Chương 260: Ngũ quỷ phân thây

Chín tiếng đồng hồ, thủ đoạn thảm khốc vô nhân đạo của Ốc Vít đã khiến cho Đường Hoa lần đầu tiên cảm nhận được cái gì gọi là 'ngục tù'. Chỉ mỗi một cái phòng ở, trống trơn trống hoắc, không có gia cụ cũng không có giường, thậm chí ngay cả một chiếc ghế con cũng chẳng có nữa kìa. Đường Hoa chính là người thứ hai bị giam giữ suốt chín tiếng đồng hồ trong lịch sử của Song Kiếm, người đầu tiên chính là Sát Phá Lang. Đường Hoa bắt đầu nghi ngờ không biết đây có phải là sự trả thù ác độc của Ốc Vít hay không, hay là 'báo ứng' như người ta vẫn nói.

Chín tiếng đồng hồ thực ra cũng không phải khó chịu gì cho lắm, điều duy nhất cần làm chính là nghĩ ngợi lung tung mà thôi. Đối với điều ấy, Đường Hoa hoàn toàn không có vấn đề, vì hắn nhớ tới một câu tục ngữ như thế này: sống trên đời cũng giống như bị cưỡng gian vậy, khi ngươi không thể phản kháng được, thì phải biết chịu đựng và hưởng thụ. Dưới tư tưởng này, chín tiếng đồng hồ 'xẹt' một cái đã trôi qua mất.

* * * * * *

"Viên châu Phong Linh của ngươi đây!" Huy Hoàng vừa giao dịch cho Đường Hoa vừa nói: "Lần này ngươi phải cảm ơn Phá Toái đấy."

"Sao thế?"

"Bởi vì ngươi không tham gia cướp tù, cho nên Tịch Dao chỉ đưa ra có vật phẩm nhiệm vụ của Nga Mi, Côn Lôn, và Bồng Lai thôi. Có điều Phong Vân Nộ đã giả mạo làm đệ tử của Thục Sơn các ngươi, nên lấy được viên Phong Linh này đó. Tín vật lò luyện Thiên Địa lần sau hẵng đi cướp, có điều nhìn quy mô áp giải hiện giờ thì chỉ sợ không dễ làm được đâu."

Đường Hoa buồn bực hỏi: "Vậy cũng phải là cảm ơn Phong Vân Nộ chứ?"

"Là do Phá Toái uy hiếp hắn, bảo hắn không giả mạo thì sẽ xử lý hắn, cho nên hắn mới giả mạo."

"Phá Toái thật là huynh đệ tốt mà! Ha ha ha!" Đường Hoa vừa chơi chơi hạt châu kia, lại vừa hỏi: "Ta vẫn cứ thắc mắc, Phong Vân Nộ đã bao lớn rồi, sao vẫn cứ chết ỳ ở trên Thiên Đình thế kia?"

"Ngươi đã quên bản hợp đồng làm công giữa hắn với Thi Thi rồi à? Bây giờ không phải hắn không muốn tuân thủ hợp đồng, mà là Thi Thi không liên hệ được với hắn. Theo hợp đồng giữa bọn họ, cho dù Thi Thi có muốn hắn đi chết, hắn cũng phải tuân theo, như thế mỗi tháng mới nhận được tiền lương để trả nợ. Bây giờ tuy hắn không về được, nhưng tiền lương vẫn có thể lấy, lại không nhận được tin nhắn của Thi Thi, cứ thế khoan khoái sống ở trên trời, chẳng phải sướng lắm sao?"

Đường Hoa khen: "Không thấy được nha, hóa ra đầu óc thằng nhãi này cũng còn sáng sủa lắm đó, ngay cả Thi Thi cũng bị còn bị chọt nữa này."

"Làm ăn thì sao chỉ có thể chỉ lời mà không lỗ được chứ." Huy Hoàng cười nói: "Thi Thi còn ủy thác cho ta với Phá Toái đến Thiên Đình để tìm Phong Vân Nộ đàm phán, rằng chỉ cần hắn mỗi khoảng thời gian nhất định lại giao hai ngàn kim là được, nhưng không ngờ đánh chết Phong Vân Nộ cũng không chịu về trần gian."

"Đây chính là 'già mặt dày' như dân chúng thường hay nói đó." Đường Hoa nói: "Chẳng qua cũng do bị buộc mà thôi. Đúng rồi, thằng nhãi Phá Toái đâu rồi?"

"Đang thương lượng với Sát Phá Lang, để Sát Phá Lang cho hắn xử lý một lần đấy."

Đường Hoa vội hỏi: "Sát Phá Lang trở về rồi à?"

"Đúng vậy. Đứa bé xui xẻo này..." Huy Hoàng cười khổ: "Vừa đến Ma thành là đã bị chém, sau đó một mình đi cửa Giáp, lại bị chém tiếp. Phá Toái đang hô hào chúng ta, nhờ giúp thuyết phục Sát Phá Lang cho hắn giết một lần để hoàn thành nhiệm vụ kia kìa."

"Không đúng rồi, Phá Toái ngốc rồi sao, Sát Phá Lang vẫn chưa đi đến được Ma thành, làm gì đã có quan bài chứ? Chém chết hắn lấy được cái gì."

"Đúng à!" Huy Hoàng giật mình: "Ta vẫn cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, hóa ra là như vậy. Nhiệm vụ của bọn ta là lấy được quan bài, chứ không phải là giết người chơi ma. Phá Toái đáng thương, vẫn còn phải chờ tiếp nữa thôi."

Đường Hoa nói: "Điều quan trọng nhất bây giờ chính là Côn Lôn nhà các ngươi. Ba loại hàn khí đều đã thu thập đủ cả rồi, có nên thả Huyền Tiêu ra hay chưa?"

"Có chút khó khăn, đám yêu ma phương Tây vừa mới quét qua các bang hội lớn một lượt, mọi người vẫn còn đang phải hồi phục nguyên khí, cho nên Sương Vũ cũng không tiện triệu tập nhân thủ ngay lúc này. Nếu chỉ bằng chừng trăm người bằng hữu của bọn ta, chỉ sợ có phần không chắc chắn. Ta đã hỏi thăm nơi Thiên Đình rồi, Cửu Thiên Huyền Nữ còn có tên là Cửu Thiên Thánh Mẫu, là huyền điểu thời thượng cổ, đầu người thân chim, là đệ tử của Tây Linh Thánh Mẫu Nguyên Quân, lại là thầy của Hoàng Đế. Cuốn sách Kỳ Môn Độn Giáp trận của Tinh Tinh ngươi biết chứ? Chính là do bà ta viết ra đấy. Còn có trận Bát Quái của Gia Cát Lượng nữa, cũng là do dựa theo sách của bà ta mà suy diễn ra. Theo truyền thuyết, trong tay của bà ta có năm dạng thần khí: roi Bạch Hổ, áo bào Thủy Hỏa, cung Chấn Thiên, mũi tên Xuyên Vân, Vô Tự Thiên Thư. Thứ nào cũng biến thái lắm." Huy Hoàng bổ sung: "Ta đã tra tư liệu rồi, có vẻ như trong truyền thuyết nào bà này cũng đều là người tốt cả."

"Bất kể có tốt hay không, chủ yếu nhất là chúng ta phải hoàn thành được nhiệm vụ." Đường Hoa phân tích: "Ngươi thấy đấy, tên Sát Phá Lang mới có mỗi một thanh thần khí không có đẳng cấp thôi mà đã trở thành cao thủ hạng nhất hạng nhì rồi, bà nội này lại có đến năm thanh, thật sự khó đối phó lắm. Có tra được nhược điểm của bà ta là gì không?"

"Tra không ra, nơi ở của bà ta cùng một đẳng cấp với Tam Thanh. Dựa theo thần thoại mà nói, thì sau khi Bàn Cổ mở đất trời, sư phụ của Cửu Thiên Huyền Nữ - Tây Linh Thánh Mẫu Nguyên Quân - do khí hỗn độn phương Tây biến thành, còn Nữ Oa thì do khí hỗn độn phương Đông biến thành. Nếu Nữ Oa có thể giúp chúng ta thì cũng có thể thử một phen."

"Muốn gặp Nữ Oa không phải là không có cách, có điều có chút khó khăn thôi."

Huy Hoàng vội nói: "Ta không sợ khó."

"Ta đã nhận được một nhiệm vụ của lão nhân gia ấy, đó là trảm Cộng Công nơi Bất Chu Sơn."

"Có nhiệm vụ nào đỡ khó hơn chút không?" Huy Hoàng mướt mồ hôi, có bản lĩnh như vậy thì cứ đi chém Cửu Thiên Huyền Nữ đi có phải hơn không?

"Không có!" Đường Hoa nhún vai: "Chúng ta đừng nên nghĩ ngợi lung tung nữa, chờ bên Sương Vũ điều chỉnh xong hết rồi xem xem bên Nhất Kiếm nhà ngươi có thể xuất được bao nhiêu người nữa thôi."

"Coi bộ chỉ có thể dùng chiến thuật biển người thật rồi."

"Các ngươi còn đỡ, ba loại hàn khí đều đã đủ hết rồi, còn Thục Sơn nhà ta năm viên linh châu mới lấy được có hai đây." Đường Hoa quay người: "Ngươi báo với Phá Toái đừng nên làm bậy trước, ta về môn phái giao nhiệm vụ đây."

* * * * * *

Một tiếng đồng hồ sau, các đệ tử Thục Sơn cùng nhận được thông báo: đã tìm được viên châu Phong Linh, thương tổn do thuộc tính gió gây ra cho mọi đệ tử Thục Sơn được giảm đi 5%. Nhất Tiếu, Thiếu Gia, Thiên Sứ, Nhu Mễ đều nhao nhao nhắn tin khen ngợi Đường Hoa. Đường Hoa tỏ ý rằng nhất định sẽ còn lặp lại nữa. Hiện giờ chỉ còn có ba viên Hỏa, Lôi, Thủy nữa thôi. Hỏa và Lôi đã biết đang ở trong tay của Hỏa Quỷ vương rồi, mặc dù đã biết đường đi đến nơi ở của tên này, nhưng kẻ mà ngay cả Diêm vương cũng không thể tiêu diệt được như hắn tất nhiên phải có gì đó độc đáo của riêng mình. Viên Thủy càng phiền phức hơn nữa, Đường Hoa chỉ biết chúng đang ở trên người của hai nữ nhân nào đó thôi, chứ cụ thể là ai thì không rõ.

Quanh đi quẩn lại chẳng có gì để làm nữa, thế là trước tiên Đường Hoa ăn một bữa với Mặc Tinh, sau đó về chơi với lão bà, rồi luyện cấp, rồi đánh quái kiếm bảo, thấy nhàm chán quá thì đến Ma giới kiếm quân công. Thời gian cứ thế từng ngày từng ngày trôi, các bang hội cũng đã chậm rãi hồi phục lại nguyên khí. Đường Hoa nhìn số tiền trong túi Càn Khôn tăng lên mà chai sạn vô cùng. Hiện giờ tiền đối với hắn mà nói chỉ là mấy con số mà thôi, theo hắn phỏng chừng, thì chỉ cần hắn đừng nuôi đến con bồ nhí thứ mười, vậy số tiền này đã đủ cho hắn sống đến ngày xuống lỗ.

Cái cảm giác có mấy chục vạn người thay mình làm việc nó... Sướng thật! Nếu không thì vì sao lại có nhiều người muốn lên làm bang chủ, xưng bá thiên hạ như thế chứ?

Sát Phá Lang vẫn không vào được Ma thành như trước, nghe nói hắn đã đánh tiếng rằng Đường Hoa chính là kẻ thù cả đời này của hắn.

Thần Chi Lĩnh Vực mặc dù còn lại được cái vỏ ngoài, mặc dù mọi người trong bang có gom góp tiền bạc lại để nâng bang lên thành cấp ba, đồng thời cũng mua sắm được một ít công trình cơ sở, nhưng tiếc rằng các cao thủ - bao gồm cả Phi Thường Kiếm - đều đã đi sang ăn máng khác hết rồi. Vì thế bang hội một thời từng là một trong những đầu sỏ này giờ đây đã không còn náo nhiệt nữa, chỉ có thể lay lắt hơi tàn mà thôi.

Ngày hôm nay... là ngày Quàng Khăn Đỏ và Huy Hoàng kết hôn.

Việc kết hôn đã là một hiện tượng vô cùng phổ biến ở trong các trò võng du. Đương nhiên Song Kiếm cũng giống với các trò võng du khác, đó là chỉ cho phép kết hôn, chứ không cho phép phát sinh quan hệ. Nhưng trong Song Kiếm lại có thêm một điều khác lạ nữa: một khi trình đơn đăng ký kết hôn lên Ốc Vít, nghĩa là cũng thật sự kết hôn ở trong hồ sơ ngoài đời luôn, chứ không phải chỉ là một chuyện đùa như trong các trò khác.

Vì lý do như thế, Vô Biên đặc san ước lượng rằng tỷ lệ kết hôn trong Song Kiếm là thấp nhất trong các trò võng du từ trước đến nay. Mỗi một vạn người mới có một người kết hôn, cũng tức là suốt mấy năm nay, chỉ có mấy trăm người kết hôn mà thôi.

Vợ chồng có thể hưởng thụ được rất nhiều những lợi ích, chẳng hạn như Ốc Vít sẽ tùy cơ cấp cho họ một căn nhà tư nhân. Đây là thứ mà những người chơi độc thân không thể có được, mặc dù ở trong nhà đó cũng chẳng làm ăn được cái gì. Tiếp theo, khi vợ chồng tổ đội thì sẽ được hưởng 105% điểm kinh nghiệm, mặt khác lại còn có thể thông qua nhiệm vụ tập được các kỹ năng đồng tâm mạnh mẽ nữa. Nếu thấy cần, họ còn có thể trình đơn lên Ốc Vít xin con về để nuôi nấng.

* * * * * *

"Thật là nghĩ không ra đấy, cần gì cứ phải kết hôn chứ?" Phá Toái - thân là bạn bè nhà sói - thì thầm với Đường Hoa - cũng đồng dạng là bạn bè nhà sói luôn. Vì sao lại phải thì thầm? Bởi vì bên cạnh họ đang có lão bà của mình ngồi đấy mà.

"Quàng Khăn Đỏ thì còn thôi đi, chỉ là một nha đầu hồn nhiên, nhưng tên Huy Hoàng kia lão luyện là thế mà sao còn sa vào vực sâu như thế này ấy nhỉ? Thật là bi kịch mà." Đường Hoa lắc đầu, đây là kết hôn thực sự đấy.

"Gia Tử!" Sương Vũ chen vào hỏi: "Nói cái gì thế?"

Đường Hoa lập tức trả lời: "Huynh với Phá Toái đang thảo luận về độ rực rỡ của đồ ăn."

"Huynh đừng có mà gạt muội, muội thèm vào mà kết hôn kiểu đó. Đừng có dùng bất cứ cớ gì kéo muội vào à." Sương Vũ biết ngay là Đường Hoa đang nói dối, nhưng hiển nhiên nàng đã hiểu sai ý mất rồi: "Đặc biệt là không được dùng lý do tiết kiệm tiền để lấy cớ."

"Huynh xin lấy tên của đảng ra để cam đoan với muội." Đường Hoa vỗ ngực.

Sương Vũ nghi hoặc hỏi: "Huynh thuộc đảng gì?"

"Đảng Gia Tử!"

Sương Vũ đang chuẩn bị nổi sùng thì Huy Hoàng đã xuất hiện ở vị trí thỏa đáng vào một thời điểm thật là thỏa đáng: "Phá Toái, Gia Tử, xong tiệc cũng đừng đi vội nhé, giúp bọn ta làm kỹ năng đồng tâm."

"Được!" Phá Toái gật đầu đứng lên, rồi quàng vai Huy Hoàng hỏi: "Sao đột nhiên thế, nghĩ gì vậy chứ?"

"Như lời Gia Tử ấy, kết hôn với ai mà chả là kết hôn, không kết hôn cũng phải kết hôn thôi." Huy Hoàng liếc qua nhìn Quàng Khăn Đỏ đang chào hỏi khách khứa đằng kia: "Dù sao thì bọn ta cũng đều cảm thấy đối phương rất là thích hợp với mình, mà cũng có cảm tình với nhau nữa. Mặt khác, hai người không biết sao, tới hành tinh M rồi thì vợ chồng có thể được nhận một ngôi nhà cấp cao rộng hai trăm mét vông đó, còn người độc thân thì chỉ có thể ở trong nhà trọ rộng hai mươi mét vuông mà thôi. Sau khi tới hành tinh M rồi mới kết hôn thì không ai biết có còn đãi ngộ như thế này nữa hay không."

"Vậy vạn nhất..."

"Không phải là một trên một vạn, mà là bốn mươi trên một trăm! Tỷ lệ ly hôn mới nhất của Trung Quốc trước khi chúng ta rời Trái Đất là 38,6 %, hơn nữa thế hệ chúng ta lại còn có khả năng sẽ cao hơn nữa, ca đây đã chuẩn bị sẵn về tinh thần rồi." Huy Hoàng cười khổ, vỗ vỗ vai Phá Toái: "Ta hy vọng ta, ngươi, với lại Gia Tử là số phần trăm còn lại."

"Trân trọng!" Phá Toái vỗ vỗ vai Huy Hoàng.

"Không cần phải nói gì cả!" Đường Hoa quệt nước mắt, bước lên ôm lấy Huy Hoàng, Huy Hoàng cũng cảm động, hai hàng lệ già chảy rưng rung.

"Nam nhân các huynh sợ kết hôn như vậy à?" Sương Vũ thấy Huy Hoàng đã rời khỏi rồi thì hỏi, nhìn biểu tình có vẻ cũng không tức giận gì hết.

"Không phải sợ kết hôn, mà là sợ một đống di chứng để lại sau khi kết hôn." Phá Toái chìm đắm trong cảm xúc.

Sương Vũ hỏi Đường Hoa: "Vậy huynh thì sao?"

"Huynh? Huynh ngược lại với hắn, huynh cực kỳ thích kết hôn, cực kỳ thích di chứng để lại." Đường Hoa nói rồi cười khổ: "Chỉ sợ sau này Huy Hoàng không còn nhiều thời gian để đi lêu bêu với chúng ta nữa rồi, ta nghe nói Quàng Khăn Đỏ đã trình đơn xin con rồi đó, lại còn là song bào thai nữa."

"Huynh đệ, ngươi phải ráng lên!" Phá Toái không hề sợ ánh mắt giết người của hai nữ nhân gần đấy, hắn dặn dò Đường Hoa một cách cực kỳ thâm tình.

* * * * * *

Nghi thức được diễn ra. Trong hai tên nhân vật chính, có thể thấy chỉ có Quàng Khăn Đỏ là thật lòng vui mừng mà thôi, còn Huy Hoàng thi thoảng lại biểu hiện ra một chút bất đắc dĩ. Đường Hoa với Phá Toái rất chi là đồng tình với Huy Hoàng, bởi vì họ biết cảm tình của Quàng Khăn Đỏ đã chuyển từ vị trí thê tử sang thành vị trí của một người mẹ rồi. Huy Hoàng không những đã mất đi tình yêu, mà còn bị luân lạc thành một tên nô tài của con cái nữa.

Buổi hôn lễ kết thúc, mọi bạn bề đều đã tản đi. Rốt cục Huy Hoàng cũng đã lấy được nhiệm vụ. Hắn nhìn bảng nhiệm vụ rồi "ây cha" một tiếng, kêu: "Gia Tử!"

"Sao rồi, không phải là giết ta đó chứ?" Đường Hoa vã mồ hôi, đừng có làm trò như vậy chứ, vừa mới thành hôn là đã mổ bạn nhà sói liền, coi chừng bổn Gia Tử nguyền rủa bọn nhỏ ngươi sinh ra tất cả đều không có jj đấy.

"Không phải là ngươi, là Hỏa Quỷ vương!"

"A?" Đường Hoa vui vẻ nói: "Khéo vậy à?" Mấy cái chuyện của Thục Sơn hắn không gấp gáp lắm, cho nên mãi vẫn chưa có ý định lập một chiến đội đi Quỷ giới. Cho dù là chuyện viên châu Phong Linh, hắn cũng chỉ là thuận tiện lấy khi giúp Huy Hoàng mà thôi. Nào ngờ bây giờ nhiệm vụ của Huy Hoàng lại ăn khớp với hắn như thế này, thật là ý trời mà.

"Còn một vị trí nữa, tìm ai đây?" Huy Hoàng nói: "Phá Toái, Gia Tử, ta, Quàng Khăn Đỏ, ngoài ra còn ai nữa?"

"Tinh Tinh đó, phương sĩ chính quy đó nha. Có thể bấm độn có thể bói, là bà cốt hàng đầu đó mà."

"Cũng đúng!"

"Lão công, mấy đứa nhỏ đã được phê duyệt rồi." Điều Quàng Khăn Đỏ quan tâm nhất hiện giờ chính là cái này. Nàng ôm lấy tay Huy Hoàng, hưng phấn nói: "Hệ thống nhắn tin qua rồi, bảo là chúng ta cần tới đón chúng nó về, sẵn tiện nhận nhà luôn."

"Đợi lúc về rồi đi nhận luôn được không?" Huy Hoàng có chút bất đắc dĩ nói.

"Vậy cũng được." Quàng Khăn Đỏ gật đầu, nhưng cũng có phần không được tình nguyện cho lắm.

Phá Toái nói với Đường Hoa: "Huynh đệ, quý trọng một chút thời gian tự do cuối cùng đi."

* * * * * *

Bây giờ đi Quỷ giới tiện lợi lắm, đến Phong Đô bỏ ra 30 kim mua một chén canh mê hồn là xuống được liền. Thi thể của cả đám Huy Hoàng đã bàn giao cho bạn bè đưa đến khách sạn rồi. Khách sạn là nơi an toàn nhất, chưa được cho phép thì không thể đi vào, ngang bằng với việc mua bảo hiểm của hệ thống.

"Đậu xanh nhé, ngay cả phí tự sát giờ cũng lên đến gấp ba rồi kìa!" Đứng ở Quỷ giới, Đường Hoa bắt đầu phàn nàn vì hệ thống. Giá tiền ban đầu chỉ có 10 kim mà thôi.

"Điều cần suy nghĩ bây giờ phải là làm thế nào để tới được Minh giới!" Huy Hoàng khá là quen thuộc với đường đi, lần trước khi Tinh Tinh trải qua kỳ thi nhận được chức kế toán, rồi lợi dụng xa ngựa thông qua trạm gác, đã hỏi thăm được ở Minh giới có một con đường bị phong tỏa kia có thể dẫn đến hang ổ của Hỏa Quỷ vương.

"Chuyện này thì các ngươi có phần chưa biết." Tinh Tinh nói: "Đó là tiên nhân thì có thể đi thoải mái qua lại Quỷ giới và Minh giới, không bị ngăn cả."

"Thật à? Mấy người còn lại không được tin tưởng cho lắm."

Tinh Tinh trả lời một cách rất chắc chắn: "Thật." Lần trước xuống đây nàng là kế toán, cũng từng nghe được một ít chuyện từ NPC.

Quả nhiên đúng như lời Tinh Tinh nói vậy, những trạm gác từ Quỷ giới tới Minh giới đều bật đèn xanh cho đám Đường Hoa cả. Sau khi tới Minh giới rồi cũng thế, nói rõ mục đích cho đám quỷ tốt trú thủ con đường dẫn đến hang ổ của Hỏa Quỷ vương biết xong, chúng cũng cho đi qua ngay, hoàn toàn không hề có chút mùi gươm đao nào cả.

Đường Hoa vẫn cứ thắc mắc một chuyện, đó là tiên nhân đã có thể có đãi ngộ như thế, vậy sao còn phải tốn 30 kim đi mua canh mê hồn vầy nè?

Với điều này Phá Toái có thể giải thích được. Quỷ giới có nơi làm việc ở trên Thiên Đình, người chơi có thể từ nơi đó bỏ ra mấy trăm kim để học kỹ năng Nguyên Thần Thoát Xác, kỹ năng này không có tác dụng gì khác, chỉ có thể giúp người chơi đưa hồn xuống Quỷ giới thôi.

* * * * * *

"Choáng!" Vừa mới bước chân vào trong địa bàn của Hỏa Quỷ vương, Đường Hoa đã phải thốt lên ngạc nhiên rồi. Theo suy nghĩ của hắn, tên Hỏa Quỷ vương này toàn thân là lửa, dĩ nhiên phải cư trú ở nơi có ánh lửa hừng hực chớ, nhưng sự thật thì lại... Lửa thì đúng là có đấy, nhưng lại còn dôi ra thêm một thứ nữa.

Phía trước mấy trăm thước, con đường trông như của địa ngục Tu La kia không chỉ có ánh lửa, mà còn có mưa phùn rơi xuống nữa. Nhìn cẩn thận hơn một chút, đó không phải là mưa phùn, mà là vẫn thạch... Đường Hoa buồn bực nói: "Cảnh tượng này hình như có vẻ quen quen..."

"Nói nhảm, có thể không quen được sao?" Phá Toái tỏ vẻ khinh bỉ: "Ngươi dùng một chiêu tiên thuật ra xem thử đi."

"Liệt Diễm Nhiên Lôi?" Pháp thuật này Đường Hoa đã sớm bỏ bê rồi, vừa nghe Phá Toái nhắc tới, hắn bèn chớp chớp mắt nhìn lại cho thật kỹ. Đúng là Liệt Diễm Nhiên Lôi thật. Đường Hoa sửng sốt hỏi: "Lẽ nào là do viên châu Lôi Linh kia sao? Ta choáng, Hỏa Quỷ vương song tu sét lửa à?"

"Có địch nhân!" Từ nơi có sét và lửa đan xen ở cách đây mấy trăm thước chợt lao ra mấy bóng người, nghiêm túc nhìn lại thì đều là đám quỷ treo cổ thường thấy trong Quỷ giới cả, mỗi tên tay cầm dây thừng, khí thế rào rạt lao tới. Phải nói là cũng có chỗ bất đồng, đó là trên dây thừng của lũ quỷ treo cổ này còn có lửa bốc lên, rồi còn có điện chớp chạy chạy nữa. Thân thể của chúng cũng như vậy, trong lửa có sét, gương mặt vặn vẹo, trông đáng sợ vô cùng.

"Quái cấp 65 thuộc tính lửa - sét, coi chừng tất sát. Đây là ý gì?"

Quàng Khăn Đỏ ném một tấm bùa Giám Định ra, xong thắc mắc hỏi.

"Tức là phải coi chừng đó!" Mấy người còn lại đều là lão làng cả, bèn lập tức tản ra ngay. Đường Hoa chạy về phía Đông, Phá Toái phía Nam, Huy Hoàng phía Tây, Tinh Tinh chạy theo sau Đường Hoa. Ở chỗ cũ chỉ còn lại mỗi một mình Quàng Khăn Đỏ. Nha đầu này mặc dù trong sự kiện yêu ma phương Tây xâm lấn đã trải không ít, nhưng hiển nhiên kinh nghiệm khi đối phó với quái vật cấp cao vẫn chưa đủ, nàng không để ý đến hành động của người khác, cứ đứng đấy lấy núi Thái Sơn nện thẳng vào giữa bầy quái.

"Chết người à!" Huy Hoàng khẩn trương lắm. Chỉ thấy năm con quỷ kia bị Thái Sơn nện trúng, chỉ lay động một chút, rồi mớ dây thừng trong tay đột nhiên biến dài ra bắn như tia chớp về phía Quàng Khăn Đỏ. Quàng Khăn Đỏ vội vàng né tránh, nhưng năm sợi dây thừng lao thẳng tới từ năm hướng, nàng vẫn không né tránh hết được, cuối cùng cũng bị một sợi cột trúng chân. Đám người Huy Hoàng còn chưa kịp tới tiếp viện thì bốn sợi dây thừng còn lại cũng đã chụp trúng Quàng Khăn Đỏ, sau đó chỉ thấy thân thể Quàng Khăn Đỏ lóe lên một cái, hóa thành ánh trắng.

Tinh Tinh hỏi: "Chuyện gì thế này?" Tốc độ của nàng chậm, mà chuyện vừa nãy cũng chỉ xảy ra trong chớp mắt, cho nên không kịp nhìn thấy chi hết.

"Chuyện là thế này... Tân nương tử còn chưa kịp động phòng thì đã bị ngũ quỷ phân thây rồi." Đường Hoa chợt đẩy người Tinh Tinh: "Tránh mau!" Năm sợi dây thừng kia lại từ năm hướng cuốn tới nữa. Đường Hoa nhìn lại quỹ tích bay của chúng mà trong lòng bội phục vô cùng, thế này là hoàn toàn khóa chết mọi con đường của mình hết rồi, trừ lui ra thì không còn sự lựa chọn nào khác nữa cả.

Nhưng Tinh Tinh vẫn còn ở sau lưng mình. Đường Hoa chỉ đành chập hai tay lại, ma khí bừng lên bắn thẳng về phía năm con quỷ đang điều khiển mấy sợi dây thừng này thôi. Nhưng không ngờ mấy con quỷ này thông minh lắm, vừa thấy Đường Hoa định ra tay thì đã lập tức ẩn thân vào bên trong màn sét với lửa, lợi dụng hoàn cảnh ẩn thân liền. Năm sợi dây thừng giống như có linh khí vậy, xoẹt xoẹt xoẹt đã trói nghiến được Đường Hoa.

Vào thời khắc mấu chốt, Đường Hoa phải ném ngân phiếu, biến ra ba mươi thước mới tránh được một nạn. Qua một hồi như thế, Phá Toái với Huy Hoàng cũng đều bị tấn công cả. Huy Hoàng có mưu đồ bắt giặc phải bắt vua trước, bèn lao vào tấn công đám quỷ treo cổ. Nhưng nào ngờ người ta lui lại một cái, đã ẩn vào trong khu sét - lửa, khởi động khả năng ẩn thân ngoài hệ thống rồi, căn bản là không thể phát hiện được chúng đang ở đâu. Huy Hoàng vì Quàng Khăn Đỏ chết mà vội vàng lao theo báo thù, bị một sợi dây thừng cột trúng người, bốn sợi khác lập tức trói theo ngay. Ánh sáng lóe lên một cái, thế là Huy Hoàng với Quàng Khăn Đỏ cùng song song về nhà.

Phá Toái cẩn thận hơn Huy Hoàng nhiều, vừa thấy đám quỷ ẩn thân rồi là tức khắc lui ngay. Nhưng cho dù như thế, hắn vẫn bị một sợi dây thừng cột trúng. Vào thời điểm sống chết, hai miếng tiền đồng từ trong tay Tinh Tinh - từ đầu đến giờ chưa bị tấn công - bắn ra, xuyên qua màn sét - lửa đánh trúng vào quỷ treo cổ, Phá Toái mới thoát được một mạng.

"Lui! Lui! Lui!" Đường Hoa oanh tạc lửa đen cản phía sau, ngăn bọn địch nhân đang truy kích lại.

* * * * * *

"Bực bội!" Phá Toái muốn điên lên: "Một khi bị cột trúng là tốc độ giảm 50%."

"Không phải chứ, ta bị cột trúng một cái là dính ngay trạng thái Trói Buộc, cộng thêm giảm tốc độ 50% này." Đường Hoa lau mồ hôi: "Nếu không nhờ quăng ngân phiếu nhanh thì đã bỏ mạng đương trường rồi ấy chứ."

"Ta có cái này!" Phá Toái lấy Trái Tim Ác Ma ra khoe.

"Chủ yếu nhất là trong màn sét - lửa chúng ta không thấy được bọn chúng, đánh quần công thì lại không giết nổi."

"Ta thì có thể trông thấy được." Tinh Tinh tung tung mấy đồng tiền trong tay: "Nhưng lực tấn công của ta..."

"Ai bảo cấp của bọn họ cao như vậy chứ!" Trong lòng Đường Hoa u sầu lắm, người khác cùng lắm cũng chỉ đi Đại Tuyết Sơn đánh quái mà thôi, còn hai vợ chồng bọn họ thì ngon rồi, một người cấp 72, một người cấp 70, cho nên nhiệm vụ cũng gian nan phát khiếp. Mình đến giờ chỉ mới 68 thôi.

"Nghỉ ngơi nghỉ ngơi!" Phá Toái đưa cho Đường Hoa một lon bia: "Chờ xác chết của đôi vợ chồng nhỏ nhà kia sống lại đã rồi hẵng bàn tiếp."

*** Tam Thanh: tức Ngọc Thanh, Thượng Thanh, Thái Thanh, là các vị thần cao nhất trong đạo giáo. Người đứng đầu Thái Thanh là Đạo Đức thiên tôn, tức Thái Thượng lão quân. Người đứng đầu Ngọc Thanh là Nguyên Thủy thiên tôn. Người đứng đầu Thượng Thanh là Linh Bảo thiên tôn. Tam Thanh là một trong những tín ngưỡng quan trọng nhất của dân tộc Hán. Tam Thanh còn là đại diện cho triết lý "tam nhất" của người Hán: Đạo (tức đại đạo, còn được gọi là chân nhất chi khí – khí bản chất nhất) sinh một, một sinh hai, hai sinh ba, ba sinh vạn vật.

(Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật).
(Câu này trích từ 'Đạo đức kinh' của lão tử.)

Chapter
1 Chương 1-1: Mở đầu
2 Chương 1-2: Đăng ký
3 Chương 2: Trò chơi bắt đầu
4 Chương 3: Trưởng thôn
5 Chương 4: Đại chiến "Người ~ Gà"
6 Chương 5: Gà trống
7 Chương 6: Lượng Thiên Xích
8 Chương 7: Mặc tinh
9 Chương 8: Đánh Boss
10 Chương 9: HOẢ TÚC
11 Chương 10: KHẤN VÁI TRỜI ĐẤT
12 Chương 11: ĐÚT LÓT
13 Chương 12: ĐƯỜNG THỤC SƠN
14 Chương 13: THỤC SƠN
15 Chương 14: THỤC SƠN TỨ HIỆP
16 Chương 15: TỐT NGHIỆP
17 Chương 16: CỨU VIỆN BỒNG LAI
18 Chương 17: GIẾT NGƯỜI CƯỚP QUÁI
19 Chương 18: Phá toái
20 Chương 19: NHẬT BÁO
21 Chương 20: ĐIỆN DIÊM VƯƠNG
22 Chương 21: ĐƯỜNG TĂNG
23 Chương 22: SI MỊ VÕNG LƯỢNG
24 Chương 23: NGƯƠI CƯỚP TA CŨNG CƯỚP
25 Chương 24: QUY TẮC
26 Chương 25: HÀM ĐAN
27 Chương 26: CUỘC CHIẾN THỦ THÀNH HÀM ĐAN
28 Chương 27: CUỘC CHIẾN VÂY THÀNH HÀM ĐAN (2)
29 Chương 28: CUỘC CHIẾN PHÁ VÂY THÀNH HÀM ĐAN
30 Chương 29: NGỌC NGÔ ĐỒNG CẦM
31 Chương 30: LÂM TRUY
32 Chương 31: NHẮM ĐỈNH THÁI SƠN
33 Chương 32: GIẾT ÔNG CHỦ TRƯỚC RỒI MỚI KHỞI CÔNG
34 Chương 33: ĐẤU GIÁ PHONG BA
35 Chương 34: THIÊN TỐC TINH
36 Chương 35: MỌI NGƯỜI ĐỀU HIỂN THẦN THÔNG
37 Chương 36: THI THI
38 Chương 37: ĐỀU LÀ ĐẠO
39 Chương 38: XÁ LỢI
40 Chương 39: QUA ẢI
41 Chương 40: ĐẤU HỒ
42 Chương 41: BẢY TRẬN
43 Chương 42: CƯỢC
44 Chương 43: CƯỚP
45 Chương 44: PHỦ TẾ NAM
46 Chương 45: VIỆC XẤU TRONG NHÀ
47 Chương 46: LAO SƠN
48 Chương 47: NGŨ HIỆP TRÙNG PHÙNG
49 Chương 48: MIÊU CƯƠNG
50 Chương 49: CỜ NGHỊCH THIÊN
51 Chương 50: GIẢO HOẠT VÀ TRÍ TUỆ
52 Chương 51: ĐẠI TUYẾT SƠN
53 Chương 52: CHU YẾM
54 Chương 53: THỤC NỮ KIẾP
55 Chương 54: VÔ ĐỀ
56 Chương 55: NHẬP BANG
57 Chương 56: QUÁ ĐỘ
58 Chương 57: KINH THIÊN ĐỘNG ĐỊA QUYỀN
59 Chương 58: DÊ CON PHÁT TÀI
60 Chương 59: ĐÊM ĐỒ SÁT
61 Chương 60: HUY HOÀNG ĐẾN THĂM
62 Chương 61: KIẾM
63 Chương 62: TÊN CỦA KIẾM
64 Chương 63: TÌNH YÊU
65 Chương 64: NGƯỜI VIẾT TÔN MINH
66 Chương 65: SỨC MẠNH CỦA SỰ NHIỀU CHUYỆN
67 Chương 66: PHÒNG NGỰ TUYỆT ĐỐI
68 Chương 67: MỀM XÈO
69 Chương 68: ĐÁNH LÉN
70 Chương 69: ĐÀM PHÁN
71 Chương 70: ĐÁNH LÉN, LẠI THẤY ĐÁNH LÉN
72 Chương 71: BÁN MÌNH CHÔN VỢ
73 Chương 72: BAO NHIÊU TIỀN?
74 Chương 73: KỲ MÔN ĐỘN GIÁP
75 Chương 74: MƯỜI TÁM TẦNG ĐỊA NGỤC
76 Chương 75: LÔI LINH CHÂU
77 Chương 76: NHIỆM VỤ CÔNG ĐỨC
78 Chương 77: CÀN KHÔN HỢP NHẤT
79 Chương 78: THIÊN ĐƯỜNG
80 Chương 79: MÔNG MÔNG
81 Chương 80: NGƯỜI VÀ YÊU
82 Chương 81: SẮC
83 Chương 82: TÀI
84 Chương 83: KHÍ
85 Chương 84: LỰA CHỌN
86 Chương 85: MA TÔN
87 Chương 86: BA XÀ
88 Chương 87: NƯỚC THỊ NHÂN
89 Chương 88: SỰ LƯƠNG THIỆN CỦA SÓI
90 Chương 89: Ỷ KIẾM KHINH NGƯỜI
91 Chương 90: TRỞ VỀ NƯỚC THỊ NHÂN
92 Chương 91: quá độ
93 Chương 92: Đấu giá
94 Chương 93: Nhà giàu mới nối
95 Chương 94: Thi Thi
96 Chương 95: Trấn ngục Minh Vương
97 Chương 96: Viên Quân
98 Chương 97: Càn Khôn nhất độn
99 Chương 98: Đào hầm
100 Chương 99: Cái chết của Đường Hoa
101 Chương 100: Tân Tiên giới
102 Chương 101: Đấu chọn
103 Chương 102: Nhân gian chánh đạo tang thương
104 Chương 103: Thiên Thư
105 Chương 104: Hộ giá thất hành
106 Chương 105: Ma Kiếm ngũ giai
107 Chương 106: Vòng 20 người
108 Chương 107: Vì vinh dự mà chiến
109 Chương 108: Tứ cường
110 Chương 109: Người thua
111 Chương 110: Sự phiền phức cực lớn
112 Chương 111: Người nam nhân thần bí
113 Chương 112: Hội chiến
114 Chương 113: Thuê Sương Vũ
115 Chương 114: Khá là giàu đấy
116 Chương 115: Du Châu
117 Chương 116: Cẩn thận
118 Chương 117: Mất trộm
119 Chương 118: CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC
120 Chương 119: DỊCH CHUYỂN TỨC THỜI
121 Chương 120: TRẤN ĐƯỜNG GIA
122 Chương 121: ĐẠN DƯA HẤU
123 Chương 122: ĐẢO PHÙ DU
124 Chương 123: TRUY SÁT VÀ PHẢN TRUY SÁT
125 Chương 124: SÓI ĐI BẮT CHUỘT NHẮT
126 Chương 125: Táng Ái
127 Chương 126: Ảo ảnh trận
128 Chương 127: Vân Trung giới
129 Chương 128: Thất Sắc Hồng Thạch
130 Chương 129: Vũ Hận Vân Sầu
131 Chương 130: Lý tưởng
132 Chương 131: Ba cao thủ VS tấm gương
133 Chương 132: Thành dưới đáy biển
134 Chương 133: Thiên đường và địa ngục
135 Chương 134: quá độ
136 Chương 135: Bao sân
137 Chương 136: Chu Tước
138 Chương 137: Tỏ tình
139 Chương 138: Trong lúc cua gái
140 Chương 139: Thành công
141 Chương 140: Thanh long quốc
142 Chương 141: Cung
143 Chương 142: Lệnh truy nã
144 Chương 143: Địa Liệt Thiên Băng
145 Chương 144: Lại thấy Vu Sơn không phải là như vậy
146 Chương 145: Kỹ năng giấy vàng
147 Chương 146: Cược
148 Chương 147: Hành khúc làm nhiệm vụ
149 Chương 148: Hành khúc làm nhiệm vụ - tiếp
150 Chương 149: Làm nhiệm vụ (xong)
151 Chương 150: Thi đấu bơi lội
152 Chương 151: Cái đuôi sói
153 Chương 152: Tín nhiệm
154 Chương 153: Sát! Phá! Lang!
155 Chương 154: Ma-ra-tông
156 Chương 155: Mùa bội thu
157 Chương 156: Quán quân
158 Chương 157: Trận đấu thứ nhất
159 Chương 158: Trong giải đấu
160 Chương 159: Hán gian
161 Chương 160: Vô địch
162 Chương 161: Liên hoàn (thượng)
163 Chương 162: Liên hoàn (hạ)
164 Chương 163: Trận chung kết (một)
165 Chương 164: Trận chung kết (hai)
166 Chương 165: Trận chung kết (ba)
167 Chương 166: Trận chung kết (bốn)
168 Chương 167: Sau trận chung kết
169 Chương 168: Lại bỏ rơi
170 Chương 169: Bẫy rập
171 Chương 170: Bao vây tiễu trừ
172 Chương 171: Giác ngộ của một tên phi quân tử
173 Chương 172: Đêm trước hội đấu giá
174 Chương 173: Cạnh tranh
175 Chương 174: Bất ngờ
176 Chương 175: Ván bài
177 Chương 176: Nhật ký lữ hành Quỷ giới
178 Chương 177: Tha hương ngộ cừu nhân
179 Chương 178: Kế toán Tinh Tinh
180 Chương 179: Trấn Sinh Tử
181 Chương 180: Chiêu Hồn quan
182 Chương 181: Qua núi
183 Chương 182: Chuyên san Âm Phủ
184 Chương 183: Chết trong chớp mắt
185 Chương 184: Tà môn
186 Chương 185: Kỳ binh đoạt bảo
187 Chương 186: Hỗn chiến
188 Chương 187: Sự đau khổ của Phá Toái
189 Chương 188: Phá Toái càng đau hơn
190 Chương 189: Nhiệm vụ cấm địa
191 Chương 190
192 Chương 191: Binh trạm
193 Chương 192: Miếu Tuyết Sơn
194 Chương 193: Thiên địch
195 Chương 194: Giết bằng ‘sắc’
196 Chương 195: Lần đầu tiên làm việc thiện
197 Chương 196: Hỗn Tuyết Long
198 Chương 197: Trận Bát Quái
199 Chương 198: Tờ giấy
200 Chương 199: Thiên đạo
201 Chương 200: Trong khi độ kiếp…
202 Chương 201: Thiên Ma Pháp Tôn
203 Chương 202: Thành đô
204 Chương 203: Mạch nước ngầm cuộn trào
205 Chương 204: Mở hội nghị
206 Chương 205: Chuyên gia tình yêu
207 Chương 206: Chiến lược biến hóa
208 Chương 207: Một Cơn Giận Dẫn Đến Phát Tài
209 Chương 208: Sương – Giận
210 Chương 209: Gia - Giận
211 Chương 210: Lần Thứ Ba
212 Chương 211: Ký sự cướp bóc của Huy Hoàng
213 Chương 212: Nội Chiến
214 Chương 213: Đại Chiêu Tất Sát Tối Cao Chữ Màu Kim
215 Chương 214: Kẻ ngắm bắn
216 Chương 215: Buôn Đi Bán Lại
217 Chương 216: Trận Quyết Chiến Cuối Cùng
218 Chương 217: Trùng phùng
219 Chương 218: Lấy Lại Được Tự Do
220 Chương 219: Ngang sông một ổ tôm
221 Chương 220: Bộ đồ Tôm Hùm
222 Chương 221: Ổ Kỳ Lân
223 Chương 222: Bắt Cóc
224 Chương 223: Thăm Lại Chốn Cũ
225 Chương 224: Ký lục biển Đông
226 Chương 225: Sương Vũ cửu thiên
227 Chương 226: Tiên Kiếp
228 Chương 227: Bất ngờ
229 Chương 228: Vì dân trừ hại
230 Chương 229: Yêu nghiệt hoành hành
231 Chương 230: Đếm Ngược
232 Chương 231: Ứng Chiến
233 Chương 232: Chuẩn bị chiến tranh
234 Chương 233: Mai phục
235 Chương 234: Đèn thần
236 Chương 235: Đoàn Kết
237 Chương 236: Lại thăm dò tiếp
238 Chương 237: Lại thăm dò tiếp nữa
239 Chương 238: Vận hên của rau củ
240 Chương 239: Sấm
241 Chương 240: Hoa
242 Chương 241: Linh thạch
243 Chương 242: Chia tay
244 Chương 243: Việc vặt
245 Chương 244: Nốt nhạc đệm nho nhỏ
246 Chương 245: Hiểu lầm
247 Chương 246: Chiến dịch
248 Chương 247: Bàn chuyện mua bán với Gia Tử
249 Chương 248: Biến hóa
250 Chương 249: Vận gạo
251 Chương 250: Đại chiến ở Lư Sơn
252 Chương 251: Quỷ Luyện Cuồng Ma
253 Chương 252: Ăn cướp giữa ban ngày
254 Chương 253: Đàm phán
255 Chương 254: Bao vây
256 Chương 255: Bắt tráng đinh
257 Chương 256: Quả Ma Vương
258 Chương 257: Xây dựng đội ngũ
259 Chương 258: Tiên giới
260 Chương 259: Cướp tù
261 Chương 260: Ngũ quỷ phân thây
262 Chương 261: Cờ phướn xương trắng
263 Chương 262: Sự kiện đồ sát thứ hai
264 Chương 263: Thần Ma Diệt Thế
265 Chương 264: Thiên Nộ (1)
266 Chương 265: Thiên Nộ (2)
267 Chương 266: Ảo ảnh trên biển
268 Chương 267: Hạn Bạt
269 Chương 268: Thần khí hợp thành trận
270 Chương 269: Lão bà bị ngậm đi rồi
271 Chương 270: Thiên ngữ
272 Chương 271: Lễ vật sinh nhật
273 Chương 272: Gia Tử uy vũ
274 Chương 273: Búa Bàn Cổ
275 Chương 274: Sức mạnh của dư luận
276 Chương 275: Khởi nguồn
277 Chương 276: Thần khí
278 Chương 277: Cuộc chiến người - thần
279 Chương 278: Ốc Vít hiện thân
280 Chương 279: Pháp bảo ra hết
281 Chương 280: Khách điếm Tiên Kiếm
282 Chương 281: Vàng, bạc, gỗ
283 Chương 282: Cược
284 Chương 283: Chương hao tốn nước miếng
285 Chương 284: Cũng là cái kiểu không có gì mới mẻ kia
286 Chương 285: Mẫu mực
287 Chương 286: Trần thế mỹ
288 Chương 287: Có duyên sẽ gặp lại (thượng)
289 Chương 288: Có duyên sẽ gặp lại (trung, hạ)
Chapter

Updated 289 Episodes

1
Chương 1-1: Mở đầu
2
Chương 1-2: Đăng ký
3
Chương 2: Trò chơi bắt đầu
4
Chương 3: Trưởng thôn
5
Chương 4: Đại chiến "Người ~ Gà"
6
Chương 5: Gà trống
7
Chương 6: Lượng Thiên Xích
8
Chương 7: Mặc tinh
9
Chương 8: Đánh Boss
10
Chương 9: HOẢ TÚC
11
Chương 10: KHẤN VÁI TRỜI ĐẤT
12
Chương 11: ĐÚT LÓT
13
Chương 12: ĐƯỜNG THỤC SƠN
14
Chương 13: THỤC SƠN
15
Chương 14: THỤC SƠN TỨ HIỆP
16
Chương 15: TỐT NGHIỆP
17
Chương 16: CỨU VIỆN BỒNG LAI
18
Chương 17: GIẾT NGƯỜI CƯỚP QUÁI
19
Chương 18: Phá toái
20
Chương 19: NHẬT BÁO
21
Chương 20: ĐIỆN DIÊM VƯƠNG
22
Chương 21: ĐƯỜNG TĂNG
23
Chương 22: SI MỊ VÕNG LƯỢNG
24
Chương 23: NGƯƠI CƯỚP TA CŨNG CƯỚP
25
Chương 24: QUY TẮC
26
Chương 25: HÀM ĐAN
27
Chương 26: CUỘC CHIẾN THỦ THÀNH HÀM ĐAN
28
Chương 27: CUỘC CHIẾN VÂY THÀNH HÀM ĐAN (2)
29
Chương 28: CUỘC CHIẾN PHÁ VÂY THÀNH HÀM ĐAN
30
Chương 29: NGỌC NGÔ ĐỒNG CẦM
31
Chương 30: LÂM TRUY
32
Chương 31: NHẮM ĐỈNH THÁI SƠN
33
Chương 32: GIẾT ÔNG CHỦ TRƯỚC RỒI MỚI KHỞI CÔNG
34
Chương 33: ĐẤU GIÁ PHONG BA
35
Chương 34: THIÊN TỐC TINH
36
Chương 35: MỌI NGƯỜI ĐỀU HIỂN THẦN THÔNG
37
Chương 36: THI THI
38
Chương 37: ĐỀU LÀ ĐẠO
39
Chương 38: XÁ LỢI
40
Chương 39: QUA ẢI
41
Chương 40: ĐẤU HỒ
42
Chương 41: BẢY TRẬN
43
Chương 42: CƯỢC
44
Chương 43: CƯỚP
45
Chương 44: PHỦ TẾ NAM
46
Chương 45: VIỆC XẤU TRONG NHÀ
47
Chương 46: LAO SƠN
48
Chương 47: NGŨ HIỆP TRÙNG PHÙNG
49
Chương 48: MIÊU CƯƠNG
50
Chương 49: CỜ NGHỊCH THIÊN
51
Chương 50: GIẢO HOẠT VÀ TRÍ TUỆ
52
Chương 51: ĐẠI TUYẾT SƠN
53
Chương 52: CHU YẾM
54
Chương 53: THỤC NỮ KIẾP
55
Chương 54: VÔ ĐỀ
56
Chương 55: NHẬP BANG
57
Chương 56: QUÁ ĐỘ
58
Chương 57: KINH THIÊN ĐỘNG ĐỊA QUYỀN
59
Chương 58: DÊ CON PHÁT TÀI
60
Chương 59: ĐÊM ĐỒ SÁT
61
Chương 60: HUY HOÀNG ĐẾN THĂM
62
Chương 61: KIẾM
63
Chương 62: TÊN CỦA KIẾM
64
Chương 63: TÌNH YÊU
65
Chương 64: NGƯỜI VIẾT TÔN MINH
66
Chương 65: SỨC MẠNH CỦA SỰ NHIỀU CHUYỆN
67
Chương 66: PHÒNG NGỰ TUYỆT ĐỐI
68
Chương 67: MỀM XÈO
69
Chương 68: ĐÁNH LÉN
70
Chương 69: ĐÀM PHÁN
71
Chương 70: ĐÁNH LÉN, LẠI THẤY ĐÁNH LÉN
72
Chương 71: BÁN MÌNH CHÔN VỢ
73
Chương 72: BAO NHIÊU TIỀN?
74
Chương 73: KỲ MÔN ĐỘN GIÁP
75
Chương 74: MƯỜI TÁM TẦNG ĐỊA NGỤC
76
Chương 75: LÔI LINH CHÂU
77
Chương 76: NHIỆM VỤ CÔNG ĐỨC
78
Chương 77: CÀN KHÔN HỢP NHẤT
79
Chương 78: THIÊN ĐƯỜNG
80
Chương 79: MÔNG MÔNG
81
Chương 80: NGƯỜI VÀ YÊU
82
Chương 81: SẮC
83
Chương 82: TÀI
84
Chương 83: KHÍ
85
Chương 84: LỰA CHỌN
86
Chương 85: MA TÔN
87
Chương 86: BA XÀ
88
Chương 87: NƯỚC THỊ NHÂN
89
Chương 88: SỰ LƯƠNG THIỆN CỦA SÓI
90
Chương 89: Ỷ KIẾM KHINH NGƯỜI
91
Chương 90: TRỞ VỀ NƯỚC THỊ NHÂN
92
Chương 91: quá độ
93
Chương 92: Đấu giá
94
Chương 93: Nhà giàu mới nối
95
Chương 94: Thi Thi
96
Chương 95: Trấn ngục Minh Vương
97
Chương 96: Viên Quân
98
Chương 97: Càn Khôn nhất độn
99
Chương 98: Đào hầm
100
Chương 99: Cái chết của Đường Hoa
101
Chương 100: Tân Tiên giới
102
Chương 101: Đấu chọn
103
Chương 102: Nhân gian chánh đạo tang thương
104
Chương 103: Thiên Thư
105
Chương 104: Hộ giá thất hành
106
Chương 105: Ma Kiếm ngũ giai
107
Chương 106: Vòng 20 người
108
Chương 107: Vì vinh dự mà chiến
109
Chương 108: Tứ cường
110
Chương 109: Người thua
111
Chương 110: Sự phiền phức cực lớn
112
Chương 111: Người nam nhân thần bí
113
Chương 112: Hội chiến
114
Chương 113: Thuê Sương Vũ
115
Chương 114: Khá là giàu đấy
116
Chương 115: Du Châu
117
Chương 116: Cẩn thận
118
Chương 117: Mất trộm
119
Chương 118: CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC
120
Chương 119: DỊCH CHUYỂN TỨC THỜI
121
Chương 120: TRẤN ĐƯỜNG GIA
122
Chương 121: ĐẠN DƯA HẤU
123
Chương 122: ĐẢO PHÙ DU
124
Chương 123: TRUY SÁT VÀ PHẢN TRUY SÁT
125
Chương 124: SÓI ĐI BẮT CHUỘT NHẮT
126
Chương 125: Táng Ái
127
Chương 126: Ảo ảnh trận
128
Chương 127: Vân Trung giới
129
Chương 128: Thất Sắc Hồng Thạch
130
Chương 129: Vũ Hận Vân Sầu
131
Chương 130: Lý tưởng
132
Chương 131: Ba cao thủ VS tấm gương
133
Chương 132: Thành dưới đáy biển
134
Chương 133: Thiên đường và địa ngục
135
Chương 134: quá độ
136
Chương 135: Bao sân
137
Chương 136: Chu Tước
138
Chương 137: Tỏ tình
139
Chương 138: Trong lúc cua gái
140
Chương 139: Thành công
141
Chương 140: Thanh long quốc
142
Chương 141: Cung
143
Chương 142: Lệnh truy nã
144
Chương 143: Địa Liệt Thiên Băng
145
Chương 144: Lại thấy Vu Sơn không phải là như vậy
146
Chương 145: Kỹ năng giấy vàng
147
Chương 146: Cược
148
Chương 147: Hành khúc làm nhiệm vụ
149
Chương 148: Hành khúc làm nhiệm vụ - tiếp
150
Chương 149: Làm nhiệm vụ (xong)
151
Chương 150: Thi đấu bơi lội
152
Chương 151: Cái đuôi sói
153
Chương 152: Tín nhiệm
154
Chương 153: Sát! Phá! Lang!
155
Chương 154: Ma-ra-tông
156
Chương 155: Mùa bội thu
157
Chương 156: Quán quân
158
Chương 157: Trận đấu thứ nhất
159
Chương 158: Trong giải đấu
160
Chương 159: Hán gian
161
Chương 160: Vô địch
162
Chương 161: Liên hoàn (thượng)
163
Chương 162: Liên hoàn (hạ)
164
Chương 163: Trận chung kết (một)
165
Chương 164: Trận chung kết (hai)
166
Chương 165: Trận chung kết (ba)
167
Chương 166: Trận chung kết (bốn)
168
Chương 167: Sau trận chung kết
169
Chương 168: Lại bỏ rơi
170
Chương 169: Bẫy rập
171
Chương 170: Bao vây tiễu trừ
172
Chương 171: Giác ngộ của một tên phi quân tử
173
Chương 172: Đêm trước hội đấu giá
174
Chương 173: Cạnh tranh
175
Chương 174: Bất ngờ
176
Chương 175: Ván bài
177
Chương 176: Nhật ký lữ hành Quỷ giới
178
Chương 177: Tha hương ngộ cừu nhân
179
Chương 178: Kế toán Tinh Tinh
180
Chương 179: Trấn Sinh Tử
181
Chương 180: Chiêu Hồn quan
182
Chương 181: Qua núi
183
Chương 182: Chuyên san Âm Phủ
184
Chương 183: Chết trong chớp mắt
185
Chương 184: Tà môn
186
Chương 185: Kỳ binh đoạt bảo
187
Chương 186: Hỗn chiến
188
Chương 187: Sự đau khổ của Phá Toái
189
Chương 188: Phá Toái càng đau hơn
190
Chương 189: Nhiệm vụ cấm địa
191
Chương 190
192
Chương 191: Binh trạm
193
Chương 192: Miếu Tuyết Sơn
194
Chương 193: Thiên địch
195
Chương 194: Giết bằng ‘sắc’
196
Chương 195: Lần đầu tiên làm việc thiện
197
Chương 196: Hỗn Tuyết Long
198
Chương 197: Trận Bát Quái
199
Chương 198: Tờ giấy
200
Chương 199: Thiên đạo
201
Chương 200: Trong khi độ kiếp…
202
Chương 201: Thiên Ma Pháp Tôn
203
Chương 202: Thành đô
204
Chương 203: Mạch nước ngầm cuộn trào
205
Chương 204: Mở hội nghị
206
Chương 205: Chuyên gia tình yêu
207
Chương 206: Chiến lược biến hóa
208
Chương 207: Một Cơn Giận Dẫn Đến Phát Tài
209
Chương 208: Sương – Giận
210
Chương 209: Gia - Giận
211
Chương 210: Lần Thứ Ba
212
Chương 211: Ký sự cướp bóc của Huy Hoàng
213
Chương 212: Nội Chiến
214
Chương 213: Đại Chiêu Tất Sát Tối Cao Chữ Màu Kim
215
Chương 214: Kẻ ngắm bắn
216
Chương 215: Buôn Đi Bán Lại
217
Chương 216: Trận Quyết Chiến Cuối Cùng
218
Chương 217: Trùng phùng
219
Chương 218: Lấy Lại Được Tự Do
220
Chương 219: Ngang sông một ổ tôm
221
Chương 220: Bộ đồ Tôm Hùm
222
Chương 221: Ổ Kỳ Lân
223
Chương 222: Bắt Cóc
224
Chương 223: Thăm Lại Chốn Cũ
225
Chương 224: Ký lục biển Đông
226
Chương 225: Sương Vũ cửu thiên
227
Chương 226: Tiên Kiếp
228
Chương 227: Bất ngờ
229
Chương 228: Vì dân trừ hại
230
Chương 229: Yêu nghiệt hoành hành
231
Chương 230: Đếm Ngược
232
Chương 231: Ứng Chiến
233
Chương 232: Chuẩn bị chiến tranh
234
Chương 233: Mai phục
235
Chương 234: Đèn thần
236
Chương 235: Đoàn Kết
237
Chương 236: Lại thăm dò tiếp
238
Chương 237: Lại thăm dò tiếp nữa
239
Chương 238: Vận hên của rau củ
240
Chương 239: Sấm
241
Chương 240: Hoa
242
Chương 241: Linh thạch
243
Chương 242: Chia tay
244
Chương 243: Việc vặt
245
Chương 244: Nốt nhạc đệm nho nhỏ
246
Chương 245: Hiểu lầm
247
Chương 246: Chiến dịch
248
Chương 247: Bàn chuyện mua bán với Gia Tử
249
Chương 248: Biến hóa
250
Chương 249: Vận gạo
251
Chương 250: Đại chiến ở Lư Sơn
252
Chương 251: Quỷ Luyện Cuồng Ma
253
Chương 252: Ăn cướp giữa ban ngày
254
Chương 253: Đàm phán
255
Chương 254: Bao vây
256
Chương 255: Bắt tráng đinh
257
Chương 256: Quả Ma Vương
258
Chương 257: Xây dựng đội ngũ
259
Chương 258: Tiên giới
260
Chương 259: Cướp tù
261
Chương 260: Ngũ quỷ phân thây
262
Chương 261: Cờ phướn xương trắng
263
Chương 262: Sự kiện đồ sát thứ hai
264
Chương 263: Thần Ma Diệt Thế
265
Chương 264: Thiên Nộ (1)
266
Chương 265: Thiên Nộ (2)
267
Chương 266: Ảo ảnh trên biển
268
Chương 267: Hạn Bạt
269
Chương 268: Thần khí hợp thành trận
270
Chương 269: Lão bà bị ngậm đi rồi
271
Chương 270: Thiên ngữ
272
Chương 271: Lễ vật sinh nhật
273
Chương 272: Gia Tử uy vũ
274
Chương 273: Búa Bàn Cổ
275
Chương 274: Sức mạnh của dư luận
276
Chương 275: Khởi nguồn
277
Chương 276: Thần khí
278
Chương 277: Cuộc chiến người - thần
279
Chương 278: Ốc Vít hiện thân
280
Chương 279: Pháp bảo ra hết
281
Chương 280: Khách điếm Tiên Kiếm
282
Chương 281: Vàng, bạc, gỗ
283
Chương 282: Cược
284
Chương 283: Chương hao tốn nước miếng
285
Chương 284: Cũng là cái kiểu không có gì mới mẻ kia
286
Chương 285: Mẫu mực
287
Chương 286: Trần thế mỹ
288
Chương 287: Có duyên sẽ gặp lại (thượng)
289
Chương 288: Có duyên sẽ gặp lại (trung, hạ)