Chương 112: C112: Chúc mừng thông quan mê cung số 2

Trần Huệ ngơ ngẩn nhìn con đường trống rỗng, lẩm bẩm: “Bọn chúng không thấy……”

“Bởi vì bọn chúng đi vào trong gương.”

Bạch Ấu Vi mỉa mai cười khẽ:

“Dựa theo logic trò chơi mê cung, chúng ta thông qua gương nhận thức được bản thân, vì chứng minh mình đã tiếp nhận ‘chân ngã’, chúng ta cần thiết cùng với bọn chúng rời mê cung, như vậy mới xem như kết cục hoàn mỹ —— a, tôi sắp nôn mất.”

Cô đẩy xe lăn về phía trước.

Thẩm Mặc giữ chặt cô.

Bạch Ấu Vi ngẩng mặt, “Yên tâm, ban nãy là tám phần nắm chắc, hiện tại em nắm chắc mười thành.”

Thẩm Mặc nhíu mày, cũng không khuyên bảo cô, chỉ nắm lấy tay vịn xe lăn của cô nói: “Cùng nhau đi vào.”

Bạch Ấu Vi nhìn anh, một lát sau gật đầu: “Được a.”

Hai người cùng nhau đi vào cánh cửa kia, bóng dáng hai người nhanh chóng hòa tan vào màn sương trắng, biến mất.

Đàm Tiếu nhìn trái ngó phải, không cảm thấy điểm dị thường, đơn giản cũng đi vào.

Tiếp theo là Trần Huệ.

Sau đó là Trương Thiên Dương và mấy bạn học của cậu.

Thầy Thừa ở tại cuối cùng, đánh giá mọi người đều an toàn đi ra ngoài, chống gậy ba toong đi vào bên trong cánh cửa.

……

Cách đó không xa, Liêu Tinh Tinh núp trong lối đi, đôi mắt che kín tơ máu nhìn chằm chằm lối ra.

Một lúc sau, cô khó có thể tin lẩm bẩm: “Vì sao…… Vì sao bọn họ không sao? Vì sao bọn họ không biến thành thú bông?”. Ngôn Tình Sắc

Cô cúi đầu, xem tay phải chính mình —— từ đầu ngón tay đến cánh tay, đã biến thành nhựa không biết từ khi nào.

Ban nãy cô chỉ thử thăm dò thò tay vào bên trong đã biến thành như vậy, sau đó cô lại phát hiện con búp bê bạn học, mới ngạc nhiên phát hiện cái lối ra này không đúng! Chính là vì sao Bạch Ấu Vi có thể đi ra ngoài?!

“Người què kia…… Cô ta nói muốn đi điểm xuất phát, nói muốn từ trong gương soi ra bản thân……” Liêu Tinh Tinh che lại cánh tay, lảo đảo xoay người trở về đi, “Tôi muốn đi ra ngoài, chắc chắn tôi phải rời khỏi nơi này……”

……

Bạch Ấu Vi cảm thấy bất ngờ, rõ ràng cô cùng đi vào với Thẩm Mặc, nhưng hiện tại không thấy Thẩm Mặc.

Cô ngồi ở xe lăn, một mình, bốn phía chỉ có màn sương trắng mênh mang.

Lúc này, giữa không trung vang lên một âm thanh:

“Chúc mừng người chơi thông quan mê cung số 2.”

“Hiện tại bắt đầu kết toán phần thưởng của vòng trò chơi này.”

“Người chơi dẫn đầu nhóm người chơi thông quan mê cung số 2, đạt được một mảnh ghép trò chơi thú bông.”

“Người chơi vòng trò chơi này thông quan theo thứ tự là, một, hiện tại tiến hành thăng cấp số liệu cho người chơi…… Keng, lần thăng cấp này kết thúc.”

“Kết toán phần thưởng xong, mong người chơi tiếp tục trò chơi, nỗ lực thông quan ——”

Giọng nói kết thúc đồng thời màn sương trắng tan đi.

Phảng phất trong chớp mắt, Bạch Ấu Vi phát hiện mọi người đều có mặt.

Mọi người mờ mịt đứng trên con đường cái rộng lớn thẳng tắp, đến khi thấy đối phương, mới hoảng hốt hoàn hồn, phát hiện bản thân đã ra khỏi mê cung!

Phía sau, sương mù còn ở.

Mọi người tụ tập bên nhau, thấy được mảnh ghép trò chơi trong tay đối phương.

“Vì sao chỉ có năm cái?” Đàm Tiếu cầm mảnh ghép trò chơi, hoàn toàn không hiểu ra sao, anh nhìn về phía Thừa Úy Tài, “Lão Thừa, ông không lấy được mảnh ghép trò chơi à?”

Thầy Thừa lắc đầu, “Không có.”

Trong tay Bạch Ấu Vi, Thẩm Mặc, Đàm Tiếu đều có một mảnh ghép trò chơi, Trương Thiên Dương và Trần Huệ cũng có, nhưng ba bạn học còn lại không có.

“Hẳn là theo thứ tự.” Trương Thiên Dương nói, “Thời điểm trò chơi kết toán, hệ thống nói thứ tự thông quan trong vòng trò chơi này của em là năm, em đoán mảnh ghép trò chơi chỉ dành cho năm người đầu tiên thông quan trò chơi.”

Dương Nghị bên cạnh cậu thở phào một hơi, phảng phất mỏi mệt không chịu nổi, trực tiếp ngồi ở ven lối đi bộ, một cái tát vỗ thật mạnh, thở dài: “Có thể tồn tại ra chính là mạng lớn! Mảnh ghép trò chơi hay không có mảnh ghép trò chơi, không quan trọng!”

Một bạn học khác không bắt được mảnh ghép trò chơi cũng liên tục gật đầu, nhớ tới mọi chuyện xảy ra bên trong mê cung, biểu cảm có vài phần nghĩ mà sợ.

Trần Huệ bỗng nhiên nói: “Dương Nghị, cậu đứng lên.”

“A?” Dương Nghị sửng sốt.

Trần Huệ đi tới, trực tiếp kéo tay cậu, chỉ thấy nơi bị Dương Nghị vỗ mạnh đã nứt gạch.

Mọi người đều ngạc nhiên.

Trần Huệ nhìn bọn họ: “Mọi người có nhớ không? Hệ thống còn nói một câu…… tiến hành thăng cấp số liệu của người chơi.”

Chapter
1 Chương 1: Cuộc Đua Rùa Và Thỏ
2 Chương 2: Tình Cảnh Kỳ Quái
3 Chương 3: Vạch Đích Ở Đâu
4 Chương 4: Vạch Đích Chính Xác
5 Chương 5: Thỏ Trắng Nhỏ Bé Trắng Trắng Xinh Xinh
6 Chương 6: Cách Chọn Đáp Án Đúng Một Trăm Phần Trăm
7 Chương 7: Chọn Bên Đó
8 Chương 8: Ai Là Kẻ Yếu
9 Chương 9: Vòng Cuối Cùng
10 Chương 10: Tia Sét Rất Lớn
11 Chương 11: Một Phần Mười Tôi
12 Chương 12: Tin Tức Bị Đình Trệ
13 Chương 13: Người Bị Ghét Bỏ
14 Chương 14: Không Bỏ Mặc Em Đâu
15 Chương 15: Trạm Dừng Chân
16 Chương 16: Một Cặp Vợ Chồng
17 Chương 17: Trao Đổi Tin Tức
18 Chương 18: Làm Nũng
19 Chương 19: Tiểu Đội Dò Đường
20 Chương 20: Anh Tiếu
21 Chương 21: Hò Reo Vui Mừng
22 Chương 22: Ánh Trăng Đêm Nay
23 Chương 23: Cứu Mạng
24 Chương 24: Người Anh Em Bên Ngoài
25 Chương 25: Người Trong Giang Hồ
26 Chương 26: Bị Bám Dính
27 Chương 27: Lại Là Búp Bê!
28 Chương 28: Không Gian Hình Nón
29 Chương 29: Ếch Xanh Và Quả Cầu Vàng
30 Chương 30: Làm Mẫu Một Lần
31 Chương 31: Quả Cầu Bạo Lực
32 Chương 32: Ếch Xanh Ở Đâu
33 Chương 33: Đám Sâu Bọ Hãy Trốn Cho Kỹ Vào
34 Chương 34: Trò Chơi Trước Mặt Thất Bại
35 Chương 35: Tác Dụng Của Ốc Đồng
36 Chương 36: Chỗ Mấu Chốt
37 Chương 37: Cao Hơn Một Xíu
38 Chương 38: Sự Sắp Xếp Của Thẩm Mặc
39 Chương 39: Bốn Mươi Bảy Giây
40 Chương 40: Những Người Này
41 Chương 41: Anh Không Có Nói
42 Chương 42: Đạo Cụ Của Trương Hoa
43 Chương 43: Mạng Này Chia Cho Ông Một Nửa
44 Chương 44: Phương Thức Không Giống Nhau
45 Chương 45: Con Nhóc Này Có Vẻ Không Bình Thường
46 Chương 46: Nghỉ Ngơi
47 Chương 47: Tại Sao Trò Chơi Tồn Tại
48 Chương 48: Cô Bé Không Thể Rời Khỏi Anh
49 Chương 49: Nòng Nọc Tìm Mẹ
50 Chương 50: Tôi Không Muốn Chết
51 Chương 51: C51: Đầu óc em có bệnh
52 Chương 52: C52: Chúc mừng chư vị thông quan trò chơi lần này
53 Chương 53: C53: Bạn bè của công chúa
54 Chương 54: C54: Thành tâm thành ý mời
55 Chương 55: C55: Nổi điên
56 Chương 56: C56: Buông tôi ra
57 Chương 57: C57: Dạy cho cô một trận
58 Chương 58: C58: Bắt tay giảng hòa
59 Chương 59: C59: Cút
60 Chương 60: C60: Buổi sáng tốt lành
61 Chương 61: C61: Cả đời ăn trộm
62 Chương 62: C62: Không có tại sao
63 Chương 63: C63: Là ghen tị ư
64 Chương 64: C64: Không có người
65 Chương 65: C65: Đi shopping
66 Chương 66: C66: Các người đã đến chậm
67 Chương 67: C67: Hai nam sinh
68 Chương 68: C68: Học viện xx
69 Chương 69: C69: Cô trò
70 Chương 70: C70: Đi vào sương mù
71 Chương 71: C71: Bạc hà
72 Chương 72: C72: Nói chuyện
73 Chương 73: C73: Giao lưu về trò chơi
74 Chương 74: C74: Bản chất tồn tại của trò chơi
75 Chương 75: C75: Một con người tàn nhẫn
76 Chương 76: C76: Cảm ơn
77 Chương 77: C77: Có muốn đi vào sương mù không
78 Chương 78: C78: Em mới mấy tuổi
79 Chương 79: C79: Có muốn đi vào sương mù không
80 Chương 80: C80: Sương mù
81 Chương 81: C81: Mê cung vĩ đại
82 Chương 82: C82: Gương
83 Chương 83: C83: Tôi nghĩ
84 Chương 84: C84: Hai nhóm người
85 Chương 85: C85: Nhiều yêu cầu như vậy
86 Chương 86: C86: Khóc
87 Chương 87: C87: Bừng tỉnh trong giấc mộng
88 Chương 88: C88: Trở lại trung tâm mê cung
89 Chương 89: C89: Cách đi không giống nhau
90 Chương 90: C90: Đạo cụ túi gấm
91 Chương 91: C91: Trong mê cung có mảnh ghép trò chơi
92 Chương 92: C92: Cãi vã
93 Chương 93: C93: Anh không thể bỏ mặc em
94 Chương 94: C94: Rất thơm
95 Chương 95: C95: Nhập diễn quá sâu
96 Chương 96: C96: Vui vẻ bình thường
97 Chương 97: C97: Sáng sớm
98 Chương 98: C98: Giữa trưa
99 Chương 99: C99: Chạng vạng
100 Chương 100: C100: Vào đêm
101 Chương 101: C101: Một loại nhắc nhở
102 Chương 102: C102: Em thích cậu ta à
103 Chương 103: C103: Trái ngược
104 Chương 104: C104: Lối ra thứ hai
105 Chương 105: C105: Thiếu hai người
106 Chương 106: C106: Cô đồ
107 Chương 107: C107: Gương có thể mang đến
108 Chương 108: C108: Ngày thứ tư ở mê cung
109 Chương 109: C109: Quay về điểm xuất phát
110 Chương 110: C110: Có thể nhanh lên không
111 Chương 111: C111: Con đường thông đến điểm kết thúc
112 Chương 112: C112: Chúc mừng thông quan mê cung số 2
113 Chương 113: C113: Thăng cấp số liệu có hiệu quả gì
114 Chương 114: C114: Mọi người muốn đi đâu
115 Chương 115: C115: Khu phục vụ thái hồ
116 Chương 116: C116: Tên của đội
117 Chương 117: C117: Chị vi vi
118 Chương 118: C118: Con thỏ của tôi động đậy
119 Chương 119: C119: Thí nghiệm con thỏ
120 Chương 120: C120: Đội cứu hộ
121 Chương 121: C121: Dân gian cứu hộ
122 Chương 122: C122: Trò chuyện một buổi tối
123 Chương 123: C123: Để cho tôi đoán một cái
124 Chương 124: C124: Tự chịu
125 Chương 125: C125: Là anh
126 Chương 126: C126: Gây sự
127 Chương 127: C127: Chỉ do buồn chán
128 Chương 128: C128: Ngô lệ lệ bị thương
129 Chương 129: C129: Danh sách này có mờ ám
130 Chương 130: C130: Nhất định phải lên thuyền
131 Chương 131: C131: Bạn bè tụ tập
132 Chương 132: C132: Vị quan giám sát thứ ba
133 Chương 133: C133: Bông hoa đẹp nhất
134 Chương 134: C134: Vua của các loài hoa
135 Chương 135: C135: Quá nhiều niềm vui
136 Chương 136: C136: Xóa chữ thứ nhất
Chapter

Updated 136 Episodes

1
Chương 1: Cuộc Đua Rùa Và Thỏ
2
Chương 2: Tình Cảnh Kỳ Quái
3
Chương 3: Vạch Đích Ở Đâu
4
Chương 4: Vạch Đích Chính Xác
5
Chương 5: Thỏ Trắng Nhỏ Bé Trắng Trắng Xinh Xinh
6
Chương 6: Cách Chọn Đáp Án Đúng Một Trăm Phần Trăm
7
Chương 7: Chọn Bên Đó
8
Chương 8: Ai Là Kẻ Yếu
9
Chương 9: Vòng Cuối Cùng
10
Chương 10: Tia Sét Rất Lớn
11
Chương 11: Một Phần Mười Tôi
12
Chương 12: Tin Tức Bị Đình Trệ
13
Chương 13: Người Bị Ghét Bỏ
14
Chương 14: Không Bỏ Mặc Em Đâu
15
Chương 15: Trạm Dừng Chân
16
Chương 16: Một Cặp Vợ Chồng
17
Chương 17: Trao Đổi Tin Tức
18
Chương 18: Làm Nũng
19
Chương 19: Tiểu Đội Dò Đường
20
Chương 20: Anh Tiếu
21
Chương 21: Hò Reo Vui Mừng
22
Chương 22: Ánh Trăng Đêm Nay
23
Chương 23: Cứu Mạng
24
Chương 24: Người Anh Em Bên Ngoài
25
Chương 25: Người Trong Giang Hồ
26
Chương 26: Bị Bám Dính
27
Chương 27: Lại Là Búp Bê!
28
Chương 28: Không Gian Hình Nón
29
Chương 29: Ếch Xanh Và Quả Cầu Vàng
30
Chương 30: Làm Mẫu Một Lần
31
Chương 31: Quả Cầu Bạo Lực
32
Chương 32: Ếch Xanh Ở Đâu
33
Chương 33: Đám Sâu Bọ Hãy Trốn Cho Kỹ Vào
34
Chương 34: Trò Chơi Trước Mặt Thất Bại
35
Chương 35: Tác Dụng Của Ốc Đồng
36
Chương 36: Chỗ Mấu Chốt
37
Chương 37: Cao Hơn Một Xíu
38
Chương 38: Sự Sắp Xếp Của Thẩm Mặc
39
Chương 39: Bốn Mươi Bảy Giây
40
Chương 40: Những Người Này
41
Chương 41: Anh Không Có Nói
42
Chương 42: Đạo Cụ Của Trương Hoa
43
Chương 43: Mạng Này Chia Cho Ông Một Nửa
44
Chương 44: Phương Thức Không Giống Nhau
45
Chương 45: Con Nhóc Này Có Vẻ Không Bình Thường
46
Chương 46: Nghỉ Ngơi
47
Chương 47: Tại Sao Trò Chơi Tồn Tại
48
Chương 48: Cô Bé Không Thể Rời Khỏi Anh
49
Chương 49: Nòng Nọc Tìm Mẹ
50
Chương 50: Tôi Không Muốn Chết
51
Chương 51: C51: Đầu óc em có bệnh
52
Chương 52: C52: Chúc mừng chư vị thông quan trò chơi lần này
53
Chương 53: C53: Bạn bè của công chúa
54
Chương 54: C54: Thành tâm thành ý mời
55
Chương 55: C55: Nổi điên
56
Chương 56: C56: Buông tôi ra
57
Chương 57: C57: Dạy cho cô một trận
58
Chương 58: C58: Bắt tay giảng hòa
59
Chương 59: C59: Cút
60
Chương 60: C60: Buổi sáng tốt lành
61
Chương 61: C61: Cả đời ăn trộm
62
Chương 62: C62: Không có tại sao
63
Chương 63: C63: Là ghen tị ư
64
Chương 64: C64: Không có người
65
Chương 65: C65: Đi shopping
66
Chương 66: C66: Các người đã đến chậm
67
Chương 67: C67: Hai nam sinh
68
Chương 68: C68: Học viện xx
69
Chương 69: C69: Cô trò
70
Chương 70: C70: Đi vào sương mù
71
Chương 71: C71: Bạc hà
72
Chương 72: C72: Nói chuyện
73
Chương 73: C73: Giao lưu về trò chơi
74
Chương 74: C74: Bản chất tồn tại của trò chơi
75
Chương 75: C75: Một con người tàn nhẫn
76
Chương 76: C76: Cảm ơn
77
Chương 77: C77: Có muốn đi vào sương mù không
78
Chương 78: C78: Em mới mấy tuổi
79
Chương 79: C79: Có muốn đi vào sương mù không
80
Chương 80: C80: Sương mù
81
Chương 81: C81: Mê cung vĩ đại
82
Chương 82: C82: Gương
83
Chương 83: C83: Tôi nghĩ
84
Chương 84: C84: Hai nhóm người
85
Chương 85: C85: Nhiều yêu cầu như vậy
86
Chương 86: C86: Khóc
87
Chương 87: C87: Bừng tỉnh trong giấc mộng
88
Chương 88: C88: Trở lại trung tâm mê cung
89
Chương 89: C89: Cách đi không giống nhau
90
Chương 90: C90: Đạo cụ túi gấm
91
Chương 91: C91: Trong mê cung có mảnh ghép trò chơi
92
Chương 92: C92: Cãi vã
93
Chương 93: C93: Anh không thể bỏ mặc em
94
Chương 94: C94: Rất thơm
95
Chương 95: C95: Nhập diễn quá sâu
96
Chương 96: C96: Vui vẻ bình thường
97
Chương 97: C97: Sáng sớm
98
Chương 98: C98: Giữa trưa
99
Chương 99: C99: Chạng vạng
100
Chương 100: C100: Vào đêm
101
Chương 101: C101: Một loại nhắc nhở
102
Chương 102: C102: Em thích cậu ta à
103
Chương 103: C103: Trái ngược
104
Chương 104: C104: Lối ra thứ hai
105
Chương 105: C105: Thiếu hai người
106
Chương 106: C106: Cô đồ
107
Chương 107: C107: Gương có thể mang đến
108
Chương 108: C108: Ngày thứ tư ở mê cung
109
Chương 109: C109: Quay về điểm xuất phát
110
Chương 110: C110: Có thể nhanh lên không
111
Chương 111: C111: Con đường thông đến điểm kết thúc
112
Chương 112: C112: Chúc mừng thông quan mê cung số 2
113
Chương 113: C113: Thăng cấp số liệu có hiệu quả gì
114
Chương 114: C114: Mọi người muốn đi đâu
115
Chương 115: C115: Khu phục vụ thái hồ
116
Chương 116: C116: Tên của đội
117
Chương 117: C117: Chị vi vi
118
Chương 118: C118: Con thỏ của tôi động đậy
119
Chương 119: C119: Thí nghiệm con thỏ
120
Chương 120: C120: Đội cứu hộ
121
Chương 121: C121: Dân gian cứu hộ
122
Chương 122: C122: Trò chuyện một buổi tối
123
Chương 123: C123: Để cho tôi đoán một cái
124
Chương 124: C124: Tự chịu
125
Chương 125: C125: Là anh
126
Chương 126: C126: Gây sự
127
Chương 127: C127: Chỉ do buồn chán
128
Chương 128: C128: Ngô lệ lệ bị thương
129
Chương 129: C129: Danh sách này có mờ ám
130
Chương 130: C130: Nhất định phải lên thuyền
131
Chương 131: C131: Bạn bè tụ tập
132
Chương 132: C132: Vị quan giám sát thứ ba
133
Chương 133: C133: Bông hoa đẹp nhất
134
Chương 134: C134: Vua của các loài hoa
135
Chương 135: C135: Quá nhiều niềm vui
136
Chương 136: C136: Xóa chữ thứ nhất