như thế, nguyên một đám đều sợ tới mức không dám nhúc nhích.
Dương Thiên lúc này mới đi đến, cười nói: “trại chủ đại nhân của ta, không biết ngươi đã phục chưa?!”
Tên trại chủ này cũng coi như lưu manh, giương đầu lên, nói: “Tài nghệ không bằng người, có cái gì không dám. Muốn chém, muốn giết, muốn róc thịt lột da thì cứ tự nhiên!”
Dương Thiên thở dài nói: “Ngươi làm trại chủ quả thật có chút thất bại a, chẳng lẽ ngươi không thể cân nhắc thoáng một phát, vì thôn dân của mình à?” Dương Thiên phát huy đầy đủ bản lĩnh lừa dối của chính mình.
Không đề cập thôn dân còn khá tốt, vừa nghe xong, tên trại chủ càng là tức giận đến xanh mặt, nói: “Có cái gì phải cân nhắc, hơn 200 người của lão tử trong đó hơn 140 người là thanh niên trai tráng đều bị các ngươi giết sạch. Những người đó còn sống thì còn cơ hội! Giờ chỉ còn đám này, coi như ngươi không giết bọn hắn, đám dã thú cũng sẽ giúp bọn ngươi làm nốt!”
Dương Thiên cười to: “Buồn cười! Buồn cười! Thiếu gia ta lúc nào nói qua đã giết hết trại dân của ngươi rồi hả?”
“Ngươi không giết bọn hắn? Làm sao có thể?” Trại chủ rõ ràng không tin.
“Ta chỉ đánh ngất xỉu bọn hắn, sau đó dấu đi. Đương nhiên, tin hay không tin là ở ngươi!” Dương Thiên làm một bộ mặt ta rất thiện lương nói.
Trại chủ sững sờ, rõ ràng không nghĩ tới sẽ là loại tình huống này phát sinh, nửa ngày sau mới thở dài một hơi nói: “Ngươi tột cùng muốn thế nào?”
Dương Thiên thấy hắn chịu thua, liền vui vẻ hỏi: “Cũng không có gì, ta thấy các ngươi trong núi sinh hoạt kham khổ, muốn giúp đỡ mà thôi.”
Tên Trại chủ minh hiểu ý Dương Thiên, trong nội tâm oán thầm nói: “Muốn cho ta đầu hàng tựu thì cứ nói, lại còn cái gì mà để cho chúng ta qua sống tốt hơn.” Nhưng trại chủ coi như thông minh, biết rõ mấy lời này là không thể nói. Đến lúc đó, rõ ràng là đừng mơ đến chuyện sống tốt hơn, đoán chừng là càng khổ hơn thì có.
Trại chủ nghĩ nghĩ, rồi nói: “Tốt! Chỉ cần xác định thôn dân của ta vẫn còn sống, ta sẽ lập tức quy thuận ngươi.”
“Tốt! Sảng khoái!” Dương Thiên đại hỉ, nói: “Đại Ngưu, đem vũ khí của ngươi đến đây!”
Trại chủ được thả ra, đầu tiên, đi thăm dò một chút mấy tên thủ hạ đang nằm trên mặt đất, quả nhiên vẫn còn hô hấp, chỉ là hôn mê bất tỉnh mà thôi, lúc này hắn đã hoàn toàn tin tưởng lời Dương Thiên.
Sau đó, trại chủ tựu để đám thủ hạ cõng mấy người đang bất tỉnh về sơn trại. Chính mình mang theo những người còn lại và Dương Thiên đi xem tình hình thôn dân.
Về đến trại, bên trong là toàn bộ sơn dân đang tập trung. Trại chủ đối với thôn dân của chính mình đương nhiên phi thường quen thuộc, tự nhiên biết rõ đây đều là thuộc hạ của mình.
Sau khi kiểm tra từng người, quả nhiên không có một người nào chết, 144 người, tất cả đều ở chỗ này.
Lập tức, trại chủ tựu hướng Dương Thiên quỳ gối, nói: “Thuộc hạ Ô Ma bái kiến chúa công!”

Chapter
1 Chương 1: Đăng nhập
2 Chương 2: Giết hổ
3 Chương 3: Sơ cấp nội công tâm pháp? Thực
4 Chương 4: Thành lập thôn trang
5 Chương 5: Thôn trang thuộc tính
6 Chương 6: Tạo thuyền sư cao cấp
7 Chương 7: Phong vân diễn đàn
8 Chương 8: Đặc cấp võ tướng
9 Chương 9: Sơn trại
10 Chương 10: Thu hoạch
11 Chương 11: Nội công tiến giai
12 Chương 12: Kỹ năng chiêu hàng
13 Chương 13: Điên cuồng vơ vét của cải
14 Chương 14: Giặc cỏ doanh
15 Chương 15: Xếp đặt thiết kế chiêu hàng
16 Chương 16: Hiệu quả chiêu hàng
17 Chương 17: Có chút tiền dư
18 Chương 18: Cách điều chế Nguyên Khí đan
19 Chương 19: Binh lính tiến giai
20 Chương 20: Trung cấp Tuần Thú sư
21 Chương 21: Thiên Hà Thôn
22 Chương 22: Nhiệm vụ ẩn tàng
23 Chương 23: Kỳ thú giác mã
24 Chương 24: Tái chiến Hắc vân trại
25 Chương 25: Thợ rèn cường hãn
26 Chương 26: Bạch vân thôn phát triển
27 Chương 27: Sắc vi công hội
28 Chương 28: Bắt giác mã
29 Chương 29: Kinh hỉ ngoài ý muốn
30 Chương 30: Linh thú thủ hộ
31 Chương 31: Võ tướng chuyển chức lệnh
32 Chương 32: Thu phục Thiên Hà thôn
33 Chương 33: Đến thị trấn
34 Chương 34: Kiểm tra chống dột
35 Chương 35: Đạo quán ẩn
36 Chương 36: Thực lực Vương Đại Ngưu tăng vọt
37 Chương 37: Thôn trang cấp hai
38 Chương 38: Xoát nơi trú quân
39 Chương 39: Thôn trang cấp ba
40 Chương 40: Tiến công chiếm đóng sơn trại
41 Chương 41: Vương Khải
42 Chương 42: Thực lực Bạch Vân thôn
43 Chương 43: Vọng thiên thôn thủ vệ chiến
44 Chương 44: Vọng Thiên thôn thủ vệ chiến (trung)
45 Chương 45: Vọng Thiên thôn thủ vệ chiến (hạ)
46 Chương 46: Thiên hạ đệ nhất trấn​
47 Chương 47: Gặp cướp
48 Chương 48: Thái Huyện lệnh uy phong
49 Chương 49: Thái Huyện lệnh uy phong
50 Chương 50: Đánh Bạo Phong thành (thượng)
51 Chương 51: Đánh Bạo Phong thành (trung)
52 Chương 52: Đánh Bạo Phong thành (hạ)
53 Chương 53: Vấn đề dân tâm
54 Chương 54: Tập kích bất ngờ Tuyệt Ảnh thành
55 Chương 55: Hướng đi của Hô Thông
56 Chương 56: Thiên hạ đệ nhị trấn xuất hiện
57 Chương 57: Tính toán của Dương Thiên
58 Chương 58: Lần đầu đến Lạc Dương
59 Chương 59: Thu chút tiền lãi
60 Chương 60: Truyền tống trận
61 Chương 61: Hương trấn cấp 3
62 Chương 62: Lần đầu ra khơi
63 Chương 63: Trộm chiến hải
64 Chương 64: Phát hiện Thần miếu
65 Chương 65: Dược nông
66 Chương 66: Huyết án tại thôn bỏ hoang
67 Chương 67: Gamer leo cây​
68 Chương 68: Đoàn hải tặc Hổ Sa
69 Chương 69: Chức nghiệp sinh hoạt Vương cấp​
70 Chương 70: Nền chính trị hà khắc​
71 Chương 71: Tác dụng của dược viên
72 Chương 72: Tung tích Thần Hồn
73 Chương 73: Tìm kiếm Thần miếu​
74 Chương 74: Đánh thành lần nữa
75 Chương 75: Gặp lại thần miếu
76 Chương 76: Linh thú tấn cấp
77 Chương 77: Binh phát Di Châu
78 Chương 78: Dựng thôn ở Di Châu
79 Chương 79: Cự Hạm Vua Biển
80 Chương 80: Nhiệm vụ của hệ thống​
81 Chương 81: Lẻn vào Thanh Long trại
82 Chương 82: Đánh Thanh Long trại (thượng)
83 Chương 83: Đánh Thanh Long trại (trung)
84 Chương 84: Đánh Thanh Long trại (hạ)
85 Chương 85: Biến hóa của huyện Thủy Trữ
86 Chương 86: Đi tìm gỗ Hàn Thiết
87 Chương 87: Xe bắn đá trung cấp
88 Chương 88: Đến Hàn Băng Đảo
89 Chương 89: Thiết Giáp tê
90 Chương 90: Kinh biến
91 Chương 91: Tiền cảnh của thị trường sách kỹ năng
92 Chương 92: Hệ thống sủng vật mở ra
93 Chương 93: Once more TH?
94 Chương 94: Xung đột
95 Chương 95: Tập kết
96 Chương 96: Kiến trúc thần bí
97 Chương 97: Ám sát
98 Chương 98: Ngoài ý muốn
99 Chương 99: Tranh đoạt
100 Chương 100: Ai là gian thương
101 Chương 101: Ai là gian thương (hạ)
102 Chương 102: Tiêu tiền như nước
103 Chương 103: Mưu đồ bí mật
104 Chương 104: Poor Phi Thiên minh!
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
Chapter

Updated 107 Episodes

1
Chương 1: Đăng nhập
2
Chương 2: Giết hổ
3
Chương 3: Sơ cấp nội công tâm pháp? Thực
4
Chương 4: Thành lập thôn trang
5
Chương 5: Thôn trang thuộc tính
6
Chương 6: Tạo thuyền sư cao cấp
7
Chương 7: Phong vân diễn đàn
8
Chương 8: Đặc cấp võ tướng
9
Chương 9: Sơn trại
10
Chương 10: Thu hoạch
11
Chương 11: Nội công tiến giai
12
Chương 12: Kỹ năng chiêu hàng
13
Chương 13: Điên cuồng vơ vét của cải
14
Chương 14: Giặc cỏ doanh
15
Chương 15: Xếp đặt thiết kế chiêu hàng
16
Chương 16: Hiệu quả chiêu hàng
17
Chương 17: Có chút tiền dư
18
Chương 18: Cách điều chế Nguyên Khí đan
19
Chương 19: Binh lính tiến giai
20
Chương 20: Trung cấp Tuần Thú sư
21
Chương 21: Thiên Hà Thôn
22
Chương 22: Nhiệm vụ ẩn tàng
23
Chương 23: Kỳ thú giác mã
24
Chương 24: Tái chiến Hắc vân trại
25
Chương 25: Thợ rèn cường hãn
26
Chương 26: Bạch vân thôn phát triển
27
Chương 27: Sắc vi công hội
28
Chương 28: Bắt giác mã
29
Chương 29: Kinh hỉ ngoài ý muốn
30
Chương 30: Linh thú thủ hộ
31
Chương 31: Võ tướng chuyển chức lệnh
32
Chương 32: Thu phục Thiên Hà thôn
33
Chương 33: Đến thị trấn
34
Chương 34: Kiểm tra chống dột
35
Chương 35: Đạo quán ẩn
36
Chương 36: Thực lực Vương Đại Ngưu tăng vọt
37
Chương 37: Thôn trang cấp hai
38
Chương 38: Xoát nơi trú quân
39
Chương 39: Thôn trang cấp ba
40
Chương 40: Tiến công chiếm đóng sơn trại
41
Chương 41: Vương Khải
42
Chương 42: Thực lực Bạch Vân thôn
43
Chương 43: Vọng thiên thôn thủ vệ chiến
44
Chương 44: Vọng Thiên thôn thủ vệ chiến (trung)
45
Chương 45: Vọng Thiên thôn thủ vệ chiến (hạ)
46
Chương 46: Thiên hạ đệ nhất trấn​
47
Chương 47: Gặp cướp
48
Chương 48: Thái Huyện lệnh uy phong
49
Chương 49: Thái Huyện lệnh uy phong
50
Chương 50: Đánh Bạo Phong thành (thượng)
51
Chương 51: Đánh Bạo Phong thành (trung)
52
Chương 52: Đánh Bạo Phong thành (hạ)
53
Chương 53: Vấn đề dân tâm
54
Chương 54: Tập kích bất ngờ Tuyệt Ảnh thành
55
Chương 55: Hướng đi của Hô Thông
56
Chương 56: Thiên hạ đệ nhị trấn xuất hiện
57
Chương 57: Tính toán của Dương Thiên
58
Chương 58: Lần đầu đến Lạc Dương
59
Chương 59: Thu chút tiền lãi
60
Chương 60: Truyền tống trận
61
Chương 61: Hương trấn cấp 3
62
Chương 62: Lần đầu ra khơi
63
Chương 63: Trộm chiến hải
64
Chương 64: Phát hiện Thần miếu
65
Chương 65: Dược nông
66
Chương 66: Huyết án tại thôn bỏ hoang
67
Chương 67: Gamer leo cây​
68
Chương 68: Đoàn hải tặc Hổ Sa
69
Chương 69: Chức nghiệp sinh hoạt Vương cấp​
70
Chương 70: Nền chính trị hà khắc​
71
Chương 71: Tác dụng của dược viên
72
Chương 72: Tung tích Thần Hồn
73
Chương 73: Tìm kiếm Thần miếu​
74
Chương 74: Đánh thành lần nữa
75
Chương 75: Gặp lại thần miếu
76
Chương 76: Linh thú tấn cấp
77
Chương 77: Binh phát Di Châu
78
Chương 78: Dựng thôn ở Di Châu
79
Chương 79: Cự Hạm Vua Biển
80
Chương 80: Nhiệm vụ của hệ thống​
81
Chương 81: Lẻn vào Thanh Long trại
82
Chương 82: Đánh Thanh Long trại (thượng)
83
Chương 83: Đánh Thanh Long trại (trung)
84
Chương 84: Đánh Thanh Long trại (hạ)
85
Chương 85: Biến hóa của huyện Thủy Trữ
86
Chương 86: Đi tìm gỗ Hàn Thiết
87
Chương 87: Xe bắn đá trung cấp
88
Chương 88: Đến Hàn Băng Đảo
89
Chương 89: Thiết Giáp tê
90
Chương 90: Kinh biến
91
Chương 91: Tiền cảnh của thị trường sách kỹ năng
92
Chương 92: Hệ thống sủng vật mở ra
93
Chương 93: Once more TH?
94
Chương 94: Xung đột
95
Chương 95: Tập kết
96
Chương 96: Kiến trúc thần bí
97
Chương 97: Ám sát
98
Chương 98: Ngoài ý muốn
99
Chương 99: Tranh đoạt
100
Chương 100: Ai là gian thương
101
Chương 101: Ai là gian thương (hạ)
102
Chương 102: Tiêu tiền như nước
103
Chương 103: Mưu đồ bí mật
104
Chương 104: Poor Phi Thiên minh!
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107